Khí Phi Không Dễ Làm
-
Chương 5: Dối trá
Đợi ta tắm rửa hoàn tất, đã không biết qua bao lâu, cảm giác chính mình giống như gầy không ít. . . . . .
Mặc quần áo xong, ta lại đến bên giường nằm xuống.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, thân thể này ẩn tàng rất nhiều bí mật.
Nhưng ta hiện tại duy nhất có thể khẳng định một việc , nguyên chủ nhân thân thể này có võ công, mà còn tuyệt không thấp hơn Tiểu Cúc kia.
Trước lúc ăn cơm ta cực kỳ rõ ràng cảm giác được có người tồn tại, khi đó Tiểu Cúc mới phản ứng kịp. Nhĩ lực tốt như vậy, thuyết minh"Ta" võ công không thấp, mà còn xem bộ dáng Tiểu Cúc cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, thuyết minh ta có võ công hẳn là mọi người đều biết .
Đúng là có thể làm nương nương nói vậy cũng là cấp bập một tiểu thư khuê các đi, làm sao có thể đi học võ công a? Hay là nói nơi này nữ nhân đều là biết võ công ? Nghĩ đến Tiểu Cúc cũng chẳng phải cũng sẽ có võ công à, ta tạm thời không thèm nghĩ đến vấn đề này nữa .
Hiện tại tình huống còn có chút phức tạp, ta từ từ nhớ lại cuộc đối thoại với Tiểu Cúc,cố gắng đem tin tức sắp xếp lại một cách hoàn thiện.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Cúc, ta vừa hỏi nàng lại thét chói tai, ta hẳn không khờ dại cho rằng nàng thật sự là bị vấn đề của ta dọa đến .
Đổi một cái góc độ, có lẽ nàng thật là bị ta dọa ? Trước khi ta đến nàng đã làm gì với thân thể này?
Có thể là nàng hại chết thân thể này? Không đúng, nếu là nàng hại chết chủ nhân thân thể này, vậy thời điểm nàng nhìn thấy ta thức dậy nên là hét lên mới đúng.
Hay là làm cho ta bị câm a? Đúng, như vậy lúc nàng nghe thấy ta nói mới có thể bị dọa thành như vậy, nói như vậy ta ăn gì đó thật sự có độc? Vẫn không đúng, thức ăn hàng ngày của ta vẫn do một mình nàng phụ trách đưa, nếu xảy ra vấn đề, không phải tuyên bố là nàng làm à, nàng là người thông minh như thế, không có khả năng đem chính mình đẩy lên đầu sóng . Có lẽ là dùng biện pháp khác. . . . . .
Ta đột nhiên nhớ tới thời điểm lúc ta mới vừa tiến vào thân thể này toàn thân đau đớn, một cái ý niệm trong đầu nháy mắt chợt tiến trong óc.
Ngẩng đầu lên nóc nhà , không tin nhíu nhíu mày. Nàng sao còn chưa đi?
Lại đem suy nghĩ một lần nữa trở về chuyện này, nhớ rõ lúc ta bị binh lính mang về tới , Tiểu Cúc nói ta sợ thứ gì đó ở bên ngoài, ta đây sợ là cái gì?
Nếu ta không đoán sai, nàng chỉ hẳn là mê cung đi. Từ vừa mới bắt đầu ta liền vì cái này mà hoang mang , bởi vì nếu muốn giam giữ một người có thể có rất nhiều biện pháp, hoàn toàn không tất yếu phải đi tạo ra một cái mê cung giả. Nhưng là nếu người này sợ hãi, hoặc nói là đối mê cung tâm lý có bóng ma a? Như vậy cũng rất dễ thuyết phục rồi.
Ngưng thần cẩn thận nghe xong thật lâu, xác định bốn phía đã không ai , mới xuống giường, vén tay áo lên, đi đến thùng nước thứ nhất mò sợi dây .
Chỉ chốc lát sau, cầm ra hai thứ này. Không sai, ta lúc ấy nghe được tiếng động của hai vật này rơi vào trong thùng nước.
Nếu ta không đoán sai, khi đó người ở trên nóc phòng là Tiểu Cúc đi. Cho nên ta lúc ấy trực tiếp nhảy vào trong nước, muốn dời đi lực chú ý của nàng.
Quả nhiên, sau khi nhìn đến ta y phục ẩm ướt , nàng lập tức mang quần áo khô đến cho ta.
Ta hẳn không ngu xuẩn cho rằng nàng sẽ trùng hợp vừa vặn tại lúc ta đang không biết làm thế nào với bộ quần áo, khi đó nàng liền"săn sóc" đưa tới y phục cho ta.
Ta xem trong tay nàng đều là quần áo mới, có ấn ký rồi. Trong lòng không tin cười lạnh một tiếng, quần áo của chính mình ? Một nha hoàn lại có quần áo tốt như vậy ? Lại vẫn gấp lại để ở nơi nào không mặc? Hẳn là rất sớm liền chuẩn bị tốt đi, chỉ là nguyên chủ nhân của thân thể này không muốn thay quần áo, để cho nàng không có cơ hội thôi.
Nàng tưởng là ta sẽ đem đồ vật để trong quần áo sao? Nguyên chủ nhân thân thể này cũng thật sự thông minh, là ta cũng nghĩ không tới có người sẽ bỏ đồ vật đến trong quần áo. Giả điên không gội đầu là vì muốn tránh đi.
Nghĩ tới đây, cảm thấy được nguyên chủ nhân thân thể này rất có năng lực làm đại sự , năng lực ẩn nhẫn người phi thường sao có thể bằng. Chỉ là ta tới cùng vẫn suy nghĩ một đêm kia đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì nàng là một người thông minh để ý đến như vậy mà lại bị hại chết rồi hả ?
Mò mẫm trong thùng nước rất nhiều lần, bảo đảm không có quên mới mang hai thứ kia đi tới bên cạnh bàn.
Một cái cái hộp nhỏ, một quyển sách.
Hiện tại xem ra, tựa hồ sự tình đã có chút manh mối rồi.
Ta hiện tại làm một cái lớn mật đoán rằng, ta hẳn là cùng Lệ phi có cừu oán rất thâm sâu, nàng mới lấy lòng nha hoàn Tiểu Cúc của ta, còn như như thế nào lấy lòng , có đúng như Tiểu Cúc nói lấy người nhà ra để áp chế nàng hay không , thật sự chỉ có các nàng tự mình biết , các nàng liên hợp lại hãm hại"Ta" . Mà trên thân ta hai thứ này đối với các nàng rất trọng yếu, cho nên các nàng cũng không có giết ta.
Thật cẩn thận cất kỹ hai thứ này, không tin nở nụ cười lạnh. Tiểu Cúc hai ngày này đột nhiên đối với ta rất tốt , nói vậy chính là vì hai thứ này đi. Trước nàng tưởng là ta thật sự điên rồi, cho nên ở trước mặt ta hoàn toàn không có bận tâm, thậm chí rất nhiều chuyện quan trọng cũng không có né tránh ta, cho nên lúc nàng nghe đến ta là giả điên mơi phản ứng lớn như vậy.
Nghĩ đến chuyện kia , ta không tin nở nụ cười, ta nghĩ muốn một buổi tối làm cách nào có thể moi ra một chút tin tức từ miệng của Tiểu Cúc , đáng tiếc nàng căn bản không phản ứng ta. Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể bắt đầu từ chuyện nàng có võ công đi , ta cảm thấy được nàng nên không hẳn là nha đầu đơn thuần, hoặc là có cái gì bí mật , lại nghĩ tới biện pháp lừa nàng. Nếu ta đoán sai lầm rồi, thì nàng khẳng định khi ta nói những lời điên khùng mới không để ý tới ta, lại không nghĩ rằng sao mà khéo, vừa lúc để cho cái đuôi của nàng rơi vào tay ta.
Mặc quần áo xong, ta lại đến bên giường nằm xuống.
Quả nhiên không ngoài sở liệu, thân thể này ẩn tàng rất nhiều bí mật.
Nhưng ta hiện tại duy nhất có thể khẳng định một việc , nguyên chủ nhân thân thể này có võ công, mà còn tuyệt không thấp hơn Tiểu Cúc kia.
Trước lúc ăn cơm ta cực kỳ rõ ràng cảm giác được có người tồn tại, khi đó Tiểu Cúc mới phản ứng kịp. Nhĩ lực tốt như vậy, thuyết minh"Ta" võ công không thấp, mà còn xem bộ dáng Tiểu Cúc cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn, thuyết minh ta có võ công hẳn là mọi người đều biết .
Đúng là có thể làm nương nương nói vậy cũng là cấp bập một tiểu thư khuê các đi, làm sao có thể đi học võ công a? Hay là nói nơi này nữ nhân đều là biết võ công ? Nghĩ đến Tiểu Cúc cũng chẳng phải cũng sẽ có võ công à, ta tạm thời không thèm nghĩ đến vấn đề này nữa .
Hiện tại tình huống còn có chút phức tạp, ta từ từ nhớ lại cuộc đối thoại với Tiểu Cúc,cố gắng đem tin tức sắp xếp lại một cách hoàn thiện.
Lần đầu tiên nhìn thấy Tiểu Cúc, ta vừa hỏi nàng lại thét chói tai, ta hẳn không khờ dại cho rằng nàng thật sự là bị vấn đề của ta dọa đến .
Đổi một cái góc độ, có lẽ nàng thật là bị ta dọa ? Trước khi ta đến nàng đã làm gì với thân thể này?
Có thể là nàng hại chết thân thể này? Không đúng, nếu là nàng hại chết chủ nhân thân thể này, vậy thời điểm nàng nhìn thấy ta thức dậy nên là hét lên mới đúng.
Hay là làm cho ta bị câm a? Đúng, như vậy lúc nàng nghe thấy ta nói mới có thể bị dọa thành như vậy, nói như vậy ta ăn gì đó thật sự có độc? Vẫn không đúng, thức ăn hàng ngày của ta vẫn do một mình nàng phụ trách đưa, nếu xảy ra vấn đề, không phải tuyên bố là nàng làm à, nàng là người thông minh như thế, không có khả năng đem chính mình đẩy lên đầu sóng . Có lẽ là dùng biện pháp khác. . . . . .
Ta đột nhiên nhớ tới thời điểm lúc ta mới vừa tiến vào thân thể này toàn thân đau đớn, một cái ý niệm trong đầu nháy mắt chợt tiến trong óc.
Ngẩng đầu lên nóc nhà , không tin nhíu nhíu mày. Nàng sao còn chưa đi?
Lại đem suy nghĩ một lần nữa trở về chuyện này, nhớ rõ lúc ta bị binh lính mang về tới , Tiểu Cúc nói ta sợ thứ gì đó ở bên ngoài, ta đây sợ là cái gì?
Nếu ta không đoán sai, nàng chỉ hẳn là mê cung đi. Từ vừa mới bắt đầu ta liền vì cái này mà hoang mang , bởi vì nếu muốn giam giữ một người có thể có rất nhiều biện pháp, hoàn toàn không tất yếu phải đi tạo ra một cái mê cung giả. Nhưng là nếu người này sợ hãi, hoặc nói là đối mê cung tâm lý có bóng ma a? Như vậy cũng rất dễ thuyết phục rồi.
Ngưng thần cẩn thận nghe xong thật lâu, xác định bốn phía đã không ai , mới xuống giường, vén tay áo lên, đi đến thùng nước thứ nhất mò sợi dây .
Chỉ chốc lát sau, cầm ra hai thứ này. Không sai, ta lúc ấy nghe được tiếng động của hai vật này rơi vào trong thùng nước.
Nếu ta không đoán sai, khi đó người ở trên nóc phòng là Tiểu Cúc đi. Cho nên ta lúc ấy trực tiếp nhảy vào trong nước, muốn dời đi lực chú ý của nàng.
Quả nhiên, sau khi nhìn đến ta y phục ẩm ướt , nàng lập tức mang quần áo khô đến cho ta.
Ta hẳn không ngu xuẩn cho rằng nàng sẽ trùng hợp vừa vặn tại lúc ta đang không biết làm thế nào với bộ quần áo, khi đó nàng liền"săn sóc" đưa tới y phục cho ta.
Ta xem trong tay nàng đều là quần áo mới, có ấn ký rồi. Trong lòng không tin cười lạnh một tiếng, quần áo của chính mình ? Một nha hoàn lại có quần áo tốt như vậy ? Lại vẫn gấp lại để ở nơi nào không mặc? Hẳn là rất sớm liền chuẩn bị tốt đi, chỉ là nguyên chủ nhân của thân thể này không muốn thay quần áo, để cho nàng không có cơ hội thôi.
Nàng tưởng là ta sẽ đem đồ vật để trong quần áo sao? Nguyên chủ nhân thân thể này cũng thật sự thông minh, là ta cũng nghĩ không tới có người sẽ bỏ đồ vật đến trong quần áo. Giả điên không gội đầu là vì muốn tránh đi.
Nghĩ tới đây, cảm thấy được nguyên chủ nhân thân thể này rất có năng lực làm đại sự , năng lực ẩn nhẫn người phi thường sao có thể bằng. Chỉ là ta tới cùng vẫn suy nghĩ một đêm kia đã xảy ra chuyện gì? Vì cái gì nàng là một người thông minh để ý đến như vậy mà lại bị hại chết rồi hả ?
Mò mẫm trong thùng nước rất nhiều lần, bảo đảm không có quên mới mang hai thứ kia đi tới bên cạnh bàn.
Một cái cái hộp nhỏ, một quyển sách.
Hiện tại xem ra, tựa hồ sự tình đã có chút manh mối rồi.
Ta hiện tại làm một cái lớn mật đoán rằng, ta hẳn là cùng Lệ phi có cừu oán rất thâm sâu, nàng mới lấy lòng nha hoàn Tiểu Cúc của ta, còn như như thế nào lấy lòng , có đúng như Tiểu Cúc nói lấy người nhà ra để áp chế nàng hay không , thật sự chỉ có các nàng tự mình biết , các nàng liên hợp lại hãm hại"Ta" . Mà trên thân ta hai thứ này đối với các nàng rất trọng yếu, cho nên các nàng cũng không có giết ta.
Thật cẩn thận cất kỹ hai thứ này, không tin nở nụ cười lạnh. Tiểu Cúc hai ngày này đột nhiên đối với ta rất tốt , nói vậy chính là vì hai thứ này đi. Trước nàng tưởng là ta thật sự điên rồi, cho nên ở trước mặt ta hoàn toàn không có bận tâm, thậm chí rất nhiều chuyện quan trọng cũng không có né tránh ta, cho nên lúc nàng nghe đến ta là giả điên mơi phản ứng lớn như vậy.
Nghĩ đến chuyện kia , ta không tin nở nụ cười, ta nghĩ muốn một buổi tối làm cách nào có thể moi ra một chút tin tức từ miệng của Tiểu Cúc , đáng tiếc nàng căn bản không phản ứng ta. Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có thể bắt đầu từ chuyện nàng có võ công đi , ta cảm thấy được nàng nên không hẳn là nha đầu đơn thuần, hoặc là có cái gì bí mật , lại nghĩ tới biện pháp lừa nàng. Nếu ta đoán sai lầm rồi, thì nàng khẳng định khi ta nói những lời điên khùng mới không để ý tới ta, lại không nghĩ rằng sao mà khéo, vừa lúc để cho cái đuôi của nàng rơi vào tay ta.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook