Không Làm Người Đàn Ông Phụ Tình
-
Chương 1-3
Edit: Nhật Nguyệt Nhi
Beta: Dực
Hiện tại, tất cả đều nói cho cô biết… cô sai lầm rồi!
Mà Thanh Nhạc vẫn nghĩ rằng vẫn chưa tới cực hạn của mình, trừ phi cô thật sự nhìn thấy bằng mắt, nếu không cô thà tin tưởng Đổng Hoài Sướng chẳng qua là cần một người vợ nghe hắn thổ lộ tâm sự, mà Vân Tú là người nguyện ý nghe hắn nói chuyện.
Vân Tú mở cửa, nhìn thấy Thanh Nhạc, khuôn mặt trắng bệch. Dù chưa có chuyện gì xảy ra cô ấy cũng đã bị dọa đến kinh hãi, nhưng bây giờ chỉ muốn trước giải thích cho mình “Mình… Mình không phải cố ý…”
Không cần mở đầu, Thanh Nhạc đã nói thẳng ra lời trong lòng “Vân Tú, cậu biết rõ anh ấy là chồng của mình, tại sao cậu có thể làm điều đó với mình như vậy?”
“Thanh Nhạc, là chính anh ta tới tìm mình. Mình… Mình cũng không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy. Anh ta nói anh ta cần người lắng nghe, mình chỉ muốn… dành chút thời gian cho anh ta, ai biết kế tiếp sẽ biến thành như vậy…” Trên mặt Vân Tú hiện rõ sự lúng túng.
Cũng có lúc cô ta đã từng nghĩ tới đoạt lấy Đổng Hoài Sướng váo tay mình, nhưng dù sao Thanh Nhạc mới là người vợ chân chính của Đổng Hoài Sướng. Đối mặt với bạn tốt tới cửa chào hỏi như vậy, cô ta thật rất khó đem quan hệ của mình cùng Đổng Hoài Sướng phủi sạch sẽ. Hoặc giả cô ta cũng không muốn nghiêm túc nói chuyện, dù sao có thể có quan hệ với một người đàn ông như vậy, đối với cô mà nói là một loại hư vinh…
Cô ta chưa từng nghĩ tới sẽ có một người như Đổng Hoài Sướng chịu nói chuyện với mình, cho dù cô ta cảm giác được hắn không phải là thật sự thích mình, nhưng điều này cũng có thể cải thiện.
Ít nhất cô ta còn có cơ hội. Cô ta cho tới bây giờ chưa từng được người ta chú ý, không giống Thanh Nhạc xinh đẹp, lại dễ dàng làm người khác để ý.
Trong mắt mọi người vĩnh viễn đều chỉ nhìn thấy Thanh Nhạc, thật vất vả có một Đổng Hoài Sướng phát hiện ra sự tồn tại của cô ta, đương nhiên cô ta cũng muốn đem hết toàn lực tới hấp dẫn sự chú ý của hắn. Cố gắng đạt thành tất cả mong muốn của hắn cho dù bây giờ năng lực của cô ta không là gì nhưng cô ta nguyện ý vì hắn.
La Thanh Nhạc có thể vì hắn chịu khổ, cô ta dĩ nhiên cũng có thể! Huống chi tình trạng hiện tại của Thanh Nhạc cùng Đổng Hoài Sướng cũng không được tốt, Thanh Nhạc ngay cả điều cơ bản nhất là ăn mặc ngủ nghỉ cũng không làm nổi cho hắn, nhưng cô ta và cô ấy không giống nhau. Cô ta đã có công ăn việc làm, thậm chí có thu nhập tương đối cao, so vớiThanh Nhạc chưa từng có kinh nghiệm công việc thì cô ta đã coi như thắng một phần.
Khi cô ta nghĩ rằng Đổng Hoài Sướng cho rằng Thanh Nhạc luôn ỷ lại mình không làm được chuyện, Vân Tú liền cho là mình có cơ hội khiến người đàn ông này thích mình hơn so với Thanh Nhạc.
Mà cô ta cũng không cần tự trách, càng không cần áy náy, bởi vì Đổng Hoài Sướng vốn không phải là một người chung tình. Hắn luôn liếc mắt đưa tình với những người phụ nữ xung quanh, lời nói luôn mang theo ý tán tỉnh, coi như không phải cùng cô ta thì Đổng Hoài Sướng cũng có thể sẽ ở cùng với một người phụ nữ khác.
Thanh Nhạc vốn không có độc chiếm được hắn, trừ việc có thể làm vợ của hắn trên danh nghĩa, Thanh Nhạc vĩnh viễn cũng không có cách nào khiến người đàn ông này dừng bước. Đã như vậy… tại sao cô không thể bắt lấy cơ hội này đây?
“Vân Tú, cậu biết rõ mình yêu anh ấy… cậu biết rất rõ ràng…”
“Thanh Nhạc, chuyện này mình biết, nhưng mình cũng không có cách nào kiềm chế lại bản thân! Mình thừa nhận mình có trách nhiệm trong chuyện này, nhưng cậu không quản được anh ta cũng là sự thật. Chẳng lẽ cậu nghĩ mình không để ý tới anh ta, anh ta sẽ ở lại bên cạnh cậu sao? Suy nghĩ của cậu như vậy không phải là quá ngây thơ rồi chứ? Trên thế giới này ngoại trừ mình ra, vẫn còn có những phụ nữ khác, anh ta… chỉ là hiện tại anh ta ưa thích mình nhiều hơn một chút thôi. Mình cũng không phải là vừa bắt đầu đã tiếp nhận anh ta, mình cũng đã khuyên anh ta quan tâm tới cậu, nhưng… chuyện tình cảm cũng không thể miễn cưỡng”
Vân tú cũng nói cô quá ngây thơ, hiển nhiên hai người bọn họ đã từng nói về chuyện của cô, mới có thể dùng từ như vậy để hình dung cô.
Thanh Nhạc đứng đó nhìn bạn tốt của mình. Vân Tú đã thay đổi kiểu tóc từ khi nào vậy? Vân Tú đã bắt đầu mặc váy từ bao giờ ? Cô ta từ trước đến nay chưa từng mặc váy, luôn để tóc ngắn, bây giờ cô ta thậm chí đã bắt đầu thử nuôi tóc dài rồi…
Thanh Nhạc nhìn ra được trên người Vân Tú xuất hiện những thay đổi, cô thậm chí còn thấy có điểm giống mình. Cô ta ăn mặc so với cô dường như không khác nhau, mà những thay đổi đó là vì Đổng Hoài Sướng sao?
Vân Tú không phải thật sự muốn thay thế cô chứ?
“Ý của cậu là… Cậu tình nguyện từ bỏ tình bạn của chúng ta cũng không chịu buông tha anh ấy sao?” Thanh Nhạc đau khổ hỏi.
“Thanh Nhạc, cậu không thể nói mình như thế, đây không phải là quyết định mình mong muốn! Mình nói cho cậu biết trước, nếu như mình hôm nay không tồn tại, chẳng lẽ Đổng Hoài Sướng thật sự sẽ yêu cậu một đời sao? Chẳng lẽ đem trách nhiệm đổ lên đầu mình, cậu mới thấy tốt hơn một chút à?”
Vân Tú chưa bao giờ cho là mình sẽ có gan như vậy. Trước đây cô ta quan niệm rằng người thứ ba phải là kẻ hèn mọn, hôm nay xảy ra với trên người mình, cô ta căn bản không còn nghĩ như thế nữa. Thanh Nhạc có thể dũng cảm yêu, cô ta cũng có thể!
“Huống chi là Đổng Hoài Sướng tự tới tìm mình! Cậu nên tự đi tìm anh ta mà nói chứ không phải tới tước mặt mình khởi binh vấn tội… Mình biết cậu hiểu rất rõ anh ta vốn dĩ không nghe cậu nói chuyện cho nên mới phải lấy tới tình bạn của chúng ta mà đe dọa mình, muốn lấy đạo đức khuyên mình rời khỏi anh ta. Cậu thật là ngây thơ tới cực điểm!”
Thanh Nhạc không nghĩ tới bạn tốt của mình sẽ nói những lời như vậy. Vân Tú lúc đầu chính xác là có chút ngượng ngùng, nhưng nói chuyện không tới năm phút thì con người thật của cô ta liền lộ ra.
Khi cô lần đầu tiên phát hiện Vân Tú lén lút cùng Đổng Hoài Sướng thì Vân Tú còn nói cho cô biết Hoài Sướng cần phải có người cùng hắn nói chuyện một chút, còn nói với cô rất nhiều về đạo lý sống chung giữa vợ chồng, muốn cô quan tâm nhiều hơn tới Hoài Sướng, muốn cô bỏ nhiều tâm tư hơn với hắn…
Lúc ấy cô còn cảm thấy Vân Tú là một người tốt, tại sao bây giờ lại biến thành như vậy? Tất cả đều đã thay đổi, Liên Vân tú cũng thay đổi rồi!
“Cậu cho rằng toàn thế giới cũng chỉ có mình cậu chịu vì Đổng Hoài Sướng mà nhẫn nhịn sao? Mình cũng có thể! Nhẫn nhịn chuyện như vậy ai không biết làm? Điều kiện của anh ta tốt bao nhiêu chính cậu chẳng lẽ không nhìn ra được sao? Cậu thích, người khác cũng sẽ thích. Mình thích anh ta, mình nghĩ mình cũng không cần thiết phải không dám thừa nhận, nhưng là cậu phải thông cảm cho mình, cậu nên hiểu là anh ta tới trêu chọc mình”
“Nhưng cậu hoan nghênh anh ấy tới trêu chọc không phải sao?” Thanh Nhạc cảm giác lòng của mình thật lạnh “Cậu đem trách nhiệm đổ trên đầu mình liền cho rằng có thể hào phóng cùng chồng của người khác qua lại sao? Cậu cảm thấy như vậy sẽ không có lỗi với mình sao? Anh ấy là một người đã có gia đình, chẳng lẽ cậu không thể đợi hôn nhân của chúng tớ két thúc rồi hãy bắt đầu được sao?”
“Thanh Nhạc, cậu và anh ta đã sớm kết thúc. Mình không thể nào đợi đến khi cậu tự nhận rõ sự thật, bởi vì cậu căn bản không chịu đối mặt thực tế! Mình theo Hoài Sướng cũng rất rõ ràng, cậu chỉ là thích đem sự tình nguyện của mình tới mỗi người, mà trừ phi chính cậu muốn, nếu không hai người bọn mình vĩnh viễn đợi không được cậu cam tâm buông tay”
Trái tim La Thanh Nhạc lạnh buốt, cái lạnh lẽo này dần lan ra toàn thân, không hề nhìn cô ta thêm một chút, chẳng qua là lẩm bẩm nói: “Nếu như nghĩ như vậy có thể khiến cho cậu tốt hơn một chút, vậy cứ như thế thôi…”
Beta: Dực
Hiện tại, tất cả đều nói cho cô biết… cô sai lầm rồi!
Mà Thanh Nhạc vẫn nghĩ rằng vẫn chưa tới cực hạn của mình, trừ phi cô thật sự nhìn thấy bằng mắt, nếu không cô thà tin tưởng Đổng Hoài Sướng chẳng qua là cần một người vợ nghe hắn thổ lộ tâm sự, mà Vân Tú là người nguyện ý nghe hắn nói chuyện.
Vân Tú mở cửa, nhìn thấy Thanh Nhạc, khuôn mặt trắng bệch. Dù chưa có chuyện gì xảy ra cô ấy cũng đã bị dọa đến kinh hãi, nhưng bây giờ chỉ muốn trước giải thích cho mình “Mình… Mình không phải cố ý…”
Không cần mở đầu, Thanh Nhạc đã nói thẳng ra lời trong lòng “Vân Tú, cậu biết rõ anh ấy là chồng của mình, tại sao cậu có thể làm điều đó với mình như vậy?”
“Thanh Nhạc, là chính anh ta tới tìm mình. Mình… Mình cũng không nghĩ tới sẽ biến thành như vậy. Anh ta nói anh ta cần người lắng nghe, mình chỉ muốn… dành chút thời gian cho anh ta, ai biết kế tiếp sẽ biến thành như vậy…” Trên mặt Vân Tú hiện rõ sự lúng túng.
Cũng có lúc cô ta đã từng nghĩ tới đoạt lấy Đổng Hoài Sướng váo tay mình, nhưng dù sao Thanh Nhạc mới là người vợ chân chính của Đổng Hoài Sướng. Đối mặt với bạn tốt tới cửa chào hỏi như vậy, cô ta thật rất khó đem quan hệ của mình cùng Đổng Hoài Sướng phủi sạch sẽ. Hoặc giả cô ta cũng không muốn nghiêm túc nói chuyện, dù sao có thể có quan hệ với một người đàn ông như vậy, đối với cô mà nói là một loại hư vinh…
Cô ta chưa từng nghĩ tới sẽ có một người như Đổng Hoài Sướng chịu nói chuyện với mình, cho dù cô ta cảm giác được hắn không phải là thật sự thích mình, nhưng điều này cũng có thể cải thiện.
Ít nhất cô ta còn có cơ hội. Cô ta cho tới bây giờ chưa từng được người ta chú ý, không giống Thanh Nhạc xinh đẹp, lại dễ dàng làm người khác để ý.
Trong mắt mọi người vĩnh viễn đều chỉ nhìn thấy Thanh Nhạc, thật vất vả có một Đổng Hoài Sướng phát hiện ra sự tồn tại của cô ta, đương nhiên cô ta cũng muốn đem hết toàn lực tới hấp dẫn sự chú ý của hắn. Cố gắng đạt thành tất cả mong muốn của hắn cho dù bây giờ năng lực của cô ta không là gì nhưng cô ta nguyện ý vì hắn.
La Thanh Nhạc có thể vì hắn chịu khổ, cô ta dĩ nhiên cũng có thể! Huống chi tình trạng hiện tại của Thanh Nhạc cùng Đổng Hoài Sướng cũng không được tốt, Thanh Nhạc ngay cả điều cơ bản nhất là ăn mặc ngủ nghỉ cũng không làm nổi cho hắn, nhưng cô ta và cô ấy không giống nhau. Cô ta đã có công ăn việc làm, thậm chí có thu nhập tương đối cao, so vớiThanh Nhạc chưa từng có kinh nghiệm công việc thì cô ta đã coi như thắng một phần.
Khi cô ta nghĩ rằng Đổng Hoài Sướng cho rằng Thanh Nhạc luôn ỷ lại mình không làm được chuyện, Vân Tú liền cho là mình có cơ hội khiến người đàn ông này thích mình hơn so với Thanh Nhạc.
Mà cô ta cũng không cần tự trách, càng không cần áy náy, bởi vì Đổng Hoài Sướng vốn không phải là một người chung tình. Hắn luôn liếc mắt đưa tình với những người phụ nữ xung quanh, lời nói luôn mang theo ý tán tỉnh, coi như không phải cùng cô ta thì Đổng Hoài Sướng cũng có thể sẽ ở cùng với một người phụ nữ khác.
Thanh Nhạc vốn không có độc chiếm được hắn, trừ việc có thể làm vợ của hắn trên danh nghĩa, Thanh Nhạc vĩnh viễn cũng không có cách nào khiến người đàn ông này dừng bước. Đã như vậy… tại sao cô không thể bắt lấy cơ hội này đây?
“Vân Tú, cậu biết rõ mình yêu anh ấy… cậu biết rất rõ ràng…”
“Thanh Nhạc, chuyện này mình biết, nhưng mình cũng không có cách nào kiềm chế lại bản thân! Mình thừa nhận mình có trách nhiệm trong chuyện này, nhưng cậu không quản được anh ta cũng là sự thật. Chẳng lẽ cậu nghĩ mình không để ý tới anh ta, anh ta sẽ ở lại bên cạnh cậu sao? Suy nghĩ của cậu như vậy không phải là quá ngây thơ rồi chứ? Trên thế giới này ngoại trừ mình ra, vẫn còn có những phụ nữ khác, anh ta… chỉ là hiện tại anh ta ưa thích mình nhiều hơn một chút thôi. Mình cũng không phải là vừa bắt đầu đã tiếp nhận anh ta, mình cũng đã khuyên anh ta quan tâm tới cậu, nhưng… chuyện tình cảm cũng không thể miễn cưỡng”
Vân tú cũng nói cô quá ngây thơ, hiển nhiên hai người bọn họ đã từng nói về chuyện của cô, mới có thể dùng từ như vậy để hình dung cô.
Thanh Nhạc đứng đó nhìn bạn tốt của mình. Vân Tú đã thay đổi kiểu tóc từ khi nào vậy? Vân Tú đã bắt đầu mặc váy từ bao giờ ? Cô ta từ trước đến nay chưa từng mặc váy, luôn để tóc ngắn, bây giờ cô ta thậm chí đã bắt đầu thử nuôi tóc dài rồi…
Thanh Nhạc nhìn ra được trên người Vân Tú xuất hiện những thay đổi, cô thậm chí còn thấy có điểm giống mình. Cô ta ăn mặc so với cô dường như không khác nhau, mà những thay đổi đó là vì Đổng Hoài Sướng sao?
Vân Tú không phải thật sự muốn thay thế cô chứ?
“Ý của cậu là… Cậu tình nguyện từ bỏ tình bạn của chúng ta cũng không chịu buông tha anh ấy sao?” Thanh Nhạc đau khổ hỏi.
“Thanh Nhạc, cậu không thể nói mình như thế, đây không phải là quyết định mình mong muốn! Mình nói cho cậu biết trước, nếu như mình hôm nay không tồn tại, chẳng lẽ Đổng Hoài Sướng thật sự sẽ yêu cậu một đời sao? Chẳng lẽ đem trách nhiệm đổ lên đầu mình, cậu mới thấy tốt hơn một chút à?”
Vân Tú chưa bao giờ cho là mình sẽ có gan như vậy. Trước đây cô ta quan niệm rằng người thứ ba phải là kẻ hèn mọn, hôm nay xảy ra với trên người mình, cô ta căn bản không còn nghĩ như thế nữa. Thanh Nhạc có thể dũng cảm yêu, cô ta cũng có thể!
“Huống chi là Đổng Hoài Sướng tự tới tìm mình! Cậu nên tự đi tìm anh ta mà nói chứ không phải tới tước mặt mình khởi binh vấn tội… Mình biết cậu hiểu rất rõ anh ta vốn dĩ không nghe cậu nói chuyện cho nên mới phải lấy tới tình bạn của chúng ta mà đe dọa mình, muốn lấy đạo đức khuyên mình rời khỏi anh ta. Cậu thật là ngây thơ tới cực điểm!”
Thanh Nhạc không nghĩ tới bạn tốt của mình sẽ nói những lời như vậy. Vân Tú lúc đầu chính xác là có chút ngượng ngùng, nhưng nói chuyện không tới năm phút thì con người thật của cô ta liền lộ ra.
Khi cô lần đầu tiên phát hiện Vân Tú lén lút cùng Đổng Hoài Sướng thì Vân Tú còn nói cho cô biết Hoài Sướng cần phải có người cùng hắn nói chuyện một chút, còn nói với cô rất nhiều về đạo lý sống chung giữa vợ chồng, muốn cô quan tâm nhiều hơn tới Hoài Sướng, muốn cô bỏ nhiều tâm tư hơn với hắn…
Lúc ấy cô còn cảm thấy Vân Tú là một người tốt, tại sao bây giờ lại biến thành như vậy? Tất cả đều đã thay đổi, Liên Vân tú cũng thay đổi rồi!
“Cậu cho rằng toàn thế giới cũng chỉ có mình cậu chịu vì Đổng Hoài Sướng mà nhẫn nhịn sao? Mình cũng có thể! Nhẫn nhịn chuyện như vậy ai không biết làm? Điều kiện của anh ta tốt bao nhiêu chính cậu chẳng lẽ không nhìn ra được sao? Cậu thích, người khác cũng sẽ thích. Mình thích anh ta, mình nghĩ mình cũng không cần thiết phải không dám thừa nhận, nhưng là cậu phải thông cảm cho mình, cậu nên hiểu là anh ta tới trêu chọc mình”
“Nhưng cậu hoan nghênh anh ấy tới trêu chọc không phải sao?” Thanh Nhạc cảm giác lòng của mình thật lạnh “Cậu đem trách nhiệm đổ trên đầu mình liền cho rằng có thể hào phóng cùng chồng của người khác qua lại sao? Cậu cảm thấy như vậy sẽ không có lỗi với mình sao? Anh ấy là một người đã có gia đình, chẳng lẽ cậu không thể đợi hôn nhân của chúng tớ két thúc rồi hãy bắt đầu được sao?”
“Thanh Nhạc, cậu và anh ta đã sớm kết thúc. Mình không thể nào đợi đến khi cậu tự nhận rõ sự thật, bởi vì cậu căn bản không chịu đối mặt thực tế! Mình theo Hoài Sướng cũng rất rõ ràng, cậu chỉ là thích đem sự tình nguyện của mình tới mỗi người, mà trừ phi chính cậu muốn, nếu không hai người bọn mình vĩnh viễn đợi không được cậu cam tâm buông tay”
Trái tim La Thanh Nhạc lạnh buốt, cái lạnh lẽo này dần lan ra toàn thân, không hề nhìn cô ta thêm một chút, chẳng qua là lẩm bẩm nói: “Nếu như nghĩ như vậy có thể khiến cho cậu tốt hơn một chút, vậy cứ như thế thôi…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook