Kiều Phu Lang Nhà Thợ Săn
-
Chương 19
“Nhưng hình như ta nghe người ta nói lúc Hùng Bá kết hôn, huynh cũng không có đi mà?”
Lâm Bằng quay đầu, nói với Cao Hạo.
Trên mặt Cao Hạo lập tức chất đầy nụ cười, không dám nhìn thẳng vào mắt của Lâm Bằng cùng Hùng Bá, chê cười nói: “Không phải là do ta có việc sao, cho nên chỉ đưa quà không đưa người tới à.”
“Hừ.”
Hùng Bá hừ lạnh một tiếng, hất đầu qua.
Lâm Bằng nín cười, nhìn Cao Hạo ở trước mặt Hùng Bá cẩn thận, ánh mắt lóe lên vài tia cô đơn.
Hùng Bá vừa vặn nhìn thấy, vì vậy dưới chân đạp Cao Hạo một cước! Cao Hạo bị đạp đang muốn phát hỏa, nhận được ánh mắt Hùng Bá, lập tức an phận.
Hắn đưa một tay khoác lên vai Lâm Bằng, mang trên mặt nụ cười xán lạn: “Này huynh đệ ta nói chứ, huynh cũng đã trưởng thành, cần phải cưới một người mà sinh sống cho tốt đi.”
Lâm Bằng nhìn lướt qua tay áo trái trống rỗng của mình, khổ sở nói: “Ta làm gì có tâm đi tìm người khác, trái tim của ta đã sớm thành tro tàn với cánh tay trái bị đứt này rồi.”
Hùng Bá nghe vậy, trong mắt loé ra mấy phần phức tạp, hắn và Cao Hạo đều hiểu, làm gì có chuyện Lâm Bằng quan tâm đến cánh tay trái kia, hắn là không bỏ xuống được cái người đã theo cánh tay tàn phế rơi vào nước sông cuồn cuộn.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ bầu không khí bên trong khu nhà nhỏ có một chút nặng nề, Cao Hạo vội vã bưng chén rượu lên, đè xuống nghẹn ngào nơi cổ họng, lớn tiếng nói: “Uống rượu!”
Ba người cầm chén rượu lên chạm vào nhau một cái rồi uống.
“Tiếp nào!”
Cao Hạo lau miệng một cái nói.
Hùng Bá lại thả chén rượu của mình xuống bàn.
“Huynh có ý gì?”
Cao Hạo không hiểu nói.
Hùng Bá cười hì hì, “Chút nữa ta phải trở về, lộ trình xa, uống ít một chút.”
Lâm Bằng nghe vậy nở nụ cười, “Chúng ta còn không biết tửu lượng của huynh à? Ta thấy có lẽ là huynh sợ đệ phu không cao hứng chứ gì.”
Cao Hạo nghe lời này vẻ mặt không tin, vừa định trêu chọc Hùng Bá vài câu, nhưng không ngờ Hùng Bá dùng sức gật đầu, vẻ mặt thành thật nói: “Phu lang nhà ta không thích mùi rượu.”
Cao Hạo:….
Lâm Bằng cười, “Sống cho tốt.”
“Trải qua tốt lắm, ” Hùng Bá đắc ý ngẩng đầu lên.
Ở thêm một giờ, Hùng Bá liền cáo từ hai người Lâm Bằng, hai người đều biết lộ trình về nhà của hắn khá xa, cũng không giữ thêm.
Hùng Bá không uống bao nhiêu rượu, thịt lại ăn nhiều lắm, hắn hài lòng ra khỏi khu nhà nhỏ, bước chân thí điên thí điên đi trên đường phố.
Triệu Kỳ mới từ trong nhà bạn bè đi ra, chưa đi được hai bước, liền thấy một thân ảnh cao to có chút quen quen từ bên trong một khu nhà nhỏ đi ra.
Đây không phải là phu quân của đường đệ ca nhi nhà hắn sao?
Triệu Kỳ nhìn lướt qua khu nhà nhỏ Hùng Bá mới vừa ra, lập tức nhíu mày.
Triệu Văn có Doãn Thành làm bạn nên cũng không cảm thấy tẻ nhạt, hai người càng tán gẫu càng hợp, tuy rằng kiến thức của Doãn Thành kém chút, nhưng học vấn lại rất không sai, rất nhiều chỗ làm cho Triệu Văn được ích lợi không nhỏ.
Hắn cảm khái nói: “Nhị ca phu tiền đồ vô lượng.”
Doãn Thành cười cực kỳ lợi hại, sách trong tay bị hắn làm cho run lên.
“Đệ cũng đừng nói nữa, ở nhà ta nghe đủ rồi.”
Hắn tùy ý nói một chút trước mặt Triệu Văn.
Triệu Văn nghe lời này, hỏi: “Nhị ca thường nói mấy lời này với huynh sao?”
“Chứ sao nữa, ” Doãn Thành ngưng cười, học thần sắc nghiêm trang của Hùng Vân nói: “Phu lang nhà ta tất sẽ thành công!”
Nói xong, lại bắt đầu cười rộ lên.
Triệu Văn cảm thấy Hùng Vân nhìn người không sai, là một người biết nhìn xa.
“Theo ta thấy, đệ cũng có thể đi thử xem.”
“Ta?”
Triệu Văn kinh ngạc chỉ chỉ chính mình nói.
Doãn Thành gật đầu, “Đúng vậy.”
Triệu Văn lắc đầu cười, “Ta thích làm ăn, đọc sách cũng chỉ là một loại lạc thú thôi.”
“Thực sự là đáng tiếc, ” Doãn Thành tiếc hận nói.
Triệu Văn cười khẽ vài tiếng, nhìn nhánh liễu tung bay ngoài cửa sổ.
Lúc Hùng Bá trở lại trời mới tối không lâu, Triệu Văn thấy trên trán hắn không có mồ hôi, liền biết Hùng Bá vì để trở về sớm chút, cho nên một đường đều đánh xe, nhìn hán tử này, Triệu Văn không thể không thừa nhận trong lòng mình rất ấm.
“Đây là gà nướng Lý ký, thỏ muối Hà ký, trên trấn cũng không dễ ăn được, cho nên liền vào trong huyện mua một chút về, đệ thích ăn nhất.”
Ngoài ra, Hùng Bá còn mua không ít đồ chơi, tất cả đều là thứ Triệu Văn thích.
“Thích không?”
Hùng Bá cười hì hì ghé sát vào Triệu Văn, Triệu Văn híp mắt lại, “Huynh uống rượu?”
Hùng Bá lập tức lui một bước, thành thật thông báo: “Hôm nay là sinh nhật Lâm Bằng, uống mấy chén.”
Triệu Văn nghe đến tên Lâm Bằng, trong lòng cũng hiểu rõ nguyên nhân hôm nay Hùng Bá ra khỏi cửa sớm như vậy, “Nếu là sinh nhật của hắn, tối hôm nay huynh không cần về, cũng không có chuyện gì.”
“Làm sao có thể chứ! Huynh đệ nào có quan trọng như phu lang!”
Triệu Văn:…. Không biết Lâm Bằng nghe được lời này có tức chết hay không.
“Trong nồi có nước nóng, nhanh tắm rửa đi.”
Tuy rằng không làm cơm, nhưng Triệu Văn vẫn có thể nấu nước.
Cách âm của nhà trúc không tốt lắm, cho nên lúc Hùng Bá tắm rửa còn không quên nói tới chuyện xưa, Triệu Văn lẳng lặng nghe.
“Lời này là khi Lâm Bằng kết hôn đã dạy ta cùng Cao Hạo, ta đều nhớ kỹ!”
Hùng Bá đã từng nói qua với Triệu Văn chuyện của Lâm Bằng, trong lòng Triệu Văn thở dài, nghe Hùng Bá còn đang nói không ngừng, hắn không chỉ một lần vui mừng, Hùng Bá còn sống sót trở về.
Lúc ăn cơm, Hùng Bá liên tiếp lấy gà nướng trên trấn so sánh cùng gà nướng Lý ký, nói thẳng là gà nướng của nhà kia trên trấn làm không ngon một chút nào.
Triệu Văn nhìn trong bát bị người nào đó chất đầy gà nướng, đôi mắt sáng lên cực kỳ.
“Hai cửa hàng trái phải của chúng ta đều là ba ngày mở cửa một lần, không bằng lợi dụng những ngày khác chúng ta làm chuyện khác đi.”
Trong miệng Hùng Bá còn đang nhét một miếng chân thỏ, nghe vậy lập tức nuốt xuống, “Làm cái gì?”
Triệu Văn chỉ chỉ gà nướng trong bát, còn có thỏ muối trên bàn, “Làm gà nướng cùng thịt muối, huynh nghĩ xem, chúng ta ba ngày mới mở cửa một lần, sẽ có một số người chờ chúng ta mở cửa không được đem con mồi bán cho tửu lâu nhỏ, trong khoảng thời gian này chúng ta cũng thu con mồi, không đưa cho Vương chưởng quỹ cùng Ngô chưởng quỹ, chúng ta tự mình dùng làm đồ.”
Hùng Bá nghe được gật đầu liên tục, “Vậy ngày mai ta liền đi tìm đại ca cùng đại ca phu.”
“A?”
Triệu Văn nhất thời không hiểu.
Hùng Bá nhếch miệng nở nụ cười, “Sở trường của đại ca phu chính là thịt muối cùng thịt nướng.”
Triệu Văn vội vã vỗ đầu một cái, sao hắn lại quên mất việc này chứ, Chu Lực nấu ăn rất tốt.
Tác giả có lời muốn nói: Bị răng khôn hành hạ đến hoàn toàn thay đổi tác giả quân: Đừng ghét bỏ nó ngắn~
Lâm Bằng quay đầu, nói với Cao Hạo.
Trên mặt Cao Hạo lập tức chất đầy nụ cười, không dám nhìn thẳng vào mắt của Lâm Bằng cùng Hùng Bá, chê cười nói: “Không phải là do ta có việc sao, cho nên chỉ đưa quà không đưa người tới à.”
“Hừ.”
Hùng Bá hừ lạnh một tiếng, hất đầu qua.
Lâm Bằng nín cười, nhìn Cao Hạo ở trước mặt Hùng Bá cẩn thận, ánh mắt lóe lên vài tia cô đơn.
Hùng Bá vừa vặn nhìn thấy, vì vậy dưới chân đạp Cao Hạo một cước! Cao Hạo bị đạp đang muốn phát hỏa, nhận được ánh mắt Hùng Bá, lập tức an phận.
Hắn đưa một tay khoác lên vai Lâm Bằng, mang trên mặt nụ cười xán lạn: “Này huynh đệ ta nói chứ, huynh cũng đã trưởng thành, cần phải cưới một người mà sinh sống cho tốt đi.”
Lâm Bằng nhìn lướt qua tay áo trái trống rỗng của mình, khổ sở nói: “Ta làm gì có tâm đi tìm người khác, trái tim của ta đã sớm thành tro tàn với cánh tay trái bị đứt này rồi.”
Hùng Bá nghe vậy, trong mắt loé ra mấy phần phức tạp, hắn và Cao Hạo đều hiểu, làm gì có chuyện Lâm Bằng quan tâm đến cánh tay trái kia, hắn là không bỏ xuống được cái người đã theo cánh tay tàn phế rơi vào nước sông cuồn cuộn.
Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ bầu không khí bên trong khu nhà nhỏ có một chút nặng nề, Cao Hạo vội vã bưng chén rượu lên, đè xuống nghẹn ngào nơi cổ họng, lớn tiếng nói: “Uống rượu!”
Ba người cầm chén rượu lên chạm vào nhau một cái rồi uống.
“Tiếp nào!”
Cao Hạo lau miệng một cái nói.
Hùng Bá lại thả chén rượu của mình xuống bàn.
“Huynh có ý gì?”
Cao Hạo không hiểu nói.
Hùng Bá cười hì hì, “Chút nữa ta phải trở về, lộ trình xa, uống ít một chút.”
Lâm Bằng nghe vậy nở nụ cười, “Chúng ta còn không biết tửu lượng của huynh à? Ta thấy có lẽ là huynh sợ đệ phu không cao hứng chứ gì.”
Cao Hạo nghe lời này vẻ mặt không tin, vừa định trêu chọc Hùng Bá vài câu, nhưng không ngờ Hùng Bá dùng sức gật đầu, vẻ mặt thành thật nói: “Phu lang nhà ta không thích mùi rượu.”
Cao Hạo:….
Lâm Bằng cười, “Sống cho tốt.”
“Trải qua tốt lắm, ” Hùng Bá đắc ý ngẩng đầu lên.
Ở thêm một giờ, Hùng Bá liền cáo từ hai người Lâm Bằng, hai người đều biết lộ trình về nhà của hắn khá xa, cũng không giữ thêm.
Hùng Bá không uống bao nhiêu rượu, thịt lại ăn nhiều lắm, hắn hài lòng ra khỏi khu nhà nhỏ, bước chân thí điên thí điên đi trên đường phố.
Triệu Kỳ mới từ trong nhà bạn bè đi ra, chưa đi được hai bước, liền thấy một thân ảnh cao to có chút quen quen từ bên trong một khu nhà nhỏ đi ra.
Đây không phải là phu quân của đường đệ ca nhi nhà hắn sao?
Triệu Kỳ nhìn lướt qua khu nhà nhỏ Hùng Bá mới vừa ra, lập tức nhíu mày.
Triệu Văn có Doãn Thành làm bạn nên cũng không cảm thấy tẻ nhạt, hai người càng tán gẫu càng hợp, tuy rằng kiến thức của Doãn Thành kém chút, nhưng học vấn lại rất không sai, rất nhiều chỗ làm cho Triệu Văn được ích lợi không nhỏ.
Hắn cảm khái nói: “Nhị ca phu tiền đồ vô lượng.”
Doãn Thành cười cực kỳ lợi hại, sách trong tay bị hắn làm cho run lên.
“Đệ cũng đừng nói nữa, ở nhà ta nghe đủ rồi.”
Hắn tùy ý nói một chút trước mặt Triệu Văn.
Triệu Văn nghe lời này, hỏi: “Nhị ca thường nói mấy lời này với huynh sao?”
“Chứ sao nữa, ” Doãn Thành ngưng cười, học thần sắc nghiêm trang của Hùng Vân nói: “Phu lang nhà ta tất sẽ thành công!”
Nói xong, lại bắt đầu cười rộ lên.
Triệu Văn cảm thấy Hùng Vân nhìn người không sai, là một người biết nhìn xa.
“Theo ta thấy, đệ cũng có thể đi thử xem.”
“Ta?”
Triệu Văn kinh ngạc chỉ chỉ chính mình nói.
Doãn Thành gật đầu, “Đúng vậy.”
Triệu Văn lắc đầu cười, “Ta thích làm ăn, đọc sách cũng chỉ là một loại lạc thú thôi.”
“Thực sự là đáng tiếc, ” Doãn Thành tiếc hận nói.
Triệu Văn cười khẽ vài tiếng, nhìn nhánh liễu tung bay ngoài cửa sổ.
Lúc Hùng Bá trở lại trời mới tối không lâu, Triệu Văn thấy trên trán hắn không có mồ hôi, liền biết Hùng Bá vì để trở về sớm chút, cho nên một đường đều đánh xe, nhìn hán tử này, Triệu Văn không thể không thừa nhận trong lòng mình rất ấm.
“Đây là gà nướng Lý ký, thỏ muối Hà ký, trên trấn cũng không dễ ăn được, cho nên liền vào trong huyện mua một chút về, đệ thích ăn nhất.”
Ngoài ra, Hùng Bá còn mua không ít đồ chơi, tất cả đều là thứ Triệu Văn thích.
“Thích không?”
Hùng Bá cười hì hì ghé sát vào Triệu Văn, Triệu Văn híp mắt lại, “Huynh uống rượu?”
Hùng Bá lập tức lui một bước, thành thật thông báo: “Hôm nay là sinh nhật Lâm Bằng, uống mấy chén.”
Triệu Văn nghe đến tên Lâm Bằng, trong lòng cũng hiểu rõ nguyên nhân hôm nay Hùng Bá ra khỏi cửa sớm như vậy, “Nếu là sinh nhật của hắn, tối hôm nay huynh không cần về, cũng không có chuyện gì.”
“Làm sao có thể chứ! Huynh đệ nào có quan trọng như phu lang!”
Triệu Văn:…. Không biết Lâm Bằng nghe được lời này có tức chết hay không.
“Trong nồi có nước nóng, nhanh tắm rửa đi.”
Tuy rằng không làm cơm, nhưng Triệu Văn vẫn có thể nấu nước.
Cách âm của nhà trúc không tốt lắm, cho nên lúc Hùng Bá tắm rửa còn không quên nói tới chuyện xưa, Triệu Văn lẳng lặng nghe.
“Lời này là khi Lâm Bằng kết hôn đã dạy ta cùng Cao Hạo, ta đều nhớ kỹ!”
Hùng Bá đã từng nói qua với Triệu Văn chuyện của Lâm Bằng, trong lòng Triệu Văn thở dài, nghe Hùng Bá còn đang nói không ngừng, hắn không chỉ một lần vui mừng, Hùng Bá còn sống sót trở về.
Lúc ăn cơm, Hùng Bá liên tiếp lấy gà nướng trên trấn so sánh cùng gà nướng Lý ký, nói thẳng là gà nướng của nhà kia trên trấn làm không ngon một chút nào.
Triệu Văn nhìn trong bát bị người nào đó chất đầy gà nướng, đôi mắt sáng lên cực kỳ.
“Hai cửa hàng trái phải của chúng ta đều là ba ngày mở cửa một lần, không bằng lợi dụng những ngày khác chúng ta làm chuyện khác đi.”
Trong miệng Hùng Bá còn đang nhét một miếng chân thỏ, nghe vậy lập tức nuốt xuống, “Làm cái gì?”
Triệu Văn chỉ chỉ gà nướng trong bát, còn có thỏ muối trên bàn, “Làm gà nướng cùng thịt muối, huynh nghĩ xem, chúng ta ba ngày mới mở cửa một lần, sẽ có một số người chờ chúng ta mở cửa không được đem con mồi bán cho tửu lâu nhỏ, trong khoảng thời gian này chúng ta cũng thu con mồi, không đưa cho Vương chưởng quỹ cùng Ngô chưởng quỹ, chúng ta tự mình dùng làm đồ.”
Hùng Bá nghe được gật đầu liên tục, “Vậy ngày mai ta liền đi tìm đại ca cùng đại ca phu.”
“A?”
Triệu Văn nhất thời không hiểu.
Hùng Bá nhếch miệng nở nụ cười, “Sở trường của đại ca phu chính là thịt muối cùng thịt nướng.”
Triệu Văn vội vã vỗ đầu một cái, sao hắn lại quên mất việc này chứ, Chu Lực nấu ăn rất tốt.
Tác giả có lời muốn nói: Bị răng khôn hành hạ đến hoàn toàn thay đổi tác giả quân: Đừng ghét bỏ nó ngắn~
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook