Khiết Phích Thiếu Gia
-
Chương 161
” Lập tức sẽ đi, ngay cả cái ôm cũng không chịu cho ta sao?” Vân Hàm Phong đả khởi tinh thần, cười hỏi.
Vân Hàm Phong tươi cười ôn nhu mang theo điểm u buồn, con ngươi màu lam sâu không thấy đáy giống như mang theo bất tận lời muốn nói, nhìn thẳng Vân Tả Ý .
Vân Tả Ý sửng sốt, sau một lúc lâu do dự mới tiến về phía trước một bước nhỏ. Một bước nhỏ này lại cho Vân Hàm Phong sự ủng hộ lớn lao, ánh mắt đều sáng rất nhiều, thiếu chút nữa cười ra tiếng, Ý nhi thật sự là rất dễ lừa…… Vân Hàm Phong cố nén cười, cứ như vậy chuyên chú nhìn Vân Tả Ý bước từng bước nhỏ đến……
Vân Tả Ý rốt cục chầm chập đến bên người Vân Hàm Phong, đang do dự phải ‘ôm’ như thế nào thì Vân Hàm Phong vươn tay dùng sức một sức, Vân Tả Ý liền nằm vào lòng Vân Hàm Phong.
Vân Tả Ý thấy vẻ mặt muốn cười của Vân Hàm Phong , mạnh mẽ hiểu ra :” Ngươi gạt ta.”
” Ta lừa ngươi cái gì?” Vân Hàm Phong giả vẻ vô tội nhìn Vân Tả Ý .
” Ngươi, ngươi……” Đấu võ mồm nhanh luôn luôn không phải phần Vân Tả Ý am hiểu, huống chi hắn hiện tại quả thật trả lời không ra Vân Hàm Phong lừa hắn cái gì.
Vân Hàm Phong mặt mày đều là ý cười, cầm tay Vân Tả Ý tiến đến bên môi hôn:” Ha ha, tốt lắm, hôm nay nghỉ, chúng ta đi.”
Vân Tả Ý giống như bị phỏng, lùi tay về nhanh, đang định phát ra tức giận thì lực chú ý rất nhanh đã bị câu nói sau của Vân Hàm Phong hấp dẫn :” Ngươi nói gì?”
” Nghỉ, hôm nay nghỉ.” Vân Hàm Phong như trước cười khẽ, nhìn Vân Tả Ý .
” Hôm nay nghỉ? Ta như thế nào không biết? ” Vân Tả Ý nhíu mày, thật sự nhớ không nổi hôm nay có ngày nghỉ gì.
” Ta cho phép, vừa mới nói cho ngươi.” Vân Hàm Phong đau lòng vuốt lên vết nhíu mày của Vân Tả Ý. Ý nhi cái gì cũng tốt, nhưng quá mức thật thà, hắn thật hy vọng Ý nhi là loại người chỉ biết sống phóng túng ăn chơi không cần chân chất như vậy, chỉ cần chịu hắn sủng là được. Những ngày qua, Ý nhi quá mệt mỏi rồi… Ha ha, nghĩ bậy gì chứ? Sống phóng túng? so sánh Ý nhi với cậu ấm ăn chơi ? Có thể sao……
Nếp nhăn giữa hai chân mày Vân Tả Ý không những không bị Vân Hàm Phong vuốt phẳng, ngược lại càng có xu thế sâu hơn, đang định hảo hảo giáo huấn vị tổng giám đốc vô trách nhiệm này thì…
” Ý nhi . Ngươi sắp đi rồi, không thể theo giúp ta một ngày sao?” Vân Hàm Phong lại dùng vẻ ưu thương giống như bị vứt bỏ, ánh mắt đáng thương nhìn Vân Tả Ý .
Vân Tả Ý ngây người còn chưa kịp phản ứng lại đã bị Vân Hàm Phong kéo đi ra ngoài. Vì thế, nhân viên ban lập kế hoạch lại được dịp thấy đương gia Vân thị cùng đệ nhất người kế thừa lạp lạp xả xả đi ra.
” Đáng giận, ngươi lại gạt ta.” Vân Tả Ý bất mãn muốn rút tay ra . Vân Hàm Phong gắt gao nắm lấy, dù Vân Tả Ý giãy dụa như thế nào cũng không buông tay, vừa lại cẩn thận khống chế lực đạo để tránh lộng thương hắn.
” Tại sao ta phải đi với ngươi ?”
” Suỵt, bọn họ đang nhìn.”
Vân Tả Ý vừa quay đầu, quả nhiên gặp nhân viên bốn phía đều ngốc trễ nhìn hai người bọn họ. Tác phong thiết huyết hằng ngày lúc này phát huy tác dụng, Vân Tả Ý sắc mặt lạnh lùng, nói một câu:” Làm việc xong hết rồi sao.” Tất cả nhân viên đều quay nhanh về công việc, không dám hướng nơi này ngắm nữa.
Vân Hàm Phong thấy, không khỏi cười khẽ:” Ý nhi thật lợi hại.” Lời khen đầy kiêu ngạo cùng sủng nị. Vân Tả Ý không biết tại sao, vừa rồi bị nhiều người nhìn chằm chằm như vậy mặt vẫn lạnh băng, mà bây giờ nghe khen đã đỏ mặt lên.
Ra khỏi ban kế hoạch, Vân Tả Ý cũng buông tha cho vùng vẫy, bởi vì bên ngoài người càng nhiều, hơn nữa hắn biết, Vân Hàm Phong tám chín phần mười sẽ không buông ra hắn, đành nhận mệnh hỏi: “Muốn đi đâu?”
Này thoạt nhìn vấn đề rất đơn giản nhưng khiến Vân Hàm Phong phải suy nghĩ. Hắn chỉ muốn cho Vân Tả Ý trước khi rời đi luôn ở một mình bên cạnh mình, về phần rốt cuộc đi đâu hắn cũng không nghĩ tới. Nhưng không nóng vội, trong nháy mắt, vị Vân thị gia chủ vĩ đại của chúng ta đã có một chủ ý. Chỉ thấy hắn ôn nhu cười với Vân Tả Ý :” Ý nhi , chờ ta một hồi, ta lập tức sẽ trở lại.”
Vân Tả Ý không rõ, gật đầu đợi. Vân Hàm Phong lập tức liền biến mất ở thang máy riêng của hắn. Vân Tả Ý lăng lăng nhìn thang máy biểu hiện con số. Tầng 14? Hắn đi nơi đó làm gì? Nếu hắn nhớ không lầm thì tầng 14 tựa hồ giữ độc quyền về … sách vở.
Không để Vân Tả Ý đợi lâu, Vân Hàm Phong chỉ chốc lát đã trở lại. Vân Tả Ý kỳ quái nhìn Vân Hàm Phong , cũng không thấy hắn lấy đồ vật gì a, hắn vừa rồi là đi làm gì ? Vân Hàm Phong tránh ánh mắt Vân Tả Ý, có điểm không được tự nhiên nói:” Ha ha, đã trở lại, ta biết đi đâu, đi thôi.”
” Đi đâu?”
” Thế giới vô danh .”
” ‘Thế giới vô danh’? Đó là cái gì?
” Ha ha, đúng vậy, chúng ta đi thôi.” Vân Hàm Phong vụng trộm sờ quyển sách giấu trong quần áo
” Có xa không?”
” Nhanh đến.” Vân Hàm Phong nhanh chóng lấy quyển sách đã giấu, thấy Vân Tả Ý xoay người đi, mới lén lấy xem nội dung bên trong —- Chiêu thứ ba ‘Rất nhanh gia tăng tình cảm’ : cảnh tượng khủng bố, hoàn cảnh khủng bố có thể làm cho bạn gái của bạn cảm thấy kinh hoảng bất lực, lúc này bạn chính là chổ dựa của nàng. Chỉ cần biểu hiện dũng cảm đúng lúc thích hợp nhất định có thể làm cho tình cảm hai người gia tăng nhanh chóng… Chú ý: Chiêu này nam sĩ nhát gan không thể dùng, nếu không sẽ hoàn toàn ngược lại……
Nhưng Ý nhi không phải bạn gái, là bạn trai a, không biết có dùng được không……
Đáng thương Vân Hàm Phong . Đời này cho tới bây giờ đều là nữ nhân theo đuổi hắn, cũng chưa từng trải qua theo đuổi ai, lúc này ngay cả lựa chọn nơi hẹn hò đều phải dựa vào tìm sách chỉ dẫn, nhưng lại không thể làm cho người phía trước phát hiện, nếu không những chiêu dụng tâm giả bộ nãy giờ sẽ lãng phí.
……..
Vân Tả Ý dừng chân, nhìn khu vực trước mặt, thấy thế nào cũng không được tự nhiên, nơi chốn đều có vẻ quỷ dị, càng miễn bàn bên trong thỉnh thoảng mơ hồ truyền ra tiếng kêu sợ hãi, không khỏi hồ nghi nhìn về phía Vân Hàm Phong .
Vân Hàm Phong :” Khụ, chúng ta vào đi thôi.” dù sao cũng là lần đầu tiên có ý định làm chuyện xấu với Vân Tả Ý, trong lòng có chút thấp thỏm.
Vân Tả Ý không để ý đến lời nói của Vân Hàm Phong, ngẩng đầu tiếp tục quan sát tòa nhà, hỏi:” Sao tòa nhà này bộ dáng rách nát quá vậy?” Quả thật rất khả nghi . Ở Lam tinh, đất đai rất trân quý, những tòa nhà gây trở ngại vẻ mỹ quan đều dễ dàng bị phá hủy. Nếu không phá hủy, Lam tinh còn có đội ngũ chuyên môn quét dọn, sẽ không để tồn tại một tòa nhà rách nát trên đoạn đường phồn hoa như vậy a. Đội ngũ vệ sinh kia còn miễn phí phục vụ, chủ nhân tòa nhà không có khả năng cự tuyệt.
” Ách” Vân Hàm Phong đổ mồ hôi, không rách nát hư hao như thế sao thể hiện được vẻ hoang vắng chứ, bất quá lời này hắn không thể nói ra.
” Quên đi, vào đi thôi.” Vân Tả Ý thấy Vân Hàm Phong tựa hồ gặp nạn ngôn chi ẩn, cũng không hề truy cứu, lập tức đi vào. Dù sao mặc kệ tòa nhà này có gì kỳ quái, hắn đều tin tưởng Vân Hàm Phong sẽ không hại hắn.
Bước vào đại lâu, căn bản không nhìn thấy một ai. Trong đại sảnh trống trải chỉ có một nữ nhân ngồi ở mặt sau quầy. Vân Tả Ý đi đến bên nàng, không nghĩ tới nàng đột nhiên ngẩng đầu nở nụ cười với hắn, chính là tươi cười kia thực quỷ dị, không, phải nói là thực lạnh lẽo, tiêu chuẩn ngoài cười nhưng trong không cười. Vân Tả Ý đang chờ nữ nhân nói chuyện, không ngờ tới nàng lại cúi đầu, không thèm ngó ngàng tới Vân Tả Ý .
Vân Hàm Phong ở bên ngoài hoả tốc làm nhanh thủ tục quyền hạn khách quý, lúc này cũng tiến vào. Khách quý, danh như ý nghĩa, có thể xuất nhập tất cả tầng lầu nơi này, trải qua tất cả cảnh tượng khủng bố.
” Chúng ta đi lầu hai.” Vân Hàm Phong giữ chặt tay Vân Tả Ý nói.
Vân Tả Ý tuy rằng cảm thấy nơi chốn lộ ra quỷ dị, nhưng không nhìn ra suy nghĩ của Vân Hàm Phong đành phải thuận đi theo hắn. Cảnh tượng lập tức thay đổi, từ tòa nhà văn minh công nghệ cao biến thành sơn động âm u nguyên thủy, hơn nữa trong sơn động còn có từng trận âm phong, trong không khí lãnh thấp mang theo tanh hôi khiến Vân Tả Ý rất không thoải mái. Mặt khác hắn nhìn chân đi trên mặt đất đầy bùn, điều này làm cho hắn không muốn ở trong này ngốc thêm một khắc nào.
Vân Tả Ý biết đây không phải là cảnh thật. Bọn họ còn đang trong tòa nhà. Cảnh trước mắt chính là tòa nhà trang trí phương tiện đặc biệt khiến cho hắn sinh ra ảo giác. Khoa học trên tinh cầu này đã phát triển rất cao, làm cho người ta sinh ảo giác là chuyện thực dễ dàng, nhưng bình thường chỉ dùng trong khảo nghiệm chiến đấu giả. Tòa nhà mở ra loại thiết bị này có ý tứ gì chứ ?
Không đợi Vân Tả Ý quay đầu hỏi Vân Hàm Phong , trên mặt đất đột nhiên vươn nửa cánh tay hư thối chặt chẽ bắt lấy chân hắn, đã giải thích hết thảy……
Vân Tả Ý ngay lập tức hiểu được, nhưng hắn đen mặt lại. mắt nhìn đồ vật ghê tởm còn không biết từ sống chết tiếp tục chộp vào chân hắn, mặt hắn càng đen……
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook