Không Gian Tồn Trăm Tỷ Vật Tư Mẹ Kế Đưa Con Trai Chạy Nạn
-
6: Thay Đổi Hình Tượng Tham Lam Hết Ăn Lại Nằm 1
Nhóm dịch: Thất Liên HoaLý Đại Bảo vẫn còn sợ hãi mẹ kế ác độc này nên cũng không buông lỏng cảnh giác bởi vì đã ăn đồ của mẹ kế: "Người nói đúng, vậy nghe theo người.
"Lý Dung cõng muội muội, rảo nhanh bước chân đuổi theo Liễu Phán Nhi, trên mặt lộ ra vẻ căng thẳng, nhìn chằm chằm Liễu Phán Nhi hỏi: "Vì, vì sao người lại đối xử tốt với ta tốt như vậy? Trước kia người chán ghét chúng ta, cảm thấy chúng ta chướng mắt, không phải con ruột của người, chỉ hằng cầu mong có thể ném chúng ta đi.
"Liễu Phán Nhi nghe thấy thế, có chút nín lặng không còn lời nào để nói với hành vi của nguyên thân.
Nguyên thân làm mẹ kế xấu xa quá mức luôn rồi, bốn đứa nhỏ này không phải do nàng ta sinh ra, là do chồng của nguyên thân mang về sau khi đánh giặc ở bên ngoài.
Nàng ta không đau lòng chút nào, sai bảo bọn trẻ làm việc.
Có thứ gì tốt thì lại tự mình ăn trước, cuối cùng còn sót cặn thừa thì mới đến phiên những người con riêng này.
Nam nhân không có ở nhà, lại tách ra ở riêng với cha mẹ chồng, không ai quản lý được nàng ta.
Liễu Phán Nhi cân nhắc kỹ càng, sau đó mới chậm rãi nói: "Vừa rồi lúc Vương Đại Trụ, Vương Nhị Trụ muốn cướp A Nam với Tiểu Bảo đi, con che chở cho hai đứa, ta đều nghe được cũng như thấy được, các ngươi đúng là những đứa bé ngoan trọng tình trọng nghĩa.
Trước kia là do ta không đúng, ta nhận lỗi với các con.
Người một nhà cho dù xương cốt có gãy thì vẫn nối liền gân, trên đường chạy nạn, nếu như một nhà chúng ta không đoàn kết, vậy thì chưa trốn tới phương Nam chúng ta đã chết trên đường đi rồi.
"Lý Dung nửa tin nửa ngờ, hỏi ngược lại: "Người thật sự nghĩ như vậy sao? Không phải đang nói dối bọn ta đúng không?"Trong lòng Liễu Phán Nhi đầy khổ sở, nói thật thì không ai tin, chợt trong đầu nàng nhảy số, thở dài một tiếng: "Phụ thân các con thương các con như vậy, nếu biết ta ném các con đi thì đến lúc hắn trở về, hắn còn không đánh chết ta sao? Nói như vậy, các con có nên tin tưởng ta không nào?"Lý Đại Bảo và Lý Dung nghe nàng nói xong, nhìn nhau, bỗng nhiên ngộ ra.
Đúng là cha rất thương bọn họ, còn từng dạy bảo mẹ kế ác độc vì lúc trước A Nam quá gầy gò nữa.
"Đúng, người phải nhớ cho kỹ, phụ thân vừa cao vừa cường tráng, còn rất thương chúng ta, người đối xử với chúng ta không tốt, nhìn thấy phụ thân thì bọn ta sẽ lập tức cáo trạng, để phụ thân đánh người.
" Lý Đại Bảo bày ra dáng vẻ hung tợn nói, ra vẻ ta đây hù dọa mẹ kế.
Lý Dung vỗ lưng đại ca, cảm thấy đại ca thật ngu ngốc: "Nói ít hơn vài câu đi, cho dù có cáo trạng thì cũng phải chờ phụ thân đến rồi cáo trạng, hiện tại nói thế, không phải là nhắc nhở nàng ta sao?"Đôi song sinh long phụng Lý Tiểu Bảo và Lý Nam đã ăn uống no đủ, buồn ngủ díp mắt, mệt lử cả người.
Chúng đã nghiêng đầu khò khò ngủ say sưa, hoàn toàn không biết ca ca với tỷ tỷ đang tranh luận hay rối rắm ra sao.
Liễu Phán Nhi gật đầu, liên tục thúc giục: "Nếu chúng ta đã nói ra rồi, vậy thì đi nhanh thôi, đừng để chậm trễ thời gian.
"Liễu Phán Nhi đi ở phía trước, không để ý tới Lý Đại Bảo và Lý Dung nháy mắt ra hiệu với nhau ở phía sau, kiểu gì cũng phải thừa dịp trước khi trời tối, đi tụ họp với người trong thôn.
Ra khỏi rừng rậm, đi tới đường lớn.
"Trưởng thôn!" Lý Đại Bảo tinh mắt lớn tiếng gọi, trong mắt hiện lên vẻ bất ngờ mừng rỡ.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook