Kích Dục
-
Chương 5: Kích dục mê dược (H)
Chỉ một lúc sau khi uống ly rượu,Mị Nguyệt Dung thấy trong người dâng lên từng cỗ nhiệt hỏa, cả thân người mồ hôi ứa ra liên tục. Cảm thấy cơ thể có phần khó chịu cùng ngột ngạt. Mị Nguyệt Dung bước ra khỏi sảnh đại tiệc, xoay người đi đến ban công.
Lạc Hạn Thần từ phút đầu đã để ý sự khác thường của cô. Biết như có gì đó không ổn, hắn bước chân theo cô ra ngoài.
Màn đêm phủ bóng lên đôi má trắng nõn như ánh trăng của cô, hàng mi cô dài run rẩy theo nội tâm hoang mang, bộ dáng cô lúc này làm hắn nghĩ đến nữ thần bóng đêm lạc đường trong rừng sâu thẳm. Ánh mắt anh thoáng buông lỏng.Mị Nguyệt Dung bất lực dựa vào ban công, cố gắng làm dịu đi thân nhiệt càng lúc càng nóng. Giờ phút này mồ hôi đã đổ đầm đìa. Đôi môi hồng nhuận mềm mại mím chặt, thỉnh thoảng lại hé ra vài tiếng rên rỉ khó nhịn. Mắt thấy khuôn mặt cô đỏ ửng, ánh mắt mê mang váng vất như chứa một hồ nước trong sâu thẳm. Anh bước lại gần.
"Mị Nguyệt Dung, cô sao vậy"
Mị Nguyệt Dung không còn nghe rõ được âm thanh của Lạc Hàn Thần, trực tiếp bổ nhào vào lòng anh. Thân thể anh khiến cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái và dễ chịu. Tìm được một vị trí thích hợp, Mị Nguyệt Dung ôm chặt anh không dời. Như là giữa một sa mạc bỏng cháy, tìm thấy được một hồ nước khiến cô muốn trẫm mình xuống thoả thích vẫy vùng.
"Đừng... Đừng bỏ tôi"
Mị Nguyệt Dung chắc chắn đã trúng mê dược, dám tại địa bàn của Lạc Viễn động thủ, ăn gan hùm rồi sao. Hỏa nóng khiến tâm trí cô điên đảo,cô đưa tay kéo khóa váy của mình. Nửa thân thể tựa như bông dần trần trụi kề sát vào người anh. Bộ ngực lớn mềm mại, hai nụ hoa dựng đứng ngạo nghễ. Cách một lớp vest thẳng thớm của anh vẫn cảm giác được.
Lạc Hàn Thần, ánh mắt tối sẫm đi, trực tiếp bế cô đi theo con đường bí mật đến tòa nhà tư nhân, nằm trong dinh thự biệt lập.Tìm được căn phòng cuối dãy hành lang, ngay lúc cô chưa phản ứng kịp, anh đã đưa chân đóng sập cửa lại, nhanh nhẹn bồng cô lên, cả hai nặng nề ngã xuống chiếc giường mềm mại. Mị Nguyệt Dung nhất quyết không rời khỏi anh, hai tay chu du khắp thân thể Lạc Hàn Thần, tìm thấy hàng cúc áo nhưng cả nửa ngày vẫn không sao cởi được.Cô khó chịu trực tiếp kéo áo sơ mi đưa tay từ phía dưới luồn vào trong vuốt ve cơ bụng rắn chắc.
"Bị hạ dược rồi"
Mị Nguyệt Dung rất khó chịu, cô choàng tay qua cổ anh như một bản năng, cũng coi như có thể dễ dàng giữ thăng bằng cơ thể.
"Tôi... tôi... không biết." cô gần như nói không ra hơi, lí trí cơ hồ điên đảo.Một lực nhẹ nâng cằm cô lên, đôi môi đỏ căng mọng của cô giương ra trước mặt người đàn ông, tiếng thở hổn hển khiến yết hầu của anh trượt lên xuống không ngừng. Nhìn gương mặt bị thuốc làm cho đỏ ửng khiến lòng anh nổi lên một cảm giác khác lạ, nhưng vô cùng mãnh liệt.
Ngậm lấy cánh môi kia, đầu lưỡi di chuyển quanh đôi môi mềm mại, một hồi anh khéo léo dùng lưỡi đi vào trong chiếc miệng nhỏ nhắn, nụ hôn của anh trở nên cuồng nhiệt như muốn ngấu nghiến cô, muốn nuốt trọn hơi thở của cô, khiến cô như ngừng thở rồi ngất đi. Anh chỉ cảm thấy cái miệng nhỏ đó như mật ngọt, kích thích từng sự hưng phấn trong anh.
Dời cánh môi đỏ ướt át, Lạc Hàn Thần nút lấy một bên gò bông đào của Nguyệt Dung vừa liếm, vừa cắn.Cô hét lớn, rên rỉ áp chặt vào Lạc Hàn Thần. Mị Nguyệt Dung hấp dẫn lại quyến rũ, nếu giờ phút này không cùng cô tận hưởng lạc thú, Lạc Hàn Thần anh không phải là đàn ông.
Hai tay đưa ra sau nhào nặn bờ mông cong vểnh của cô theo muôn vàn hình dáng. Đặt cô xuống giường, anh thoát đi y phục của chính mình. Ánh sáng mờ ảo cắt lên đường nét tuấn tú của anh, da thịt màu đồng rắn chắc, cơ bụng tám múi mạnh mẽ...Càng nhìn xuống,cô lại càng cảm thấy xấu hổ, đỏ bừng nhắm chặt hai mắt, vật kia thật lớn,căng trướng, khổng lồ, gân xanh nổi chằng chịt. Kích thước vĩ đại của nó làm cô kinh hãi.
Lạc Hàn Thần bật cười lớn, áp sát thân thể anh lên cô,lấy tay nhỏ của cô đặt lên cự long vuốt ve qua lại.
" Yêu thương... Chiều chuộng nó... lát nữa nó sẽ làm em thỏa mãn"
Anh kề môi liếm một vòng theo hình môi của Mị Nguyệt Dung, rồi tách hàm răng trắng đưa lưỡi vào trong kéo lấy chiếc lưỡi đinh hương nhỏ bé,khẽ khàng mút lấy đầu lưỡi. Mị Nguyệt Dung lâm vào một trận đê mê. Đồng thời tay anh kích thích lấy đầu nhũ hoa,thành công khiến cho nó se lại,Lạc Hàn Thần vừa mân mê, miết chặt, xoay vòng, rồi bóp lấy miên nhũ kiều diễm,ngực cô non mềm đàn hồi, kích thước vừa vặn với lòng bàn tay anh, càng miết càng như muốn chảy ra nước làm anh yêu thích không thôi.
Anh hôn lên cần cổ mềm mại, xương quai xanh tinh tế, tạo ra rất nhiều vết ô mai trên cơ thể kiều diễm của Mị Nguyệt Dung. Cô bị hút hồn bởi những nụ hôn vụn vặt của hắn.
" Ưm... ưm.... thật muốn..aaa...."
Lạc Hàn Thần biết cô khó nhịn, anh giúp cô cởi quần lót viền ren,vùng đào nguyên trực tiếp hiển lộ trước mắt anh, sớm ướt đẫm không còn một mảnh. Chỗ ấy của cô rất đẹp,nhỏ nhắn, hồng nhuận, ướt át. Lạc Hàn Thần cúi đầu kề sát, trượt lưỡi hôn lên cánh hoa bé nhỏ của cô. Mị Nguyệt Dung thét lớn, từ trong cơn dục triều tình ái, mật yêu tràn ra ngoài nhỏ từng giọt rớt xuống nệm giường. Lạc Hàn Thần hút lấy mật dịch của cô ngọt ngào mà ấm nóng, khiến anh yêu thích mãi tư vị này không thôi.
Anh đưa cự long cọ xát lối vào...
" Nói... Người đàn ông của em là ai"
"aaaaa...tôi không biết....aaaaaa" Lạc Hàn Thần vỗ mạnh lên mông cô.
"Nhớ kỹ người đàn ông của em là Lạc Hàn Thần"
Trong mê man Mị Nguyệt Dung vô thức gọi tên anh:
" Lạc Hàn Thần... Lạc Hàn Thần"
Anh kề sát vùng tai mẫn cảm của cô, thì thầm những lời nói đủ để cho hai người nghe thấy: " Gọi Thần thôi. Em nói đi người đàn ông của em là Thần"
"Ưmmm... Thần.... cho tôi... tôi khó chịu quá"
Sau khi nghe được đáp án vừa ý từ Mị Nguyệt Dung, người đàn ông quả quyết thúc một đường vào lối nhỏ chật hẹp. Của cô chặt khít, hút chặt lấy cự long của hắn. Nếu không nhờ mê dược, anh khó có thể tiến vào trong. Lạc Hàn Thần chân thực cảm thấy một tấm màng mỏng chắn ở lối vào. Biết cô là xử nữ.
Ánh mắt anh dịu đi, hai tay vòng qua người âu yếm ôm cô vào lòng. Anh ấn lên trán cô một nụ hôn dịu dàng. Hai tay cô cũng vòng lên tấm lưng rắn chắc của hắn, khảm sâu móng tay vào da thịt của Lạc Hàn Thần.
"Thả lòng, anh vào đây"
Mị Nguyệt Dung cảm thấy một lực mạnh xâm chiếm vào cô, đoạt đi cả linh hồn, dìm sâu cô xuống vòng xoáy của tình ái.
Mị Nguyệt Dung đau đớn nhíu máy, một lúc mới quen với từng nhịp nhấn của anh. Từng lần nhấp, Lạc Hàn Thần lại sâu nhất mà tiến vào...
Cả một đêm anh và cô bên nhau, từ giường, đến sofa, nhà tắm ngập tràn dấu vết hoan ái kích tình của họ.
Dục triểu ẩm ướt dẫn cô hết từ cơn này qua cơn khác. Cực lạc hưởng thụ
Lạc Hạn Thần từ phút đầu đã để ý sự khác thường của cô. Biết như có gì đó không ổn, hắn bước chân theo cô ra ngoài.
Màn đêm phủ bóng lên đôi má trắng nõn như ánh trăng của cô, hàng mi cô dài run rẩy theo nội tâm hoang mang, bộ dáng cô lúc này làm hắn nghĩ đến nữ thần bóng đêm lạc đường trong rừng sâu thẳm. Ánh mắt anh thoáng buông lỏng.Mị Nguyệt Dung bất lực dựa vào ban công, cố gắng làm dịu đi thân nhiệt càng lúc càng nóng. Giờ phút này mồ hôi đã đổ đầm đìa. Đôi môi hồng nhuận mềm mại mím chặt, thỉnh thoảng lại hé ra vài tiếng rên rỉ khó nhịn. Mắt thấy khuôn mặt cô đỏ ửng, ánh mắt mê mang váng vất như chứa một hồ nước trong sâu thẳm. Anh bước lại gần.
"Mị Nguyệt Dung, cô sao vậy"
Mị Nguyệt Dung không còn nghe rõ được âm thanh của Lạc Hàn Thần, trực tiếp bổ nhào vào lòng anh. Thân thể anh khiến cho cô cảm thấy vô cùng thoải mái và dễ chịu. Tìm được một vị trí thích hợp, Mị Nguyệt Dung ôm chặt anh không dời. Như là giữa một sa mạc bỏng cháy, tìm thấy được một hồ nước khiến cô muốn trẫm mình xuống thoả thích vẫy vùng.
"Đừng... Đừng bỏ tôi"
Mị Nguyệt Dung chắc chắn đã trúng mê dược, dám tại địa bàn của Lạc Viễn động thủ, ăn gan hùm rồi sao. Hỏa nóng khiến tâm trí cô điên đảo,cô đưa tay kéo khóa váy của mình. Nửa thân thể tựa như bông dần trần trụi kề sát vào người anh. Bộ ngực lớn mềm mại, hai nụ hoa dựng đứng ngạo nghễ. Cách một lớp vest thẳng thớm của anh vẫn cảm giác được.
Lạc Hàn Thần, ánh mắt tối sẫm đi, trực tiếp bế cô đi theo con đường bí mật đến tòa nhà tư nhân, nằm trong dinh thự biệt lập.Tìm được căn phòng cuối dãy hành lang, ngay lúc cô chưa phản ứng kịp, anh đã đưa chân đóng sập cửa lại, nhanh nhẹn bồng cô lên, cả hai nặng nề ngã xuống chiếc giường mềm mại. Mị Nguyệt Dung nhất quyết không rời khỏi anh, hai tay chu du khắp thân thể Lạc Hàn Thần, tìm thấy hàng cúc áo nhưng cả nửa ngày vẫn không sao cởi được.Cô khó chịu trực tiếp kéo áo sơ mi đưa tay từ phía dưới luồn vào trong vuốt ve cơ bụng rắn chắc.
"Bị hạ dược rồi"
Mị Nguyệt Dung rất khó chịu, cô choàng tay qua cổ anh như một bản năng, cũng coi như có thể dễ dàng giữ thăng bằng cơ thể.
"Tôi... tôi... không biết." cô gần như nói không ra hơi, lí trí cơ hồ điên đảo.Một lực nhẹ nâng cằm cô lên, đôi môi đỏ căng mọng của cô giương ra trước mặt người đàn ông, tiếng thở hổn hển khiến yết hầu của anh trượt lên xuống không ngừng. Nhìn gương mặt bị thuốc làm cho đỏ ửng khiến lòng anh nổi lên một cảm giác khác lạ, nhưng vô cùng mãnh liệt.
Ngậm lấy cánh môi kia, đầu lưỡi di chuyển quanh đôi môi mềm mại, một hồi anh khéo léo dùng lưỡi đi vào trong chiếc miệng nhỏ nhắn, nụ hôn của anh trở nên cuồng nhiệt như muốn ngấu nghiến cô, muốn nuốt trọn hơi thở của cô, khiến cô như ngừng thở rồi ngất đi. Anh chỉ cảm thấy cái miệng nhỏ đó như mật ngọt, kích thích từng sự hưng phấn trong anh.
Dời cánh môi đỏ ướt át, Lạc Hàn Thần nút lấy một bên gò bông đào của Nguyệt Dung vừa liếm, vừa cắn.Cô hét lớn, rên rỉ áp chặt vào Lạc Hàn Thần. Mị Nguyệt Dung hấp dẫn lại quyến rũ, nếu giờ phút này không cùng cô tận hưởng lạc thú, Lạc Hàn Thần anh không phải là đàn ông.
Hai tay đưa ra sau nhào nặn bờ mông cong vểnh của cô theo muôn vàn hình dáng. Đặt cô xuống giường, anh thoát đi y phục của chính mình. Ánh sáng mờ ảo cắt lên đường nét tuấn tú của anh, da thịt màu đồng rắn chắc, cơ bụng tám múi mạnh mẽ...Càng nhìn xuống,cô lại càng cảm thấy xấu hổ, đỏ bừng nhắm chặt hai mắt, vật kia thật lớn,căng trướng, khổng lồ, gân xanh nổi chằng chịt. Kích thước vĩ đại của nó làm cô kinh hãi.
Lạc Hàn Thần bật cười lớn, áp sát thân thể anh lên cô,lấy tay nhỏ của cô đặt lên cự long vuốt ve qua lại.
" Yêu thương... Chiều chuộng nó... lát nữa nó sẽ làm em thỏa mãn"
Anh kề môi liếm một vòng theo hình môi của Mị Nguyệt Dung, rồi tách hàm răng trắng đưa lưỡi vào trong kéo lấy chiếc lưỡi đinh hương nhỏ bé,khẽ khàng mút lấy đầu lưỡi. Mị Nguyệt Dung lâm vào một trận đê mê. Đồng thời tay anh kích thích lấy đầu nhũ hoa,thành công khiến cho nó se lại,Lạc Hàn Thần vừa mân mê, miết chặt, xoay vòng, rồi bóp lấy miên nhũ kiều diễm,ngực cô non mềm đàn hồi, kích thước vừa vặn với lòng bàn tay anh, càng miết càng như muốn chảy ra nước làm anh yêu thích không thôi.
Anh hôn lên cần cổ mềm mại, xương quai xanh tinh tế, tạo ra rất nhiều vết ô mai trên cơ thể kiều diễm của Mị Nguyệt Dung. Cô bị hút hồn bởi những nụ hôn vụn vặt của hắn.
" Ưm... ưm.... thật muốn..aaa...."
Lạc Hàn Thần biết cô khó nhịn, anh giúp cô cởi quần lót viền ren,vùng đào nguyên trực tiếp hiển lộ trước mắt anh, sớm ướt đẫm không còn một mảnh. Chỗ ấy của cô rất đẹp,nhỏ nhắn, hồng nhuận, ướt át. Lạc Hàn Thần cúi đầu kề sát, trượt lưỡi hôn lên cánh hoa bé nhỏ của cô. Mị Nguyệt Dung thét lớn, từ trong cơn dục triều tình ái, mật yêu tràn ra ngoài nhỏ từng giọt rớt xuống nệm giường. Lạc Hàn Thần hút lấy mật dịch của cô ngọt ngào mà ấm nóng, khiến anh yêu thích mãi tư vị này không thôi.
Anh đưa cự long cọ xát lối vào...
" Nói... Người đàn ông của em là ai"
"aaaaa...tôi không biết....aaaaaa" Lạc Hàn Thần vỗ mạnh lên mông cô.
"Nhớ kỹ người đàn ông của em là Lạc Hàn Thần"
Trong mê man Mị Nguyệt Dung vô thức gọi tên anh:
" Lạc Hàn Thần... Lạc Hàn Thần"
Anh kề sát vùng tai mẫn cảm của cô, thì thầm những lời nói đủ để cho hai người nghe thấy: " Gọi Thần thôi. Em nói đi người đàn ông của em là Thần"
"Ưmmm... Thần.... cho tôi... tôi khó chịu quá"
Sau khi nghe được đáp án vừa ý từ Mị Nguyệt Dung, người đàn ông quả quyết thúc một đường vào lối nhỏ chật hẹp. Của cô chặt khít, hút chặt lấy cự long của hắn. Nếu không nhờ mê dược, anh khó có thể tiến vào trong. Lạc Hàn Thần chân thực cảm thấy một tấm màng mỏng chắn ở lối vào. Biết cô là xử nữ.
Ánh mắt anh dịu đi, hai tay vòng qua người âu yếm ôm cô vào lòng. Anh ấn lên trán cô một nụ hôn dịu dàng. Hai tay cô cũng vòng lên tấm lưng rắn chắc của hắn, khảm sâu móng tay vào da thịt của Lạc Hàn Thần.
"Thả lòng, anh vào đây"
Mị Nguyệt Dung cảm thấy một lực mạnh xâm chiếm vào cô, đoạt đi cả linh hồn, dìm sâu cô xuống vòng xoáy của tình ái.
Mị Nguyệt Dung đau đớn nhíu máy, một lúc mới quen với từng nhịp nhấn của anh. Từng lần nhấp, Lạc Hàn Thần lại sâu nhất mà tiến vào...
Cả một đêm anh và cô bên nhau, từ giường, đến sofa, nhà tắm ngập tràn dấu vết hoan ái kích tình của họ.
Dục triểu ẩm ướt dẫn cô hết từ cơn này qua cơn khác. Cực lạc hưởng thụ
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook