Kịch Bản
-
Chương 29
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
375L Nặc danh:
Kế đó trên đường về hình như không còn chuyện gì xảy ra nữa. Vốn dĩ cho rằng hành trình đi núi Võ Công vừa khiến tôi hoảng hốt vừa làm tôi mừng thầm này sẽ đặt một dấu chấm viên mãn ở đây, ai ngờ cuối cùng cuộc sống vẫn đùa giỡn tôi một trận.
Tuy rằng lúc bắt đầu cầm chiếc di động khác lừa gạt anh giai, tôi đã phảng phất dự đoán được lời nói dối của mình sẽ có ngày bị vạch trần, nhưng mà tôi không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy. Thật là khiến tôi cạp đất không kịp trở tay.
Cả quá trình như trò đùa hài hước này phải bắt đầu kể từ hội trưởng CLB manga anime. Đúng vậy, tôi tin là mọi người cũng đoán ra, tôi cực kỳ bất hạnh, trước cổng trường, cũng chính là trên đường về ký túc xá á, vô tình gặp đám người hội trưởng CLB manga anime.
Nhóm người hội trưởng đi ở trên đường đúng là bắt mắt, vây quanh là mấy nam sinh cao to vạm vỡ khiêng máy quay và tấm phản quang, ở giữa là hai cô gái mặc đồ cosplay nhân vật manga dạo này đang cực nổi trên mạng, khiến cho những sinh viên đi ngang qua đều tò mò liếc nhìn.
Nhìn mấy cổ chắc là muốn ra ngoài trường chụp ngoại cảnh, còn chúng tôi thì đang đi vào trong. Nếu tụi tôi cứ đi thẳng thế này thì chắc khoảng một phút nữa là sẽ đụng mặt với các thành viên CLB manga anime.
Nếu lỡ đụng phải, nhất định là tôi không tránh được phải chào hỏi vài câu với thành viên CLB. Nghĩ tới đây trong lòng tôi lập tức kêu vang báo động không ổn.
Không muốn để anh giai biết tôi là thành viên CLB manga anime chút nào, tôi nhanh lẹ quyết định dừng lại, có thể nói là không từ thủ đoạn xoay người qua ôm lấy cánh tay anh giai, lên tiếng đề nghị: “Mọi người khát nước không? Muốn đi đường Ích Hoà uống trà sữa không?”
Mọi người đều biết, đường Ích Hoà ngoài trường chúng tôi là khu phố mỹ thực. Những người khác nghe vậy lập tức chần chờ dừng bước quay lại nhìn tôi, anh giai thì trực tiếp từ từ ngước mắt liếc tôi.
Bởi vì lúc đó trong lòng tôi quá mức lo lắng, cho nên không kịp thời tiếp thu thâm ý và tín hiệu nguy hiểm trong ánh mắt của anh giai, toàn bộ đầu óc chỉ chú ý tới biểu cảm và phản ứng của những người khác. Thấy mãi mà chẳng có ai mở miệng hưởng ứng, tôi nói tiếp: “Đi đi, tôi bao.”
Tôi vừa dứt lời thì anh giai chậm rãi nhướn mày: “Cậu không thể nói chuyện đàng hoàng hả?”
Tôi hơi nghi hoặc, không hiểu rõ nguyên nhân nhìn anh ấy, thử hỏi ngược lại thăm dò: “Tiếng phổ thông của tôi không tốt à? Tiếng phổ thông của tôi thi được cấp hai rồi đó –”
* ở bên Trung có cuộc thi tiếng Phổ thông, chứng chỉ chia làm 3 cấp, hình như là yêu cầu để xin vào một số ngành như giáo viên, phát thanh viên, diễn viên lồng tiếng…
Anh giai hừ nhẹ một tiếng cắt lời tôi, giọng nói lộ ra chút ghét bỏ: “Nói chuyện thì nói chuyện, đừng ôm cánh tay có được không?”
Cùng lúc đó, giống như là hưởng ứng lời anh giai nói vậy, tôi nhìn thấy một cặp đôi yêu nhau lướt qua từ sau lưng anh giai, cô gái đi bên cạnh chàng trai hơi nghiêng người, hai tay ôm chặt cánh tay bạn trai mình, dính sát vào người bạn trai như hai đứa trẻ sinh đôi.
Mặt tôi thoáng nóng lên, đồng thời vội vã bỏ tay anh giai ra, mà trong mấy chục giây ngắn ngủi đó thôi thành viên CLB manga anime đã đi tới chỗ chúng tôi rồi, cuối cùng đứng lại trước mặt tôi.
Hội trưởng vừa nhiệt tình cầm di động vẫy vẫy với tôi, vừa mở miệng gọi tên tôi chào hỏi: “Cậu mới từ đâu về thế?”
Tôi ho nhẹ một tiếng, bước một bước tới gần hội trưởng, trong lòng vừa không ngừng cầu nguyện vừa nháy mắt ra hiệu với đối phương: “Mới từ núi Võ Công về.”
Đáng tiếc trưởng nhóm không những không hiểu được hàm nghĩa ngầm trong ánh mắt tôi, thậm chí còn càng kích động nâng giọng: “Tôi nói, hèn chi rõ ràng nghe bạn cùng phòng của cậu kêu Quốc khánh cậu không về nhà, buổi sáng tới ký túc xá tìm cậu lại chẳng thấy đâu.”
Người bình thường nghe tới đây chắc chắn sẽ không cần nghĩ ngợi mà hỏi đối phương, cậu tìm tôi có chuyện gì? Nhưng mà khi ánh mắt tôi liếc tới hai cô gái mặc đồ cosplay bên cạnh hội trưởng, trong lòng tôi đã đoán được đáp án, biết rõ cô ấy tìm tôi chẳng có việc gì tốt.
Tôi làm bộ bình tĩnh gật gật đầu với hội trưởng, lúc nói chuyện trong lòng còn thầm khen ngợi mình phản ứng nhanh: “Vậy hả? Vậy chúng ta bàn WeChat sau đi.”
Ánh mắt hội trưởng ngơ ra một giây, chắc là không theo kịp độ nhảy cóc đề tài của tôi, nhưng cũng không nói thêm gì mà chỉ ngơ ngác gật gật đầu: “Vậy về nhắn WeChat sau.”
Tôi lập tức thở phào trong lòng, nét mặt cũng không nhịn được nở nụ cười vui sướng từ tận đáy lòng, nhưng mà chưa kịp cong hết khoé miệng thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Muốn trách thì phải trách một thành viên trong nhóm của anh giai, chắc hẳn cậu ta là chàng mập có thâm niên lặn ngụp trên internet và các diễn đàn về thế giới giả tưởng, lập tức nhảy ra chỉ vào hai cô gái mặc đồ cosplay kích động cao giọng hỏi: “Đây có phải là Rem với Ram không? Gương mặt hai chị gái sao lại giống nhau dữ vậy.”
Hội trưởng lập tức gật đầu đắc ý trả lời: “Bởi vì hai nhân vật này vốn là chị em sinh đôi mà.”
Nam sinh kia lập tức khoa trương kinh ngạc hô một tiếng, sau đó dường như nhớ ra cái gì hỏi tiếp: “Mọi người định ra ngoài chụp ngoại cảnh hả? Sao lại không có Emilia? Ba người chụp thì đỉnh lắm. Hơn nữa tôi nhớ lần trước từng nhìn thấy một chị gái cos Emilia trong trường, cũng là thành viên CLB mọi người hả?”
Nghe thấy cái tên Emilia này, chuông báo động trong lòng tôi lại lập tức reo vang, không chút nghĩ ngợi lên tiếng chặn ngang nội dung mà hội trưởng sắp nói: “Mọi người không uống trà sữa hả? Tôi bao mà.”
Hội trưởng bất mãn giơ tay vỗ tôi một phát, cố ý hung dữ nói: “Cậu đừng ngắt lời!”
Tôi ráng hết sức tươi cười nhìn về phía cổ, một lòng một dạ muốn cắp hội trưởng lên chạy mất dạng cho rồi: “Hội trưởng, tôi mời cậu uống trà sữa nha.”
Hội trưởng hơi khựng lại, sắc mặt quái lại liếc mắt nhìn tôi: “Mắc gì tự nhiên muốn mời tôi trà sữa?”
Bình thường nghe bạn cùng phòng vô số lần dùng đủ mọi cách lấy lòng mấy cô gái, thời gian lâu tự nhiên cũng thấm vào tai vào mắt tôi dần, một câu hết sức dầu mỡ chưa qua đại não đã tự động buộc miệng thốt ra: “Chẳng lẽ mời mỹ nữ uống trà sữa cũng cần lý do hả?”
Hội trưởng lập tức cười tươi như hoa, có điều chưa kịp mở miệng đáp lời thì đột nhiên nghe giọng anh giai chen ngang vào, mang theo ý tứ không rõ tiềm tàng một chút nguy hiểm vô hình: “Mời mỹ nữ uống trà sữa không cần lý do?”
Tôi nghe vậy thì mờ mịt một giây, hơi ngơ ngác quay đầu nhìn anh giai, ánh mắt bắt gặp gương mặt không có biểu cảm gì của ảnh, tôi gần như lập tức phát giác ra lúc này đối phương đang cực kỳ không vui. Tôi chần chừ một giây, trong lòng mơ hồ biết hình như là mình đã phạm vào điều tối kỵ gì rồi.
Làm trò lấy lòng người khác trước mặt người mình thích, tôi lập tức nghiêm túc thành tâm cảnh tỉnh bản thân ba lần trong lòng, sau đó mới cười rộ lên với anh giai lấy lòng sửa chữa sai lầm: “Mời anh uống trà sữa càng không cần lý do.”
Sau đó nhớ lại cảnh tượng này, trong đầu tôi chỉ có một câu nói được phóng to ra không ngừng chạy qua chạy lại, tôi mẹ nó thật là gay. Nhưng mà nghĩ tiếp thì lại thấy cũng thường thôi, dù sao trước mặt anh giai từ lúc bắt đầu trước kia tôi đã chẳng có cái gì gọi là hình tượng trai thẳng rồi.
Quay lại thời điểm đó, trong vài giây ngắn ngủi anh giai thoáng lơi lỏng, hội trưởng lần thứ hai cố gắng hết sức vòng đề tài về quỹ đạo vừa rồi: “Còn không phải ư! Tôi cũng cảm thấy ba người bọn họ chụp chung thì chẳng còn gì tốt hơn, có điều Emilia này không phải là đi leo núi Võ Công với mấy cậu mất rồi sao?”
Hình như thính lực của tôi kém quá rồi, lời nói của hội trưởng từng chữ từng quay vòng trong đầu tôi, cuối cùng lúc âm cuối của cô ấy còn chưa dứt thì tôi đã cứng đờ người quay mặt về sau.
Anh giai vòng tay trước ngực nheo mắt lại, giọng điệu cực kỳ cao thâm ngắt chữ rõ ràng gằn giọng từng âm một: “Emilia?”
Trong đầu tôi kêu ầm ầm, phảng phất như nhìn thấy ma quỷ đang há miệng đầy máu tanh đớp lấy tôi.
376L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức không vừa chân rồng: Chủ thớt là sao biển tự mình dọa mình à???
377L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Dầu mỡ??? Ai dầu mỡ??? Chủ thớt cậu nói cho rõ ràng coi.
378L Anh giai có thiếu bạn trai không: Chủ thớt vì ngã ngựa nên mới thả bom anh giai hả?
379L Bạn gái thứ 10 của Giang Triều: Thiếu ca đây là dưa gì vậy??? Cầu chi tiết.
380LNgười kế thừa chủ nghĩa xã hội: Cảm giác như đã có thể dự đoán được, bài đăng ngày mai chắc hẳn là “Cảm ơn mọi người, tụi tôi quen nhau rồi.”
381L Chị gái có gai: Hứ, tình yêu chết tiệt này.
382L Lộ ca thịnh thế mỹ nhan: Hứ, tình yêu chết tiệt này.
375L Nặc danh:
Kế đó trên đường về hình như không còn chuyện gì xảy ra nữa. Vốn dĩ cho rằng hành trình đi núi Võ Công vừa khiến tôi hoảng hốt vừa làm tôi mừng thầm này sẽ đặt một dấu chấm viên mãn ở đây, ai ngờ cuối cùng cuộc sống vẫn đùa giỡn tôi một trận.
Tuy rằng lúc bắt đầu cầm chiếc di động khác lừa gạt anh giai, tôi đã phảng phất dự đoán được lời nói dối của mình sẽ có ngày bị vạch trần, nhưng mà tôi không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy. Thật là khiến tôi cạp đất không kịp trở tay.
Cả quá trình như trò đùa hài hước này phải bắt đầu kể từ hội trưởng CLB manga anime. Đúng vậy, tôi tin là mọi người cũng đoán ra, tôi cực kỳ bất hạnh, trước cổng trường, cũng chính là trên đường về ký túc xá á, vô tình gặp đám người hội trưởng CLB manga anime.
Nhóm người hội trưởng đi ở trên đường đúng là bắt mắt, vây quanh là mấy nam sinh cao to vạm vỡ khiêng máy quay và tấm phản quang, ở giữa là hai cô gái mặc đồ cosplay nhân vật manga dạo này đang cực nổi trên mạng, khiến cho những sinh viên đi ngang qua đều tò mò liếc nhìn.
Nhìn mấy cổ chắc là muốn ra ngoài trường chụp ngoại cảnh, còn chúng tôi thì đang đi vào trong. Nếu tụi tôi cứ đi thẳng thế này thì chắc khoảng một phút nữa là sẽ đụng mặt với các thành viên CLB manga anime.
Nếu lỡ đụng phải, nhất định là tôi không tránh được phải chào hỏi vài câu với thành viên CLB. Nghĩ tới đây trong lòng tôi lập tức kêu vang báo động không ổn.
Không muốn để anh giai biết tôi là thành viên CLB manga anime chút nào, tôi nhanh lẹ quyết định dừng lại, có thể nói là không từ thủ đoạn xoay người qua ôm lấy cánh tay anh giai, lên tiếng đề nghị: “Mọi người khát nước không? Muốn đi đường Ích Hoà uống trà sữa không?”
Mọi người đều biết, đường Ích Hoà ngoài trường chúng tôi là khu phố mỹ thực. Những người khác nghe vậy lập tức chần chờ dừng bước quay lại nhìn tôi, anh giai thì trực tiếp từ từ ngước mắt liếc tôi.
Bởi vì lúc đó trong lòng tôi quá mức lo lắng, cho nên không kịp thời tiếp thu thâm ý và tín hiệu nguy hiểm trong ánh mắt của anh giai, toàn bộ đầu óc chỉ chú ý tới biểu cảm và phản ứng của những người khác. Thấy mãi mà chẳng có ai mở miệng hưởng ứng, tôi nói tiếp: “Đi đi, tôi bao.”
Tôi vừa dứt lời thì anh giai chậm rãi nhướn mày: “Cậu không thể nói chuyện đàng hoàng hả?”
Tôi hơi nghi hoặc, không hiểu rõ nguyên nhân nhìn anh ấy, thử hỏi ngược lại thăm dò: “Tiếng phổ thông của tôi không tốt à? Tiếng phổ thông của tôi thi được cấp hai rồi đó –”
* ở bên Trung có cuộc thi tiếng Phổ thông, chứng chỉ chia làm 3 cấp, hình như là yêu cầu để xin vào một số ngành như giáo viên, phát thanh viên, diễn viên lồng tiếng…
Anh giai hừ nhẹ một tiếng cắt lời tôi, giọng nói lộ ra chút ghét bỏ: “Nói chuyện thì nói chuyện, đừng ôm cánh tay có được không?”
Cùng lúc đó, giống như là hưởng ứng lời anh giai nói vậy, tôi nhìn thấy một cặp đôi yêu nhau lướt qua từ sau lưng anh giai, cô gái đi bên cạnh chàng trai hơi nghiêng người, hai tay ôm chặt cánh tay bạn trai mình, dính sát vào người bạn trai như hai đứa trẻ sinh đôi.
Mặt tôi thoáng nóng lên, đồng thời vội vã bỏ tay anh giai ra, mà trong mấy chục giây ngắn ngủi đó thôi thành viên CLB manga anime đã đi tới chỗ chúng tôi rồi, cuối cùng đứng lại trước mặt tôi.
Hội trưởng vừa nhiệt tình cầm di động vẫy vẫy với tôi, vừa mở miệng gọi tên tôi chào hỏi: “Cậu mới từ đâu về thế?”
Tôi ho nhẹ một tiếng, bước một bước tới gần hội trưởng, trong lòng vừa không ngừng cầu nguyện vừa nháy mắt ra hiệu với đối phương: “Mới từ núi Võ Công về.”
Đáng tiếc trưởng nhóm không những không hiểu được hàm nghĩa ngầm trong ánh mắt tôi, thậm chí còn càng kích động nâng giọng: “Tôi nói, hèn chi rõ ràng nghe bạn cùng phòng của cậu kêu Quốc khánh cậu không về nhà, buổi sáng tới ký túc xá tìm cậu lại chẳng thấy đâu.”
Người bình thường nghe tới đây chắc chắn sẽ không cần nghĩ ngợi mà hỏi đối phương, cậu tìm tôi có chuyện gì? Nhưng mà khi ánh mắt tôi liếc tới hai cô gái mặc đồ cosplay bên cạnh hội trưởng, trong lòng tôi đã đoán được đáp án, biết rõ cô ấy tìm tôi chẳng có việc gì tốt.
Tôi làm bộ bình tĩnh gật gật đầu với hội trưởng, lúc nói chuyện trong lòng còn thầm khen ngợi mình phản ứng nhanh: “Vậy hả? Vậy chúng ta bàn WeChat sau đi.”
Ánh mắt hội trưởng ngơ ra một giây, chắc là không theo kịp độ nhảy cóc đề tài của tôi, nhưng cũng không nói thêm gì mà chỉ ngơ ngác gật gật đầu: “Vậy về nhắn WeChat sau.”
Tôi lập tức thở phào trong lòng, nét mặt cũng không nhịn được nở nụ cười vui sướng từ tận đáy lòng, nhưng mà chưa kịp cong hết khoé miệng thì chuyện ngoài ý muốn xảy ra.
Muốn trách thì phải trách một thành viên trong nhóm của anh giai, chắc hẳn cậu ta là chàng mập có thâm niên lặn ngụp trên internet và các diễn đàn về thế giới giả tưởng, lập tức nhảy ra chỉ vào hai cô gái mặc đồ cosplay kích động cao giọng hỏi: “Đây có phải là Rem với Ram không? Gương mặt hai chị gái sao lại giống nhau dữ vậy.”
Hội trưởng lập tức gật đầu đắc ý trả lời: “Bởi vì hai nhân vật này vốn là chị em sinh đôi mà.”
Nam sinh kia lập tức khoa trương kinh ngạc hô một tiếng, sau đó dường như nhớ ra cái gì hỏi tiếp: “Mọi người định ra ngoài chụp ngoại cảnh hả? Sao lại không có Emilia? Ba người chụp thì đỉnh lắm. Hơn nữa tôi nhớ lần trước từng nhìn thấy một chị gái cos Emilia trong trường, cũng là thành viên CLB mọi người hả?”
Nghe thấy cái tên Emilia này, chuông báo động trong lòng tôi lại lập tức reo vang, không chút nghĩ ngợi lên tiếng chặn ngang nội dung mà hội trưởng sắp nói: “Mọi người không uống trà sữa hả? Tôi bao mà.”
Hội trưởng bất mãn giơ tay vỗ tôi một phát, cố ý hung dữ nói: “Cậu đừng ngắt lời!”
Tôi ráng hết sức tươi cười nhìn về phía cổ, một lòng một dạ muốn cắp hội trưởng lên chạy mất dạng cho rồi: “Hội trưởng, tôi mời cậu uống trà sữa nha.”
Hội trưởng hơi khựng lại, sắc mặt quái lại liếc mắt nhìn tôi: “Mắc gì tự nhiên muốn mời tôi trà sữa?”
Bình thường nghe bạn cùng phòng vô số lần dùng đủ mọi cách lấy lòng mấy cô gái, thời gian lâu tự nhiên cũng thấm vào tai vào mắt tôi dần, một câu hết sức dầu mỡ chưa qua đại não đã tự động buộc miệng thốt ra: “Chẳng lẽ mời mỹ nữ uống trà sữa cũng cần lý do hả?”
Hội trưởng lập tức cười tươi như hoa, có điều chưa kịp mở miệng đáp lời thì đột nhiên nghe giọng anh giai chen ngang vào, mang theo ý tứ không rõ tiềm tàng một chút nguy hiểm vô hình: “Mời mỹ nữ uống trà sữa không cần lý do?”
Tôi nghe vậy thì mờ mịt một giây, hơi ngơ ngác quay đầu nhìn anh giai, ánh mắt bắt gặp gương mặt không có biểu cảm gì của ảnh, tôi gần như lập tức phát giác ra lúc này đối phương đang cực kỳ không vui. Tôi chần chừ một giây, trong lòng mơ hồ biết hình như là mình đã phạm vào điều tối kỵ gì rồi.
Làm trò lấy lòng người khác trước mặt người mình thích, tôi lập tức nghiêm túc thành tâm cảnh tỉnh bản thân ba lần trong lòng, sau đó mới cười rộ lên với anh giai lấy lòng sửa chữa sai lầm: “Mời anh uống trà sữa càng không cần lý do.”
Sau đó nhớ lại cảnh tượng này, trong đầu tôi chỉ có một câu nói được phóng to ra không ngừng chạy qua chạy lại, tôi mẹ nó thật là gay. Nhưng mà nghĩ tiếp thì lại thấy cũng thường thôi, dù sao trước mặt anh giai từ lúc bắt đầu trước kia tôi đã chẳng có cái gì gọi là hình tượng trai thẳng rồi.
Quay lại thời điểm đó, trong vài giây ngắn ngủi anh giai thoáng lơi lỏng, hội trưởng lần thứ hai cố gắng hết sức vòng đề tài về quỹ đạo vừa rồi: “Còn không phải ư! Tôi cũng cảm thấy ba người bọn họ chụp chung thì chẳng còn gì tốt hơn, có điều Emilia này không phải là đi leo núi Võ Công với mấy cậu mất rồi sao?”
Hình như thính lực của tôi kém quá rồi, lời nói của hội trưởng từng chữ từng quay vòng trong đầu tôi, cuối cùng lúc âm cuối của cô ấy còn chưa dứt thì tôi đã cứng đờ người quay mặt về sau.
Anh giai vòng tay trước ngực nheo mắt lại, giọng điệu cực kỳ cao thâm ngắt chữ rõ ràng gằn giọng từng âm một: “Emilia?”
Trong đầu tôi kêu ầm ầm, phảng phất như nhìn thấy ma quỷ đang há miệng đầy máu tanh đớp lấy tôi.
376L Bạn cùng phòng đẹp trai tới mức không vừa chân rồng: Chủ thớt là sao biển tự mình dọa mình à???
377L Đây là giang sơn trẫm đánh chiếm được: Dầu mỡ??? Ai dầu mỡ??? Chủ thớt cậu nói cho rõ ràng coi.
378L Anh giai có thiếu bạn trai không: Chủ thớt vì ngã ngựa nên mới thả bom anh giai hả?
379L Bạn gái thứ 10 của Giang Triều: Thiếu ca đây là dưa gì vậy??? Cầu chi tiết.
380LNgười kế thừa chủ nghĩa xã hội: Cảm giác như đã có thể dự đoán được, bài đăng ngày mai chắc hẳn là “Cảm ơn mọi người, tụi tôi quen nhau rồi.”
381L Chị gái có gai: Hứ, tình yêu chết tiệt này.
382L Lộ ca thịnh thế mỹ nhan: Hứ, tình yêu chết tiệt này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook