Khi Vật Hy Sinh Trở Thành Nữ Ch...
C25: Vịt Đến Miệng Lại Bay

Phượng Khuynh Ca cắn lấy môi Phượng Tử Thịnh, hai tay vòng qua ôm lấy cổ anh. Phượng Tử Thịnh cao 1m87, Phượng Khuynh Ca cao 1m68, do vậy lúc cô bám lên người anh trai mình cũng không tính là khó khăn.
Phượng Tử Thịnh vừa mới hút thuốc, trên môi còn vương lại mùi khói thuốc nhàn nhạt. Theo lý thuyết, Phượng Khuynh Ca không thích đàn ông hút thuốc, nhưng đổi lại đối tượng là anh trai mình, cô lại không hề cảm thấy phản cảm.
Phượng Tử Thịnh chỉ cảm thấy trong người dường như có hàng trăm, hàng ngàn con kiến đang gặm cắn loạn cả lên, thiếu chút nữa anh đã không thể không chế được bản thân. Anh nhẹ rên rỉ một tiếng, liền hóa chủ đông thành bị động, đem em gái ôm vào lòng mình.
Hai người lưu luyến hôn sâu, làm sao còn nhớ được cái gì gọi là huyết thống anh em. Chỉ biết người trước mắt là người đàn ông và người phụ nữ mà mình thích, hận không thể ngay lập tức thả con quái thú trong người mình ra mà thôi.
Lúc này bên ngoài trời mưa rơi tầm tã. Cửa sổ không khóa, gió lớn ùa vào khiến tấm rèm bị thổi tung lên, một lượng lớn nước mưa liền rơi vào trong phòng.
Phượng Khuynh Ca đưa tay cởi bỏ quần áo Phượng Tử Thịnh, cô rất mất hứng a.... Phượng Tử Thịnh đã cởi mất váy ngủ của cô, cả người cô bây giờ chỉ còn lại bộ đồ lót nho nhỏ, trong khi đó anh trai vẫn quần áo chỉnh tề, thật đáng ghét!
Phượng Khuynh Ca thô lỗ cởi phăng nút áo Phượng Tử Thịnh. Môi cô rời khỏi môi anh, sau đó hôn trán, má, cổ, tiếp tục dần trượt xuống.

Phượng Tử Thịnh rên lên một tiếng, màu đỏ trên mặt càng ngày càng đậm, tựa như một thứ rượu nho được ủ lâu năm. Trong đôi mắt trầm tĩnh thường ngày toát lên một cỗ mị hoặc hấp dẫn. Anh bắt lấy tóc Phượng Khuynh Ca, hướng về phía mình nhấn một cái.
Phượng Khuynh Ca chính là đang hôn tiểu Tử Thịnh, giờ lại bị anh nhấn một cái như vậy, cái kia liền không chịu thua kém mà nhảy mạnh lên. Phượng Khuynh Ca ngửi được mùi vị đặc hữu của phái nam, mặt cô hơi đỏ lên một chút, nhưng cuối cùng vẫn là quyết định ra trận.
Căn phòng rơi vào im lặng, tiếng tim đập của hai người trở nên vô cùng rõ ràng. Phượng Tử Thịnh nắm chặt hai tay, trong lòng khẩn trương cùng hồi hộp.
Tiểu Ca ngay lập tức sẽ hôn đến đó. Cô có thể hay không dùng miệng giúp anh. Ngô..... Thật kích thích...!
Trong mắt Phượng Khuynh Ca hiện lên thần sắc bướng bỉnh. Cô đùa dai, liền cố tình kéo dài thời gian, không tiếp tục hôn xuống mà lại đưa tay vuốt ve lên phía trên.
Hành động này khiến Phượng Tử Thịnh nóng nảy, anh liền sử dụng cách trực tiếp nhất, ấn đầu cô xuống, sau đó đưa tiểu Tử Thịnh vào miệng em gái mình. Phượng Khuynh Ca hơi nhíu mày, loại hương vị xa lạ này khiến cô không kịp thích ứng.
"Ừmm.... Tuyệt quá! Bảo bối, mau ngậm nó đi." Phượng Tử Thịnh than nhẹ, thỏa mãn híp mắt lại.
Phượng Khuynh Ca nhíu mắt. Phượng Tử Thịnh hiện giờ còn nhớ rõ cô là ai chăng? Người khác nói đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, xem ra quả nhiên không hề sai.
Lúc nãy còn rối rắm giằng co, hiện giờ tiểu Tử Thịnh thích. Anh liền không còn nhớ người phụ nữ dưới thân mình là ai nữa rồi.
Phượng Khuynh Ca rất muốn tháo bỏ màn kịch này, để anh đối diện với sự thật. Nhưng cô biết rằng, đến lúc đó chưa biết có chuyện gì xảy ra, chỉ ngay cả bữa tiệc ngọt ngào này cũng chẳng còn.
Phượng Khuynh Ca vô cùng ngoan ngoãn, khiến tiểu Tử Thịnh lại lớn thêm một phần. Nhưng cái kia của anh quá lớn, miệng nhỏ của cô dù đã cố gắng hết sức cũng chỉ có thể ngậm được một phần, vì thế cô liền đưa tay vuốt ve, chơi đùa phần còn lại. Phượng Tử Thịnh thoải mái rên ra tiếng.

"Thoải mái sao?" Phượng Khuynh Ca âm thanh ngọt ngào mềm mại, lại thêm biểu tình vạn phần yêu mị kia liền dẫn đến Phượng Tử Thịnh phát ra tiếng rên càng lớn. Thân thể càng dùng sức ra vào miệng của em gái.
"Nhanh lên bảo bối, để anh ra nào...." Phượng Tử Thịnh nhịn thật sự rất vất vả. Anh chưa bao giờ có dục vọng mãnh liệt như hôm nay, chẳng khác nào một tiểu mao đầu chưa hiểu mùi đời.
[Tiểu mao đầu: mấy đứa choai choai a.]
"Không cần, e làm cho anh thư thái, anh lại không khiến em thoải mái a...." Phượng Khuynh Ca nũng nịu nói.
"Yên tâm, đợi lát nữa anh sẽ khiến cho em dục tử dục tiên." Lúc này Phượng Tử Thịnh tựa như một vị ma vương, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ tươi cười tà ác. "Làm chết em."
Mặc dù đối với mấy việc tình thú này cô không hề xa lạ, nhưng lần này đổi lại nhân vật chính là mình, cô vẫn rất ngượng ngùng nha......
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một tia sấm sét dữ dội, sáng chói như một thanh bảo kiếm, phản chiếu rõ ràng hình ảnh dây dưa của anh em họ lên cửa sổ.

Nghe tiếng sấm chớp bên ngoài, Phượng Tử Thịnh đột nhiên tỉnh táo lại, cả người run lên, sắc mặt tái nhợt như quỷ. Anh đưa mắt nhìn khung cảnh dâm loạn trong phòng, lại nhìn em gái bị áp dưới thân mình, trong mắt hiện lên thần sắc tuyệt vọng.
"Đáng chết... Mình đang làm cái gì, đang làm gì?" Anh đưa tay đẩy Phượng Khuynh Ca ra, cầm lấy áo khoác chạy đi.
Phòng của anh trai ở ngay bên cạnh, vả lại bây giờ là nửa đêm, tất nhiên sẽ không sợ bị người khác nhìn thấy anh trần truồng. Chỉ là..... Phượng Khuynh Ca ảo não cắn môi, hận hận nghĩ: Đúng là vịt đến miệng lại bay....!
______________________________________
H hụt nha mọi người! :-) :-) :-) :-) :-)

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương