Kiêu Nữ Tu Tiên
-
Chương 29: Trung tâm săn thú
Chuyển ngữ ♥ Nhã Vy
Hoa đại tỷ đưa mọi người đi nhận bảng tên tạm thời trước, sau đó dẫn mọ người tới một phòng nhỏ khác đi nhận trang bị.
Lúc ba người nhận hết trang bị, Hoa đại tỷ đưa mọi người đến một phòng khác nữa chờ phân đội, đồng thời xua tay nói với mọi người, “Được rồi, tiếp theo các ngươi ở đây chờ phân đội, chuyện còn lại tổ trưởng mới của các ngươi sẽ giúp đỡ các ngươi.” Vừa dứt lời xong, Hoa đại tỷ liên quay người đi thẳng.
“Tốc độ nhanh thật!” Hà Kỳ Nguyên giật mình nói, Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo gật đầu, quả thực có nhanh thật.
Lúc chờ phân đội là thời gian lâu nhất, vì tính ra tuổi của Hà Kỳ Nguyên và Lâm Đa Bảo tính ra tuy không lớn nhưng miễn cưỡng cũng có thể dùng như nguồn lao động trưởng thành. Nhưng Ngọc Diệu Âm đã nhỏ thì không nói, bề ngoài lại còn xinh xắn, phân đội là vấn đề khá nan giải.
Người phụ trách phân đội thái độ rất tốt, giải thích rõ ràng quy tắc với ba người, lần đầu phân đội sẽ dựa vào số lượn đội viên, lần phân đội đầu sẽ kéo dài ba năm.
Tổ đội viên sơ cấp thường có tổn thất nghiêm trọng, trong ba năm hao mất gần nửa quân số, vì thế mới cần phân đội lại lần nữa.
Lần phân đội tiếp theo sẽ dựa vào nguyên tắc tự nguyện, tự giác, do mọi người tự thống nhất với nhau mà thành, đương nhiên không thể vào tổ đội còn thừa đội viên.
Tổ đội thành lập sau đó sẽ gọi là tổ đội trung cấp, đội viên tổ đội trung cấp sẽ cùng làm việc với nhau trong bốn năm, trong bốn năm này sẽ hao tổn khoảng một phần ba số đội viên. Tiếp theo sẽ là lần hợp đội cuối cùng, tạo thành tổ đội cao cấp, qua thời hạn sẽ tới đảm nhiệm vị trí tổ trưởng của các đội sơ cấp.
Đội viên tổ đội khao cấp tỉ lệ hao tổn là một phần tư, nguyên nhân chủ yếu vì mọi người đồng lòng, bản lĩnh lại cao.
Nhưng cho dù là đội viên đẳng cấp này cũng phải nộp phí giám sát lên trên, số còn lại có thể giữ lại cho mình, số tiền nộp cụ thể do tổ trưởng quy định.
Tuy Ngọc Diệu Âm muốn cùng một tổ với Lâm Đa Bảo và Hà Kỳ Nguyên nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không có khả năng, ba người chưa trưởng thành, cũng chẳng có tổ trưởng nào lại đồng ý gánh chịu gánh nặng như thế.
Khoảng ba canh giờ sau trung tâm phân tổ gọi bốn tổ trưởng tạm thời chưa có nhiệm vụ tới làm tổ trưởng.
Bốn tổ trưởng tới trước mặt xem xét kỹ ba người, Ngọc Diệu Âm có thể cảm thấy bọn họ hứng thú với Hà Kỳ Nguyên nhất, cơ thể cao lớn rắn chắc, cơ bắp nở nang, xem như có giá trị nhất trong ba người.
Quả nhiên một vị tổ trưởng nhanh tay lẹ mắt dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai nhét Hà Kỳ Nguyên vào áo khoác của mình.
Những người còn lại lúc này thấy chỉ còn Lâm Đa Bảo và Ngọc Diệu Âm, đành phải xoắn xuýt mất nửa buổi. Cuối cùng một vị tổ trưởng nhắm mắt chụp lấy Lâm Đa Bảo.
Về phần Ngọc Diệu Âm, không có tổ trưởng nào dám nhận vào đội, nhiệm vụ trong tổ đội đều căn cứ sức người, không phải chỉ dựa vào đầu người mà xong. Không có ai muốn nuôi một tổ viên có vẻ yếu đuối thế này, như thế thành ra không công bằng với những tổ viên còn lại.
Trên thực tế trung tâm phân tổ cũng hiểu rõ Ngọc Diệu Âm còn quá nhỏ, lại là một tiểu cô nương, vì thế rất khó xử.
Mấy tổ trưởng kia quay người muốn đi ra ngoài, Ngọc Diệu Âm trở thành vấn đề nan giải.
“Linh Hầu, tổ ngươi quá ít người, không bằng nhận thêm một người đi?” Tổ trưởng phụ trách Lâm Đa Bảo nói.
Hoa đại tỷ đưa mọi người đi nhận bảng tên tạm thời trước, sau đó dẫn mọ người tới một phòng nhỏ khác đi nhận trang bị.
Lúc ba người nhận hết trang bị, Hoa đại tỷ đưa mọi người đến một phòng khác nữa chờ phân đội, đồng thời xua tay nói với mọi người, “Được rồi, tiếp theo các ngươi ở đây chờ phân đội, chuyện còn lại tổ trưởng mới của các ngươi sẽ giúp đỡ các ngươi.” Vừa dứt lời xong, Hoa đại tỷ liên quay người đi thẳng.
“Tốc độ nhanh thật!” Hà Kỳ Nguyên giật mình nói, Ngọc Diệu Âm và Lâm Đa Bảo gật đầu, quả thực có nhanh thật.
Lúc chờ phân đội là thời gian lâu nhất, vì tính ra tuổi của Hà Kỳ Nguyên và Lâm Đa Bảo tính ra tuy không lớn nhưng miễn cưỡng cũng có thể dùng như nguồn lao động trưởng thành. Nhưng Ngọc Diệu Âm đã nhỏ thì không nói, bề ngoài lại còn xinh xắn, phân đội là vấn đề khá nan giải.
Người phụ trách phân đội thái độ rất tốt, giải thích rõ ràng quy tắc với ba người, lần đầu phân đội sẽ dựa vào số lượn đội viên, lần phân đội đầu sẽ kéo dài ba năm.
Tổ đội viên sơ cấp thường có tổn thất nghiêm trọng, trong ba năm hao mất gần nửa quân số, vì thế mới cần phân đội lại lần nữa.
Lần phân đội tiếp theo sẽ dựa vào nguyên tắc tự nguyện, tự giác, do mọi người tự thống nhất với nhau mà thành, đương nhiên không thể vào tổ đội còn thừa đội viên.
Tổ đội thành lập sau đó sẽ gọi là tổ đội trung cấp, đội viên tổ đội trung cấp sẽ cùng làm việc với nhau trong bốn năm, trong bốn năm này sẽ hao tổn khoảng một phần ba số đội viên. Tiếp theo sẽ là lần hợp đội cuối cùng, tạo thành tổ đội cao cấp, qua thời hạn sẽ tới đảm nhiệm vị trí tổ trưởng của các đội sơ cấp.
Đội viên tổ đội khao cấp tỉ lệ hao tổn là một phần tư, nguyên nhân chủ yếu vì mọi người đồng lòng, bản lĩnh lại cao.
Nhưng cho dù là đội viên đẳng cấp này cũng phải nộp phí giám sát lên trên, số còn lại có thể giữ lại cho mình, số tiền nộp cụ thể do tổ trưởng quy định.
Tuy Ngọc Diệu Âm muốn cùng một tổ với Lâm Đa Bảo và Hà Kỳ Nguyên nhưng ngẫm lại lại cảm thấy không có khả năng, ba người chưa trưởng thành, cũng chẳng có tổ trưởng nào lại đồng ý gánh chịu gánh nặng như thế.
Khoảng ba canh giờ sau trung tâm phân tổ gọi bốn tổ trưởng tạm thời chưa có nhiệm vụ tới làm tổ trưởng.
Bốn tổ trưởng tới trước mặt xem xét kỹ ba người, Ngọc Diệu Âm có thể cảm thấy bọn họ hứng thú với Hà Kỳ Nguyên nhất, cơ thể cao lớn rắn chắc, cơ bắp nở nang, xem như có giá trị nhất trong ba người.
Quả nhiên một vị tổ trưởng nhanh tay lẹ mắt dùng tốc độ sét đánh không kịp bịt tai nhét Hà Kỳ Nguyên vào áo khoác của mình.
Những người còn lại lúc này thấy chỉ còn Lâm Đa Bảo và Ngọc Diệu Âm, đành phải xoắn xuýt mất nửa buổi. Cuối cùng một vị tổ trưởng nhắm mắt chụp lấy Lâm Đa Bảo.
Về phần Ngọc Diệu Âm, không có tổ trưởng nào dám nhận vào đội, nhiệm vụ trong tổ đội đều căn cứ sức người, không phải chỉ dựa vào đầu người mà xong. Không có ai muốn nuôi một tổ viên có vẻ yếu đuối thế này, như thế thành ra không công bằng với những tổ viên còn lại.
Trên thực tế trung tâm phân tổ cũng hiểu rõ Ngọc Diệu Âm còn quá nhỏ, lại là một tiểu cô nương, vì thế rất khó xử.
Mấy tổ trưởng kia quay người muốn đi ra ngoài, Ngọc Diệu Âm trở thành vấn đề nan giải.
“Linh Hầu, tổ ngươi quá ít người, không bằng nhận thêm một người đi?” Tổ trưởng phụ trách Lâm Đa Bảo nói.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook