Khr - Như Quả Hệ Liệt
-
C5: 05 - Như Quả Vongola Lịch Đại Boss Nhàn Đích Vô Liêu Đích Thoại
Như Quả hệ liệt
05 – Như Quả Vongola Lịch Đại Boss Nhàn Đích Vô Liêu Đích Thoại
(Nếu như các đời Boss của Vongola nhàm chán)
Tác giả: Tsukuyomi Chouru
Thể loại: hiện đại, đồng nhân
Ghép đôi: Tsunayoshi x all
Chuyển ngữ: Phi Nguyệt
Dưới là việc xảy ra ở ngày nào đó trong không gian nhẫn:
"Giotto, đồ cháu cố cố cố trai khống, chúng ta không dễ dàng tích góp tí năng lượng thực thể hóa, anh lại dùng để lén gặp Tsunayoshi!" Đây là Vongola ông chú Secondo rít gào.
"Xấu hổ." Giotto nói với em trai, "Lần sau dùng để thêm chút gia cụ."
"Không sai, lần sau gọi Tsunayoshi tới đi, bớt năng lượng hơn cháu khống như ngài ra ngoài nhiều lắm." Ottavo dí dỏm nháy mắt, thổi một hơi với nỏ của mình.
"VIII, đồ con cháu bất hiếu đừng đổi chủ đề, vừa rồi nói gì ấy nhỉ, doughnut sáng nay là sao? Thế nào đều khét! Trước đây không phải còn thừa mấy cái sao! Làm phái nữ duy nhất trong chúng ta, con có chút giác ngộ được không? Giác ngộ a giác ngộ!"
"Thiết, ai bảo ngài đòi luân phiên nấu cơm, nĩa của Quarto làm xúc xích không phải rất ngon sao?" Ottavo hiện tại không có giác ngộ thân là con cháu gì.
Sesto đẩy kính một tròng, "Khái, đổi chủ đề là ngài đi, Giotto, một mình sử dụng năng lượng là vấn đề của ngài, hiện tại chỗ chúng ta cả hệ thống cung cấp nước đều ngừng, không thể tắm nữa."
...
Dưới đổi thị giác đến chỗ Tsuna.
Buổi tối rất yên lặng, Boss Vongola một mình ở phòng làm việc phê văn kiện, nghe được tiếng thùng thùng gõ cửa ngẩng đầu, ngoài cửa gắn camera, ai đứng ở ngoài cậu có thể thấy trên màn hình.
"Basil, vào đi."
Basil ôm một xấp văn kiện vào, thân thể dĩ nhiên không chút bất ổn, có thể thấy xác thực luyện ra, văn kiện ôm tới cũng một ngày nhiều hơn một ngày, "Sawada-sama, đây là ngày mai cần xử lý, hôm nay có thể nghỉ ngơi, đã muộn rồi."
"Nga, biết rồi." Tsuna đứng dậy, nhận văn kiện đặt trên bàn, đi về trước hai bước đã cảm giác tối sầm, ý thức như bị rút trực tiếp ngã xuống, trước khi ngã nghe được Basil kinh hô.
Sau đó biệt thự Vongola truyền ra tin Boss đột nhiên không rõ té xỉu, các Guardian và nhân viên liên quan vọt ra, đội cứu hộ phòng y tế chen chúc mà đến, máy CPR máy đo huyết áp máy thở chuẩn bị tốt, vội đến nhân viên chữa trị đầu đầy mồ hôi cũng tra không ra kết quả gì, Guardian mỗi một cái sốt ruột thì sốt ruột phóng sát khí thì phóng sát khí khiến người người cảm thấy bọn họ một giây sau sẽ bị giết.
Nhưng mà nguyên nhân dĩ nhiên là...
...
Dưới là tình cảnh trong không gian nhẫn:
"Di? Ở đây lẽ nào là..." Tsuna nhìn quanh, mình hình như từng tới đây, sẽ không là...
"Hoan nghênh đã tới, con ta, chúng ta vì con chuẩn bị hoan nghênh... A, không, là thử luyện, thử luyện." Đám người Giotto đứng trước mặt Tsuna, tận lực vờ đứng đắn.
"A? Như vậy cháu đột nhiên ngất là vì ngài Giotto gọi tới?"
Biểu tình Giotto rõ ràng cứng đờ, nghị luận của chư vị Boss Vongola sau lưng vừa vặn truyền vào lỗ tai.
"Té xỉu? Giotto tôi không phải nói đợi Tsunayoshi ngủ hãy gọi sao?"
"Không sai, như vậy sẽ gây ra rối loạn."
"Nhưng mà gọi đã gọi, cũng không thể đưa về, thuỷ điện lương chỗ chúng ta đã cạn, còn cần Decimo giúp đâu."
"Khái!" Giotto đằng hắng cổ họng, "Nói chung chúng ta định thử luyện con, thử luyện không thành công ngươi sẽ không thể về, X, con đã có giác ngộ sao?"
"Di ——? Không thể về? Vongola sẽ bị những người kia hủy diệt?" Tsuna gãi cái đầu xoã tung, rơi vào trạng thái suy nghĩ.
Lãnh tĩnh xong, chốc lát, Tsuna tăng một tiếng đột nhiên đốt lên Dying Will Flame, găng tay cũng giải phóng đến giai đoạn thứ ba, diễm đồng băng lãnh nhìn về phía Giotto, "Đã là thử luyện, vậy bắt đầu đi."
Thấy Tsuna đột nhiên bày ra tư thế công kích, Giotto sửng sốt, "Ách... Không phải về thử luyện vũ lực, con trước tắt Dying Will Flame, đi theo chúng ta."
Giotto dẫn Tsuna đến tòa thành bọn họ ở, điển hình phong cách kiểu Âu hầu như không khác tổng bộ Vongola, nhưng mà đại sảnh không có cửa sổ hình như hơi tối.
"Ngài Giotto, vì sao không bật đèn, nhà có chút tối." Tsuna nghiêng đầu, cười với Giotto, triệt để manh ngã Giotto, cháu nhà chúng ta nếu đều đáng yêu như Tsunayoshi thì tốt.
"Kỳ thực, gọi con tới đây là vì năng lượng chúng ta cất giữ đã dùng sạch, cho nên nhiệm vụ hiện tại của con là dùng Dying Will Flame khiến thuỷ điện ở tòa thành này bình thường vận chuyển."
"Như vậy a." Tsuna vừa dứt lời, trán đã bốc lên ngọn lửa rực rỡ, nháy mắt tất cả đèn điện ở đại sảnh đều bật, Tsuna thấy năng lượng đã đủ, thu Dying Will Flame lại, máy dự trữ năng lượng biểu thị là 500 vạn phục.
"Tốt quá, cuối cùng có thể tắm nước nóng."
"Cũng không cần đốt nến."
"Không thẹn là người sống, Dying Will Flame sức sống hơn chúng ta, Giotto, sau này cúp điện cứ gọi X tới."
"Khái... X, giác ngộ của con chúng ta nhận được, kỳ thực chúng ta còn chuẩn bị thử luyện khác, nhưng mà vừa rồi thời cơ không đúng, con té xỉu Guardian nhất định rất sốt ruột, về trước đi, lần sau khi ngủ ta sẽ gọi con."
"Cảm ơn ngài Giotto, ngài thật rất săn sóc." Đột nhiên thả mình về, Tsuna cao hứng nhảy lên cho Giotto một cái ôm, sau đó hài lòng biến mất.
Thế nhưng đợi Tsuna đi rồi...
"Giotto, ngài thế nào thả Tsunayoshi về, trò chơi đoán người chúng ta chuẩn bị làm sao?" Ottavo.
"Nói trắng ra con là muốn ôm X đi?" Quarto.
"Vì sao luôn là cái tên già mà ham này chiếm tiện nghi?" Secondo.
"Ha hả, Tsunayoshi-kun cũng rất lo lắng bên kia." Nono.
"..." Giotto.
...
Buổi tối ba ngày sau, Tsuna vào mộng đẹp.
"X, tới đây, chúng ta dạy con cách sử dụng Dying Will Flame."
"Dying Will Flame nướng lạp xưởng tận lực dùng lửa vừa nướng chậm, cần phải đều tay, nướng thịt bò lại phải lượng lớn nướng nhanh."
"Dùng Dying Will Flame nhanh gấp đôi lửa thường, nhớ không cần nướng khét, Ottavo đến nay vẫn không biết nắm giữ mức lửa."
"Đúng rồi, nếu như có Sun Flame nướng thịt sẽ càng tươi, Storm Flame nướng rau dưa tương đối giòn, rất có hương vị, nhưng mà Âu Châu gần đây bệnh đại tràng khuẩn que rất lợi hại, tốt nhất ăn ít rau dưa, dùng Dying Will Flame nướng còn có thể khử độc."
"... Kỷ kỷ..."
"... Thì thầm..."
"..."
Kết quả, sáng hôm sau, Gokudera khóc chạy vào phòng làm việc Reborn, "Reborn-sensei! Reborn-sensei! Không tốt!"
"Chuyện gì? Ta nói bao nhiêu lần, Guardian lúc nào cũng phải lãnh tĩnh."
"Nhưng mà Juudaime, ngài ấy sáng nay không quản tôi gọi thế nào cũng không dậy, gọi thế nào cũng không dậy... Ô... Juudaime..."
Tsuna không dễ dàng đi ra không gian nhẫn, phát hiện mình lại ở phòng y tế, máy CPR máy đo huyết áp máy thở vẫn còn trên người.
...
Lại qua hai ngày.
"Ngài Giotto, ngượng ngùng, con nghĩ con nên về? Tuy rằng mọi người rất nhiệt tình, nhưng mà Guardian của con phát hiện con không tỉnh..."
"Nhưng mà..." Ottavo bắt lấy tay áo Tsuna, "Chúng ta chuẩn bị rất nhiều món ngon, ở lại ăn cơm đi."
Tsuna xấu hổ lắc đầu, "Không cần." Con ở đây ăn no về vẫn sẽ đói a uy?!
Kết quả tỉnh lại may mắn bên cạnh không ai, nhưng mà vừa rời giường, đã có một đám mặc áo blouse trắng nối đuôi nhau vào, đi đầu là Yamamoto.
"Tsuna, ba ngày này cậu hôn mê hai lần, quả nhiên cần toàn diện kiểm tra chúng tôi mới yên tâm." Nói xong đám người phía sau Yamamoto vây lại, cầm các loại các kiểu dụng cụ kiểm tra.
Tsuna tăng một tiếng nhảy khỏi giường, trực tiếp bám trên nóc nhà né tránh đống dụng cụ kiểm tra của đám blouse trắng, "Tôi đã nói là các đời Boss của Vongola gọi tôi đi! Là các đời Boss! Tôi không bệnh, nói bao nhiêu lần!"
"Mà còn tôi không cần nội soi, không cần! Lấy máu cũng không cần! Ai ai... Ai cầm kim ra tôi lập tức từ chức không làm!"
...
"Tsunayoshi con tới rồi, chỗ chúng ta lại cúp điện." Settimo đè mũ dạ, không để người thấy rõ biểu tình có chút hèn mọn lúc này.
"Ngài Giotto." Lần này Tsuna hầu như ôm một đầu chữ thập vào không gian nhẫn, hắc khí bốn phía mắt thường thấy rõ, "Ngài đi giải thích cho con, quỷ hồn cũng được linh thể cũng được, mời, ngài, đi, ra, giải thích rõ với Guardian của con."
Giotto nội tâm rơi lệ: "Ô ô ô... Tsunayoshi đáng yêu của ta, lúc nào học được nói vậy với ta, con không cần học đám con cháu bất hiếu kia, ta chỉ còn mình con..."
...
o
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook