Khó Có Thể Tha Thứ
-
Chương 11: Phiên ngoại
1. Chi Tam vương gia kê đơn chi mê
Không lâu sau, là thật không lâu, lúc hoàng đế còn chưa quên áp chế Thụy Nghi tiểu Vương gia, hơn nữa là trước khi tiểu Vương gia lừa Liễu Thận Ngôn uống x dược.
Là lúc mà tiểu Vương gia còn đang đi thăm Tam ca bị giam lỏng.
Vết thương đánh nhau lần trước đã tốt lắm có điều vết thương do hoàng thượng ném vẫn còn trên trán.
tiểu Vương gia đã giải quyết được mâu thuẫn chủ yếu, tâm tình rất tốt, liền cũng quan tâm Tam ca hẳn lên.
Thật thành ý thay hoàng thượng hỏi thăm y (tiểu Vương gia nhớ đến hoàng thượng hung tợn dặn hắn hỏi những gì, nói những lời quan tâm cũng khốc như thế, sau lưng một trận gió lạnh, Tam ca hảo đáng thương), tiểu Vương gia hưng trí đến đây, liền đem hoàng đế để ra sau đầu.
Tam ca, tiểu đệ có một việc thỉnh giáo huynh.
Thụy Tương nhìn hắn một cái, tiểu đệ này vì sao đột nhiên trở nên thân thiết như vậy nhỉ: Ngươi nói đi.
tiểu Vương gia xê dịch mông trên ghế, hỏi: Tam ca, ngươi vì sao phải mưu hạ hoàng thượng?
Thụy Tương nghe hắn hỏi câu này, sắc mặt liền trở nên khó coi: Ngươi vì sao lại muốn hỏi? Lúc trước thẩm vấn trong lao, liều lĩnh tra tấn, không phải ta cái gì cũng đã khai ra hết rồi sao? Ngươi có hứng thú thì đi xem hồ sơ vụ án ấy.
Ách… tiểu Vương gia nghẹn lời: Cái đó, Tam ca, độc ngươi dùng… là cái gì a?
Thụy Tương nhìn hắn một bộ dáng muốn buôn chuyện, phi thường không kiên nhẫn nói: Ngươi không phải là vì Liễu Thận Ngôn mà trở lại báo thù chứ? Nếu đã có thể làm cho hoàng huynh để y quay về bên ngươi, thì ngươi cũng tự nhiên biết ai là người muốn tính mạng của y. Ta đã bị biếm là dân thường, không muốn cùng lẫn lộn với các người nữa.
tiểu Vương gia bất khuất: Tam ca, rốt cục thì có phải ngươi cho hoàng thượng uống loại dược đó không?
Thụy Tương khiếp sợ quay đầu nhìn vẻ mặt cười đến quỷ dị của hắn, cười lạnh một tiếng: Có thì sao?
Không, không sao cả. tiểu Vương gia bị hắn làm đông lạnh, hoàng huynh nghiêm khắc hung tàn, như thế nào lại thích thượng Tam ca lạnh như băng này nhỉ…
Vài này sau, tiểu Vương gia ở thư phòng chọc giận Liễu Thận Ngôn, mắt thấy Liễu Thận Ngôn khóc ra rồi.
tiểu Vương gia ai oán ca cẩm: Bình thường Liễu Thận Ngôn ôn nhu là vậy cư nhiên còn phát giận lớn như thế. Tam ca, ngươi dám hại hoàng huynh, đời này ngươi đừng nghĩ xoay người a, ngươi thảm.
Trong một tòa nhà ở kinh thành, Thụy Tương cười lạnh: Thụy Nghi tiểu tử ngươi dám chạy đến giễu cợt ta, xem ngươi chết như thế nào. X dược, hừ, ta thực ra đã sớm hạ qua, đáng tiếc lần trước vốn không tính toán nhẹ tay như thế.
./.
2. Chi Tam hoàng tử cùng Hoàng huynh, rốt cục là xảy ra chuyện gì?
Tiểu vương gia đã liên tục đi gặp Tam ca mười lần.
Lại là nửa năm sau khi bị Tam ca lừa đem x dược ép Thận Ngôn uống, hai huynh đệ mỗi tháng gặp mặt một lần, nghĩ muốn không quen cũng không được.
Tam ca thoạt nhìn cũng chầm chậm bình phục, hoàng đế cũng chầm chậm quên chuyện lúc trước y uy hiếp Thụy Nghi Tiểu vương gia.
Hôm nay, Tiểu vương gia mới cùng Liễu Thận Ngôn thân thiết xong, tâm tình rất tốt, quyết định củng cố chút tình huynh đệ.
Vì thế hỏi: Tam ca, Tam ca, ngươi cùng hoàng huynh rốt cục là xảy ra chuyện gì thế?
Thụy Tương liếc hắn một cái: Ngươi không phải biết rồi sao? Chuyện là như thế a.
Tiểu vương gia: Nhưng mà vì sao ngươi muốn hại hoàng huynh a?
Thụy Tương: Ai bảo hắn ăn xong rồi không chịu trách nhiệm?
Tiểu vương gia: (hẩu) Cái, cái gì? Ai không chịu trách nhiệm?
Thụy Tương: Còn ai vào đây nữa?
Tiểu vương gia: Vậy, vậy ngươi cũng không cần phải hạ… x dược hắn a?
Thụy Tương mắt trợn trắng: Ai nói lần trước ta hạ hắn là x dược?
Tiểu vương gia: A, ngươi lần trước không phải nói…
Thụy Tương: Đúng vậy, ta có hạ x dược hắn. Dù sao trôi qua lâu như vậy hắn muốn giết ta ta cũng chấp nhận… Có điều lần trước cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Thụy Nghi: Chờ, chờ một chút Tam ca, ta có điểm hồ đồ.
Thụy Tương: Hừ, không phải là chuyện đơn giản như vậy, ta hạ x dược hắn, kết quả hắn ăn đầy miệng xong còn nói ta hạ lưu, không biết liêm sỉ, đánh ta lại phạt ta, ta cũng chấp nhận. Ai biết đảo mắt hắn còn không chịu trách nhiệm, nói là ta câu dẫn hắn, ý đồ mưu hại hoàng đế. Trong cơn giận dữ ta liền…
Tiểu vương gia: Ngươi liền thế nào?
Thụy Tương: Ta liền, ta liền thật sự cầm dược mưu hại hắn hạ vào nước trà…
Tiểu vương gia: Sau đó thì sao?
Thụy Tương: Chuyện sau đó không phải ngươi đều biết sao? Ở trong lao hắn nói là ta mưu đồ phản nghịch, ta không chịu nhận, hắn liền cái gì hình đều dùng tới. (Hình ở đây là biện pháp tra tấn)
Tiểu vương gia dám lấy tính mệnh của Liễu Thận Ngôn mà thề, hắn nhìn thấy Tam hoàng huynh vẫn lạnh như băng, đỏ mắt.
./.
Hoàn
Không lâu sau, là thật không lâu, lúc hoàng đế còn chưa quên áp chế Thụy Nghi tiểu Vương gia, hơn nữa là trước khi tiểu Vương gia lừa Liễu Thận Ngôn uống x dược.
Là lúc mà tiểu Vương gia còn đang đi thăm Tam ca bị giam lỏng.
Vết thương đánh nhau lần trước đã tốt lắm có điều vết thương do hoàng thượng ném vẫn còn trên trán.
tiểu Vương gia đã giải quyết được mâu thuẫn chủ yếu, tâm tình rất tốt, liền cũng quan tâm Tam ca hẳn lên.
Thật thành ý thay hoàng thượng hỏi thăm y (tiểu Vương gia nhớ đến hoàng thượng hung tợn dặn hắn hỏi những gì, nói những lời quan tâm cũng khốc như thế, sau lưng một trận gió lạnh, Tam ca hảo đáng thương), tiểu Vương gia hưng trí đến đây, liền đem hoàng đế để ra sau đầu.
Tam ca, tiểu đệ có một việc thỉnh giáo huynh.
Thụy Tương nhìn hắn một cái, tiểu đệ này vì sao đột nhiên trở nên thân thiết như vậy nhỉ: Ngươi nói đi.
tiểu Vương gia xê dịch mông trên ghế, hỏi: Tam ca, ngươi vì sao phải mưu hạ hoàng thượng?
Thụy Tương nghe hắn hỏi câu này, sắc mặt liền trở nên khó coi: Ngươi vì sao lại muốn hỏi? Lúc trước thẩm vấn trong lao, liều lĩnh tra tấn, không phải ta cái gì cũng đã khai ra hết rồi sao? Ngươi có hứng thú thì đi xem hồ sơ vụ án ấy.
Ách… tiểu Vương gia nghẹn lời: Cái đó, Tam ca, độc ngươi dùng… là cái gì a?
Thụy Tương nhìn hắn một bộ dáng muốn buôn chuyện, phi thường không kiên nhẫn nói: Ngươi không phải là vì Liễu Thận Ngôn mà trở lại báo thù chứ? Nếu đã có thể làm cho hoàng huynh để y quay về bên ngươi, thì ngươi cũng tự nhiên biết ai là người muốn tính mạng của y. Ta đã bị biếm là dân thường, không muốn cùng lẫn lộn với các người nữa.
tiểu Vương gia bất khuất: Tam ca, rốt cục thì có phải ngươi cho hoàng thượng uống loại dược đó không?
Thụy Tương khiếp sợ quay đầu nhìn vẻ mặt cười đến quỷ dị của hắn, cười lạnh một tiếng: Có thì sao?
Không, không sao cả. tiểu Vương gia bị hắn làm đông lạnh, hoàng huynh nghiêm khắc hung tàn, như thế nào lại thích thượng Tam ca lạnh như băng này nhỉ…
Vài này sau, tiểu Vương gia ở thư phòng chọc giận Liễu Thận Ngôn, mắt thấy Liễu Thận Ngôn khóc ra rồi.
tiểu Vương gia ai oán ca cẩm: Bình thường Liễu Thận Ngôn ôn nhu là vậy cư nhiên còn phát giận lớn như thế. Tam ca, ngươi dám hại hoàng huynh, đời này ngươi đừng nghĩ xoay người a, ngươi thảm.
Trong một tòa nhà ở kinh thành, Thụy Tương cười lạnh: Thụy Nghi tiểu tử ngươi dám chạy đến giễu cợt ta, xem ngươi chết như thế nào. X dược, hừ, ta thực ra đã sớm hạ qua, đáng tiếc lần trước vốn không tính toán nhẹ tay như thế.
./.
2. Chi Tam hoàng tử cùng Hoàng huynh, rốt cục là xảy ra chuyện gì?
Tiểu vương gia đã liên tục đi gặp Tam ca mười lần.
Lại là nửa năm sau khi bị Tam ca lừa đem x dược ép Thận Ngôn uống, hai huynh đệ mỗi tháng gặp mặt một lần, nghĩ muốn không quen cũng không được.
Tam ca thoạt nhìn cũng chầm chậm bình phục, hoàng đế cũng chầm chậm quên chuyện lúc trước y uy hiếp Thụy Nghi Tiểu vương gia.
Hôm nay, Tiểu vương gia mới cùng Liễu Thận Ngôn thân thiết xong, tâm tình rất tốt, quyết định củng cố chút tình huynh đệ.
Vì thế hỏi: Tam ca, Tam ca, ngươi cùng hoàng huynh rốt cục là xảy ra chuyện gì thế?
Thụy Tương liếc hắn một cái: Ngươi không phải biết rồi sao? Chuyện là như thế a.
Tiểu vương gia: Nhưng mà vì sao ngươi muốn hại hoàng huynh a?
Thụy Tương: Ai bảo hắn ăn xong rồi không chịu trách nhiệm?
Tiểu vương gia: (hẩu) Cái, cái gì? Ai không chịu trách nhiệm?
Thụy Tương: Còn ai vào đây nữa?
Tiểu vương gia: Vậy, vậy ngươi cũng không cần phải hạ… x dược hắn a?
Thụy Tương mắt trợn trắng: Ai nói lần trước ta hạ hắn là x dược?
Tiểu vương gia: A, ngươi lần trước không phải nói…
Thụy Tương: Đúng vậy, ta có hạ x dược hắn. Dù sao trôi qua lâu như vậy hắn muốn giết ta ta cũng chấp nhận… Có điều lần trước cũng không phải nhẹ nhàng như vậy.
Thụy Nghi: Chờ, chờ một chút Tam ca, ta có điểm hồ đồ.
Thụy Tương: Hừ, không phải là chuyện đơn giản như vậy, ta hạ x dược hắn, kết quả hắn ăn đầy miệng xong còn nói ta hạ lưu, không biết liêm sỉ, đánh ta lại phạt ta, ta cũng chấp nhận. Ai biết đảo mắt hắn còn không chịu trách nhiệm, nói là ta câu dẫn hắn, ý đồ mưu hại hoàng đế. Trong cơn giận dữ ta liền…
Tiểu vương gia: Ngươi liền thế nào?
Thụy Tương: Ta liền, ta liền thật sự cầm dược mưu hại hắn hạ vào nước trà…
Tiểu vương gia: Sau đó thì sao?
Thụy Tương: Chuyện sau đó không phải ngươi đều biết sao? Ở trong lao hắn nói là ta mưu đồ phản nghịch, ta không chịu nhận, hắn liền cái gì hình đều dùng tới. (Hình ở đây là biện pháp tra tấn)
Tiểu vương gia dám lấy tính mệnh của Liễu Thận Ngôn mà thề, hắn nhìn thấy Tam hoàng huynh vẫn lạnh như băng, đỏ mắt.
./.
Hoàn
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook