Khuynh Thế Triệu Hồi Sư
-
Chương 29: Bí mật đã được bật mí
Cả nhóm người Tiêu Viễn đi theo phía sau, cứ có cảm giác Tiêu Phong ngày xưa đã thay đổi, nhưng không biết là Tiêu Phong thay đổi như vậy là tốt hay là xấu đây, nhưng mọi người vẫn chung một suy nghĩ là nhất quyết phải bảo vệ Tiêu Phong trong mọi hoàn cảnh, vì họ vẫn chưa bỏ được những suy nghĩ phải che chở cho một tiễu hài tử nhỏ bé, không có khả năng bảo vệ bản than nơi mà sức mạnh nói lên công lý như đại lục này.
Lúc mọi người đang mien mang suy nghĩ thì cũng tới được biệt phòng trong nhà lớn, căn phòng này là nơi nghị sự của các Trưởng Lão với Gia chủ, người bình thường thì không có khả năng bước vào khuông viên căn phòng này nữa bước, trước một hàng cột nhà to lớn sơn màu đỏ dài phía trước, dưới chân được nạm một vài hình chạm khắc tinh tế, đặt kế bên là những chiếc ghế dựa, chính giữa có một cái ghế lớn phía trên trải một tấm da thú, có lẽ là yêu thú trông vô cùng đẹp mắt. Phía sau cùng là nơi thờ cúng ông bà tổ tiên Tiêu Gia qua các đời. Lúc này mọi người bước vào đầy đủ, cửa lớn được khép lại, ánh sáng dần bị che khuất đi, thay vào đó là những ánh sáng le lói của những cây đèn đượcthắp sáng bằng một loại tinh thạch vô cùng phổ biến ở trên đại lục này là “ Hỏa Diệm”, nó không có nhiều công năng cho lắm, chủ yếu là dùng để thắp sáng. Khi mọi người đã yên vị của mình, Tiêu Phong vẫn đứng chính giữa căn phòng, lúc này mọi người đều nhìn Tiêu Phong, rồi lại quay sang nhìn Tiêu Viễn, Tiêu Viễn thấy vậy liền hỏi:
- “ Có chuyện gì, dạo này ta thấy con rất lạ, có phải hay chăn con lại thăng cấp a?”
- “ Dạ vâng, con đã thăng cấp vào mấy ngày trước, nhưng chuyện con muốn nói với mọi người không phải là chuyện này, mà chuyện này vô cùng cơ mật, nên con mong mọi người khi con nói ra thì mọi người hãy giữ bí mật này, không nên lan truyền ra ngoài” – Tiêu Phong cung kính nói với những người trong gia đình ngồi trước mặt
- “ Được, được…., vậy con hãy nói ra xem rốt cuộc là chuyện gì?” – Tiêu Viễn và mọi người đồng ý giữ bí mật và càng tò mò hơn về chuyện Tiêu Phong sắp nói, chuyện được mọi người suy đoán nhiều nhất là lý do thay đổi gần đây của Tiêu Phong a.
- “ Vậy mọi người nên chuẩn bị tinh thần một chút, con nghĩ việc con sắp nói ra hơi khó tin một chút” – Tiêu Phong cười hì hì nói
- “ Không cần, con cứ nói đi, chuyện gì trên đời này mà ta chưa gặp qua, ta đã từng bước nữa bàn chân qua cửa tử rồi a” – Tiêu Viễn nóng vội nói, những người khác thì cũng gật đầu phụ họa theo.
- “ Ra đi” – Tiêu Phong nói
Mọi người đầu ngớ người khi Tiêu Phong tự nhiên đang đứng thì nói khẽ một câu, đang lúc mọi người muốn lên tiếng nói thì từ trên bàn tay Tiêu Phong xuất hiện hai luồng ánh sáng trắng và đỏ bay ra hai bên hông Tiêu Phong, không lâu sau bên người Tiêu Phong xuất hiện hai người một nam anh tuấn tay cầm Ngọc Tiêu, nữ tà mị xinh đẹp, tay cầm một viên ngọc màu xanh, lúc hai người xuất hiện thì dường như những người có mặt trong căn phòng liền như hóa đá, mà khi nghe hai người kia nói chuyện thì dường như sự hóa đá kia không giảm mà còn có chiều hướng tăng dần.
- “ Chủ nhân” – Thiên Mã cùng Hỏa Hồ đồng thanh lên tiếng sau đó hướng Tiêu Phong ôm quyền cuối chào.
- “ Đây, đây……” – Tiêu Viễn thoát khỏi hoảng hốt đầu tiên chỉ về phía Thiên Mã và Hỏa Hồ, lúc này đột nhiên Thiên Mã và Hỏa Hồ hóa thành hai đốm sáng bay lên không trung, hai đốm sáng đó gần như tỏa sáng cả căn phòng, lúc hai đốm sáng đó tan đi để lại hai yêu thú mà một trắng một đỏ đứng trên không nhìn xuống, sau một khắc Thiên Mã vỗ nhẹ cánh bay xuống đứng cạnh Tiêu Phong, còn Hỏa Hồ thì thu nhỏ người lại chỉ bằng một con mèo trưởng thành nhả lên tay Tiêu Phong
- “ Yêu …Thú… yêu thú……” mọi người đồng thanh hét lên.
Lúc mọi người đang mien mang suy nghĩ thì cũng tới được biệt phòng trong nhà lớn, căn phòng này là nơi nghị sự của các Trưởng Lão với Gia chủ, người bình thường thì không có khả năng bước vào khuông viên căn phòng này nữa bước, trước một hàng cột nhà to lớn sơn màu đỏ dài phía trước, dưới chân được nạm một vài hình chạm khắc tinh tế, đặt kế bên là những chiếc ghế dựa, chính giữa có một cái ghế lớn phía trên trải một tấm da thú, có lẽ là yêu thú trông vô cùng đẹp mắt. Phía sau cùng là nơi thờ cúng ông bà tổ tiên Tiêu Gia qua các đời. Lúc này mọi người bước vào đầy đủ, cửa lớn được khép lại, ánh sáng dần bị che khuất đi, thay vào đó là những ánh sáng le lói của những cây đèn đượcthắp sáng bằng một loại tinh thạch vô cùng phổ biến ở trên đại lục này là “ Hỏa Diệm”, nó không có nhiều công năng cho lắm, chủ yếu là dùng để thắp sáng. Khi mọi người đã yên vị của mình, Tiêu Phong vẫn đứng chính giữa căn phòng, lúc này mọi người đều nhìn Tiêu Phong, rồi lại quay sang nhìn Tiêu Viễn, Tiêu Viễn thấy vậy liền hỏi:
- “ Có chuyện gì, dạo này ta thấy con rất lạ, có phải hay chăn con lại thăng cấp a?”
- “ Dạ vâng, con đã thăng cấp vào mấy ngày trước, nhưng chuyện con muốn nói với mọi người không phải là chuyện này, mà chuyện này vô cùng cơ mật, nên con mong mọi người khi con nói ra thì mọi người hãy giữ bí mật này, không nên lan truyền ra ngoài” – Tiêu Phong cung kính nói với những người trong gia đình ngồi trước mặt
- “ Được, được…., vậy con hãy nói ra xem rốt cuộc là chuyện gì?” – Tiêu Viễn và mọi người đồng ý giữ bí mật và càng tò mò hơn về chuyện Tiêu Phong sắp nói, chuyện được mọi người suy đoán nhiều nhất là lý do thay đổi gần đây của Tiêu Phong a.
- “ Vậy mọi người nên chuẩn bị tinh thần một chút, con nghĩ việc con sắp nói ra hơi khó tin một chút” – Tiêu Phong cười hì hì nói
- “ Không cần, con cứ nói đi, chuyện gì trên đời này mà ta chưa gặp qua, ta đã từng bước nữa bàn chân qua cửa tử rồi a” – Tiêu Viễn nóng vội nói, những người khác thì cũng gật đầu phụ họa theo.
- “ Ra đi” – Tiêu Phong nói
Mọi người đầu ngớ người khi Tiêu Phong tự nhiên đang đứng thì nói khẽ một câu, đang lúc mọi người muốn lên tiếng nói thì từ trên bàn tay Tiêu Phong xuất hiện hai luồng ánh sáng trắng và đỏ bay ra hai bên hông Tiêu Phong, không lâu sau bên người Tiêu Phong xuất hiện hai người một nam anh tuấn tay cầm Ngọc Tiêu, nữ tà mị xinh đẹp, tay cầm một viên ngọc màu xanh, lúc hai người xuất hiện thì dường như những người có mặt trong căn phòng liền như hóa đá, mà khi nghe hai người kia nói chuyện thì dường như sự hóa đá kia không giảm mà còn có chiều hướng tăng dần.
- “ Chủ nhân” – Thiên Mã cùng Hỏa Hồ đồng thanh lên tiếng sau đó hướng Tiêu Phong ôm quyền cuối chào.
- “ Đây, đây……” – Tiêu Viễn thoát khỏi hoảng hốt đầu tiên chỉ về phía Thiên Mã và Hỏa Hồ, lúc này đột nhiên Thiên Mã và Hỏa Hồ hóa thành hai đốm sáng bay lên không trung, hai đốm sáng đó gần như tỏa sáng cả căn phòng, lúc hai đốm sáng đó tan đi để lại hai yêu thú mà một trắng một đỏ đứng trên không nhìn xuống, sau một khắc Thiên Mã vỗ nhẹ cánh bay xuống đứng cạnh Tiêu Phong, còn Hỏa Hồ thì thu nhỏ người lại chỉ bằng một con mèo trưởng thành nhả lên tay Tiêu Phong
- “ Yêu …Thú… yêu thú……” mọi người đồng thanh hét lên.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook