Khoảnh Khắc Tinh Quang
-
Chương 56
“Chuyện này thương lượng nữa, con muốn gọi điện thoại, mẹ trực tiếp liên hệ với bên kia.” Thái độ bà Đường vô cùng kiên quyết.
“Mẹ!” Nhã Bửu thét lên, cảm xúc quá mức kích động, trước mắt tối xầm, đột nhiên gục xuống mặt đất, Bà Đường sợ tới mức bất động, Đường Húc choáng váng vài giây, sau đó ông tiến lên nắm chặt người Nhã Bửu: “Mau gọi xe cứu thương.”
Nhã Bửu ở trong bệnh viện mơ màng mở mắt, nhưng rất nhanh liền thiếp, lúc thật sự tỉnh táo, là hai ngày sau.
Mỹ Bảo và Arthur canh giữ ở trước giường, thấy tỉnh lại, lập tức qua thăm dò: “Nhã Bửu, em sao chứ, có chỗ nào thoải mái, có đói bụng?” Mỹ Bảo hỏi liên tiếp.
Nhã Bửu nhìn xung quanh, mới phát đây là bệnh viện: “Em lại xỉu à?”
“Ừ, hù chết mọi người, tay mẹ run cả lên. Cảm giác của em bây giờ thế nào rồi?” Mỹ Bảo cầm tay Nhã Bửu hỏi.
“Em sao, chắc hôm đó em kích động quá.” Nhã Bửu hối hận nhìn Mỹ Bảo, mắt Mỹ Bảo còn xuất hiện quầng thâm: “Chị thức trắng đêm?”
“ sao, dù sao trong phòng cũng có giường.” Mỹ Bảo thay Nhã Bửu đem gối đệm lót ở sau lưng, đỡ ngồi dậy.
“Ôi chao, bệnh của em cũng đâu có nghiệm trọng.” Nhã Bửu bỗng nhiên nhớ tới: “Hôm nay là đêm độc thân cuối cùng của chị. Được rồi, chị trở về nghỉ ngơi, để dì Vương ở lại chăm sóc cho em.”
“ càn, nhìn em bị ốm thế này, bọn chị làm gì có tâm trạng vui chơi.” Mỹ Bảo.
“Như vậy được, chị Kỳ Phương và chị Y San đã chuẩn bị rất lâu, kết hôn chỉ có đời người, làm sao có thể qua loa?”
“Nói bậy.” Mỹ Bảo nhéo mặt Nhã Bửu: “Em xem người em còn miếng thịt kìa, phải bồi bổ cho tốt vào.”
“Được rồi được rồi, nhanh thôi.” Nhã Bửu dùng hết sức đẩy Mỹ Bảo và Arthur: “Em sao rồi, đợi lát nữa dì Vương sẽ giúp em làm thủ tục xuất viện, buổi chiều em sẽ trở về.”
“Bác sĩ em phải ở viện quan sát.” Mỹ Bảo nhéo nhéo khuôn mặt Nhã Bửu.
Vừa tiễn bước Mỹ Bảo, bà Đường và ông Đường liền đến bệnh viện, trong tay còn cầm hộp giữ nhiệt. Nhã Bửu nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của bà Đường, thể kiên trì uống hết hộp canh gà.
“Mẹ xem, con sao rồi.” Nhã Bửu làm vài động tác ở trước mặt bà Đường.
Sắc mặt bà Đường vô cùng khó coi.
“Để con về nhà tĩnh dưỡng mẹ, mẹ cũng biết con quen giường lạ mà, mẹ.” Nhã Bửu phe phẩy cánh tay bà Đường.
“Ở lại quan sát nửa buổi.” Bà Đường thỏa hiệp.
Nhã Bửu nhào qua hôn mặt bà Đường: “Mẹ, mẹ là tốt nhất.”
Bà Đường bị tính khí của Nhã Bửu chọc cười.
Buổi chiều, ngân hàng quốc tế Hoàn Cầu, hội nghị đúng năm giờ kết thúc, Bùi Giai nhìn về phía Diệp Thịnh: “Cùng nhau thôi, đêm nay là đêm độc thân cuối cùng của Arthur.”
Mặc dù trước đó Arthur và Mỹ Bảo ly hôn, nhưng ta vẫn ở trong nước kinh doanh nghiệp, thường bay từ thành phố H qua Canada và ngược lại, cùng Bùi Giai, Diệp Thịnh cũng thường xuyên tụ tập. Chương trình đêm nay là do Lugo một tay chuẩn bị.
Diệp Thịnh nhìn nhìn đồng hồ, nói: “Hôm nay tớ sẽ.”
Bùi Giai hồ nghi nhìn Diệp Thịnh, mấy ngày trước phải vẫn cùng Lugo hàn huyên hăng say hay sao, hôm nay lại?
Diệp Thịnh lên tiếng: “Nhã Bửu nằm viện rồi, tớ muốn tới thăm ấy.” ta theo đuổi Nhã Bửu rất lâu, mặc cho công việc bận rộn nhưng ta vẫn thường xuyên bay qua Đan Mạch, chỉ cầu cùng giai nhân ăn bữa cơm. Bình thường ta cũng gọi điện thoại mặc dù Nhã Bửu tiếp, lần này xem ra có cơ hội, ta đương nhiên thể bỏ qua.
“Nằm viện?” Bùi Giai nhìn Diệp Thịnh thắc mắc.
“Hai hôm trước biết tại sao đột nhiên té xỉu.” Diệp Thịnh mở miệng: “Tớ trước.”
Ngoài phòng họp, Lisa hỏi Vic: “Bùi tiên sinh vẫn còn chưa ra?”
Vic lắc lắc đầu, mọi người trong phòng họp đều đã giải tán, ông chủ ngồi ở trong đó nửa giờ rồi.
Hai người chuyện, liền nghe thấy có tiếng nổ bên trong, Vic và Lisa cùng nhìn nhau, cũng dám vào. Boss nổi giận, bọn họ dám trêu vào.
“Sao rồi?” Lisa tiếng động hỏi Vic.
Vic nhún nhún vai, tỏ vẻ: “Tôi biết.”
Tuy rằng ông chủ ít khi phát hỏa nhưng mà Vic cũng rất lo sợ, chỉ cần bị ông chủ nhìn cái, cảm giác giống như mình phạm một sai lầm. Nhất là hai năm qua, Vic và Lisa cảm thấy ông chủ đã tu luyện đạt tới cảnh giới tối cao rồi, nhìn ai là người đó liền phát run.
Có tiếng bước chân, Vic và Lisa lập tức điều chỉnh lại bộ mặt nghiêm nghị, Bùi Giai mở cửa ra, nhìn Vic: “Đem sim điện thoại nhặt lên, đưa cái điện thoại mới đến khách sạn.”
Bùi Giai rồi, Lisa theo Vic vào cửa, mặt đất rất nhiều mảnh vỡ của điện thoại, cuốn ba tất lưỡi,: “Có cần tàn nhẫn quá, chiếc điện thoại hơn mười vạn, thật quá lãng phí.”
Vic nhìn Lisa liếc mắt cái, đem thẻ đưa đến trước mặt Lisa: “Xử lý.”
Lugo chuẩn bị một tiết mục ngoài dự đoán, là vũ công khỏa thân của Câu Lạc Bộ, vũ công mắt xanh tóc vàng người Nga, rất xinh đẹp.
Khi vũ công nhảy múa, một đám đàn ông bắt đầu chảy nước miếng, nói tới Lugo, thậm chí cả Arthur cũng si mê nhìn.
Nhìn thấy cảnh này chứng tỏ đây chính là đêm độc thân cuối cùng của ta, khó tránh khỏi kích động.
Lugo cầm ly rượu hướng về phía Bùi Giai: “ này, vẫn chưa đủ high sao?”
Tiết tấu nhạc khiến cho người ta nhịn được phải lắc lư, vũ công xinh đẹp vặn vẹo vòng eo, trong câu lạc bộ lớp sóng gào thét, Thật sự Bùi Giai có chút đê mê.
“Đừng quên cậu đã kết hôn.” Bùi Giai.
Lugo có hơi mất hứng: “Kết hôn thì đâu nhất thiết được tự do, đêm nay có thể nào đừng đề cập nữa được?” Lugo lại cùng Bùi Giai chạm ly.
Bùi Giai ngửa đầu uống cạn: “Sống trong hạnh phúc mà biết hưởng.”
Đêm nay Lugo uống rất nhiều, đầu óc quay cuồng, phản ứng nửa ngày mới lý giải được lời Bùi Giai: “ này, lẽ nào cũng muốn kết hôn?”
Bùi Giai đáp lại: “ thể sao?”
Lugo cười: “Được, được chứ.” Lugo vừa muốn đặt câu hỏi thì nhìn thấy Diệp Thịnh từ bên ngoài vào.
“ phải đến sao?” Lugo hỏi.
Bùi Giai cũng quay đầu nhìn Diệp Thịnh.
“Nhã Bửu xuất viện về nhà rồi. Đường phu nhân đề phòng giống như ăn cướp, sợ đem con gái của bà ta ngậm.” Diệp Thịnh cười khổ.
“Bà ta chính là loại người như vậy, những người mẹ khác đều muốn con gái gả ra ngoài, chỉ có bà ta khư khư cất giấu.” Lugo ợ hơi rượu, vỗ vỗ bả vai Arthur: “Vẫn là vị huynh đài này lợi hại, có thể nắm giữ trái tim Mỹ Bảo.”
Arthur mỉm cười nhưng tác phong rất nghiêm, mặc kệ Diệp Thịnh và Lugo nói lời khách sáo, ta cũng đề cập tới chuyện Nhã Bửu, nhà họ Đường bảo vệ con gái thế nào, Arthur tự mình lĩnh hội qua, ta muốn đối nghịch với mẹ vợ.
Vũ công uốn éo vô cùng gợi cảm, Bùi Giai lẫn Diệp Thịnh cũng hứng thú, những người khác đã trải nghiệm qua, lúc ban đầu hăng hái trận, cuối cùng cũng thoái lui rồi.
Lugo gọi điện thoại cho vợ, kết quả lại giận dữ: “Chết tiệt, Mỹ Bảo và nhóm người ở bên kia nhảy múa cùng mấy gã đàn ông!”
“Điên thật.” Lugo đứng lên: “Em phải tới đó dắt vợ em về nhà, còn nữa, Nhã Bửu cũng có mặt.” Lugo nói với Diệp Thịnh.
“Mấy người đó so với chúng ta còn high hơn.” Arthur cũng ngồi yên.
đám đàn ông ồn ào náo nhiệt, cam chịu cam chịu, tất cả đều lái xe đến biệt thự Mỹ Bảo.
Party được tổ chức ở cạnh bể bơi, đám đàn ông điên cuồng quỳ rạp xuống đất nhìn mấy phụ nữ nhảy múa điên cuồng. Lang Kỳ Phương mặc bikini cùng người cao lớn tuấn mặt kề mặt.
gã đàn ông khác lại lắc lư cùng Mỹ Bảo, động tác tương đối sexy.
Về phần Nhã Bửu, lúc sơ hở còn bị gã tóc vàng chét bánh kem lên mặt, người nọ cúi xuống toan tính liếm mặt, sợ tới mức đẩy hắn ra, lôi kéo Mỹ Bảo chạy trốn.
Arthur đẩy cửa ra, nổi giận đùng đùng đến bên cạnh hồ bơi: “Mỹ Bảo!”
Mỹ Bảo nhìn thấy Arthur lại, phía sau còn có Bùi Giai và Diệp Thịnh, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Trình Y San, Lang Kỳ Phương nhiệt tình quẩy cũng lập tức thu lại nụ cười.
“Sao mọi người lại tới đây?” Mỹ Bảo chột dạ mở miệng.
Tô Ngải giận dỗi trừng mắt nhìn Lugo: “Là cho bọn họ biết?”
“Mẹ!” Nhã Bửu thét lên, cảm xúc quá mức kích động, trước mắt tối xầm, đột nhiên gục xuống mặt đất, Bà Đường sợ tới mức bất động, Đường Húc choáng váng vài giây, sau đó ông tiến lên nắm chặt người Nhã Bửu: “Mau gọi xe cứu thương.”
Nhã Bửu ở trong bệnh viện mơ màng mở mắt, nhưng rất nhanh liền thiếp, lúc thật sự tỉnh táo, là hai ngày sau.
Mỹ Bảo và Arthur canh giữ ở trước giường, thấy tỉnh lại, lập tức qua thăm dò: “Nhã Bửu, em sao chứ, có chỗ nào thoải mái, có đói bụng?” Mỹ Bảo hỏi liên tiếp.
Nhã Bửu nhìn xung quanh, mới phát đây là bệnh viện: “Em lại xỉu à?”
“Ừ, hù chết mọi người, tay mẹ run cả lên. Cảm giác của em bây giờ thế nào rồi?” Mỹ Bảo cầm tay Nhã Bửu hỏi.
“Em sao, chắc hôm đó em kích động quá.” Nhã Bửu hối hận nhìn Mỹ Bảo, mắt Mỹ Bảo còn xuất hiện quầng thâm: “Chị thức trắng đêm?”
“ sao, dù sao trong phòng cũng có giường.” Mỹ Bảo thay Nhã Bửu đem gối đệm lót ở sau lưng, đỡ ngồi dậy.
“Ôi chao, bệnh của em cũng đâu có nghiệm trọng.” Nhã Bửu bỗng nhiên nhớ tới: “Hôm nay là đêm độc thân cuối cùng của chị. Được rồi, chị trở về nghỉ ngơi, để dì Vương ở lại chăm sóc cho em.”
“ càn, nhìn em bị ốm thế này, bọn chị làm gì có tâm trạng vui chơi.” Mỹ Bảo.
“Như vậy được, chị Kỳ Phương và chị Y San đã chuẩn bị rất lâu, kết hôn chỉ có đời người, làm sao có thể qua loa?”
“Nói bậy.” Mỹ Bảo nhéo mặt Nhã Bửu: “Em xem người em còn miếng thịt kìa, phải bồi bổ cho tốt vào.”
“Được rồi được rồi, nhanh thôi.” Nhã Bửu dùng hết sức đẩy Mỹ Bảo và Arthur: “Em sao rồi, đợi lát nữa dì Vương sẽ giúp em làm thủ tục xuất viện, buổi chiều em sẽ trở về.”
“Bác sĩ em phải ở viện quan sát.” Mỹ Bảo nhéo nhéo khuôn mặt Nhã Bửu.
Vừa tiễn bước Mỹ Bảo, bà Đường và ông Đường liền đến bệnh viện, trong tay còn cầm hộp giữ nhiệt. Nhã Bửu nhìn thấy ánh mắt như muốn giết người của bà Đường, thể kiên trì uống hết hộp canh gà.
“Mẹ xem, con sao rồi.” Nhã Bửu làm vài động tác ở trước mặt bà Đường.
Sắc mặt bà Đường vô cùng khó coi.
“Để con về nhà tĩnh dưỡng mẹ, mẹ cũng biết con quen giường lạ mà, mẹ.” Nhã Bửu phe phẩy cánh tay bà Đường.
“Ở lại quan sát nửa buổi.” Bà Đường thỏa hiệp.
Nhã Bửu nhào qua hôn mặt bà Đường: “Mẹ, mẹ là tốt nhất.”
Bà Đường bị tính khí của Nhã Bửu chọc cười.
Buổi chiều, ngân hàng quốc tế Hoàn Cầu, hội nghị đúng năm giờ kết thúc, Bùi Giai nhìn về phía Diệp Thịnh: “Cùng nhau thôi, đêm nay là đêm độc thân cuối cùng của Arthur.”
Mặc dù trước đó Arthur và Mỹ Bảo ly hôn, nhưng ta vẫn ở trong nước kinh doanh nghiệp, thường bay từ thành phố H qua Canada và ngược lại, cùng Bùi Giai, Diệp Thịnh cũng thường xuyên tụ tập. Chương trình đêm nay là do Lugo một tay chuẩn bị.
Diệp Thịnh nhìn nhìn đồng hồ, nói: “Hôm nay tớ sẽ.”
Bùi Giai hồ nghi nhìn Diệp Thịnh, mấy ngày trước phải vẫn cùng Lugo hàn huyên hăng say hay sao, hôm nay lại?
Diệp Thịnh lên tiếng: “Nhã Bửu nằm viện rồi, tớ muốn tới thăm ấy.” ta theo đuổi Nhã Bửu rất lâu, mặc cho công việc bận rộn nhưng ta vẫn thường xuyên bay qua Đan Mạch, chỉ cầu cùng giai nhân ăn bữa cơm. Bình thường ta cũng gọi điện thoại mặc dù Nhã Bửu tiếp, lần này xem ra có cơ hội, ta đương nhiên thể bỏ qua.
“Nằm viện?” Bùi Giai nhìn Diệp Thịnh thắc mắc.
“Hai hôm trước biết tại sao đột nhiên té xỉu.” Diệp Thịnh mở miệng: “Tớ trước.”
Ngoài phòng họp, Lisa hỏi Vic: “Bùi tiên sinh vẫn còn chưa ra?”
Vic lắc lắc đầu, mọi người trong phòng họp đều đã giải tán, ông chủ ngồi ở trong đó nửa giờ rồi.
Hai người chuyện, liền nghe thấy có tiếng nổ bên trong, Vic và Lisa cùng nhìn nhau, cũng dám vào. Boss nổi giận, bọn họ dám trêu vào.
“Sao rồi?” Lisa tiếng động hỏi Vic.
Vic nhún nhún vai, tỏ vẻ: “Tôi biết.”
Tuy rằng ông chủ ít khi phát hỏa nhưng mà Vic cũng rất lo sợ, chỉ cần bị ông chủ nhìn cái, cảm giác giống như mình phạm một sai lầm. Nhất là hai năm qua, Vic và Lisa cảm thấy ông chủ đã tu luyện đạt tới cảnh giới tối cao rồi, nhìn ai là người đó liền phát run.
Có tiếng bước chân, Vic và Lisa lập tức điều chỉnh lại bộ mặt nghiêm nghị, Bùi Giai mở cửa ra, nhìn Vic: “Đem sim điện thoại nhặt lên, đưa cái điện thoại mới đến khách sạn.”
Bùi Giai rồi, Lisa theo Vic vào cửa, mặt đất rất nhiều mảnh vỡ của điện thoại, cuốn ba tất lưỡi,: “Có cần tàn nhẫn quá, chiếc điện thoại hơn mười vạn, thật quá lãng phí.”
Vic nhìn Lisa liếc mắt cái, đem thẻ đưa đến trước mặt Lisa: “Xử lý.”
Lugo chuẩn bị một tiết mục ngoài dự đoán, là vũ công khỏa thân của Câu Lạc Bộ, vũ công mắt xanh tóc vàng người Nga, rất xinh đẹp.
Khi vũ công nhảy múa, một đám đàn ông bắt đầu chảy nước miếng, nói tới Lugo, thậm chí cả Arthur cũng si mê nhìn.
Nhìn thấy cảnh này chứng tỏ đây chính là đêm độc thân cuối cùng của ta, khó tránh khỏi kích động.
Lugo cầm ly rượu hướng về phía Bùi Giai: “ này, vẫn chưa đủ high sao?”
Tiết tấu nhạc khiến cho người ta nhịn được phải lắc lư, vũ công xinh đẹp vặn vẹo vòng eo, trong câu lạc bộ lớp sóng gào thét, Thật sự Bùi Giai có chút đê mê.
“Đừng quên cậu đã kết hôn.” Bùi Giai.
Lugo có hơi mất hứng: “Kết hôn thì đâu nhất thiết được tự do, đêm nay có thể nào đừng đề cập nữa được?” Lugo lại cùng Bùi Giai chạm ly.
Bùi Giai ngửa đầu uống cạn: “Sống trong hạnh phúc mà biết hưởng.”
Đêm nay Lugo uống rất nhiều, đầu óc quay cuồng, phản ứng nửa ngày mới lý giải được lời Bùi Giai: “ này, lẽ nào cũng muốn kết hôn?”
Bùi Giai đáp lại: “ thể sao?”
Lugo cười: “Được, được chứ.” Lugo vừa muốn đặt câu hỏi thì nhìn thấy Diệp Thịnh từ bên ngoài vào.
“ phải đến sao?” Lugo hỏi.
Bùi Giai cũng quay đầu nhìn Diệp Thịnh.
“Nhã Bửu xuất viện về nhà rồi. Đường phu nhân đề phòng giống như ăn cướp, sợ đem con gái của bà ta ngậm.” Diệp Thịnh cười khổ.
“Bà ta chính là loại người như vậy, những người mẹ khác đều muốn con gái gả ra ngoài, chỉ có bà ta khư khư cất giấu.” Lugo ợ hơi rượu, vỗ vỗ bả vai Arthur: “Vẫn là vị huynh đài này lợi hại, có thể nắm giữ trái tim Mỹ Bảo.”
Arthur mỉm cười nhưng tác phong rất nghiêm, mặc kệ Diệp Thịnh và Lugo nói lời khách sáo, ta cũng đề cập tới chuyện Nhã Bửu, nhà họ Đường bảo vệ con gái thế nào, Arthur tự mình lĩnh hội qua, ta muốn đối nghịch với mẹ vợ.
Vũ công uốn éo vô cùng gợi cảm, Bùi Giai lẫn Diệp Thịnh cũng hứng thú, những người khác đã trải nghiệm qua, lúc ban đầu hăng hái trận, cuối cùng cũng thoái lui rồi.
Lugo gọi điện thoại cho vợ, kết quả lại giận dữ: “Chết tiệt, Mỹ Bảo và nhóm người ở bên kia nhảy múa cùng mấy gã đàn ông!”
“Điên thật.” Lugo đứng lên: “Em phải tới đó dắt vợ em về nhà, còn nữa, Nhã Bửu cũng có mặt.” Lugo nói với Diệp Thịnh.
“Mấy người đó so với chúng ta còn high hơn.” Arthur cũng ngồi yên.
đám đàn ông ồn ào náo nhiệt, cam chịu cam chịu, tất cả đều lái xe đến biệt thự Mỹ Bảo.
Party được tổ chức ở cạnh bể bơi, đám đàn ông điên cuồng quỳ rạp xuống đất nhìn mấy phụ nữ nhảy múa điên cuồng. Lang Kỳ Phương mặc bikini cùng người cao lớn tuấn mặt kề mặt.
gã đàn ông khác lại lắc lư cùng Mỹ Bảo, động tác tương đối sexy.
Về phần Nhã Bửu, lúc sơ hở còn bị gã tóc vàng chét bánh kem lên mặt, người nọ cúi xuống toan tính liếm mặt, sợ tới mức đẩy hắn ra, lôi kéo Mỹ Bảo chạy trốn.
Arthur đẩy cửa ra, nổi giận đùng đùng đến bên cạnh hồ bơi: “Mỹ Bảo!”
Mỹ Bảo nhìn thấy Arthur lại, phía sau còn có Bùi Giai và Diệp Thịnh, sắc mặt đột nhiên thay đổi. Trình Y San, Lang Kỳ Phương nhiệt tình quẩy cũng lập tức thu lại nụ cười.
“Sao mọi người lại tới đây?” Mỹ Bảo chột dạ mở miệng.
Tô Ngải giận dỗi trừng mắt nhìn Lugo: “Là cho bọn họ biết?”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook