"Ta không hiểu quân sự, cũng không chơi chính trị.
Ta cảm thấy, loại tình huống này, giết hắn long trời lở đất là được."
Tề Nguyên nói ra ý kiến kỳ quái của mình.
"Ta thấy lúc nào đấy, ta phải ở Y Quan cấm địa thu phục tiểu đệ, phái đi giúp ngươi."
Cùng Cẩm Ly hàn huyên hồi lâu, Tề Nguyên rời khỏi trò chơi.
Yêu quái Y Quan cấm địa, ban ngày khó đối phó.
Hắn phải đợi đến tối mới lên mạng đối phó được.
Đăng nhập trong trò chơi quá lâu, đối với tinh thần hao tổn quá lớn, Tề Nguyên không thể một mực chờ đợi trong thế giới y quan cấm địa.
“Phải thay đổi thói quen làm việc hàng ngày rồi.”
Tề Nguyên cảm thấy, trong khoảng thời gian này, ban đêm dốc sức cày quốc, ban ngày đi ngủ, nghỉ ngơi.
"Ta phải tăng nhanh tiến độ, phá đảo trò chơi này, nói không chừng liền có thể tập hợp đủ mảnh vỡ Thiên Đạo."
Dựa theo lý luận Thiên Đạo Trúc Cơ, Thiên Đạo chính là linh vật Trúc Cơ tốt nhất.
"Ta nếu lấy Thiên Đạo Trúc Cơ, thủ tịch đại đệ tử Ngũ Phong, đương thời sẽ lấy ta cầm đầu!"
Tề Nguyên nghĩ vậy.
"Vẫn còn sớm, đến lúc đi dạo rồi."
“Đoạn thời gian này cần cù chút, cảm giác nó sắp sinh ra linh trí rồi.”
"Đại khái một tháng sẽ sinh ra linh trí?"
Sao lại sớm như vậy?
Chẳng lẽ có liên quan đến việc ta ngộ ra Thiên Đạo Trúc Cơ?
Tề Nguyên dắt Phàm Thiết Dao phay đi dạo, đang suy nghĩ gì đó.
"Không biết đợi nó sinh ra linh trí, ta cầm nó, có thể chém chết Nguyên Đan chân nhân hay không?"
Tề Nguyên rất mong đợi.
Đoán Linh Quyết được hắn cải tạo thật lâu.
Con dao được bồi dưỡng ra cũng nhất định bất phàm.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn không thể đột phá đến Trúc Cơ kỳ, thực lực không cách nào chất biến, nhưng dao nhỏ lại có thể cho hắn lực lượng bất phàm.
Tề Nguyên ở trên đường lớn Thần Quang tông, tùy ý tản bộ.
Mà lúc này, một đám đệ tử mặc áo giáp đen vội vã đi qua.
Những đệ tử này chính là người của Thần Quang tông, Kim Quang đường.
Kim Quang đường, là Chấp pháp đường của Thần Quang Tông, vừa đối ngoại, lại thêm đối nội.
Những kẻ này cước bộ vội vội vàng vàng đi ra phía sơn môn, hiển nhiên lại xảy ra chuyện gì gấp.
Có điều, lúc nhìn thấy Tề Nguyên, những đệ tử Kim Quang đường này vẫn là dừng bước: "Kính chào đại sư huynh."
Tề Nguyên nhìn đệ tử chấp pháp Kim Quang đường, nhất là người cầm đầu, gật đầu: "Không cần đa lễ, các ngươi mau đi đi."
"Cảm tạ sư huynh." Người cầm đầu Trịnh Giang Hà đáp, sau đó một đám người vội vã rời đi.
Đối với Trịnh Giang Hà, Tề Nguyên tương đối quen thuộc.
Bởi vì Tề Nguyên tương đối … khác người, bị bắt đi Kim Quang đường nhiều lần, cũng đã quen thuộc với Trịnh Giang Hà.
Nhìn bóng lưng Trịnh Giang Hà, trong đầu Tề Nguyên hiện ra một chuỗi văn tự.
[Đây là một tu sĩ có tinh thần chính nghĩa, giờ phút này hắn chỉ muốn giết người.]
"Không biết dưới chân núi xảy ra chuyện gì." Tề Nguyên dứt khoát ngồi xuống tảng đá, lười đi bộ, để dao tắm ánh sáng mặt trời.
Mà đệ tử Thần Quang tông xung quanh cũng nghị luận sôi nổi, tựa hồ đang thảo luận chuyện đệ tử chấp pháp Kim Quang đường vội vã rời đi.
"Kim Quang đường nhiều đệ tử như vậy đi ra ngoài, đã xảy ra chuyện gì?"
"Ngươi không biết sao, gần đây khu vực Thần Quang tông chúng ta, đã xảy ra mấy vụ án mạng."
"Án mạng?"
"Tối hôm qua, ở Vinh thành, con trai của Từ đại thiện nhân cưới vợ, vốn nên là chuyện vui mừng, nhưng trời sáng có người phát hiện, một nhà mười tám người Từ đại thiện nhân, toàn bộ đều bị giết."
"Nhất là vị tân hôn nương tử kia, càng là bị tiền dâm hậu sát, thật sự là quá thảm!"
"Hẳn là hành vi của ác đồ!"
"Chuyện như vậy, tại phụ cận Vinh Thành, đã xảy ra ba lần.
Đều là thiếu nữ thành niên trong đêm tân hôn bị làm nhục, nhà chồng bị diệt môn!"
"Kẻ ác nào to gan như vậy, dám ra tay độc ác ở chỗ Thần Quang tông chúng ta quản lý!"
Có người lòng đầy căm phẫn, có người đau lòng không thôi, cũng có người hờ hững.
"Còn phải nghĩ, tự nhiên là những ma tử của Hắc Sơn tông kia!"
Nghe được Hắc Sơn tông, mọi người ở đây sắc mặt đều khẽ biến.
Đại Thương quốc có ba đại tông môn, Thần Quang tông là thứ nhất.
Ba đại tông môn theo thứ tự là Thần Quang tông, Huyền Không sơn, Ma Dục môn.
Ba đại tông môn, có thể nói là ba đại phái thực lực mạnh mẽ nhất Đại Thương quốc.
Nhưng nếu luận tông môn không thể chọc vào nhất, tuyệt đối là Hắc Sơn tông nằm dưới ba đại tông môn.
Hắc Sơn tông chỉ có vài vị Nguyên Đan chân nhân tọa trấn.
Luận về thực lực, Hắc Sơn tông tự nhiên không bằng ba đại tông môn.
Nhưng tông chủ Hắc Sơn tông, nhận một người nghĩa phụ, tên là Hắc Kê lão yêu.
Lão yêu này chính là một cường giả yêu đạo Thần Anh trung kỳ, lại là tán tu, có thù tất báo, có chút khó chơi.
Hắc Sơn tông một mực lấy danh mình là con cháu của Hắc Kê lão yêu này.
Mà những ma tử của Hắc Sơn tông, mượn uy thế của Hắc Kê lão yêu, càng thêm ngang ngược càn rỡ, không ngừng làm ác.
Thanh danh của Hắc Sơn tông, ở Đại Thương quốc xem như thối hoắc đến cùng cực.
Đáng tiếc, Hắc Kê lão yêu thực lực quá mạnh mẽ, lại là tán tu, có chút khó mà dây vào.
Nếu không thể cam đoan trực tiếp trấn sát, những tông môn kia chỉ sợ sẽ bị hắn trả thù.
Cho nên, Hắc Sơn tông mới có thể kiêu ngạo như thế.
Những đệ tử của Thần Quang tông, nghị luận sôi nổi, có người cũng rất uất nghẹn.
Đệ tử Hắc Sơn tông làm ác, bọn họ có thể làm gì bây giờ?
Chỉ có thể âm thầm khiển trách.
Lần này, đệ tử chấp pháp của Kim Quang Đường đi Vinh Thành, chỉ sợ cũng sẽ không công mà lui.
Bên cạnh, Tề Nguyên nghe được những thứ này, lẩm bẩm nói: "Thường Uy phiên bản dị giới(1)?”
(1)Xem phim Quan xẩm lóc cóc của Châu Tinh Trì, Thường Uy là nhân vật phản diện trong phim; Thường Uy là họ hàng với nhà họ Thích vì say mê sắc đẹp của Thích thiếu phụ nên cưỡng hiếp và giết cả nhà họ Thích sau đó hối lộ quan viên vu khống Thích phu nhân giết hại cả nhà. Ai thích Tinh gia thì chắc biết bộ này.
Không đúng, so với Thường Uy còn khiến người ta buồn nôn hơn.
Màn đêm sắp buông xuống, Tề Nguyên giết một con gà, nấu canh gà uống.
Trong trò chơi, tiêu hao quá nhiều, có chút hư nhược.
Hắn phải tự bổ sung cho bản thân.
Đương nhiên, canh gà này hắn cũng phân cho Khương Linh Tố uống.
Dù sao, lần trước Khương Linh Tố cho hắn ngọc giản công pháp, đối với hắn có trợ giúp rất lớn.
"Ưm, thật thơm!" Khương Linh Tố uống đầy một chén canh gà, khóe miệng còn lộ vẻ thỏa mãn, "Đại sư huynh, canh gà đen của huynh nấu không tệ, sau này nếu không tu được tiên, làm đầu bếp, mở tửu lâu cũng không tồi."
“Vậy sư muội phải làm người đại diện cho ta.”
Tề Nguyên liếc nhìn, Khương Linh Tố đừng thấy tuổi không lớn, nhưng dáng dấp cùng khí chất đều tuyệt hảo, so với cái gì mà tiểu hoa lứa 98, tiểu hoa lứa hai nghìn gì đó phải tốt hơn nhiều. (lại khịa đám diễn viên bình bông TQ, vãi)
"Làm muối?(2)" Khương Linh Tố không hiểu.
(2)Đại ngôn - 代言 và 带盐 – muối phát âm đều là 【Dài yán】nên Khương Linh Tố không hiểu
Có điều, đề tài này không có tiếp tục kéo dài, Tề Nguyên phải bắt đầu cày cuốc trong trò chơi.
Buổi tối, Tề Nguyên tiến vào trong trò chơi.
Trong Y quan cấm địa, yên lặng.
Đột nhiên, một cánh tay trắng bệch chòi ra khỏi mặt đất, vươn ra bên ngoài.
Tề Nguyên đã online.
Hắn mang theo đại bảo kiếm, tiếp tục tiềm hành.
Cũng không lâu lắm, hắn đi tới một chỗ rừng cây.
Trên cây treo rất nhiều quần áo.
Nếu không chăm chú nhìn, còn có thể cho rằng đang treo một bộ thi thể người.
Tề Nguyên chọn một nơi y quan yêu vật ít.
Hắn giơ đại bảo kiếm lên, vẫn cảnh giác nhìn bốn phía.
"Quả nhiên, đến ban đêm, cảm quan của chúng sẽ suy yếu rất nhiều, liên hệ lẫn nhau cũng sẽ suy yếu. Sẽ suy yếu đến mức nào?"
Nếu là ban ngày, hắn mang theo đại bảo kiếm, xuất hiện trắng trợn như vậy, chắc chắn đã sớm bị y quan yêu vật phát hiện.
Nhưng hiện tại, không có.
Điều này cho thấy các giác quan của chúng thực sự bị suy yếu vào ban đêm.
Tề Nguyên đi tới, đại bảo kiếm đâm vào một cái yếm.
Cái yếm bị vỡ nát ngay lập tức.
Hắn nhìn xung quanh, y quan yêu vật còn lại vẫn treo trên tán cây, không có bất kỳ phản ứng nào.
Tề Nguyên nở nụ cười: "Vậy chẳng phải nói, ta cả đêm có thể lặng lẽ giết hết tất cả quái quái quần áo sao?"
Hắn nghĩ như vậy, lại đi về phía con y quan yêu quái thứ hai, bắt chước mà làm.
Kinh nghiệm+200
Hắn cầm đại bảo kiếm, giết rất nhẹ nhàng, thuận tay.
Chỉ là, khi giết tới con Y Quan Yêu vật thứ ba mươi, Y Quan Yêu vật treo trên cây rốt cục có phản ứng, lục tục tỉnh dậy.
Chỉ là, nhịp độ của chúng không khớp như ban ngày. Ban đêm, chúng có vẻ rất loạn, giống như đám ruồi không đầu.
"Thời khắc săn bắn!" Tề Nguyên cảm thấy, đây là cơ hội của hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook