Kim Bài Đả Thủ
Chương 22

Kể từ sau lần đó, Phòng Vũ như trút được gánh nặng, thường xuyên cùng Dương Lỗi thực hiện trò chơi mô phỏng tình yêu này.

Có lẽ lúc ấy bọn họ vẫn chưa hiểu, mặc dù không có giao hợp thân thể, nhưng việc này cũng mang tính chất chân thật. Chẳng qua cả Phòng Vũ và Dương Lỗi đều không muốn nghĩ sâu xa như thế. Có lẽ trong tiềm thức bọn họ tự biết, nếu suy nghĩ nghiêm túc hoặc suy nghĩ nhiều thì khó mà tiếp tục được nữa.

Ngoại trừ cắm vào và giao hợp, những gì nên làm bọn họ đã làm hết rồi.

Càng ngày Dương Lỗi càng quen thuộc với cơ thể của Phòng Vũ, hắn biết làm thế nào để mang đến khoái cảm cho Phòng Vũ, làm thế nào để khơi dậy dục vọng của Phòng Vũ trong thời gian ngắn nhất, làm thế nào để Phòng Vũ mất kiểm soát.

Phòng Vũ cũng đắm chìm trong đó. Không chàng trai trẻ tuổi nào có thể chống lại khoái cảm sinh lý.

Theo số lần chơi ngày càng tăng, sự do dự và mâu thuẫn của Phòng Vũ ngày càng ít, thậm chí còn bắt đầu chủ động. Hai người càng ngày càng ăn ý trong việc này.

Lần đầu tiên ngậm thứ đó của Phòng Vũ vào miệng, Dương Lỗi không hề có chút kháng cự nào. Hắn đã muốn bắt chước cuộn băng làm thế với Phòng Vũ từ lâu rồi, trước đây hắn sợ mình sẽ dọa Phòng Vũ, nhưng bây giờ hắn không do dự nữa.

Phòng Vũ giật mình nâng nửa người trên lên.

“… Này! Cậu… đừng làm như vậy, bẩn!”

Phòng Vũ muốn đẩy Dương Lỗi ra, nhưng Dương Lỗi cứ mặc kệ, tiếp tục ngậm lấy Phòng Vũ, bắt đầu phun ra nuốt vào. Phòng Vũ đưa tay đẩy Dương Lỗi hai cái, cuối cùng không đẩy nữa.

“… !” Phòng Vũ ngửa cổ, hơi thở bỗng dưng trở nên nặng nề, lồng ngực phập phồng kịch liệt.

Trước đây không phải Phòng Vũ chưa từng lên giường với bạn gái, nhưng chưa ai làm thế cho hắn cả. Phòng Vũ từng thấy cách chơi này trong phim người lớn, nhưng mấy cô bạn gái lên giường với hắn đều thẹn thùng không muốn làm, Phòng Vũ rất chu đáo nên cũng không bắt buộc người ta. Vì thế đây là lần đầu tiên Phòng Vũ nếm thử mùi vị khẩu giao, trải nghiệm cảm giác được phục vụ toàn tâm toàn ý mà mình chưa từng nhận được từ bất kỳ cô bạn gái nào.

Khoái cảm hoàn toàn khác biệt, xa lạ, mới mẻ, kích thích, chính vì mới mẻ mà càng thêm kích thích. Phòng Vũ dời tay từ vai sang tóc của Dương Lỗi, hắn nắm tóc Dương Lỗi, nhắm hai mắt lại, hưởng thụ, mê man, không tự chủ được mà thúc về phía trước…

Mỗi khi lên giường với bạn gái, Phòng Vũ luôn phải quan tâm đến cảm nhận của đối phương, vừa an ủi vừa săn sóc, không được quá thô lỗ cũng không được quá phóng túng, lúc nào cũng phải kiềm chế, đôi khi còn phải đè nén dục vọng của chính mình.

Nhưng với Dương Lỗi thì khác, hai người đàn ông chơi trò này một cách thỏa thích, không cần kiêng kỵ, không cần kiềm chế, cũng không cần giả vờ, chỉ có sự hưởng thụ nguyên vẹn mà thuần túy, hai bên đều hiểu làm thế nào để giúp đối phương sung sướng nhất, thỏa thuê nhất…

Dương Lỗi vừa dùng miệng lưỡi phục vụ Phòng Vũ, vừa giương mắt lên quan sát nét mặt của Phòng Vũ, nét mặt của Phòng Vũ chuyển từ kinh ngạc sang mê muội chính là kích thích lớn nhất đối với hắn. Dương Lỗi có thể cảm giác được vật kia của Phòng Vũ lớn dần trong miệng mình, bàn tay đang nắm tóc mình cũng chặt hơn, Dương Lỗi càng gắng sức mút, hết nuốt rồi lại nhả ra, thậm chí muốn mút đến khi nào Phòng Vũ bắn ra mới thôi, trực tiếp đưa Phòng Vũ lên thiên đường…

Ngay khoảnh khắc cuối cùng, Phòng Vũ bất chợt đẩy Dương Lỗi ra.

Chất lỏng nóng rực phun lên mặt Dương Lỗi…

“… Mẹ nó!” Phòng Vũ phục hồi tinh thần lại, vội vàng ngồi dậy lấy giấy vệ sinh ở đầu giường lau mặt cho Dương Lỗi.

“Sao cậu không tránh ra?” Phòng Vũ rất xấu hổ.

“Anh bắn nhiều thật.” Dương Lỗi không để ý, lau tinh dịch đặc sệt trên mặt mình, cười xấu xa. “Thích không?”

“… Cậu điên quá rồi.” Phòng Vũ nói, theo bản năng liếc nhìn phần dưới của Dương Lỗi, nơi đó của Dương Lỗi vẫn còn đứng thẳng, chưa được giải phóng.

Phòng Vũ im lặng do dự một chút rồi nhúc nhích.

Dương Lỗi nhìn ra được Phòng Vũ muốn báo đáp cho mình, vì vậy liền ngăn Phòng Vũ lại.

“Không cần đâu.”

Dương Lỗi biết Phòng Vũ vẫn chưa thể chấp nhận việc làm thế này cho người khác. Hắn không muốn Phòng Vũ khó xử, hắn cam tâm tình nguyện làm vậy cho Phòng Vũ, chỉ muốn Phòng Vũ thoải mái chứ không phải vì hồi đáp.

“Đây là lần đầu tiên tôi làm chuyện này, chưa có kinh nghiệm gì, lần sau nhất định sẽ tốt hơn.” Dương Lỗi tựa vào vai Phòng Vũ, nói nhỏ bên tai Phòng Vũ, thò tay xuống phía dưới tự an ủi chính mình.

Phòng Vũ ôm lấy Dương Lỗi, đưa tay giúp Dương Lỗi vuốt ve.

Phòng Vũ vuốt rất nhập tâm, dùng hết những phương pháp mà mình biết, lúc nhanh lúc chậm, lúc thì nới lỏng lúc thì bóp chặt, lúc thì dùng lòng bàn tay có vết chai của mình để ma sát, cố gắng lấy lòng Dương Lỗi…

Lúc làm việc này, Phòng Vũ im lặng mà chăm chú.

Phòng Vũ biết vừa rồi Dương Lỗi toàn tâm toàn ý làm thế cho mình, không cần mình hồi đáp.

Trong lòng Phòng Vũ như có thứ gì xẹt qua, rất phức tạp, ngay cả Phòng Vũ cũng không thể diễn tả…

Dương Lỗi được Phòng Vũ ra sức an ủi, tuy Phòng Vũ không nói gì, nhưng Dương Lỗi cảm giác được Phòng Vũ cũng giống mình ban nãy, toàn tâm toàn ý làm vậy vì mình.

Dương Lỗi thở hổn hển, tựa vào ngực Phòng Vũ, mặc cho Phòng Vũ ôm mình, vuốt ve mình. Khoái cảm như thủy triều ập tới, càng mãnh liệt hơn khoái cảm chính là tình cảm trong lòng…

Dương Lỗi giật người một cái, bắn ra.

Phòng Vũ lau chùi cho hắn, Dương Lỗi đã ổn định lại hơi thở, hai người tách ra, tựa lưng vào đầu giường, không ai nói lời nào.

Dư âm của cao trào qua đi, nhưng vẫn còn gì đó đọng lại giữa hai người, nảy nở một cách lặng lẽ. Rốt cuộc đó là cái gì, không ai nói rõ được.

“Phòng Vũ, hình như tôi… nghiện rồi.”

Dương Lỗi nhìn trần nhà, lẩm bẩm một mình.

“Ừ.”

Phòng Vũ cúi đầu ừ một tiếng…

Hoa Miêu xảy ra chuyện. �

Lúc Hoa Miêu đến Giang Bắc trông chừng phòng game thì xảy ra xung đột với một thế lực ở địa phương. Thế lực kia vốn là đối thủ một mất một còn của Hoa Miêu, nhưng do đàn em của Hoa Miêu quá mạnh, sau này còn trở thành người của La Cửu, thế nên đối phương không dám tùy tiện gây sự. Nhưng mà đàn em của Hoa Miêu từng kết thù với chúng, hôm đó sau khi xảy ra tranh chấp, hai bên cùng đánh một trận tưng bừng, đàn em của Hoa Miêu bị chém, Hoa Miêu nổi điên đi đánh trả đối phương, đối phương ghi hận trong lòng, tối đó Hoa Miêu đang trên đường về nhà thì bị người khác phục kích, đâm ba nhát thật sâu. Nghe nói lúc ấy Hoa Miêu tự mình chạy đến bệnh viện, cả người toàn là máu, bác sĩ cũng không dám tin hắn bị đâm ba nhát nặng như thế mà vẫn có thể tự chạy đến bệnh viện, người bình thường chắc đã nằm thẳng cẳng, có thể thấy Hoa Miêu tuy ẻo lả nhưng vẫn là đàn ông đích thực.

Lúc Phòng Vũ đến bệnh viện, Hoa Miêu đã hôn mê sâu, được đưa vào phòng cấp cứu. May là ba nhát dao này chỉ có một nhát trúng chỗ hiểm, Hoa Miêu mạng lớn, chống được.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương