KIM BÀI ĐIỀM THÊ: TỔNG TÀI SỦNG HÔN TRỌN ĐỜI TRỌN KIẾP
-
Chương 13: Quản Lý Cấp Cao
Tô Bắc xinh hơn cô ta, xuất thân lại tốt, đi tới đâu cô ta cũng chỉ làm nền cho cô. Hễ nhắc tới cô ta thì người ta lại gọi là “bạn thân của Tô Bắc”.
Lòng đố kỵ cắm sâu vào trong tim không thể nào nhổ ra được. Năm đó cô nghĩ đủ cách để quyến rũ bạn trai của Tô Bắc, nghe theo lời xúi giục của Tô Noãn khiến cho Tô Bắc xấu hổ mất hết danh dự, thảm hại chạy trốn khỏi nơi này.
Không ngờ con đĩ này vẫn còn dám quay về, lại còn dám xuất hiện trước mặt cô ta nữa chứ, đúng là chán sống mà!
Diệp Nhiễm nghiến răng ken két, lửa giận trong lòng phun trào. Cô ta vén váy, ngẩng cao đầu đi tới chỗ Tô Bắc.
“Tao còn tưởng là ai, hóa ra là nghệ sĩ nổi tiếng ở nước ngoài mới về đấy à? Nhưng sao tao chưa từng nghe thấy tên tuổi của mày vậy nhỉ? Chắc là cuộc sống ở nước ngoài khổ quá nên mới về để ăn cơm thừa canh cặn của tao đúng không!”
Thấy sắc mặt của Tô Bắc bình thản, Diệp Nhiễm tiếp tục cất cao giọng, cười lạnh nói: “Nếu như mày chịu quỳ xuống xin tao, tâm trạng tao mà tốt có khi còn thưởng cho mày một cơ hội ngủ với đạo diễn. Ngủ với đàn ông là sở trường của mày còn gì!”
Tô Bắc im lặng nhìn Diệp Nhiễm ra oai, chỉ cảm thấy cô ta như đang làm trò hề, thật buồn cười.
Uổng cho cô luôn coi Diệp Nhiễm là bạn thân, hóa ra lúc nào cô ta cũng mong cô không được sống yên, sống không bằng chết!
Đã đến nước này rồi, Diệp Nhiễm vẫn còn mơ mộng hão huyền rằng có thể giẫm đạp cô dưới chân trước mặt bao nhiêu người. Trong giới giải trí này, không có gì là không thể bị lộ, những tin đồn bẩn thỉu của cô ta rất nhanh sẽ được lan truyền đến mức ai nấy đều biết thôi.
Diệp Nhiễm thấy Tô Bắc im lặng, tưởng cô sợ rồi nên cười càng đắc ý, cô ta nói: “Khuyên mày biết điều thì cút khỏi đây nhân lúc còn sớm đi, đừng để Anne thấy chướng mắt!”
Nghe những lời nói móc của cô ta ngày càng chói tai, Tô Bắc tức tới mức cười thành tiếng, cô khinh thường cũng không phản ứng lại.
So đo với loại người thích làm trò hề này chỉ làm hạ thấp giá trị bản thân của mình xuống thôi!
Cố Thiến Doanh ngồi bên cạnh cô không thể nào nghe lọt tai được nữa bèn đứng phắt dậy: “Sao cô lại ăn nói như thế chứ?”
Diệp Nhiễm liếc nhìn cô tỏ vẻ khinh thường: “Mày tuổi gì mà có tư cách nói chuyện với tao!”
Tô Bắc dùng ánh mắt an ủi Cố Thiến rồi nhìn Diệp Nhiễm với vẻ khinh bỉ, cô nói: “Diệp đại minh tinh thật là có khí thế!”
Khí thế hung hăng của Diệp Nhiễm phút chốc bị ép xuống. Cô ta không cam tâm nghểnh cổ, khuôn mặt đỏ bừng, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Dựa vào cái gì chứ?
Năm năm trước Tô Bắc đè đầu cưỡi cổ cô ở khắp nơi, nhưng với danh tiếng hiện tại của cô, muốn giẫm chết Tô Bắc là chuyện quá dễ dàng, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy bản thân mình thấp kém hơn một bậc chứ!
Cô ta tức quá hét lên: “Mày cho rằng ai cũng có thể lọt được vào mắt xanh của Anne hay sao?”
Tô Bắc đắc ý cười: “Đúng rồi, đúng là không phải ai cũng lọt được vào mắt Anne đâu.”
Diệp Nhiễm cau mày, vừa đưa tay lên định cho Tô Bắc một bạt tai thì đã có người nhẹ nhàng chặn lại.
Một cô gái nhìn có vẻ lạnh lùng lên tiếng: “Diệp Nhiễm, cô sang lên một chút được không? Người đứng trước mặt cô chắc là người mới của công ty nhỉ? Cô cứ khinh thường người khác như thế, người ta sẽ nghĩ sao về Giải trí Tinh Không đây?”
Tô Bắc chưa từng gặp cô gái này, càng không hiểu tại sao cô ấy lại giải vây giúp mình.
Lúc này Cố Thiến Doanh mới sáp lại gần nói: “Cô ấy là Nghiêm Nghệ Đình, là một nghệ sĩ tuyến 2!”
Tô Bắc nhìn thật kỹ Nghiêm Nghệ Đình, không ngờ ngoài cô gái đơn thuần như Cố Thiến Doanh ra, vẫn còn có người chịu giúp mình trong trường hợp như thế này.
Cô gái Nghiêm Nghệ Đình này nhìn thì có vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng còn tốt hơn Diệp Nhiễm vênh váo hung hăng nhiều. Có lẽ địa vị hai người cũng ngang ngang nhau.
Trong lúc Diệp Nhiễm và Nghiêm Nghệ Đình đang tranh cãi thì chuông điện thoại Tô Bắc vang lên.
Cô bắt máy, đầu bên kia vang lên giọng nói của đàn ông: “Anne, thật sự rất xin lỗi vì đã để cô phải chờ lâu, phòng làm việc bộn bề công việc, mong cô bỏ qua!”
Tô Bắc không để tâm nói: “Không sao, tôi ngồi đây vừa hay có thể quan sát tình hình tình. Hôm nay mặc bộ đồ màu xanh lam nhạt, sau khi anh lên tầng 6 thì chắc có thể nhận ra tôi.”
Người đàn ông nói: “Được, tôi xuống ngay đây.”
Tô Bắc thong dong tắt máy rồi bình thản ngồi cạnh Cố Thiến Doanh nhắm mắt nghỉ ngơi. Thần thái thản nhiên này khiến Diệp Nhiễm cảm thấy khó chịu muốn châm chọc vài câu.
Lòng đố kỵ cắm sâu vào trong tim không thể nào nhổ ra được. Năm đó cô nghĩ đủ cách để quyến rũ bạn trai của Tô Bắc, nghe theo lời xúi giục của Tô Noãn khiến cho Tô Bắc xấu hổ mất hết danh dự, thảm hại chạy trốn khỏi nơi này.
Không ngờ con đĩ này vẫn còn dám quay về, lại còn dám xuất hiện trước mặt cô ta nữa chứ, đúng là chán sống mà!
Diệp Nhiễm nghiến răng ken két, lửa giận trong lòng phun trào. Cô ta vén váy, ngẩng cao đầu đi tới chỗ Tô Bắc.
“Tao còn tưởng là ai, hóa ra là nghệ sĩ nổi tiếng ở nước ngoài mới về đấy à? Nhưng sao tao chưa từng nghe thấy tên tuổi của mày vậy nhỉ? Chắc là cuộc sống ở nước ngoài khổ quá nên mới về để ăn cơm thừa canh cặn của tao đúng không!”
Thấy sắc mặt của Tô Bắc bình thản, Diệp Nhiễm tiếp tục cất cao giọng, cười lạnh nói: “Nếu như mày chịu quỳ xuống xin tao, tâm trạng tao mà tốt có khi còn thưởng cho mày một cơ hội ngủ với đạo diễn. Ngủ với đàn ông là sở trường của mày còn gì!”
Tô Bắc im lặng nhìn Diệp Nhiễm ra oai, chỉ cảm thấy cô ta như đang làm trò hề, thật buồn cười.
Uổng cho cô luôn coi Diệp Nhiễm là bạn thân, hóa ra lúc nào cô ta cũng mong cô không được sống yên, sống không bằng chết!
Đã đến nước này rồi, Diệp Nhiễm vẫn còn mơ mộng hão huyền rằng có thể giẫm đạp cô dưới chân trước mặt bao nhiêu người. Trong giới giải trí này, không có gì là không thể bị lộ, những tin đồn bẩn thỉu của cô ta rất nhanh sẽ được lan truyền đến mức ai nấy đều biết thôi.
Diệp Nhiễm thấy Tô Bắc im lặng, tưởng cô sợ rồi nên cười càng đắc ý, cô ta nói: “Khuyên mày biết điều thì cút khỏi đây nhân lúc còn sớm đi, đừng để Anne thấy chướng mắt!”
Nghe những lời nói móc của cô ta ngày càng chói tai, Tô Bắc tức tới mức cười thành tiếng, cô khinh thường cũng không phản ứng lại.
So đo với loại người thích làm trò hề này chỉ làm hạ thấp giá trị bản thân của mình xuống thôi!
Cố Thiến Doanh ngồi bên cạnh cô không thể nào nghe lọt tai được nữa bèn đứng phắt dậy: “Sao cô lại ăn nói như thế chứ?”
Diệp Nhiễm liếc nhìn cô tỏ vẻ khinh thường: “Mày tuổi gì mà có tư cách nói chuyện với tao!”
Tô Bắc dùng ánh mắt an ủi Cố Thiến rồi nhìn Diệp Nhiễm với vẻ khinh bỉ, cô nói: “Diệp đại minh tinh thật là có khí thế!”
Khí thế hung hăng của Diệp Nhiễm phút chốc bị ép xuống. Cô ta không cam tâm nghểnh cổ, khuôn mặt đỏ bừng, tức đến nghiến răng nghiến lợi.
Dựa vào cái gì chứ?
Năm năm trước Tô Bắc đè đầu cưỡi cổ cô ở khắp nơi, nhưng với danh tiếng hiện tại của cô, muốn giẫm chết Tô Bắc là chuyện quá dễ dàng, nhưng tại sao cô vẫn cảm thấy bản thân mình thấp kém hơn một bậc chứ!
Cô ta tức quá hét lên: “Mày cho rằng ai cũng có thể lọt được vào mắt xanh của Anne hay sao?”
Tô Bắc đắc ý cười: “Đúng rồi, đúng là không phải ai cũng lọt được vào mắt Anne đâu.”
Diệp Nhiễm cau mày, vừa đưa tay lên định cho Tô Bắc một bạt tai thì đã có người nhẹ nhàng chặn lại.
Một cô gái nhìn có vẻ lạnh lùng lên tiếng: “Diệp Nhiễm, cô sang lên một chút được không? Người đứng trước mặt cô chắc là người mới của công ty nhỉ? Cô cứ khinh thường người khác như thế, người ta sẽ nghĩ sao về Giải trí Tinh Không đây?”
Tô Bắc chưa từng gặp cô gái này, càng không hiểu tại sao cô ấy lại giải vây giúp mình.
Lúc này Cố Thiến Doanh mới sáp lại gần nói: “Cô ấy là Nghiêm Nghệ Đình, là một nghệ sĩ tuyến 2!”
Tô Bắc nhìn thật kỹ Nghiêm Nghệ Đình, không ngờ ngoài cô gái đơn thuần như Cố Thiến Doanh ra, vẫn còn có người chịu giúp mình trong trường hợp như thế này.
Cô gái Nghiêm Nghệ Đình này nhìn thì có vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo, nhưng còn tốt hơn Diệp Nhiễm vênh váo hung hăng nhiều. Có lẽ địa vị hai người cũng ngang ngang nhau.
Trong lúc Diệp Nhiễm và Nghiêm Nghệ Đình đang tranh cãi thì chuông điện thoại Tô Bắc vang lên.
Cô bắt máy, đầu bên kia vang lên giọng nói của đàn ông: “Anne, thật sự rất xin lỗi vì đã để cô phải chờ lâu, phòng làm việc bộn bề công việc, mong cô bỏ qua!”
Tô Bắc không để tâm nói: “Không sao, tôi ngồi đây vừa hay có thể quan sát tình hình tình. Hôm nay mặc bộ đồ màu xanh lam nhạt, sau khi anh lên tầng 6 thì chắc có thể nhận ra tôi.”
Người đàn ông nói: “Được, tôi xuống ngay đây.”
Tô Bắc thong dong tắt máy rồi bình thản ngồi cạnh Cố Thiến Doanh nhắm mắt nghỉ ngơi. Thần thái thản nhiên này khiến Diệp Nhiễm cảm thấy khó chịu muốn châm chọc vài câu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook