Kiêu Nữ Tu Tiên
-
Chương 32: Nhận nhiệm vụ
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Cũng may Vũ Văn Đông đã ngủ, Ngọc Diệu Âm kéo Lâm Đa Bảo ra nói những lời mình nghe được từ tổ trưởng với hắn, như thế cũng đỡ cho hắn phải chạy đi hỏi.
Đối với vấn đề nhiệm vụ, Lâm Đa Bảo vẫn chưa kịp nghĩ, vừa rồi sửa soạn xong liền nằm nghỉ ngơi một chút, bây giờ lại có Ngọc Diệu Âm kịp thời thông báo, nghe được bây giờ tạm thời chưa có nhiệm vụ, trong lòng Lâm Đa Bảo tự nhiên cũng nhẹ nhõm hẳn.
Nhưng Ngọc Diệu Âm vẫn lặng lẽ dặn dò Lâm Đa Bảo nhất định phải kiên trì tu luyện, vốn còn muốn nói thêm, thế nhưng ma âm của Vũ Văn Đông quả thực quá ghê gớm, Ngọc Diệu Âm nghe vào cũng buồn ngủ theo, không thể không về nghỉ, trước khi đi còn ngạc nhiên vì Lâm Đa Bảo không bị ảnh hưởng.
Ha ha, Ngọc Diệu Âm đương nhiên không biết vừa rồi hắn đã sớm nghỉ rồi. Vũ Văn đông lúc ngủ có kỹ năng trời sinh thôi miên người xung quanh hạng nhất, chỉ là trước mắt năng lực quá yếu, chỉ có thể gây ảnh hưởng chứ không thể thôi miên.
Sáng sớm ngày thứ hai, Linh Hầu cau hứng bừng bừng triệu tập mọi người, “Xem ra Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo chính là phúc tinh của tổ chúng ta, hôm qua vừa đến hôm nay đã có nhiệm vụ được tuyên bố, may mà ta nhanh tay, may mắn cướp được cuốn trục ghi hai nhiệm vụ.
Nhiệm vụ thứ nhất: Cướp giết đội đạo tặc Mạn Ni, sống chết đều được. Bắt sống một người ba mươi tinh thạch, giết một người được hai mươi tinh thạch, nếu có thể thuận tay cướp được đồ của họ sẽ nhận được một nửa làm thù lao.
Về đạo tặc: thương đội biến mất tại Bắc Hoang Địa, phỏng chừng toàn đội đã bị diệt, thương đội hộ tống nhóm hàng là 100 viên Thông mạch linh đựng trong hồ lô từ đảo Hắc Phong. Manh mối đề nghị, trong số vật phẩm có mùi hương độc Sản Tử Hương Đàn của Hắc Phong đảo.
Nhiệm vụ thứ hai: tìm kiếm manh mối về đoàn phi hổ trong đoàn Mạn Ni này, sống chết đều được. Bắt sống nhận được 100 tinh thạch, chết nhận được 50 tinh thạch, có tin tức 10 tinh thạch,
Đặc thù phi hổ của người Mạn Ni: Trên cổ có huy hiệu tộc Mạn Ni, toàn thân màu trắng, trán có 3 đường ngang màu vàng kim óng ánh, hai mắt đều hình vuông, khóe miệng trái hơn rút lên.
Rất rõ ràng, hai nhiệm vụ này tuy hai mà một, đều có quan tệ tới tộc người Mạn Ni.
“Thông mạch Linh là gì?” Ngọc Diệu Âm xen vào sau khi Linh Hầu nói xong, sau lại lập tức hiểu được mình lắm miệng, liền đưa tay che miệng, hoảng hốt mở to mắt.
Linh Hầu vốn không vui vì bị xen lời, nhưng vừa thấy tiểu cô nương như vậy lại không đành lòng, “Thông mạch linh là kinh mạch có lợi của người tu luyện, thuộc về đan dược trung phẩm, trên thị trường giá rẻ nhất là 100 tinh thạch một hạt, Thông Mạch Linh đảo Hắc Phong có phẩm chất tốt nhất, giá cao gấp ba Thông mạch linh thông thường.”
“Ha ha, mọi người biết rõ Linh Hầu ta rồi đấy, nếu có thể tìm thấy linh dược, chúng ta mỗi người một hạt, không cần nói nhảm gì, mọi người chuẩn bị chút đi, ngày mai chúng ta xuất phát tới Bắc Hoang Địa.” Linh Hầu hưng phấn kích động nói.
“Vâng!” Ngoại trừ Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo, tất cả đều hưng phấn kích động chỉnh tề trả lời.
Tất cả mọi người xoa xoa tay, phấn khởi không thôi, xem ra mọi người vô cùng hài lòng với nhiệm vụ lần này, ngay cả Tân Thanh cả ngày lạnh như băng cũng hơi hơi mỉm cười, càngkhông cần nói đến những tổ viên khác, nụ cười trên môi nở như hoa.
Cũng may Vũ Văn Đông đã ngủ, Ngọc Diệu Âm kéo Lâm Đa Bảo ra nói những lời mình nghe được từ tổ trưởng với hắn, như thế cũng đỡ cho hắn phải chạy đi hỏi.
Đối với vấn đề nhiệm vụ, Lâm Đa Bảo vẫn chưa kịp nghĩ, vừa rồi sửa soạn xong liền nằm nghỉ ngơi một chút, bây giờ lại có Ngọc Diệu Âm kịp thời thông báo, nghe được bây giờ tạm thời chưa có nhiệm vụ, trong lòng Lâm Đa Bảo tự nhiên cũng nhẹ nhõm hẳn.
Nhưng Ngọc Diệu Âm vẫn lặng lẽ dặn dò Lâm Đa Bảo nhất định phải kiên trì tu luyện, vốn còn muốn nói thêm, thế nhưng ma âm của Vũ Văn Đông quả thực quá ghê gớm, Ngọc Diệu Âm nghe vào cũng buồn ngủ theo, không thể không về nghỉ, trước khi đi còn ngạc nhiên vì Lâm Đa Bảo không bị ảnh hưởng.
Ha ha, Ngọc Diệu Âm đương nhiên không biết vừa rồi hắn đã sớm nghỉ rồi. Vũ Văn đông lúc ngủ có kỹ năng trời sinh thôi miên người xung quanh hạng nhất, chỉ là trước mắt năng lực quá yếu, chỉ có thể gây ảnh hưởng chứ không thể thôi miên.
Sáng sớm ngày thứ hai, Linh Hầu cau hứng bừng bừng triệu tập mọi người, “Xem ra Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo chính là phúc tinh của tổ chúng ta, hôm qua vừa đến hôm nay đã có nhiệm vụ được tuyên bố, may mà ta nhanh tay, may mắn cướp được cuốn trục ghi hai nhiệm vụ.
Nhiệm vụ thứ nhất: Cướp giết đội đạo tặc Mạn Ni, sống chết đều được. Bắt sống một người ba mươi tinh thạch, giết một người được hai mươi tinh thạch, nếu có thể thuận tay cướp được đồ của họ sẽ nhận được một nửa làm thù lao.
Về đạo tặc: thương đội biến mất tại Bắc Hoang Địa, phỏng chừng toàn đội đã bị diệt, thương đội hộ tống nhóm hàng là 100 viên Thông mạch linh đựng trong hồ lô từ đảo Hắc Phong. Manh mối đề nghị, trong số vật phẩm có mùi hương độc Sản Tử Hương Đàn của Hắc Phong đảo.
Nhiệm vụ thứ hai: tìm kiếm manh mối về đoàn phi hổ trong đoàn Mạn Ni này, sống chết đều được. Bắt sống nhận được 100 tinh thạch, chết nhận được 50 tinh thạch, có tin tức 10 tinh thạch,
Đặc thù phi hổ của người Mạn Ni: Trên cổ có huy hiệu tộc Mạn Ni, toàn thân màu trắng, trán có 3 đường ngang màu vàng kim óng ánh, hai mắt đều hình vuông, khóe miệng trái hơn rút lên.
Rất rõ ràng, hai nhiệm vụ này tuy hai mà một, đều có quan tệ tới tộc người Mạn Ni.
“Thông mạch Linh là gì?” Ngọc Diệu Âm xen vào sau khi Linh Hầu nói xong, sau lại lập tức hiểu được mình lắm miệng, liền đưa tay che miệng, hoảng hốt mở to mắt.
Linh Hầu vốn không vui vì bị xen lời, nhưng vừa thấy tiểu cô nương như vậy lại không đành lòng, “Thông mạch linh là kinh mạch có lợi của người tu luyện, thuộc về đan dược trung phẩm, trên thị trường giá rẻ nhất là 100 tinh thạch một hạt, Thông Mạch Linh đảo Hắc Phong có phẩm chất tốt nhất, giá cao gấp ba Thông mạch linh thông thường.”
“Ha ha, mọi người biết rõ Linh Hầu ta rồi đấy, nếu có thể tìm thấy linh dược, chúng ta mỗi người một hạt, không cần nói nhảm gì, mọi người chuẩn bị chút đi, ngày mai chúng ta xuất phát tới Bắc Hoang Địa.” Linh Hầu hưng phấn kích động nói.
“Vâng!” Ngoại trừ Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo, tất cả đều hưng phấn kích động chỉnh tề trả lời.
Tất cả mọi người xoa xoa tay, phấn khởi không thôi, xem ra mọi người vô cùng hài lòng với nhiệm vụ lần này, ngay cả Tân Thanh cả ngày lạnh như băng cũng hơi hơi mỉm cười, càngkhông cần nói đến những tổ viên khác, nụ cười trên môi nở như hoa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook