Lúc này Range cũng theo phối hợp theo thứ tự trường thi, sau khi làm theo sự hướng dẫn của ban giám khảo tiến vào cổng hư không, lập tức cảm giác như bị quăng vào trong một căn phòng tối khiến con người mất hết cảm nhận.
Mọi thứ đen kịt như mực, không nhìn thấy bất kì cái gì, thậm chí hoàn toàn không nghe thấy tiếng tim đập của chính mình.
Dần dần, giống như là kỳ điểm trong bóng tối, ánh sáng duy nhất điểm xuyết trong tầm mắt, theo sau đó là những ký tự hiện người ta có thể xem hiểu lên như sao băng.
[Hoan nghênh tiến vào thế giới Shadow nhân tạo, được hỗ trợ bởi công nghệ và kỹ thuật của Học viện Công nghệ ma pháp.]
[Chú thích: Nội dung kỳ thi lần này là mô phỏng thực tiễn, bên trong thế giới Shadow mô phỏng thực tế sẽ không có nguy hiểm đến tính mạng.]
[Sau khi thí sinh thất bại hoặc tử vong trong thế giới Shadow sẽ bị tự động đăng xuất khỏi thế giới Shadow.]
[Nhưng các bạn vẫn sẽ cảm nhận được cảm giác tử vong và đau đớn, không giới hạn những cảnh đáng sợ như rơi xuống vách núi hay bị chặt đầu.]
[...]
[Xin hỏi bạn đã đọc xong hết các điều khoản trên và chấp nhận tiến vào thế giới Shadow nhân tạo chưa?]
[Tiếp tục/Rời khỏi]
Range cũng không một phát lướt qua mà nghiêm túc đọc xong toàn bộ sách hướng dẫn về ‘tiếp nối thế giới Shadow nhân tạo’, sau đó mới dùng ngón tay ấn vào phần [Tiếp tục].
Hắn nhớ kỹ từng thấy qua trong sách, nếu như tại thế giới Shadow chân thực bỏ mình, thế thì người khiêu chiến cũng sẽ thật sự bị tử vong.
Cho nên trong suy nghĩ của Range, thế giới Shadow là một nơi cực kỳ nguy hiểm, hoàn toàn không giống với thế giới Shadow nhân tạo có cơ chế bảo vệ này.
Hơn nữa trong luật pháp của Vương quốc Hutton cũng viết rõ: Người mới cần phải luyện tập nhiều lần trong thế giới Shadow nhân tạo, đạt được đánh giá cao, đồng thời thông qua kỳ thi đánh giá của Liên minh quốc hội Vương quốc mới có thể nhận được cấp phép khiêu chiến thế giới Shadow chân chính.
Dù vậy, tỷ lệ tử vong bên trong thế giới Shadow chân thực cũng vẫn cao không giảm.
Có thể thấy được thế giới Shadow là nơi nguy hiểm đến cỡ nào.
May thay kỳ thi này dùng thế giới Shadow nhân tạo, cũng giống như một dạng luyện tập, khá là an toàn.
“Giám khảo có nhắc đến, ý nghĩa chính của cuộc thi này là “trí tuệ và tâm tính...”
“Vậy thì đương nhiên mình phải phát huy trí tuệ và tâm tính đến tối đa mới có thể không phải trải nghiệm cảm giác tử vong trong thế giới Shadow nhân tạo này.”
Range thầm nghĩ trong lòng.
Dựa theo hắn chạm vào [Tiếp tục], bên trong màn sáng màu trắng bạc nổi lên những gợn sóng, từ chỗ đầu ngón tay nhanh chóng lan tỏa ra ngoài, chữ viết bên dưới dương như lại hiện ra thêm nội dung mới.
Hắn còn chưa kịp nhìn thấy gì thì như từ trên trời nhanh chóng rơi xuống dưới.
Kèm theo một đợt cảm giác mất trọng lượng, đột nhiên Range cảm giác cả cơ thể mình phảng phất như chìm đắm trong một thế giới hoàn toàn mới.
Rất nhanh.
Bốn phía nhanh chóng sáng lên.
Khung cảnh trong phút chốc đã lấp đầy tầm nhìn của Range.
Cũng trong thời gian nháy mắt này, cảm giác lạnh lẽo thấu xương ập đến, như lưỡi đao vô hình xuyên thẳng vào tim.
Hắn cảm thấy nhiệt độ đột nhiên hạ xuống dường như toàn thế giới cũng bị đóng băng lại.
Máu toàn thân phảng phất bị đóng băng, loại sương mù này có thể dễ dàng xuyên qua da.
“Hít hà! Đây là chỗ quỷ quái nào thế!”
Không khí mà Range thở ra đều bị kết băng trong nháy mắt.
Hắn chỉ có thể cắn răng chịu đựng gió lạnh thấu tim.
Hắn phát hiện mình đang đứng trên một mảng cánh đồng tuyết.
Mặt đất bị tuyết trắng mù mịt bao trùm, âm thanh gió tuyết gào thét khắp đất trời khiến đầu óc hắn ù đi.
Liếc mắt nhìn lại, bầu trời xám trắng, tầng mây nặng nề che khuất ánh nắng.
Gió lạnh thổi tuyết bay đầy trời, tung bay trên không trung, khi tụ khi tán khiến thế giới tuyết trắng trông mông lung mà tàn khốc.
“Đại nhân, sắp đến nhà bọn họ rồi!”
Hình như là một giọng nói già nua điên cuồng hét lên, chống chọi với bão tuyết.
Range dựa theo âm thanh quay đầu lại, phía sau lưng hắn là một ông già mặc quần áo vải bông, và một hiệp sĩ mặc áo giáp trắng bạc nặng nề, cũng đang khó khăn trong tiết trời sương tuyết.
Mặc dù Range tạm thời cũng không biết lời của ông già này có ý gì.
Nhưng hắn cũng sớm nhìn thấy rõ có một ngôi làng nhỏ đứng trong gió tuyết.
Phảng phất như một viên bảo thạch còn sót lại trong băng tuyết mênh mông.
Mà hắn cũng đang ở trong ngôi làng đó.
Cùng lúc đó thông tin về thế giới Shadow cũng xuất hiện trước mắt hắn:
[Thế giới Shadow: Ngọn lửa ẩn nấp trong trời đông giá rét]
[Đẳng cấp: Cấp 1]
[Số người khiêu chiến là 1]
[Khoảng cách giữa lòng tốt và hành động tốt gọi là lòng nhân từ và lẽ phải, việc ép buộc lòng tốt là điều ngu ngốc, nhưng từ trước đến giờ vẫn luôn có những người thích làm nó đến cùng.]
[Mùa đông sắp đến, thân là một quý tộc ở biên giới, lãnh địa của bạn đang phải đối mặt với tình trạng thiếu hụt tài chính, trên người bạn cũng không còn nhiều tiền.]
[Khi bạn ghé qua ngôi làng này nghỉ chân, bạn nghe trưởng làng nói rằng trong làng hôm nay xuất hiện một vụ án mất trộm một chiếc lò ma pháp.]
[Gần đây thường xuyên có nhiều trận bão tuyết lớn, nếu không tìm lại được lò ma pháp, đêm nay ba người trong gia đình này có thể sẽ chết cóng.]
[Mục tiêu nhiệm vụ: Trước khi trời tối hãy giúp gia đình này giải quyết khó khăn (trong vòng 1 giờ) để họ có thể sống sót an toàn vượt qua mùa đông giá rét này.]
[Lưu ý: Là quý tộc của Thánh quốc và là tín đồ của Giáo hội Thánh Nghị, điểm mấu chốt của bạn là không được vi phạm pháp luật, tuyệt đối không được làm hại dân thường và cũng tuyệt đối không bao giờ được lừa dối dân thường. Nếu không người chấp hành quy định giáo hội sẽ phát hiện mọi chuyện và xử tử bạn.]
[Lưu ý: Tương ứng, nếu phát hiện hành động phạm tội, người chấp hành quy định cũng sẽ giúp đỡ bạn xử phạt tội phạm.]
Sau khi tìm hiểu rõ yêu cầu kỳ thi, Range mới ngước nhìn về phía trước.
Cách đó không xa quả thật có một ngôi nhà dùng gỗ dựng nên, nóc nhà bị một lớp tuyết thật dày bao trùm, phảng phất ẩn nấp trong mảng thế giới trắng noãn không tỳ vết này.
Nếu vậy, ông già phía sau lưng này chắc chắn là trưởng làng, còn hiệp sĩ mặc áo giáp bạc này là người chấp hành quy định.
Range không vội đi đến trước ngôi nhà mà phân tích tình hình kỹ càng hơn.
Nếu như thân phận của mình bây giờ là quý tộc của quốc gia không hiểu rõ như thế này, bị thân phận này hạn chế, thế thì một số cách thông quan lỗ mãng đơn giản chắc chắn đều không thể áp dụng.
Ví dụ như hắn không thể trực tiếp lấy vật dụng của gia đình khác để giúp đỡ gia đình này.
Trừ khi hắn có tự tin chính mình có thể đánh bại người chấp hành quy định vừa nhìn liền thấy rất đáng sợ này.
Khả năng hắn sẽ bị tử vong luôn nếu thử làm điều đó.
Còn về phần có thể mang theo gia đình này đến nhà trưởng làng xin ở tạm thì cũng chỉ có thể qua đêm nay chứ không thể qua cả mùa đông lạnh giá này được.
Hiển nhiên cũng không phù hợp mục tiêu nhiệm vụ.
Nếu như cưỡng ép ra lệnh cho gia đình nào đó phải chấp nhận cho gia đình này ở nhờ cả mùa đông.
Việc lạm dụng chức quyền, để tu hú chiếm tổ chim sẻ như vậy, đại khái cũng sẽ bị coi là phạm pháp.
“Quả nhiên, trong thế giới Shadow mấy kiểu khôn vặt này đều không khả thi, đường tắt đều bị chắn sạch hết.”
Range tự lẩm bẩm trong gió tuyết.
Mới qua chẳng bao lâu, má hắn đã đỏ bừng lên vì lạnh hình thành một lớp sương mỏng.
Lúc hắn chuẩn bị cử động, chỉ cảm thấy khớp xương tay chân cứng đờ vì cái lạnh thấu xương, cử động cũng ngày càng khó khăn.
Dù cho mặc trang phục quý tộc mùa đông nặng nề cũng không thể ngăn cản không khí lạnh buốt này.
Ngay lập tức, Range cũng nhận ra rằng, dựa theo tố chất thân thể của thí sinh dự thi thì thời gian hoạt động ở bên ngoài cánh đồng tuyết thực tế phi thường có hạn.
Tìm kiếm chẳng có mục đích chắc chắn sẽ bị vùi mình trong gió tuyết này.
“Không bằng cứ đến gia đình này điều tra manh mối đã.”
Hắn vội vàng tăng nhanh bước chân, đi về phía căn nhà gỗ phía trước.
Trong một gian phòng họp rộng rãi sáng sủa ở tòa nhà chính của Viện Hiền giả, chỗ ngồi được xếp theo dạng bàn tròn, với mấy chiếc bàn tròn lớn bao quanh màn hình hình chiếu chỗ trung tâm.
Mỗi bàn có năm sáu giáo sư ngồi thành một nhóm, họ hoặc đang nghiêm túc nhìn vào màn hình ma pháp hoặc đang tích cực trao đổi với những người khác.
So với một hội nghị thì đây càng giống như một cuộc hội thảo hoặc thảo luận hơn.
Họ đang cẩn thận nghiêm túc ghi lại những điểm nổi bật và chi tiết của từng thí sinh trong kỳ thi này, đồng thời thi thoảng lại cùng những giáo sư khác trao đổi ý kiến.
Trên màn hình hiện lên rõ ràng tình cảnh của các thí sinh sau khi tiến vào thế giới Shadow nhân tạo.
Tất cả những thí sinh không có một ai là ngoại lệ, đều tiến triển rất chậm.
Sau khi tiến đến ngôi nhà đó, họ được đôi vợ chồng cho hay có một âm thanh kỳ lạ ngoài cửa sổ vào đêm xảy ra vụ mất trộm, ngay sau đó cửa nhà dường như bị gió tuyết thổi tung, sau đó độ ấm trong nhà chợt giảm xuống.
Khi hai vợ chồng nơm nớp lo sợ từ phòng ngủ đi ra thì phát hiện chiếc lò ma pháp đã biến mất, mà ngoài phòng còn sót lại một ít dấu chân, có lẽ là của một người đàn ông trưởng thành cao lớn, chẳng qua không bao lâu đã bị tuyết bao phủ.
Về phần hỏi thăm cô bé ở nhà, đứa cháu gái được hai vợ chồng nhận nuôi, cô bé dường như biết điều gì đó, nhưng bất luận họ hỏi chuyện thế nào, cô ấy cũng không mở miệng nói chuyện.
Thế là có một số thí sinh đã chọn cách đến nhà những người dân làng khác để điều tra manh mối, cũng có những thí sinh cố gắng thử nghĩ biện pháp giải quyết sự bất thường của cô bé.
Tất nhiên cũng có một số thí sinh không đọc kỹ đề, cho rằng mình thông minh rồi chết một cách khó hiểu dưới lưỡi kiếm của người chấp hành quy định.
Hắn ta hứa hẹn sẽ ban thưởng để trưởng làng chấp nhận cho gia đình này ở lại cả mùa đông.
Nhưng với tình trạng của lãnh địa hiện nay, lãnh chúa không thể trả số tiền đã hứa hẹn đó, điều này cấu thành tội lừa đảo, người chấp hành quy tắc sẽ lập tức nhận ra lãnh chúa đang lừa dối và xử quyết hắn ta.
“Những kẻ tự cho rằng bản thân rất thông minh như thế này thường không đều không biết chú ý những thiếu sót trong logic, và là những kẻ chết nhanh nhất trong thế giới Shadow.”
Khi gạch bỏ tên những người bị loại, Phó viện trưởng Ron thở dài.
“Đây chính là thiếu sót trí tuệ.”
Mạch suy nghĩ chính xác thật ra chỉ cần chú ý đến manh mối cơ bản nhất ‘‘sự bất thường của cô bé’’, đồng thời từ những dân làng khác thu thập một số thông tin quan trọng, hoàn thành giải mã để vạch trần sự thật và chế phục tội phạm, vấn đề liền dễ dàng giải quyết.
“Thế giới Shadow cần sự kết hợp giữa trí tuệ và tài năng, có đôi khi cũng cần đức tính cao thượng, như vậy mới có thể giành lấy hảo cảm của những nhân vật bên trong và giải mã manh mối.”
Trong khi họ đang thảo luận.
Lại có giáo sư nhìn thấy có thí sinh là một pháp sư xuất sắc, hắn trực tiếp sử dụng ma pháp thuộc tính phong để đốn cây, sau đó dùng ma pháp nhanh chóng làm khô củi.
Một số thậm chí còn cố gắng thử tạo ra đạo cụ ma pháp thuộc tính hỏa để thay thế lò ma pháp.
Có thể nói là từng người đều thể hiện tài năng.
Tuy nhiên.
Những thao tác nhìn như nổi bật này lại không có mấy giáo sư coi trọng.
“Có đôi khi thế giới Shadow có thể thông qua năng lực cá nhân để đi đường tắt, nhưng cũng có khi sẽ đi nhầm vào cạm bẫy…”
“Bản gốc của thế giới Shadow này, tôi nhớ được vô cùng ghê tởm, bởi vì điều tra đến cuối cùng sẽ phát hiện đôi vợ chồng độc ác này đã cố tình giấu lò ma pháp đi để cô bé này chết cóng trong trận bão tuyết này, từ đó lừa gạt số tiền phụ cấp mai táng kếch xù theo quy định của biên giới phía bắc.”
“Cho dù cho bọn hắn củi khô hay lò ma pháp thì cũng không thể cứu được cô bé, bởi vì thứ rét lạnh thật ra là những trái tim vặn vẹo đó.”
“Đôi khi quá kiêu ngạo, cố gắng bỏ qua cơ chế của thế giới Shadow thì ngược lại có thể dẫn tới thất bại không ngờ đến. Đây là do tâm trí chưa đủ bình tĩnh vững vàng.”
Một đám giáo sư cùng với tiếng thở dài, thảo luận về cốt lõi của kỳ thi tuyển sinh lần này.
Đối với phần lớn thí sinh là thí sinh cấp hai cấp ba mà nói thì thế giới Shadow cấp một này cũng không có bất kỳ yếu tố chiến đấu nào cần sử dụng vũ lực. Nó chỉ là dạng đơn giản và cơ bản nhất của thế giới Shadow.
Nhưng nó cũng có thể từ căn bản khảo sát ra thí sinh có thính hợp khiêu chiến thế giới Shadow hay không.
“Này, chuyện gì đang xảy ra với tên nhóc này thế?”
Một tiếng hô kinh ngạc đột nhiên thu hút sự chú ý của tất cả các giáo sư.
Giáo sư ở mỗi bàn đều cùng nhìn hướng về phía màn hình ở trong góc khuất kia.
Chỉ thấy một thí sinh của Viện Kỵ sĩ.
Ở màn hình của cậu ta, phong cách hoàn toàn không giống những thí sinh khác.
Cậu ta không mặc áo choàng quý tộc mà chỉ mặc một chiếc quần dài, đường cong cơ bắp rõ ràng đứng, cứ thế khoanh tay đứng trong gió lạnh.
Dù mái tóc xám bù xù đã dính đầy bông tuyết, dường như cậu ta không hề sợ lạnh, con ngươi màu tím sẫm vừa cứng rắn vừa dẻo dai như một con sói cô độc.
“Tên này đang làm gì thế?”
“Chờ chút! Trên thực tế, với tư cách là quý tộc, bộ quần áo mà thí sinh mặc này có giá trị không nhỏ, đủ để trưởng làng đảm nhận chi tiêu của một gia đình trong suốt mùa đông. Cứ như vậy cô bé sẽ được trưởng làng bảo vệ.”
Người bình thường không thể nào tàn nhẫn với chính mình như vậy, cậu ta giống như hoàn toàn không hề cân nhắc đến sự sống chết của bản thân.
Chẳng qua, thế giới Shadow này cũng không cần người khiêu chiến sống sót đến cuối cùng.
Hi sinh bản thân, thể hiện lòng nhân từ cũng chưa hẳn là một lựa chọn tồi tệ.
“Những kẻ liều lĩnh của Viện Kỵ sĩ là như vậy, thỉnh thoảng sẽ có một hai kẻ đầu óc không thông minh lắm.”
“Nhưng thí sinh tên là Freyr của Viện Kỹ sĩ này… nói hắn ngu ngốc, lại cảm thấy hắn thông minh một cách kỳ lạ…”
Mặc dù Freyr hoàn toàn vi phạm mục đích của kỳ thi, nhưng cậu ta lại thể hiện ra được nhân cách cao thượng và dùng tố chất thân thể phi thường của mình để hoàn thành các yêu cầu.
“Có lẽ từ bỏ hoàn toàn trí tuệ cùng tâm tính cũng là biểu hiện của một loại trí tuệ và tâm tính?”
“Không thể không nói rằng trên người cậu ta quả thực có thể thấy được rất nhiều đức tính của kỵ sĩ, bao gồm sự trung thực, lòng trắc ẩn, lòng dũng cảm, sự hy sinh,... Chỉ là cậu ta hoàn toàn đi chệch khỏi mục tiêu khảo sát ban đầu của chúng ta thôi. Viện Kỹ sĩ năm nay đã nhặt được bảo bối rồi.”
Dần dần, mặc dù các giáo sư rất có thể đánh giá ý tưởng vượt qua cấp độ của Freyr một cách công bằng, nhưng cuối cùng họ cũng không khỏi khen ngợi cậu ta.
Chí ít với tư cách là một hiệp sĩ, cậu ta đã làm được rất tốt, không có gì để chê trách.
“Chờ chút.”
Đột nhiên Phó viện trưởng Ron cúi đầu đọc lại tư liệu của thí sinh, trầm giọng nói:
“Ta phát hiện tên này có vẻ nghiện cờ bạc. Cậu ta thường bị thua chỉ còn lại một chiếc quần và thường quen thói thế chấp cả quần áo của mình… Cho nên khả năng cậu ta đã thói quen, vừa tiến vào trong thế giới Shadow, gặp chuyện khó giải quyết liền đem quần áo đi cầm đổi lấy tiền mặt giải quyết vấn đề.”
“...”
“...”
Khen nửa ngày lại khen lệch, mọi người đều cảm thấy xấu hổ, phòng họp cũng trở nên yên tĩnh vô cùng.
Sau một lúc lâu.
Phó viện trưởng Ron cuối cùng cũng phá vỡ sự yên lặng ngột ngạt này, ho nhẹ một tiếng cố gắng chuyển hướng hội nghị trở lại đúng hướng.
“Nghĩ theo hướng tốt , tên nhóc này là thí sinh của Viện Kỵ sĩ, nên nhức đầu cũng là bên kia.”
“Đúng vậy.”
“Bên này thí sinh của chúng ta rõ ràng là bình thường hơn nhiều.”
Các giáo sư lần lượt gật đầu, không khỏi cảm thấy may mắn.
Cũng chẳng bao lâu.
Dần dần lại có giáo sư phát hiện ra điều gì đó.
Viện Hiền giả bên này dường như cũng có một kẻ không quá bình thường.
Chỉ thấy bên trong màn hình là một thiếu niên tóc đen mắt xanh lục.
Hắn không chỉ không vội vã đi điều tra.
Ngược lại ngay từ đầu liền chạy về phía nhà trưởng làng.
Sau khi nhận được sự đồng ý của trưởng làng, hắn bắt đầu tìm trên giá sách vài cuốn sách.
Sau đó thảnh thơi tựa lưng vào ghế sofa bên bếp lửa đọc sách.
Thậm chí thỉnh thoảng còn nhấp một ngụm trà nóng trông có vẻ cực kỳ vừa lòng.
Hiển nhiên, hành vi kỳ lạ của hắn đã làm các giáo sư chú ý.
“Tên nhóc này đang làm gì vậy? Cậu ta còn hưởng thụ nữa?”
Các giáo sư chú ý đến Range bắt đầu thảo luận với nhau.
Rất nhanh, có một giáo sư trẻ khẽ cười khẩy, sau đó lắc đầu nói:
“Thông thường những thí sinh bỏ thi giữa chừng đều sẽ như vậy, chờ ở một vị trí an toàn, nhưng mà tôi chưa thấy ai bỏ thi dứt khoát như cậu ta.”
Các giáo sư nghe thế, tất cả đều gật đầu tán thành.
Suýt chút nữa bị khí chất ung dung tự tại của tên này lừa.
“Range WillFord… Kết quả kiểm tra thuộc tính của tên này cũng không phải lý tưởng, nhà cậu ta là một thương gia lớn nổi danh ở biên giới phía nam Wantina. Con trai lớn nhà WillFord cũng đến đây trải nghiệm cuộc sống sao?”
Phó viện trưởng tra cứu thông tin nhập học của Range, bất đắc dĩ thở dài.
Các giáo sư sau khi biết được tình trạng của hắn, họ cũng bắt đầu không còn hứng thú với thiếu gia nhà giàu với thái độ buông thả này.
Ngay khi sự chú ý của các giáo sư dần dần rời khỏi Range.
Cuối cùng hắn cũng khép cuốn sách trên tay lại.
Đồng thời cầm quyển sách này trong tay, hắn dẫn theo người chấp hành quy tắc lại đến hộ gia đình bị mất trộm lần nữa.
Thùng thùng.
Range nhẹ nhàng gõ cửa.
Sau đó kèm theo là tiếng gió tuyết gào thét có tiếng bước chân yếu ớt từ trong nhà truyền đến.
Cửa vừa mở ra, hắn đã thấy một người đàn ông trung niên đang run rẩy vì lạnh tiến đến chào đón.
“Lãnh chúa đại nhân, cuộc điều tra của ngài có tiến triển gì sao?”
Trên mặt người đàn ông trung niên ẩn đi sự lo lắng lộ vẻ mong đợi hỏi.
Nhưng thực ra trong lòng hắn đang âm thầm nở nụ cười.
Phương hướng điều tra của tên quý tộc ngu ngốc này đã hoàn toàn sai lầm.
Bước tiếp theo là lừa tên lãnh chúa ngu ngốc này rời khỏi nhà lần nữa và để hắn tiếp tục lang thang trong băng thiên tuyết địa với lòng nhân từ ngu ngốc của bản thân đi.
Tuy nhiên.
Range chỉ dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm người đàn ông trung niên, dường như đã tin chắc một điều.
“Cuộc điều tra không có tiến triển. Nhưng mà ngươi trước đó, còn có vừa nãy, nhìn thấy ta, có phải không hành lễ với ta không?”
Range chậm rãi giơ tay lên chỉ vào người đàn ông trung niên đang đứng trong nhà hỏi.
“Thật có lỗi, lãnh chúa đại nhân, nghe nói ngài vẫn luôn rất thân thiện không hề để tâm những chi tiết này, là do chúng tôi sơ xuất…”
Vấn đề xuất hiện đột xuất khiến người đàn ông trung niên trở nên sợ hãi, vợ chồng ông ta nhanh chóng ấn đầu cô bé xuống, vừa hành lễ với Range vừa nhỏ giọng giải thích.
Hắn không biết đã xảy ra chuyện gì khiến cho thái độ của vị quý tộc này đột nhiên thay đổi.
Rõ ràng vị lãnh chúa tốt bụng này không hề tiến hành bất luận cuộc điều tra nào trong nhà mình, làm sai có thể phát hiện chút manh mối nào chứ?
Range cười lạnh một tiếng:
“Dựa theo lễ nghi của biên giới phía bắc, vợ chồng ngươi lẽ ra nên hành lễ với ta, nhưng mà các ngươi lại hai lần liền đều không tỏ ra tôn trọng ta. Ta cảm thấy các ngươi đối với ta cực kỳ khinh thường, điều này khiến ta bị xúc phạm.”
Hắn ta lật sách luật trên tay, nghiêm nghị khiển trách.
“Căn cứ theo dòng thứ 3 trang 719 của Bộ luật Thánh quốc, ta sẽ bắt cả nhà ngươi vì tội xúc phạm quý tộc. Trẻ em dưới 12 tuổi được miễn tội này, mà căn cứ trang 134, theo quy định về quyền giám hộ và sở hữu, cô bé này đã mất đi người thân nuôi dưỡng, sẽ được ta đưa về thành trấn dưới sự chăm sóc của giáo hội.”
Nói xong, Range quay đầu lại giơ quyển sách mình cầm trên tay, mở ra trang ‘‘Tội vũ nhục quý tộc’’cho người chấp hành quy tắc xem.
Phía trên văn bản có viết rõ.
Mà những điều liên quan đến lễ nghi biên giới phía bắc thì Range mới vừa rồi đã xác nhận và hỏi thăm kỹ càng với trưởng làng và người chấp hành quy tắc xong.
Người chấp hành quy tắc hơi sửng sốt.
Sau một hồi do dự, cuối cùng hắn ta rốt cục cũng tiến lên khống chế ba người vẫn đang có vẻ bối rối không hiểu chuyện gì.
“Các ngươi sẽ bị tạm giam ở nhà trưởng làng. Chờ khi bão tuyết qua đi đều cùng ta trở về thành trấn. Kẻ phải vào tù thì vào tù, kẻ nên đi giáo hội thì đi giáo hội đọc sách đi.”
Range nhìn chằm chằm bộ luật, nói từng chữ.
Kế tiếp.
Nhìn ba người bị người chấp hành quy tắc dẫn đầu đi về phía nhà trưởng làng.
Trong gió tuyết.
Range hai tay đút túi, thở phào nhẹ nhõm, lộ ra một nụ cười vui mừng.
“Rất hiển nhiên, kỳ thi này kiểm tra nhận thức pháp luật của học sinh, vậy thì, để cho gia đình họ trải qua mùa đông ấm áp trong nhà tù và giáo hội đi.
Bên ngoài sân.
“?”
Các giáo sư vô tình chứng kiến một loạt thao tác của Range khóe mắt bắt đầu điên cuồng run rẩy.
Ngay cả giám khảo phòng thi Loren cũng đều phải mở to mắt mà nhìn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook