Lúc này từ bên ngoài có ba người đi vào lều, có hai nữ nhân và năm vị nam nhân một trong số đó chính là Ngũ Vi,khi họ vào thấy Lý Chiêu Dương đang đứng không vững mà dựa vào bàn làm việc của chủ soái,họ lập tức lo lắng chạy tới cậu trai có mái tóc dài màu đen được cuộc gọn gàng và đôi mắt màu xanh xẫm mang nét lạnh lùng và cô gái có mái tóc màu đen đôi mắt nâu,ngũ quan sinh đẹp lập tức chạy tới đỡ Lý Chiêu Dương, người con trai đầu tiên của Lý Chiêu Dương Nhất Vi với mái tóc màu đen,đôi mắt màu xanh xẫm lên tiếng lo lắng hỏi:
"Mẫu thân người làm sao vậy"
Tam Vi cô con gái nuôi của Lý Chiêu Dương với đôi mắt màu nâu,mái tóc màu đen cũng tiếp lời Đại ca của mình:
"Mẫu thân, người không khoẻ chỗ nào sao ạ"
Tứ Vi mái tóc màu vàng nhạt,đôi mắt màu xám tro, gương mặt nhìn qua rất tinh nghịch nhưng khi thấy Lý Chiêu Dương như vậy cũng lo lắng không kém hoảng loạn nói:
"Mẫu thân ơi,Ngũ muội gọi Thái y đi,nhanh lên,mẹ không khoẻ rồi "
Thất Vi và Bát Vi với gương mặt tinh xảo đôi mắt màu hồng nhạt mái tóc màu đỏ,cũng bắt đầu chạy loạn ,la hét đủ kiểu gọi Thái y, người cuối cùng là Thập Vi tóc đen mắt đỏ, nhìn qua là một người khó chịu và cọc tính cũng chuẩn bị nổi điên đi tìm thái y tẫn một trận vì không chăm sóc mẫu thân họ đàng hoàng.

Lý Chiêu Dương lúc này nhìn cảnh này không biết nói gì, liền điều chỉnh lại cảm xúc bình tĩnh lại, cười cười nói:
"Mẹ không sao, chỉ là lúc nãy hơi choáng váng một chút,bây giờ thì ổn rồi,Tứ Vi,Thất Vi,Bát Vi hai đứa đừng chạy loạn nữa, còn có Thập Vi con cũng đừng có hễ ra là đánh người"

Bốn người bị nêu tên liền ỉu xìu ngoan ngoãn đứng yên,Nhất Vi lúc này mới lo lắng hỏi lại một lần nữa:
"Mẫu thân người thật sự không sao chứ"
Nghe con trai lớn hỏi Lý Chiêu Dương chỉ nhẹ lắc đầu,sau đó hỏi ngược lại :
"Các con làm sao lại kéo hết đến đây,Nhị Vi, Lục Vi và Cửu Vi đâu rồi"
Ngũ Vi liền lên tiếng lễ phép đáp lại bằng giọng nói nhẹ nhàng của mình:
"Bọn con đang ở bên ngoài,nghe có Thánh Chỉ lập tức chạy về ạ"
Bát Vi liền tiếp lời:
"Bệ hạ có làm khó mẹ không "
Nhất Vi cũng lo lắng gọi:
"Mẹ ,! "
Cô cũng bất lực nhìn tụi nhỏ đang không ngừng lo lắng cho mình,mà cười cười nói:
"Các con đây là lo mẹ bị bắt nạt sao"
Lý Chiêu Dương nói xong cả đám liền đỏ ửng mặt,Tứ Vi liền lên tiếng trêu ghẹo Nhất Vi:
"Đại ca mặt của huynh đỏ như quả ớt luôn rồi"
Đại Vi lập tức ngại ngùng,chột dạ quay ra cú mạnh vào đầu Tứ Vi một cái đau điếng, rồi lớn tiếng nói:
"Mặt của đệ thì khác gì ta"
Tứ Vi bị cú cho la oai oái kêu đau,cả bọn cười phá lên, Lý Chiêu Dương cười bất lực, nhìn Nhất Vi lên tiếng:
"Đại Vi con đừng bắt nạt đệ đệ nữa"
Cả bọn cứng người lần đầu tiên họ được cô quan tâm nhiều như vậy nên họ có chút không quen, mới ngượng ngùng.


Ngũ Vi ban đầu có kể về việc được xoa đầu họ đã không tin vì với tính cách của Lý Chiêu Dương nhất định sẽ không làm thế, giờ họ nghĩ lại có hơi ghen tị với Ngũ Vi vì được mẹ xoa đầu,lập tức sáu con mắt ác quỷ được lia về phía Ngũ Vi khiến Ngũ Vi có hơi giật mình.

"Haha, không chọc các con nữa"
Lý Chiêu Dương lúc này vừa nói vừa đi tới một cái kệ cao, với lấy một chiếc hộp tinh xảo đặt Thánh Chỉ vào trong, rồi đặt cái hộp về chỗ cũ,đám Đại Vi lúc này cũng đứng một chỗ nghe, cô nói:
"Bệ hạ muốn mẹ trở về dự yến tiệc mừng cả mẹ và Thái sư đã chiến thắng"
Ngũ Vi nghe đến Thái sư liền nghiêng đầu tò mò hỏi:
"Thái sư sao!?"
Tam Vi cũng tò mò hỏi:
"Mẹ người đó là người như thế nào thế ạ"
Lý Chiêu Dương nghe mấy đứa con hỏi,cô có hơi run rẩy vì sợ hãi, nhưng vẫn cố điều chỉnh tông giọng và cảm xúc rồi nói:
"À, người này là huynh đệ kết nghĩa với bệ hạ, văn võ song toàn được bệ hạ tin tưởng phong làm Thái sư từ khi còn rất trẻ,mẹ nghe nói người này rất nguy hiểm từng một mình đánh bại hàn vạn đại quân,cho nên yến tiệc lần này các con có gặp thì nhớ tránh xa một chút"
Lý Chiêu Dương nói xong trong đầu liền nghĩ "Và cũng là người kiếp trước được Lý Chiêu Nhi phò tá lên ngôi" Lý Chiêu Dương khẽ thở dài nghĩ tiếp "Vẫn là để mấy đứa nhỏ đừng tiếp xúc với người này thì hơn ".


Thất Vi liền tò mò hỏi:
"Mẹ vậy vị Thái sư đó năm nay bao nhiêu tuổi rồi ạ"
Lý Chiêu Dương liền nghiêng đầu nghĩ nghĩ nói:
"Ừm,! để mẹ nhớ xem năm nay mẹ mười bốn tuổi, người này lớn hơn mẹ mười hai tuổi chắc đã tầm hai mươi bảy tuổi rồi"
Cả bọn liền há hốc mồm,cằm như muốn rụng xuống đất,đồng thanh:
" Cái gì!!! Vậy hắn được phong tước lúc nào"
Lý Chiêu Dương bình thản đáp:
"Thì vào năm mười sáu tuổi "
Cả bọn nghe Lý Chiêu Dương nói xong thì mồm không ngậm vào được,cả bọn không hẹn mà cùng có suy nghĩ " Mười sáu tuổi đã làm Thái sư phải đáng sợ tới mức nào mới được như vậy".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương