Âu Cung Ngụy thấy cô ngoan ngoãn như vậy liền vui vẻ nhanh tay cởi đồ cả hai xuống, kéo cô vào nhà vệ sinh đặt cô vào bồn tắm lớn, sau đó bước vào, đưa tay mở nước, nhìn cô bây giờ do tác động của nước nóng, cả khuôn mặt đều ửng đỏ, thực sự rất kích tình.

" chồng, em đã tắm rồi". cô vừa tắm xong không lâu anh liền về, bây giờ lại bắt cô đi tắm nữa.

" anh muốn tắm". miệng nói tay làm, Âu Cung Ngụy đưa tay chà nhẹ lên người cô, bàn tay nhẹ nhàng xoa nắn ngọn đồi trước ngực cô, tay còn lại lần mò xuống nơi hoa huy*t ẩm ướt phía dưới.

" um, chồng, thật nhột". cảm giác thực sự rất kích thích, khiến cơ thể cô uốn éo theo hoạt động của bàn tay anh.

" có thích không".

" um, thích um..". mắt cô lờ đờ, miệng khó khăn trả lời anh.

Âu Cung Ngụy lí trí hoàn toàn không thể khống chế được nữa, điều anh muốn bây giờ chính là lập tức ăn sạch cô.

Âu Cung Ngụy đưa côn th*t về phía cô, đưa tay nhấc mông cô lên nhanh chóng hạ xuống trên côn th*t của mình, để hoa huy*t của cô nuốt chửng tiểu đệ của mình vào trong.

" um thật đau, chồng đau huhu..rất đau". Cố Mạn Yên đau đớn muốn tránh ra, nhưng lại bị anh giữ chặt lại không cho cô trốn tránh.

" bảo bối ngoan, một chút liền hết đau". Âu Cung Ngụy lên tiếng dụ dỗ, anh nghĩ đây không phải lần đầu tiên của cô nên cô sẽ rất nhanh thích ứng được, nhưng có điều anh đã lầm, điều khiến anh cũng không thể nào tin được, khi anh nhẹ nhàng đẩy côn th*t ra, chất dịch của cô cùng thêm máu chảy ra, khiến anh đầu óc đều trống rỗng, sau lại có thể như vậy, không phải đây không phải lần đầu của cô sao.

Âu Cung Ngụy nhanh chóng rút côn th*t của mình ra khỏi người cô, giúp cô rửa sạch chất dịch trên người sạch sẽ, ôm cô đứng dậy ra ngoài, lấy áo sơ mi của mình mặc vào cho cô, bản thân lấy khăn quấn quanh thân dưới, đặt cô lên đùi mình, để cô mệt mỏi dựa vào ngực mình, tay cầm điện thoại, nhấn nhanh một dãy số.

" Cao Chí Minh cậu nói cho tôi biết, rốt cuộc năm năm trước hai người đã xảy ra chuyện gì". cho dù cô dành cho anh có phải lần đầu hay không anh điều không để tâm nữa, nhưng anh nhất định phải biết mọi chuyện, anh thật sự hối hận, tại sao lúc đó anh lại không chịu tìm hiểu mọi chuyện, tại sao không chịu nghe cô giải thích, để cô một mình chịu đựng sự hiểu lầm của anh suốt năm năm như vậy chứ, gặp lại anh còn rẻ lạnh cô, anh đã thực sự hối hận rồi.

" anh thực sự muốn biết". Cao Chí Minh có chút bất ngờ, nhưng cũng nhanh chóng hiểu ra mọi chuyện.

" anh nên đi hỏi lại người mẹ kế đáng kính của anh, còn nữa, tôi chỉ muốn nói cho biết, giữa chúng tôi năm năm trước, không xảy ra chuyện gì cả". nói xong liền cúp máy, hắn cuối cùng cũng có thể chúc phúc cho cô rồi.

Âu Cung Ngụy tay siết chặt eo cô, nghe hắn nói như vậy, anh càng hối hận hơn.

" Mạn Yên, xin lỗi em".

" chồng, em muốn ngủ". Cố Mạn Yên dụi đầu vào ngực anh, muốn tìm chỗ thoải mái để dựa vào.

" Mạn Yên, chúng ta vẫn chưa làm việc xong". Âu Cung Ngụy hạnh phúc càng hạnh phúc hơn, nhanh chóng xoay người đè cô xuống giường, không để cô kịp phản ứng, anh đã đặt lên môi cô một nụ hôn, xem ra, đêm nay là một đêm dài.

~~~~~~*~~~~~~~~~

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương