Khoai Lang Ngào Đường
C34: Chương 33

Vì được nằm trong lòng người yêu vô cùng ấm áp và thoải mái, Jeon Jungkook không hề muốn rời giường. Nhưng lạ thay, hiện tại đã hơn bảy giờ, bác sĩ Kim lại không có ý định rời giường giống cậu. Kim Taehyung siết chặt đứa nhỏ trong lòng, hôn nhẹ lên tóc cậu, giọng nói vào sáng sớm trầm hơn hẳn:

"Em ngủ thêm một lát đi, còn sớm."

Jungkook ôm lại hắn, rầm rì hỏi: "Chú không đi làm sao?"

"Hôm nay không đi làm, tôi đưa em đi đây đó."

Đứa nhỏ trong lòng nghe xong liền cựa quậy ló đầu ra mỉm cười nhìn hắn, nụ cười vào sáng sớm trông có chút ngốc nghếch, nhưng vẫn rất đáng yêu.

"Em rất vui, nhưng nếu như chú không tiện cũng không cần cố gắng đưa em đi."

"Tiện, ngủ tiếp đi."

Kim Taehyung nhấn đầu đứa nhỏ trở lại trong lồng ngực mình, Jungkook cũng không giãy giụa, vòng tay ôm eo hắn.

"Chú nói như thế làm sao em ngủ được nữa đây, em rất muốn đi liền luôn."

Đây hình như là lần đầu tiên hai người đi hẹn hò kể từ khi tiến vào một mối quan hệ, Jungkook rất phấn khích. Dù sao thì hết hôm nay cậu đã phải trở về Los Angeles và xa bác sĩ Kim thêm mấy tháng nữa.

Nói là không ngủ được nhưng cuối cùng Jungkook lại ngủ rất nhanh sau đó, mãi đến khi Taehyung đánh thức cậu. Chắc chắn là tại bác sĩ Kim hết, tại bác sĩ Kim ôm cậu quá thoải mái.

"Chúng ta ăn sáng ở đây sao?"

"Đúng vậy, người làm chung trong bệnh viện giới thiệu cho tôi."

Kim Taehyung kéo chiếc ghế ra khỏi bàn, Jungkook mỉm cười ngồi lên, cầm lấy menu từ tay phục vụ.

"Em muốn ăn gì?"

"Ở đây có Brioche (1) này, em sẽ gọi nó. Thêm một Latte (2) nữa."

"Cho tôi một Cornetto (3) và một Latte."

Người phục vụ cúi đầu ghi chép, sau đó hỏi lại một lần rồi mới cầm menu rời đi, lát sau cô ấy trở lại với những gì hai người gọi.


Jungkook cắn một miếng bánh của mình, nhưng hai mắt lại nhìn chằm chằm chiếc bánh Cornetto của bác sĩ Kim không rời. Kim Taehyung mỉm cười hỏi:

"Làm sao vậy?"

Hai má Jungkook phồng lên nhai bánh: "Bánh của chú nhìn ngon hơn của em."

"Em muốn ăn thử không?" Taehyung vươn tay xoa má cậu.

Đứa nhỏ nhà hắn gật đầu, cầm lấy chiếc bánh của hắn cắn một ngụm, sau đó đôi mắt của cậu mở to lên, còn phát ra ánh sáng lấp lánh.

Taehyung bật cười hỏi: "Ngon sao?"

"Ừm, đúng vậy!"

Không những bề ngoài, mùi vị còn ngon hơn bánh của cậu gọi hơn nhiều.

Kim Taehyung đẩy đĩa bánh của mình qua: "Vậy em ăn nó đi."

Jungkook hai tay cầm khư khư chiếc bánh của hắn nhưng miệng lại nói: "Như vậy cũng được sao?"

"Được chứ, tôi ăn cái của em là được." Nói rồi lấy đĩa bánh Brioche của Jungkook về phía hắn.

"Cảm ơn chú." Nếu không phải hai người đang ở bên ngoài, xung quanh còn có người và sợ bác sĩ Kim ngại, Jungkook đã hôn hắn một cái xem như lời cảm ơn rồi.

Quán cà phê này yên tĩnh và bình thản hơn so với cảnh tượng nhộn nhịp và vội vã ngoài kia. Không khí giữa hai người hoà hợp đến thần kì mặc dù không ai nói gì, cả hai chỉ lặng lẽ ăn một miếng bánh, nhấp một ngụm Latte và thi thoảng nhìn nhau.

"Taehyung?"

Người gọi có giọng nói dễ nghe, phải nói là rất hay, cô đứng ở đằng sau vỗ vào vai bác sĩ Kim.

Jeon Jungkook giương mắt nhìn, là một người phụ nữ có khuôn mặt dừng ở mức thanh tú. Mái tóc đen được búi cao và giọng nói chuẩn người Hàn.

Kim Taehyung cũng bất ngờ: "Ga Eun?"

"Lâu rồi không gặp." Ga Eun nói xong thì không quên người ngồi đối diện với Taehyung, gật đầu xem như chào hỏi.


Jungkook cũng gật đầu lại với cô sau đó lấy lý do muốn uống nước khoáng rời đi, để lại chỗ cho hai người nói chuyện. Thật ra cậu cũng tò mò người phụ nữ đó là ai, nhìn có vẻ rất thân với bác sĩ Kim, nhưng cậu ngồi ngốc ở đó nghe họ nói chuyện sẽ không được tự nhiên.

"Em sang đây cùng chồng công tác."

Kim Taehyung gật đầu: "Anh cũng đến công tác."

Ga Eun ậm ờ rồi ngoái đầu nhìn bóng lưng vừa rời đi, quay sang hỏi hắn: "Anh nhặt ở đâu ra một bạn nhỏ thế? Học trò sao? Hay người yêu?" Nói đến đây, giọng nói của cô mang theo chút trêu chọc.

Kim Taehyung hơi cong môi: "Vế sau đúng rồi."

Ga Eun nhướng mày, cười tươi: "Nhìn còn trẻ lắm đó, trông cũng rất ngoan ngoãn đáng yêu."

Bác sĩ Kim lắc lắc đầu, mỉm cười trước lời khen của cô: "Nghịch như quỷ sứ vậy."

Ga Eun bật cười ha hả.

Lúc này Taehyung mới nhìn vào chiếc xe trẻ em cô đang đẩy, đứa trẻ nằm ở trong đang ngậm ti giả ngủ ngon lành.

"Mấy tháng rồi?"

"Vừa bốn tháng thôi."

"Richard đâu?"

"Anh ấy đang đợi ở ngoài kìa, vì gặp anh nên em nán lại hỏi thăm một chút."

"Vậy em đi trước đi."

Ga Eun mỉm cười, vẫy vẫy tay: "Tạm biệt nhé, có gì cần giúp đỡ cứ liên lạc cho em."

Taehyung gật gật đầu: "Tạm biệt."

Cùng lúc đó Jungkook trở lại, trên tay là hai ly nước ấm.


"Của chú nè."

"Cảm ơn em, người ban nãy là vợ trước của tôi."

"Ồ." Jungkook chớp mắt, không nghĩ bác sĩ Kim sẽ nói cho cậu biết trước khi cậu đặt câu hỏi.

"Sau này có gì thắc mắc em cứ hỏi, việc của tôi là giải đáp cho em. Đừng tự suy đoán trong lòng." Taehyung nói rồi vươn tay xoa đầu cậu.

"Em vốn dĩ là định sẽ về hỏi chú sau mà." Jeon Jungkook nghiêng đầu về phía bác sĩ Kim, cho hắn thuận tay xoa đầu mình.

"Tôi nói cho sau này nữa, vì nhiều lúc tôi không được tinh ý, không biết em đang có khúc mắc."

"Em nhớ rồi."

...

Ăn xong, việc Jeon Jungkook không ngờ tới là bác sĩ dẫn cậu đi công viên giải trí...

"Nhìn em có chút không vui." Kim Taehyung nhéo nhéo má người yêu nhỏ.

Jungkook lắc đầu: "Đâu có, em không nghĩ là chú sẽ dẫn em tới đây."

"Không phải là người trẻ tụi em thích nơi này sao?" Trên tài liệu cũng nói đây là một địa điểm nên tới để hẹn hò nữa.

Đứa nhỏ nhà hắn chẹp miệng:

"Em trẻ nhưng sở thích của em thì không. Chẳng hạn như thích chơi đồ cổ." Nói rồi Jungkook cười lém lỉnh đầy thâm ý nhìn bác sĩ Kim nhà mình.

Kim Taehyung giận đến bật cười, vỗ thật mạnh vào mông người yêu nhỏ, chẳng có chút gì gọi là quan ngại đám đông như Jungkook nghĩ.

"Em muốn mua cái kia." Mắt Jungkook loé lên, chỉ về một phía.

Kim Taehyung nhìn theo hướng tay của cậu, là một nơi bán những chiếc cài tai thú có kèm đèn led nhiều màu.

"Em chắc sau này sẽ dùng đến nó nữa không?" Bác sĩ Kim nhíu nhíu mày.

Jungkook đảo mắt: "Em không chắc lắm."

"Vậy thì không được mua, đi thôi."


Kim Taehyung nói rồi một mạch đi thẳng, nhưng đứa nhỏ bên cạnh lại chẳng thấy đâu, hắn quay đầu liền thấy cậu ngồi thụp xuống ở chỗ cũ, trề môi nhìn hắn.

"..."

Lát sau Jungkook đi vào cổng công viên giải trí với hai cái tai nhấp nháy đèn, một bên nắm tay bác sĩ Kim, một bên cầm kem ốc quế.

Khỏi phải nói, cũng là cậu vòi vĩnh bác sĩ Kim mua cho.

"Tại sao trời lạnh em lại đòi ăn kem?"

"Trời lạnh ăn kem mới thích chứ."

"Lần sau không cho em ăn nữa đâu đấy."

"Không phải trẻ con nên ăn nhiều sao?"

"Câu này mà em cũng dám nói với tôi?"

"Em ăn mà chú lại cấm em, chú là baba hay người yêu của em?"

"Baba."

"..."

"Được rồi baba, lần sau em không ăn nữa là được chứ gì?"Jungkook trề môi.

Chú thích:

(1) Brioche: Brioche là 1 loại bánh mỳ ngọt nổi tiếng của Pháp, bánh có màu vàng đặc trưng và kết cấu ruột bánh mềm mại, có thể kéo ra được và xé thành từng lớp, bánh có vị ngọt nhẹ và thơm lừng mùi bơ.

(2) Latte: Cà phê Latte là một thức uống có nguồn gốc từ Ý bao gồm các nguyên liệu chính là cà phê và sữa được đánh lên, đồ uống này được tiêu thụ thường xuyên cả ở nhà và tại các quán cà phê, quán bar.

(3) Cornetto: Cornetto là một món bánh trông giống một chiếc bánh sừng trâu, nhưng lại không phải bánh sừng trâu. Nó ngọt hơn, trông có phần nào đó giống Brioche.

(Nguồn: Google).

.

iamchloe

sáng nay ăn bát cháo nai, em ăn hết cháo để nài nái nai nài gụt nai mọi người <3

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương