Khung Giờ Vàng
-
Chương 25
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ngày lại ngày trôi qua. Chỉ trong chớp mắt, ngày kia trở thành ngày mai, ngày mai lại trở thành ngày hôm nay.
Hứa Đại Chí tự dặn bản thân, là bởi ông đây tâm tình không vui mới xin nghỉ phép đi giải khuây, lại tình cờ đi đến khu vực gần sân bay mà thôi. Nghe bảo dạo này sân bay được tu sửa lại, mình đi xem có ra thể thống gì không.
Tìm xong chỗ đậu xe đối diện đường, Hứa Đại Chí đang đứng bên đường chần chừ do dự. Từ trên một chiếc xe hơi màu trắng bên cạnh bước xuống một cô nàng ăn mặc thời thượng, một bé Bắc Kinh[3] nhỏ có bộ lông màu đồng, mặt đen đang chạy lon ton dưới chân, quệt qua chân Hứa Đại Chí. Cô nàng âu yếm gọi, nhưng bởi vì ống quần Hứa Đại Chí còn lưu lại vết nước thịt của bữa ăn tối qua nên bé Bắc Kinh coi tiếng gọi của cô nàng chỉ như gió thoảng bên tai, quấn quít lấy chân Hứa Đại Chí hít ngửi.
Một chiếc xe bốn chỗ màu đen từ phía trước Hứa Đại Chí lướt qua làm bé Bắc Kinh giật nảy mình kêu lên một tiếng rồi co cẳng chạy ra đường. Trong dòng người đối diện đường đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Hứa Đại Chí chẳng nghĩ ngợi đã cất bước đuổi theo.
Điều thứ nhất các bạn nhỏ tham gia giao thông cần biết: Khi đèn chuyển xanh, muốn sang đường nhất định phải đi trên vạch chỉ đường.
Bé Bắc Kinh kêu lên một tiếng đau đớn, tiếng phanh xe vang dội, đất trời quanh Hứa Đại Chí chỉ còn một khoảng trắng xóa. Bên tai là tiếng kêu của cô nàng thời thượng: “A ~~ Cầu Cầu!!! ~~~~ Cầu Cầu của mẹ ~~~~”
…
Trong phòng bệnh, Hứa Đại Chí choáng váng mở mắt ra. Thứ đầu tiên nhìn thấy là quả đầu hói của tổng biên tập đại nhân. “Đại Chí à, cháu rốt cuộc đã tỉnh lại rồi.”
Hàn Tư Hồng khoanh tay đứng bên cạnh: “Chúc mừng cậu tai qua nạn khỏi, Hứa Đại Chí!”
Hứa Đại Chí nhìn xung quanh: “Tôi vẫn còn sống?”
“Hơn nữa chân không hề hấn, khỏe mạnh ghê gớm.” Đồng nghiệp bên cạnh tiếp lời, “Đụng vào cậu là chiếc Chery[4]. Cậu bị kính trước xe đúng trúng gáy rồi ngất đi.”
“Chery?” Hứa Đại Chí kỳ quái hỏi lại, “Sao lại đụng vào gáy tôi?!”
Tổng biên tập đại nhân nở nụ cười thân thiết: “Đại Chí à, Cháu chớ khiêm tốn. Ngày mai trang nhất các báo lớn đều viết về cháu rồi. Ha ha ~~ không ngờ cháu lại có tình thương như thế, ngay cả một con chó cũng dũng cảm quên mình chạy ra cứu.”
“Tiểu Lưu, cho tiêu đề trang nhất báo ngày mai ‘phóng viên báo ta anh dũng cứu chó Bắc Kinh dưới bánh xe trở về’ chuyển sang phiên bản A2, kèm thêm hai bài bình luận mở rộng về nếp sống thời đại và yêu động vật!”
Cứu một con chó? Hứa Đại Chí kìm lòng không đậu mà gãi mũi. Mình có lúc nào cứu chó đâu? Rõ ràng là mình…
Đúng rồi, lúc mình đang sang đường bị vấp vào thứ gì đó, hình như có tiếng chó kêu. Mình đang sang đường ~~~~
Hứa Đại Chí bỗng nhảy dựng lên trên giường: “Mấy giờ rồi?!”
Ba tên đồng nghiệp châu lại đè Hứa Đại Chí về giường, tổng biên tập trịnh trọng nhìn gã: “Bây giờ còn chưa đến 12 giờ. Mặc dù hiện giờ không có việc gì, nhưng không thể sơ ý, chờ lát nữa đi chụp phim, chụp X-quang xem có bị chấn động não, xuất huyết trong không ~~~”
Chưa đến 12 giờ?!
Hứa Đại Chí mở bừng đôi mắt đỏ au: “Chưa đến 12 giờ? Thế còn 10 rưỡi đâu?! 10 rưỡi đâu!!”
Hàn Từ Hồng lườm gã: “Đúng là bị đụng thành ngu luôn rồi, 10 rưỡi đã qua lâu rồi ba.”
Một chậu nước lạnh dội lên đầu, Hứa Đại Chí từ từ nằm bẹp xuống gối.
Thật sao, đã qua rồi à!
Chú thích
[1] Vodka nguyên là thứ rượu có nguồn gốc từ một số nước Đông Âu nhất là Nga, Ba Lan và Litva. Nó cũng có truyền thống lâu đời ở Bắc Âu. Vodka là loại rượu chưng cất, trong, thường là không màu (trừ khi pha thêm hương liệu) và có độ cồn tương đối cao từ 40% đến 55%. Nguyên liệu để sản xuất vodka thường là khoai tây, hoặc một số loại ngũ cốc, lên men.
[2] Oldesloer Ananas Likor (Tiếng Đức): là rượu hương dứa, một loại rượu của Đức kết hợp rượu chưng cất với dứa tự nhiên tạo thành.
[3] Chó Bắc Kinh: (Pekingese) còn được gọi bằng tên một số tên gọi khác như chó sư tử, phúc cẩu…, là một loài chó có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Chó Bắc Kinh
[4] Chery: là một nhà sản xuất ô tô Trung Quốc có trụ sở tại Vu Hồ, tỉnh An Huy, Trung Quốc. Nó được thành lập bởi Chính phủ Trung Quốc vào năm 1997 và là một tập đoàn nhà nước.
Chery
Ngày lại ngày trôi qua. Chỉ trong chớp mắt, ngày kia trở thành ngày mai, ngày mai lại trở thành ngày hôm nay.
Hứa Đại Chí tự dặn bản thân, là bởi ông đây tâm tình không vui mới xin nghỉ phép đi giải khuây, lại tình cờ đi đến khu vực gần sân bay mà thôi. Nghe bảo dạo này sân bay được tu sửa lại, mình đi xem có ra thể thống gì không.
Tìm xong chỗ đậu xe đối diện đường, Hứa Đại Chí đang đứng bên đường chần chừ do dự. Từ trên một chiếc xe hơi màu trắng bên cạnh bước xuống một cô nàng ăn mặc thời thượng, một bé Bắc Kinh[3] nhỏ có bộ lông màu đồng, mặt đen đang chạy lon ton dưới chân, quệt qua chân Hứa Đại Chí. Cô nàng âu yếm gọi, nhưng bởi vì ống quần Hứa Đại Chí còn lưu lại vết nước thịt của bữa ăn tối qua nên bé Bắc Kinh coi tiếng gọi của cô nàng chỉ như gió thoảng bên tai, quấn quít lấy chân Hứa Đại Chí hít ngửi.
Một chiếc xe bốn chỗ màu đen từ phía trước Hứa Đại Chí lướt qua làm bé Bắc Kinh giật nảy mình kêu lên một tiếng rồi co cẳng chạy ra đường. Trong dòng người đối diện đường đột nhiên xuất hiện một bóng dáng quen thuộc. Hứa Đại Chí chẳng nghĩ ngợi đã cất bước đuổi theo.
Điều thứ nhất các bạn nhỏ tham gia giao thông cần biết: Khi đèn chuyển xanh, muốn sang đường nhất định phải đi trên vạch chỉ đường.
Bé Bắc Kinh kêu lên một tiếng đau đớn, tiếng phanh xe vang dội, đất trời quanh Hứa Đại Chí chỉ còn một khoảng trắng xóa. Bên tai là tiếng kêu của cô nàng thời thượng: “A ~~ Cầu Cầu!!! ~~~~ Cầu Cầu của mẹ ~~~~”
…
Trong phòng bệnh, Hứa Đại Chí choáng váng mở mắt ra. Thứ đầu tiên nhìn thấy là quả đầu hói của tổng biên tập đại nhân. “Đại Chí à, cháu rốt cuộc đã tỉnh lại rồi.”
Hàn Tư Hồng khoanh tay đứng bên cạnh: “Chúc mừng cậu tai qua nạn khỏi, Hứa Đại Chí!”
Hứa Đại Chí nhìn xung quanh: “Tôi vẫn còn sống?”
“Hơn nữa chân không hề hấn, khỏe mạnh ghê gớm.” Đồng nghiệp bên cạnh tiếp lời, “Đụng vào cậu là chiếc Chery[4]. Cậu bị kính trước xe đúng trúng gáy rồi ngất đi.”
“Chery?” Hứa Đại Chí kỳ quái hỏi lại, “Sao lại đụng vào gáy tôi?!”
Tổng biên tập đại nhân nở nụ cười thân thiết: “Đại Chí à, Cháu chớ khiêm tốn. Ngày mai trang nhất các báo lớn đều viết về cháu rồi. Ha ha ~~ không ngờ cháu lại có tình thương như thế, ngay cả một con chó cũng dũng cảm quên mình chạy ra cứu.”
“Tiểu Lưu, cho tiêu đề trang nhất báo ngày mai ‘phóng viên báo ta anh dũng cứu chó Bắc Kinh dưới bánh xe trở về’ chuyển sang phiên bản A2, kèm thêm hai bài bình luận mở rộng về nếp sống thời đại và yêu động vật!”
Cứu một con chó? Hứa Đại Chí kìm lòng không đậu mà gãi mũi. Mình có lúc nào cứu chó đâu? Rõ ràng là mình…
Đúng rồi, lúc mình đang sang đường bị vấp vào thứ gì đó, hình như có tiếng chó kêu. Mình đang sang đường ~~~~
Hứa Đại Chí bỗng nhảy dựng lên trên giường: “Mấy giờ rồi?!”
Ba tên đồng nghiệp châu lại đè Hứa Đại Chí về giường, tổng biên tập trịnh trọng nhìn gã: “Bây giờ còn chưa đến 12 giờ. Mặc dù hiện giờ không có việc gì, nhưng không thể sơ ý, chờ lát nữa đi chụp phim, chụp X-quang xem có bị chấn động não, xuất huyết trong không ~~~”
Chưa đến 12 giờ?!
Hứa Đại Chí mở bừng đôi mắt đỏ au: “Chưa đến 12 giờ? Thế còn 10 rưỡi đâu?! 10 rưỡi đâu!!”
Hàn Từ Hồng lườm gã: “Đúng là bị đụng thành ngu luôn rồi, 10 rưỡi đã qua lâu rồi ba.”
Một chậu nước lạnh dội lên đầu, Hứa Đại Chí từ từ nằm bẹp xuống gối.
Thật sao, đã qua rồi à!
Chú thích
[1] Vodka nguyên là thứ rượu có nguồn gốc từ một số nước Đông Âu nhất là Nga, Ba Lan và Litva. Nó cũng có truyền thống lâu đời ở Bắc Âu. Vodka là loại rượu chưng cất, trong, thường là không màu (trừ khi pha thêm hương liệu) và có độ cồn tương đối cao từ 40% đến 55%. Nguyên liệu để sản xuất vodka thường là khoai tây, hoặc một số loại ngũ cốc, lên men.
[2] Oldesloer Ananas Likor (Tiếng Đức): là rượu hương dứa, một loại rượu của Đức kết hợp rượu chưng cất với dứa tự nhiên tạo thành.
[3] Chó Bắc Kinh: (Pekingese) còn được gọi bằng tên một số tên gọi khác như chó sư tử, phúc cẩu…, là một loài chó có nguồn gốc từ Trung Quốc.
Chó Bắc Kinh
[4] Chery: là một nhà sản xuất ô tô Trung Quốc có trụ sở tại Vu Hồ, tỉnh An Huy, Trung Quốc. Nó được thành lập bởi Chính phủ Trung Quốc vào năm 1997 và là một tập đoàn nhà nước.
Chery
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook