Khoảnh Khắc Đẹp Nhất Khi Gặp Em
-
Chương 4: Về vấn đề fan não tàn
Lại thêm một tuần nữa, Yoon Yi Rim dựa theo thời gian đã hẹn trước, mặc một bộ quần áo tự mình cho là rất xinh đẹp, phong tình vạn chủng, à, không đúng, phải là hưng phấn mãnh liệt, đi đến trước cửa trong khu để gặp Kim Won Eun.
Bởi vì hôm nay cô sẽ đi gặp nam thần nhà mình! Ôi! Thật kích động!!
Lỡ như nam thần không ở trong công ty thì làm sao bây giờ? Đó chẳng phải là đi thành công cốc sao?
…Dọc theo đường đi, Yoon Yi Rim đều mãi suy nghĩ miên man.
Vừa tới dưới tòa nhà SM, Yoon Yi Rim liền thấy một nữ thần cao gầy, bề ngoài rất là xinh đẹp.
“Chị Soo Yeon.”
Kim Won Eun kêu một tiếng, nữ thần đó xoay người lại, sau đó cười nói:
“Won Eun à, lâu rồi không gặp em, đây là bạn tốt mà em nói phải không?”
“Xin chào, em tên là Yoon Yi Rim, chị à, chị thật xinh đẹp!”
Chỉ thấy Jung Soo Yeon liền đỏ mặt, nụ cười lớn hơn một chút, sau đó mang theo hai người thông thuận đi vào trong hãng tạo ngôi sao trong truyền thuyết.
SM Entertainment.
“Chị, các chị sắp debut rồi, có phải rất cực khổ không?”
Kim Won Eun yên lặng hỏi.
“Ừ, chuẩn bị debut, chờ nhiều năm như thế, cũng bỏ lỡ rất nhiều lần, rốt cuộc cũng được ra mắt.”
Ánh mắt Jung Soo Yeon tràn đầy hướng tới tương lai.
“Won Eun à, Yi Rim à, chị phải đi luyện tập, hai đứa tự đi dạo được không? Soo Jung cũng đang ở đây, hai đứa đi tìm con bé chơi đi.”
Yoon Yi Rim và Kim Won Eun gật đầu một cái, sau đó thống nhất cùng nhau giơ nắm đấm đồng loạt nói:
“Chị Soo Yeon, fighting!”
Mới vừa lên cầu thang, họ đã nhìn thấy một cô bé đáng yêu, hai tay chống nạnh, ngạo mạn nói:
“Yah, Kim Won Eun, em có phải đã quên chị rồi không? Lâu như vậy cũng không tới tìm chị!”
“Soo Jung à, bây giờ em tới rồi không phải sao? Em còn mang theo bạn mới cho chị làm quen đây.”
Kim Won Eun cười híp mắt nói.
“Xem ra còn biết điều một chút, nhưng mà một lát phải mời chị uống trà sữa đấy! Quy tắc cũ!”
“Biết rồi, biết rồi!”
Thì ra đây chính là Soo Jung mà chị Soo Yeon nói ban nãy.
Cô bé ngạo mạn tên là Jung Soo Jung kia cười nói với Yoon Yi Rim:
“Xin chào, chị tên là Jung Soo Jung, sinh ngày 24 tháng 10 năm 1994, năm nay mới tới công ty, khi còn bé ở Mỹ sau trở về Hàn Quốc. Khi đi dạo phố với mẹ và unnie thì gặp một ông chú kỳ quái, sau đó chị gái của chị cũng tới đây làm thực tập sinh, lúc ấy bởi vì chị còn nhỏ cho nên mãi đến năm nay mẹ mới chịu cho chị tới đây cùng với chị Soo Yeon, nhưng chị gái của chị rất bận rộn, chị hoàn toàn không thể gặp được…” Hu hu hu…
“Xin chào, chị Soo Jung, em tên là Yoon Yi Rim, sinh ngày 25 tháng 8 năm 1996, năm ngoái mới từ Trung Quốc trở về, ông chú kỳ quái? Có phải ông chú đeo mắt kiếng không?”
“Chú Hyun Im!”
Ba người đột nhiên ba miệng đồng thanh nói, vì vậy Yoon Yi Rim cũng kể lại ngày đó mình nhận được danh thiếp của chú Hyun Im và đứa bé trai ngây ngô đáng yêu Oh Se Hun bị chú Hyun Im đuổi theo. Quả nhiên ba người cười thành một đoàn.
“Yi Rim à, sau này gọi chị là Soo Jung đi, ha ha ha, vậy em cũng muốn làm thực tập sinh sao?”
“Em không biết nữa, chẳng qua là em thích anh Yun Ho, cảm thấy anh Yun Ho nhảy rất giỏi.”
“Con bé này hoàn toàn là fan cuồng não tàn của anh Yun Ho, lần đầu tiên khi thấy cậu ấy đã cảm thấy người này rất đặc biệt, bình thường rất bình tĩnh, nhưng một lần khi đi dạo phố thấy được poster của anh Yun Ho liền hoàn toàn đi không nổi nữa, aigoo, trẻ con bây giờ sao lại trưởng thành sớm như vậy.”
Chỉ thấy Kim Won Eun bất đắc dĩ nói với Jung Soo Jung.
Không biết tại sao khi Yoon Yi Rim nhìn thấy Jung Soo Jung, lại nhớ đến Kim Jong Gấu, cậu ta cũng sinh năm 94, nếu như năm nay Kim Jong Gấu thi thắng cuộc thi vào SM, mình nhất định phải giới thiệu cho hai người này biết nhau mới được.
Mãi đến tương lai sau này, khi Kim Jong In và Jung Soo Jung công khai tình yêu, Yoon Yi Rim bỉ ổi nhìn hai người trong điện thoại, cảm thán chính mình thật biết tiên tri, đã vậy còn có tiềm năng làm bà mối của SM.
Ba người cười đùa đi ở trong tòa nhà SM, Yoon Yi Rim nhìn thấy rất nhiều thực tập sinh lớn hơn mình đang một mực luyện tập không ngừng bên trong phòng luyện tập. Mồ hôi trên mặt đang chảy xuống ào ào, cảm giác trong lòng mình có một góc bị rung động.
Đó là một loại ước mơ đột nhiên xuất hiện.
“A, kia…em gái ‘xem thường người’?
Biệt danh quỷ gì vậy??? Ba cô bé không hẹn mà tò mò quay đầu lại.
Sau đó miệng của Yoon Yi Rim càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn, một giây kế liền nhìn thấy một nam sinh rất cao, ngũ quan lập thể, đứng ở trước mặt của mình.
Bên cạnh là bốn nam sinh có giá trị nhan sắc bạo phát giống nhau đang đứng ở một bên, coi như là họ đang đứng rất tùy ý nhưng làm cho người ta có cảm giác rất bá đạo, rất ngầu.
“Anh Chang Min!”
Kim Won Eun và Jung Soo Jung ngọt ngào chào hỏi với người nọ, lúc này Yoon Yi Rim mới kịp phản ứng lại, người nọ chính là maknae của DBSK – Shim Chang Min.
“Xin chào, tiền bối Chang Min.”
Yoon Yi Rim câu nệ lên tiếng chào hỏi. Chỉ thấy ở một giây kế tiếp, người này xoa xoa mặt của mình.
Yoon Yi Rim liền trắng mặt, cũng không có rất thân lắm nha, hôm nay hai người họ mới gặp lần đầu tiên, hành động như thể rất quen vậy được không???
Chết tiệt, bởi vì không phải là mặt của anh ta nên mới xoa người ta nặng vậy sao? Còn nữa, biệt danh ‘em gái xem thường người’ là cái quỷ gì…
“Ha ha ha, Chang Min, em xem, cô bé đang trợn mắt với em, ha ha ha, sức quyến rũ của em đâu rồi?”
Park Yoo Chun ôm bụng, một tay thì khoác lên người bên cạnh, cười lớn tiếng.
“…”
“Bị bụng đói của anh ấy ăn hết rồi.”
Yoon Yi Rim khinh bỉ nói. Sau đó là một trận cười ầm lên.
Đột nhiên Yoon Yi Rim thấy chàng trai mắt một mí đứng bên trái, cũng không có cười ầm lên như mấy chàng trai đứng bên cạnh, tay phải cô liền sờ lên vòng tay ngôi sao trên tay trái mình, sau đó lập tức chạy vọt tới trước mặt chàng trai kia.
“Anh Yun Ho, em là fan não tàn của anh, anh nhảy rất là đẹp trai, có thể ký tên cho em không…”
Yoon Yi Rim làm mặt cún ngoan nghe lời ngẩng đầu lên, ánh mắt cong thành trăng lưỡng liềm, cười nhìn chàng trai chân dài đối diện.
“Aigoo, quả nhiên, tớ biết ngay mà!”
Kim Won Eun cũng mang bộ dáng rất hiểu biết nói.
“Chậc, con bé này lại dám rời đi khỏi trước mặt tôi, tôi là maknae của DBSK – Shim Chang Min nha!”
Shim Chang Min im lặng nhìn cô bé đứng ở trước mặt Yun Ho-hyung.
Jung Soo Jung nghĩ thầm:
“Con bé này thật là thú vị, hy vọng có thể vào SM đi theo mình.”
Mọi người còn lại liền cười ầm lên một trận.
“Sao vậy cô gái?”
Jung Yun Ho nhìn cô bé trước mắt đang bốc lên đôi mắt ngôi sao, không xác định hỏi, sau đó thấy chiếc vòng trên tay cô, lập tức hiểu ra.
Chỉ thấy Yoon Yi Rim lập tức gật đầu không ngừng.
“Ai có thể nói cho em biết, em gái xem thường người là cái quỷ gì nha?”
Kim Won Eun rốt cuộc phát hiện ra một vấn đề.
“À, đầu năm này lúc bọn anh ở sân bay In Cheon, Jun Su nói bên cạnh có một lolita, Chang Min vẫn luôn nhìn cô bé này, aigoo, trông thằng bé như là *si hán vậy, sau đó lolita kia liền trừng mắt Chang Min một cái, lúc ấy bọn anh xém nữa cười ngất ở sân bay, cảnh tượng kia thật tuyệt vời!!! Bằng không ngày đó sẽ có tin tức “DBSK bởi vì lịch trình dày đặc, áp lực quá lớn mà mắc bệnh thần kinh, bị phát bệnh ở sân bay”.”
Kim Jae Jong lắc đầu một cái, nhìn đám em trai không chú ý hình tượng, tận tâm giải thích.
(*Si hán: người đàn ông tha thiết chân thành yêu một cô gái.)
“Cô bé kia không phải là Yi Rim chứ?”
Kim Won Eun yên lặng nhìn Yoon Yi Rim đang lâm vào bệnh mê trai.
“Sao tớ biết được là anh Chang Min đang nhìn tớ chứ, chẳng qua là tớ cảm thấy rất ầm ĩ, aigoo, lúc ấy tớ vừa trở về từ Trung Quốc, ngồi đường dài, nên rất nóng nảy.”
Yoon Yi Rim ngơ ngác, nhìn Shim Chang Min, mang biểu lộ ngạo mạn tỏ vẻ đây không phải lỗi của mình.
“Thì ra cậu đã từng gặp mặt anh Yun Ho, chẳng trách cậu lại là fan não tàn của anh ấy.”
Kim Won Eun nhanh chóng đổi đề tài.
“Lúc ấy vòng tay của Yi Rim bị đứt, anh cũng vừa thấy được, sau đó nhặt lên trả cho em ấy.”
Jung Yun Ho sờ đầu giải thích.
“Sau đó anh liền thu được một fan não tàn, anh Yun Ho, em nói với anh này, Yi Rim lúc ấy nhìn thấy poster của nhóm các anh dán ngoài tiệm đĩa, chân mềm nhũn đi không nổi.”
Kim Won Eun lại nói chuyện này thêm lần nữa, aigoo, hình tượng quang huy của mình nay còn đâu.
Cuối cùng Yoon Yi Rim dĩ nhiên ôm lấy bản ký tên của nam thần nhà mình cộng thêm 4 chữ ký miễn phí của bốn người khác liền đi trở về nhà.
Tác giả có lời muốn nói: tôi thật thích hai cp, Chang Min và Thiến Thiến (Victoria), Kai và Krystal.
Cặp đôi hoa tỷ muội nhà SM lên sàn: F(x) Jung Soo Jung (Krystal) & SNSD Jung Soo Yeon (Jessica).
Bởi vì hôm nay cô sẽ đi gặp nam thần nhà mình! Ôi! Thật kích động!!
Lỡ như nam thần không ở trong công ty thì làm sao bây giờ? Đó chẳng phải là đi thành công cốc sao?
…Dọc theo đường đi, Yoon Yi Rim đều mãi suy nghĩ miên man.
Vừa tới dưới tòa nhà SM, Yoon Yi Rim liền thấy một nữ thần cao gầy, bề ngoài rất là xinh đẹp.
“Chị Soo Yeon.”
Kim Won Eun kêu một tiếng, nữ thần đó xoay người lại, sau đó cười nói:
“Won Eun à, lâu rồi không gặp em, đây là bạn tốt mà em nói phải không?”
“Xin chào, em tên là Yoon Yi Rim, chị à, chị thật xinh đẹp!”
Chỉ thấy Jung Soo Yeon liền đỏ mặt, nụ cười lớn hơn một chút, sau đó mang theo hai người thông thuận đi vào trong hãng tạo ngôi sao trong truyền thuyết.
SM Entertainment.
“Chị, các chị sắp debut rồi, có phải rất cực khổ không?”
Kim Won Eun yên lặng hỏi.
“Ừ, chuẩn bị debut, chờ nhiều năm như thế, cũng bỏ lỡ rất nhiều lần, rốt cuộc cũng được ra mắt.”
Ánh mắt Jung Soo Yeon tràn đầy hướng tới tương lai.
“Won Eun à, Yi Rim à, chị phải đi luyện tập, hai đứa tự đi dạo được không? Soo Jung cũng đang ở đây, hai đứa đi tìm con bé chơi đi.”
Yoon Yi Rim và Kim Won Eun gật đầu một cái, sau đó thống nhất cùng nhau giơ nắm đấm đồng loạt nói:
“Chị Soo Yeon, fighting!”
Mới vừa lên cầu thang, họ đã nhìn thấy một cô bé đáng yêu, hai tay chống nạnh, ngạo mạn nói:
“Yah, Kim Won Eun, em có phải đã quên chị rồi không? Lâu như vậy cũng không tới tìm chị!”
“Soo Jung à, bây giờ em tới rồi không phải sao? Em còn mang theo bạn mới cho chị làm quen đây.”
Kim Won Eun cười híp mắt nói.
“Xem ra còn biết điều một chút, nhưng mà một lát phải mời chị uống trà sữa đấy! Quy tắc cũ!”
“Biết rồi, biết rồi!”
Thì ra đây chính là Soo Jung mà chị Soo Yeon nói ban nãy.
Cô bé ngạo mạn tên là Jung Soo Jung kia cười nói với Yoon Yi Rim:
“Xin chào, chị tên là Jung Soo Jung, sinh ngày 24 tháng 10 năm 1994, năm nay mới tới công ty, khi còn bé ở Mỹ sau trở về Hàn Quốc. Khi đi dạo phố với mẹ và unnie thì gặp một ông chú kỳ quái, sau đó chị gái của chị cũng tới đây làm thực tập sinh, lúc ấy bởi vì chị còn nhỏ cho nên mãi đến năm nay mẹ mới chịu cho chị tới đây cùng với chị Soo Yeon, nhưng chị gái của chị rất bận rộn, chị hoàn toàn không thể gặp được…” Hu hu hu…
“Xin chào, chị Soo Jung, em tên là Yoon Yi Rim, sinh ngày 25 tháng 8 năm 1996, năm ngoái mới từ Trung Quốc trở về, ông chú kỳ quái? Có phải ông chú đeo mắt kiếng không?”
“Chú Hyun Im!”
Ba người đột nhiên ba miệng đồng thanh nói, vì vậy Yoon Yi Rim cũng kể lại ngày đó mình nhận được danh thiếp của chú Hyun Im và đứa bé trai ngây ngô đáng yêu Oh Se Hun bị chú Hyun Im đuổi theo. Quả nhiên ba người cười thành một đoàn.
“Yi Rim à, sau này gọi chị là Soo Jung đi, ha ha ha, vậy em cũng muốn làm thực tập sinh sao?”
“Em không biết nữa, chẳng qua là em thích anh Yun Ho, cảm thấy anh Yun Ho nhảy rất giỏi.”
“Con bé này hoàn toàn là fan cuồng não tàn của anh Yun Ho, lần đầu tiên khi thấy cậu ấy đã cảm thấy người này rất đặc biệt, bình thường rất bình tĩnh, nhưng một lần khi đi dạo phố thấy được poster của anh Yun Ho liền hoàn toàn đi không nổi nữa, aigoo, trẻ con bây giờ sao lại trưởng thành sớm như vậy.”
Chỉ thấy Kim Won Eun bất đắc dĩ nói với Jung Soo Jung.
Không biết tại sao khi Yoon Yi Rim nhìn thấy Jung Soo Jung, lại nhớ đến Kim Jong Gấu, cậu ta cũng sinh năm 94, nếu như năm nay Kim Jong Gấu thi thắng cuộc thi vào SM, mình nhất định phải giới thiệu cho hai người này biết nhau mới được.
Mãi đến tương lai sau này, khi Kim Jong In và Jung Soo Jung công khai tình yêu, Yoon Yi Rim bỉ ổi nhìn hai người trong điện thoại, cảm thán chính mình thật biết tiên tri, đã vậy còn có tiềm năng làm bà mối của SM.
Ba người cười đùa đi ở trong tòa nhà SM, Yoon Yi Rim nhìn thấy rất nhiều thực tập sinh lớn hơn mình đang một mực luyện tập không ngừng bên trong phòng luyện tập. Mồ hôi trên mặt đang chảy xuống ào ào, cảm giác trong lòng mình có một góc bị rung động.
Đó là một loại ước mơ đột nhiên xuất hiện.
“A, kia…em gái ‘xem thường người’?
Biệt danh quỷ gì vậy??? Ba cô bé không hẹn mà tò mò quay đầu lại.
Sau đó miệng của Yoon Yi Rim càng ngày càng lớn, càng ngày càng lớn, một giây kế liền nhìn thấy một nam sinh rất cao, ngũ quan lập thể, đứng ở trước mặt của mình.
Bên cạnh là bốn nam sinh có giá trị nhan sắc bạo phát giống nhau đang đứng ở một bên, coi như là họ đang đứng rất tùy ý nhưng làm cho người ta có cảm giác rất bá đạo, rất ngầu.
“Anh Chang Min!”
Kim Won Eun và Jung Soo Jung ngọt ngào chào hỏi với người nọ, lúc này Yoon Yi Rim mới kịp phản ứng lại, người nọ chính là maknae của DBSK – Shim Chang Min.
“Xin chào, tiền bối Chang Min.”
Yoon Yi Rim câu nệ lên tiếng chào hỏi. Chỉ thấy ở một giây kế tiếp, người này xoa xoa mặt của mình.
Yoon Yi Rim liền trắng mặt, cũng không có rất thân lắm nha, hôm nay hai người họ mới gặp lần đầu tiên, hành động như thể rất quen vậy được không???
Chết tiệt, bởi vì không phải là mặt của anh ta nên mới xoa người ta nặng vậy sao? Còn nữa, biệt danh ‘em gái xem thường người’ là cái quỷ gì…
“Ha ha ha, Chang Min, em xem, cô bé đang trợn mắt với em, ha ha ha, sức quyến rũ của em đâu rồi?”
Park Yoo Chun ôm bụng, một tay thì khoác lên người bên cạnh, cười lớn tiếng.
“…”
“Bị bụng đói của anh ấy ăn hết rồi.”
Yoon Yi Rim khinh bỉ nói. Sau đó là một trận cười ầm lên.
Đột nhiên Yoon Yi Rim thấy chàng trai mắt một mí đứng bên trái, cũng không có cười ầm lên như mấy chàng trai đứng bên cạnh, tay phải cô liền sờ lên vòng tay ngôi sao trên tay trái mình, sau đó lập tức chạy vọt tới trước mặt chàng trai kia.
“Anh Yun Ho, em là fan não tàn của anh, anh nhảy rất là đẹp trai, có thể ký tên cho em không…”
Yoon Yi Rim làm mặt cún ngoan nghe lời ngẩng đầu lên, ánh mắt cong thành trăng lưỡng liềm, cười nhìn chàng trai chân dài đối diện.
“Aigoo, quả nhiên, tớ biết ngay mà!”
Kim Won Eun cũng mang bộ dáng rất hiểu biết nói.
“Chậc, con bé này lại dám rời đi khỏi trước mặt tôi, tôi là maknae của DBSK – Shim Chang Min nha!”
Shim Chang Min im lặng nhìn cô bé đứng ở trước mặt Yun Ho-hyung.
Jung Soo Jung nghĩ thầm:
“Con bé này thật là thú vị, hy vọng có thể vào SM đi theo mình.”
Mọi người còn lại liền cười ầm lên một trận.
“Sao vậy cô gái?”
Jung Yun Ho nhìn cô bé trước mắt đang bốc lên đôi mắt ngôi sao, không xác định hỏi, sau đó thấy chiếc vòng trên tay cô, lập tức hiểu ra.
Chỉ thấy Yoon Yi Rim lập tức gật đầu không ngừng.
“Ai có thể nói cho em biết, em gái xem thường người là cái quỷ gì nha?”
Kim Won Eun rốt cuộc phát hiện ra một vấn đề.
“À, đầu năm này lúc bọn anh ở sân bay In Cheon, Jun Su nói bên cạnh có một lolita, Chang Min vẫn luôn nhìn cô bé này, aigoo, trông thằng bé như là *si hán vậy, sau đó lolita kia liền trừng mắt Chang Min một cái, lúc ấy bọn anh xém nữa cười ngất ở sân bay, cảnh tượng kia thật tuyệt vời!!! Bằng không ngày đó sẽ có tin tức “DBSK bởi vì lịch trình dày đặc, áp lực quá lớn mà mắc bệnh thần kinh, bị phát bệnh ở sân bay”.”
Kim Jae Jong lắc đầu một cái, nhìn đám em trai không chú ý hình tượng, tận tâm giải thích.
(*Si hán: người đàn ông tha thiết chân thành yêu một cô gái.)
“Cô bé kia không phải là Yi Rim chứ?”
Kim Won Eun yên lặng nhìn Yoon Yi Rim đang lâm vào bệnh mê trai.
“Sao tớ biết được là anh Chang Min đang nhìn tớ chứ, chẳng qua là tớ cảm thấy rất ầm ĩ, aigoo, lúc ấy tớ vừa trở về từ Trung Quốc, ngồi đường dài, nên rất nóng nảy.”
Yoon Yi Rim ngơ ngác, nhìn Shim Chang Min, mang biểu lộ ngạo mạn tỏ vẻ đây không phải lỗi của mình.
“Thì ra cậu đã từng gặp mặt anh Yun Ho, chẳng trách cậu lại là fan não tàn của anh ấy.”
Kim Won Eun nhanh chóng đổi đề tài.
“Lúc ấy vòng tay của Yi Rim bị đứt, anh cũng vừa thấy được, sau đó nhặt lên trả cho em ấy.”
Jung Yun Ho sờ đầu giải thích.
“Sau đó anh liền thu được một fan não tàn, anh Yun Ho, em nói với anh này, Yi Rim lúc ấy nhìn thấy poster của nhóm các anh dán ngoài tiệm đĩa, chân mềm nhũn đi không nổi.”
Kim Won Eun lại nói chuyện này thêm lần nữa, aigoo, hình tượng quang huy của mình nay còn đâu.
Cuối cùng Yoon Yi Rim dĩ nhiên ôm lấy bản ký tên của nam thần nhà mình cộng thêm 4 chữ ký miễn phí của bốn người khác liền đi trở về nhà.
Tác giả có lời muốn nói: tôi thật thích hai cp, Chang Min và Thiến Thiến (Victoria), Kai và Krystal.
Cặp đôi hoa tỷ muội nhà SM lên sàn: F(x) Jung Soo Jung (Krystal) & SNSD Jung Soo Yeon (Jessica).
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook