Không Có Lai Sinh
-
Chương 52: Cơ hội
Thiết Hàn nơi Đông bắc, cũng mới nhận được tin Thanh Liên đã sinh đứa bé, dù sức lực yếu ớt nhưng dù sao cũng đã chào đời.
Thẩm Hành Vân là Lương vương, có nhiều linh đan diệu dược, bao nhiêu người tài giỏi, rồi sẽ giúp đứa bé khỏe mạnh và lớn lên thôi. Huống gì, những kẻ mệnh “Thiên sát cô tinh” đều không đoản mệnh. Nếu trời muốn cho nó chết sớm, âu cũng là một sự giải thoát ở kiếp này.
Hắn ở nơi Đông Bắc, đánh thắng Đồng Bình, rồi bao nhiêu kẻ địch khác, chỉ cần Đông đô được an toàn là đủ. Nàng sẽ được sống yên ổn đến cuối đời.
-Đại nhân!
Lam Mặc như mộ bóng ma, nhắc Thiết Hàn nhớ đến lai lịch không giống kẻ bình thường của bản thân mình. Tuy nhiên có những việc muốn trốn tránh cũng không phải là việc dễ dàng.
-Ngươi muốn gì?
Ánh mắt không lạnh như băng như trước. Đã thấy vài tia phẫn nộ lướt qua.
-Tiểu nhân cũng không muốn làm phiền ngài quá nhiều. Chỉ là tiểu nhân muốn đến báo với ngài. Thời cơ đã đến, ngài có thể chọn lựa – hoàn thành hay bỏ dở giấc mộng của mình?
Giấc mộng? Thiế Hàn thực sự có mơ ước? Có chứ…..Đó là một giấc ngủ dài, một sự chấm dứt kiếp số, không cần làm Chiến quỷ dật dờ suốt cả ngàn năm.
-Ngươi muốn nói…..?
-Máu của gia ộc tiểu nhân không có ác dụng với loài người, nhưng đối với những sinh vật như ngài, chính là một liều thuốc độc. Tiểu nhân cũng mới mượn được ở một khách hàng khác thứ này -Trongt ay hắn là một bàn tay nhăn nheo khô quắt -Vật này có thể giúp ngà một khi dùng máu tiểu nhân rồi chỉ ngủ yên vào giấc mộng. Thứ này sẽ tiếp tục dẫn dắt linh hồn ngài đến chỗ cần đến, sau khi ngài mở mắt, vạn kiếp chẳng siêu sinh sẽ biến mất. Ngài trở hành người -chính là một con người.
Thiết Hàn đứng lặng một chỗ. Ngàn năm sống trong tăm tối, cuộc đời chỉ có chém giết, máu tươi dẫn lối, giờ đột ngột hoàn thành âm nguyện, nhắm mắt sẽ là con người có sinh có tử, phải chăng là giấc mộng giữa ban ngày.
Giọng hắn cũng ừ đó mà trở nên run rẩy, chân vô thức bước đến gần bên Lam Mặc:
-Ngươi không gạt ta chứ?
-Tiểu nhân không dám. Nguyên tắc làm ăn của gia tộc tiểu nhân luôn gìn giữ, không bao giờ đùa giỡn khách hàng của mình.
Gia tộc của Lam Mặc chuyên mua bán các thỏa thuận. Thiết Hàn ngẩng lên:
-Đổi lại là gì? Ta phải trả gì cho ngươi?
-Thứ tiểu nhân cần, người khác thay người trả. Chỉ là quá trình thực hiện thỏa thuận của chúng a có hơi phiền phức. Nhưng người yên âm, tiểu nhân đã chuẩn bị gần xong mọi thứ. Chỉ cần vài hôm nữa là chúng a có thể tiến hành việc mua bán này rồi.
Thiết Hàn có cảm giác không yên ổn lắm. Cảm giác này lâu rồi không xuấ thiện, kể ừ khi hắn ừ bỏ danh phận Cảnh Thiên đế, làm một Thiết Hàn âm thầm trong cuộc sống đơn côi.
-Ngươi cứ nói thử quá trình. Chúng ta cần phải làm gì?
-Ngài đương nhiên phải biết -Lam Mặc vuốt những sợi tóc dài đang bay ra phía trước, nhẹ nhàng- Ngài vốn có một cố nhân nắm giữ vu thuật trọng sinh người chết. Cố nhân của ngài đồng ý trả cho tiểu nhân một cái giá xứng đáng. Tiểu nhân cũng vì vậy mà mất không ít công sức đi tìm kẻ đáp ứng được yêu cầu.
-Yêu cầu gì?
-Chúng a thực hiện theo phương thức “phượng hoàng trọng sinh từ lửa đỏ”. Vừa lúc có một con phượng hoàng ngốc nghếch từ Thiên giới đầu hai xuống trần gian. Mệnh cách của nó là “thiên sát cô tinh” hại cha, hại mẹ. Nhưng nếu nó có một đôi cha mẹ vốn đã là người chết trọng sinh sống lại, nó lại cam tâm tình nguyện vứt bỏ đi mạng sống kiếp này thì tên phượng hoàng ngốc đó cũng không thể nào “dục hỏa trùng sinh” lần nữa trong kiếp khác. Lúc nó rời bỏ thế gian, ngài hoàn toàn có thể chiếm giữ thân xác nó, đánh lừa cả Thiên giới, nghĩ rằng ngài chính là con phượng hoàng ngu ngốc kia.
Thiết Hàn mơ hồ hiểu ý đồ của Lam Mặc. Đôi cha mẹ trùng sinh, con cũng chấp nhận bỏ đi sinh mạng. Những người hắn biết, chỉ có Thanh Liên vừa mới sinh con. Không lẽ là….
-Ngài đoán không sai. Ngài sẽ hay thế vị trí của đứa bé Thanh Liên cô nương vừa sinh. Đúng hơn là thay thế linh hồn của nó. Hiện nay đứa bé đó rất yếu ớt. Ngài thay thế nó, càng ngày càng khỏe mạnh, sẽ giúp Thanh Liên cô nương củng cố địa vị ở Đông đô. Có một đứa con yếu ớt sẽ là điểm yếu của nàng ấy. Lương vương rồi sẽ cưới thêm vợ khác nếu Thanh Liên cô nương không thể sinh con được nữa. Mà sức khỏe nàng ấy sau khi sinh đứa con đầu đã không còn đảm bảo. Tiểu nhân thấy, nàng ta cũng khó có khả năng thụ hai
Thiế Hàn không ngờ có lúc mình lại phải lựa chọn? Lựa chọn trốn tránh kiếp số bằng cách cướp đi sinh mạng của đứa bé Thanh Liên vừa sinh sao?
-Khách hàng của tiểu nhân chỉ có thể giữ vật này trong ngày mai thôi. Cơ hội chỉ có một. Hoặc ngài mãi mãi là Chiến quỷ hoặc là làm theo lời tiểu nhân. Ngài cứ suy nghĩ kỹ cho.
Hắn rời đi cũng nhanh chóng như lúc đến. Chỉ để lại cho Thiết Hàn bao nỗi niềm. Hắn ngắm lại đôi bàn tay mình dưới ánh trăng mờ ảo. Chấp nhận để thay thế vai trò đứa trẻ hay tiếp ục cuộc sống không biết bao giờ kết thúc, chỉ biết vùi mình trong máu anh, chém giết không ngừng.
Thẩm Hành Vân là Lương vương, có nhiều linh đan diệu dược, bao nhiêu người tài giỏi, rồi sẽ giúp đứa bé khỏe mạnh và lớn lên thôi. Huống gì, những kẻ mệnh “Thiên sát cô tinh” đều không đoản mệnh. Nếu trời muốn cho nó chết sớm, âu cũng là một sự giải thoát ở kiếp này.
Hắn ở nơi Đông Bắc, đánh thắng Đồng Bình, rồi bao nhiêu kẻ địch khác, chỉ cần Đông đô được an toàn là đủ. Nàng sẽ được sống yên ổn đến cuối đời.
-Đại nhân!
Lam Mặc như mộ bóng ma, nhắc Thiết Hàn nhớ đến lai lịch không giống kẻ bình thường của bản thân mình. Tuy nhiên có những việc muốn trốn tránh cũng không phải là việc dễ dàng.
-Ngươi muốn gì?
Ánh mắt không lạnh như băng như trước. Đã thấy vài tia phẫn nộ lướt qua.
-Tiểu nhân cũng không muốn làm phiền ngài quá nhiều. Chỉ là tiểu nhân muốn đến báo với ngài. Thời cơ đã đến, ngài có thể chọn lựa – hoàn thành hay bỏ dở giấc mộng của mình?
Giấc mộng? Thiế Hàn thực sự có mơ ước? Có chứ…..Đó là một giấc ngủ dài, một sự chấm dứt kiếp số, không cần làm Chiến quỷ dật dờ suốt cả ngàn năm.
-Ngươi muốn nói…..?
-Máu của gia ộc tiểu nhân không có ác dụng với loài người, nhưng đối với những sinh vật như ngài, chính là một liều thuốc độc. Tiểu nhân cũng mới mượn được ở một khách hàng khác thứ này -Trongt ay hắn là một bàn tay nhăn nheo khô quắt -Vật này có thể giúp ngà một khi dùng máu tiểu nhân rồi chỉ ngủ yên vào giấc mộng. Thứ này sẽ tiếp tục dẫn dắt linh hồn ngài đến chỗ cần đến, sau khi ngài mở mắt, vạn kiếp chẳng siêu sinh sẽ biến mất. Ngài trở hành người -chính là một con người.
Thiết Hàn đứng lặng một chỗ. Ngàn năm sống trong tăm tối, cuộc đời chỉ có chém giết, máu tươi dẫn lối, giờ đột ngột hoàn thành âm nguyện, nhắm mắt sẽ là con người có sinh có tử, phải chăng là giấc mộng giữa ban ngày.
Giọng hắn cũng ừ đó mà trở nên run rẩy, chân vô thức bước đến gần bên Lam Mặc:
-Ngươi không gạt ta chứ?
-Tiểu nhân không dám. Nguyên tắc làm ăn của gia tộc tiểu nhân luôn gìn giữ, không bao giờ đùa giỡn khách hàng của mình.
Gia tộc của Lam Mặc chuyên mua bán các thỏa thuận. Thiết Hàn ngẩng lên:
-Đổi lại là gì? Ta phải trả gì cho ngươi?
-Thứ tiểu nhân cần, người khác thay người trả. Chỉ là quá trình thực hiện thỏa thuận của chúng a có hơi phiền phức. Nhưng người yên âm, tiểu nhân đã chuẩn bị gần xong mọi thứ. Chỉ cần vài hôm nữa là chúng a có thể tiến hành việc mua bán này rồi.
Thiết Hàn có cảm giác không yên ổn lắm. Cảm giác này lâu rồi không xuấ thiện, kể ừ khi hắn ừ bỏ danh phận Cảnh Thiên đế, làm một Thiết Hàn âm thầm trong cuộc sống đơn côi.
-Ngươi cứ nói thử quá trình. Chúng ta cần phải làm gì?
-Ngài đương nhiên phải biết -Lam Mặc vuốt những sợi tóc dài đang bay ra phía trước, nhẹ nhàng- Ngài vốn có một cố nhân nắm giữ vu thuật trọng sinh người chết. Cố nhân của ngài đồng ý trả cho tiểu nhân một cái giá xứng đáng. Tiểu nhân cũng vì vậy mà mất không ít công sức đi tìm kẻ đáp ứng được yêu cầu.
-Yêu cầu gì?
-Chúng a thực hiện theo phương thức “phượng hoàng trọng sinh từ lửa đỏ”. Vừa lúc có một con phượng hoàng ngốc nghếch từ Thiên giới đầu hai xuống trần gian. Mệnh cách của nó là “thiên sát cô tinh” hại cha, hại mẹ. Nhưng nếu nó có một đôi cha mẹ vốn đã là người chết trọng sinh sống lại, nó lại cam tâm tình nguyện vứt bỏ đi mạng sống kiếp này thì tên phượng hoàng ngốc đó cũng không thể nào “dục hỏa trùng sinh” lần nữa trong kiếp khác. Lúc nó rời bỏ thế gian, ngài hoàn toàn có thể chiếm giữ thân xác nó, đánh lừa cả Thiên giới, nghĩ rằng ngài chính là con phượng hoàng ngu ngốc kia.
Thiết Hàn mơ hồ hiểu ý đồ của Lam Mặc. Đôi cha mẹ trùng sinh, con cũng chấp nhận bỏ đi sinh mạng. Những người hắn biết, chỉ có Thanh Liên vừa mới sinh con. Không lẽ là….
-Ngài đoán không sai. Ngài sẽ hay thế vị trí của đứa bé Thanh Liên cô nương vừa sinh. Đúng hơn là thay thế linh hồn của nó. Hiện nay đứa bé đó rất yếu ớt. Ngài thay thế nó, càng ngày càng khỏe mạnh, sẽ giúp Thanh Liên cô nương củng cố địa vị ở Đông đô. Có một đứa con yếu ớt sẽ là điểm yếu của nàng ấy. Lương vương rồi sẽ cưới thêm vợ khác nếu Thanh Liên cô nương không thể sinh con được nữa. Mà sức khỏe nàng ấy sau khi sinh đứa con đầu đã không còn đảm bảo. Tiểu nhân thấy, nàng ta cũng khó có khả năng thụ hai
Thiế Hàn không ngờ có lúc mình lại phải lựa chọn? Lựa chọn trốn tránh kiếp số bằng cách cướp đi sinh mạng của đứa bé Thanh Liên vừa sinh sao?
-Khách hàng của tiểu nhân chỉ có thể giữ vật này trong ngày mai thôi. Cơ hội chỉ có một. Hoặc ngài mãi mãi là Chiến quỷ hoặc là làm theo lời tiểu nhân. Ngài cứ suy nghĩ kỹ cho.
Hắn rời đi cũng nhanh chóng như lúc đến. Chỉ để lại cho Thiết Hàn bao nỗi niềm. Hắn ngắm lại đôi bàn tay mình dưới ánh trăng mờ ảo. Chấp nhận để thay thế vai trò đứa trẻ hay tiếp ục cuộc sống không biết bao giờ kết thúc, chỉ biết vùi mình trong máu anh, chém giết không ngừng.
- Hy vọng mọi người đã hiểu lý do tại sao có quá nhiều kẻ trùng sinh.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook