Đinh Tiểu Mẫn quay lại, vì bàn bốn người, Vũ Thần và Tiểu Nhu ngồi đối diện, nên cô đi lại bàn ngồi xuống cạnh Vũ Thần.

Tiểu Nhu liếc nhìn Đinh Tiểu Mẫn rồi mỉm cười "Hôm qua chị xin lỗi, đã để em ở ngoài"
Vũ Thần nhíu mày nhìn Tiểu Nhu "Người xin lỗi không phải là em!"
Đinh Tiểu Mẫn cười lớn "Có cần tôi trả tiền cát xê cho hai người không?"
Chưa để Vũ Thần và Tiểu Nhu phản bác, cô lại nói "Hôm nay tôi muốn về Trung Quốc"
Vũ Thần bực bội nhìn Đinh Tiểu Mẫn "Muốn về thì tự về một mình đi!"
Đinh Tiểu Mẫn nhìn lại Vũ Thần, mỉm cười "Chúng ta là vợ chồng, về thì phải cùng về chứ?"
Vũ Thần hừ lạnh "Hôm qua tôi nói chưa rõ với em sao?"
Đột nhiên điện thoại Tiểu Nhu reo lên, cô lấy điện thoại ra nhìn dãy số, mày nhíu chặt nhìn sang Đinh Tiểu Mẫn, thấy Đinh Tiểu Mẫn bình tĩnh ăn món bò bít tết trên bàn.


.

Cập ????hậ???? ????????u????ệ???? ????ha????h ????ại == TRuMTR????Ye ????.???????? ==
Tiểu Nhu bắt máy nhẹ giọng "Ba!"
Lúc này Vũ Thần cũng nhìn sang Đinh Tiểu Mẫn, ánh mắt tức giận nhìn cô, cô không quan tâm tới hắn, vẫn ngồi ăn như chuyện không liên quan tới mình.

Đầu dây điện thoại bên kia truyền đến một giọng giận dữ "A Nhu, con đang ở đâu?"
Tiểu Nhu giọng lắp bắp "Con...con...đang..."
Giọng bên kia lại tức giận vang lên "Có phải con đã sang Thái, đến gặp Vũ Thần không? Lập tức quay về cho ba!"
Nói xong ông giận dữ tắt máy, Tiểu Nhu lúc này mới quay sang nhìn Đinh Tiểu Mẫn, giọng không thể giữ bình tĩnh như lúc vừa rồi nữa, cô gằng giọng lên tiếng "Là em nói với ba sao?"

Lúc này Đinh Tiểu Mẫn đã ăn xong miếng bít tết, bơ dao đĩa xuống, nhẹ nhàng lau miệng, đứng lên nhẹ giọng nói "Không phải chị nói em tức giận vì chị phá tuần trăng mật của em sao? Vậy thì đó là câu trả lời của em đó"
Lúc nãy cô đã điện cho ba, nói Tiểu Nhu đã sang Thái, không phải cô tức giận vì chị đã sang đây, cô chỉ tức giận vì chị nói dối chuyện múa ba lê, còn mặc kệ Vũ Thần bỏ cô ở ngoài không quan tâm.

Cô không phải thánh nhân, trước đây khi chưa lấy Vũ Thần, là nhị tiểu thư của Đinh thị, được ba hết mực cưng chiều, sống một cuộc sống tiêu dao tự tại, cho nên tính tình cô cũng kiêu ngạo không thua chị gái mình.

Đinh Tiểu Mẫn nói xong, định quay người bước đi, thì bị Vũ Thần bắt lấy cánh tay cô, tay hắn siết chặt tay cô, cô biết hắn đang tức giận, nhưng cô vẫn quay lại nhìn hắn, mỉm cười "Đã chịu quay về rồi chứ?"
Vũ Thần nhìn Đinh Tiểu Mẫn "Nếu không?"
Đinh Tiểu Mẫn cười cười "Nếu không sẽ không có ai nói giúp Tiểu Nhu của anh, trước mặt ba em đâu!"
Hắn tức giận nhìn cô, không ngờ cô còn có chiêu này cơ đấy, sao hắn lại nghĩ cô ngốc được chứ? Cô là nhị tiểu thư của Đinh thị, là con gái cưng của Đinh Chiến, nên đương nhiên là không ngốc nghếch, hiền lành như vẻ ngoài của cô.

Lúc mới lấy cô về, không phải là cô sợ hắn, nên mới im lặng không nói gì, là cô nhường hắn, vì cô yêu hắn, hôm qua có lẽ đã đụng tới giới hạn của cô, nên hôm nay cô mới trở lại thành con người thật của cô.

Mà có lẽ cũng không hôm qua, mà chính là lần hắn cuồng bạo cưỡng ép cô, khi sự kiêu ngạo của cô bị hắn giẫm đạp, cô đã mặc kệ mà hành hạ thân thể mình, lúc đó hắn nên hiểu cô là người chẳng sợ gì mới đúng..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương