Khi Nữ Phụ Thành Nhân Vật Chính
-
Chương 47
Tại nhà hàng Tiêu Ngạn, sau khi tới phòng đã đặt sẵn, Tống Nghiêm Tịch nhìn thực đơn, Dương Thiên Lỗi cười nói:
- Hai vị, mời chọn món ăn trước!
- Cho tôi món shumai, gà hầm, sườn xào chua ngọt, và món vịt quay!
Tống Nghiêm Tịch không khách sáo, anh gọi bóin món mà An Diệp Lạc thích nhất. Gấp cuốn menu lại để qua một bên. Dương Thiên Lỗi quay sang nhìn An Diệp Lạc cười nói:
- Chủ tịch Diệp, mời cô chọn!
- Không cần, anh ấy đã chọn cho tôi rồi!- An Diệp Lạc lắc đầu.
- À, vâng!- Dương Thiên Lỗi ngượng ngùng cười. Sau đó cũng gọi cho mình vài món.
Trong bữa cơm, thấy hai người An Diệp Lạc cùng Tống Nghiêm Tịch trong bữa ăn đều không nói chuyện nên hai người không dám nói gì.
Khi bữa ăn gần xong, Triệu Hạ Nhiên đứng dậy nói:
- Hai người cứ dùng tự nhiên, tôi vào trong nhà vệ sinh một chút!
Nói xong, cô ta đứng dậy rời đi, An Diệp Lạc nhìn cô ta sau đó lại dùng cơm như cũ. Tống Nghiêm Tịch ngồi bên cạnh, thấy cô nhìn Triệu Hạ Nhiên nhưng anh vẫn im lặng, anh biết khi về nhà cô sẽ nói cho anh biết.
15 phút sau, Triệu Hạ Nhiên quay trở lại cười thật tươi nói:
- Lúc nãy đi vệ sinh mình đã thanh toán tiền rồi! Mọi người cứ dùng thoải mái nhé!
- Vậy sao được? Bữa này mình mời mà!- An Diệp Lạc tỏ ra kinh ngạc hỏi.
- Có sao đâu! Mình trả cũng được mà!- Triệu Hạ Nhiên từ chối.
Thấy An Diệp Lạc không nói gì, Triệu Hạ Nhiên nháy mắt với Dương Thiên Lỗi, thấy vậy, anh vội cười nói:
- Nếu chủ tịch Diệp thấy ngại thì lần sau mời lại vợ chồng tôi là được rồi, em thấy đúng không vợ?
- Đúng, đúng!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu vội vàng phủ định.
- Thôi được rồi, vậy mấy hôm nữa mình sẽ mời cậu đi với mình tới một nơi được không?- An Diệp Lạc thoả hiệp nói.
- Được chứ! Mình đồng ý ngay, khi nào đi chỉ cần cậu gọi điện cho mình là được!- Triệu Hạ Nhiên đồng ý ngay lập tức.
Bữa cơm kết thúc, bốn người đia về hai ngả, ngồi trong xe, Tống Nghiêm Tịch nói:
- Diệp Hoành Nghị mở tiệc tối nay, lão ta đưa thiệp tới cho anh!
- Là Diệp Hi Nghi đưa cho anh?- An Diệp Lạc không phải hỏi mà là khẳng định.
- Ừ! Có lẽ anh nên kết thúc cuộc chơi sớm, nếu không cô ta ngày nào cũng tới tìm anh, mệt muốn chết!
- Ha ha, được người đẹp theo đuổi thì anh phải thấy hãnh diễn chứ?- An Diệp Lạc trêu đùa.
- Có mình vợ là đủ rồi!
- Mấy giờ dự tiệc?
- 7 giờ 30 phút!
- Ừ!
- Giờ anh đưa em về công ty rồi anh về công ty luôn, chiều tan việc anh tới đón!
- Không cần đâu, em tự về cũng được, anh không phải còn đi dự tiệc sao?
- Tiệc cũng không quan trọng bằng vợ mình!
An Diệp Lạc hết cách với anh, hai năm nay bên nhau sớm chiều, cô quá hiểu tính cách anh, cô càng từ chối thì anh càng làm, cho nên tốt nhất cô cứ im lặng coi như chấp nhận. Nhưng dù vậy, cô cũng không thể ghét anh, vì tất cả những gì anh làm đều là vì cô, vậy thì thử hỏi, cô làm sao có thể ghét anh cho được!
Hai người chia tay ở cổng công ty, sau khi An Diệp Lạc xuống xe bước vào trong công ty, thói quen phải nhìn thấy cô bước vào trong công ty rồi anh mới rời đi
Trở lại công ty, vào phòng mình không thấy Diệp Hi Nghi khiến anh thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối, tại Diệp gia!
Khi Tống Nghiêm Tịch tới thì bữa tiệc đã nhập được 30 phút, khi anh xuống xe, Diệp Hi Nghi với bộ đầm màu trắng liền chạy ra đón anh, nhìn anh, cô ta phụng phịu trách:
- Anh tới muộn, làm người ta chờ mãi!
- Tôi có việc bận!
Nói xong anh bước vào trong, gặp Diệp Hoành Nghị, lão nhìn thấy anh tới liền cười vui vẻ, giọng trách cứ nói:
- Nghiêm Tịch! Cháu tới muộn 30 phút!
- Dạ! Xin lỗi Diệp lão gia!
- Vậy ta phạt cháu uống với ta một ly rượu, cháu không chê rượu của lão già này chứ?
- Dạ!
Diệp Hoành Nghị vừa nói xong thì Diệp Hi Nghi đem ly rượu tới đưa cho anh:
- Rượu của anh đây!
- Cám ơn!
Tống Nghiêm Tịch không nhìn Diệp Hi Nghi, anh cầm ly rượu cô ta đưa tới, chạm ly cùng Diệp lão gia. Diệp Hoành Nghị cười tươi cùng chạm ly với anh sau đó uống cạn, nhìn anh uống xong, lão cười thật to nói ba tiếng "tốt, tốt, tốt" rồi rời đi. Trước khi đi, lão lén nhìn Diệp Hi Nghi, khi thấy cô ta gật đầu liền rời đi ngay.
Tống Nghiêm Tịch không phát hiện ra, mà có phát hiện anh cũng chỉ nghĩ lão muốn con gái mình dính anh như những lần dự tiệc trước.
- Hai vị, mời chọn món ăn trước!
- Cho tôi món shumai, gà hầm, sườn xào chua ngọt, và món vịt quay!
Tống Nghiêm Tịch không khách sáo, anh gọi bóin món mà An Diệp Lạc thích nhất. Gấp cuốn menu lại để qua một bên. Dương Thiên Lỗi quay sang nhìn An Diệp Lạc cười nói:
- Chủ tịch Diệp, mời cô chọn!
- Không cần, anh ấy đã chọn cho tôi rồi!- An Diệp Lạc lắc đầu.
- À, vâng!- Dương Thiên Lỗi ngượng ngùng cười. Sau đó cũng gọi cho mình vài món.
Trong bữa cơm, thấy hai người An Diệp Lạc cùng Tống Nghiêm Tịch trong bữa ăn đều không nói chuyện nên hai người không dám nói gì.
Khi bữa ăn gần xong, Triệu Hạ Nhiên đứng dậy nói:
- Hai người cứ dùng tự nhiên, tôi vào trong nhà vệ sinh một chút!
Nói xong, cô ta đứng dậy rời đi, An Diệp Lạc nhìn cô ta sau đó lại dùng cơm như cũ. Tống Nghiêm Tịch ngồi bên cạnh, thấy cô nhìn Triệu Hạ Nhiên nhưng anh vẫn im lặng, anh biết khi về nhà cô sẽ nói cho anh biết.
15 phút sau, Triệu Hạ Nhiên quay trở lại cười thật tươi nói:
- Lúc nãy đi vệ sinh mình đã thanh toán tiền rồi! Mọi người cứ dùng thoải mái nhé!
- Vậy sao được? Bữa này mình mời mà!- An Diệp Lạc tỏ ra kinh ngạc hỏi.
- Có sao đâu! Mình trả cũng được mà!- Triệu Hạ Nhiên từ chối.
Thấy An Diệp Lạc không nói gì, Triệu Hạ Nhiên nháy mắt với Dương Thiên Lỗi, thấy vậy, anh vội cười nói:
- Nếu chủ tịch Diệp thấy ngại thì lần sau mời lại vợ chồng tôi là được rồi, em thấy đúng không vợ?
- Đúng, đúng!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu vội vàng phủ định.
- Thôi được rồi, vậy mấy hôm nữa mình sẽ mời cậu đi với mình tới một nơi được không?- An Diệp Lạc thoả hiệp nói.
- Được chứ! Mình đồng ý ngay, khi nào đi chỉ cần cậu gọi điện cho mình là được!- Triệu Hạ Nhiên đồng ý ngay lập tức.
Bữa cơm kết thúc, bốn người đia về hai ngả, ngồi trong xe, Tống Nghiêm Tịch nói:
- Diệp Hoành Nghị mở tiệc tối nay, lão ta đưa thiệp tới cho anh!
- Là Diệp Hi Nghi đưa cho anh?- An Diệp Lạc không phải hỏi mà là khẳng định.
- Ừ! Có lẽ anh nên kết thúc cuộc chơi sớm, nếu không cô ta ngày nào cũng tới tìm anh, mệt muốn chết!
- Ha ha, được người đẹp theo đuổi thì anh phải thấy hãnh diễn chứ?- An Diệp Lạc trêu đùa.
- Có mình vợ là đủ rồi!
- Mấy giờ dự tiệc?
- 7 giờ 30 phút!
- Ừ!
- Giờ anh đưa em về công ty rồi anh về công ty luôn, chiều tan việc anh tới đón!
- Không cần đâu, em tự về cũng được, anh không phải còn đi dự tiệc sao?
- Tiệc cũng không quan trọng bằng vợ mình!
An Diệp Lạc hết cách với anh, hai năm nay bên nhau sớm chiều, cô quá hiểu tính cách anh, cô càng từ chối thì anh càng làm, cho nên tốt nhất cô cứ im lặng coi như chấp nhận. Nhưng dù vậy, cô cũng không thể ghét anh, vì tất cả những gì anh làm đều là vì cô, vậy thì thử hỏi, cô làm sao có thể ghét anh cho được!
Hai người chia tay ở cổng công ty, sau khi An Diệp Lạc xuống xe bước vào trong công ty, thói quen phải nhìn thấy cô bước vào trong công ty rồi anh mới rời đi
Trở lại công ty, vào phòng mình không thấy Diệp Hi Nghi khiến anh thở phào nhẹ nhõm.
Buổi tối, tại Diệp gia!
Khi Tống Nghiêm Tịch tới thì bữa tiệc đã nhập được 30 phút, khi anh xuống xe, Diệp Hi Nghi với bộ đầm màu trắng liền chạy ra đón anh, nhìn anh, cô ta phụng phịu trách:
- Anh tới muộn, làm người ta chờ mãi!
- Tôi có việc bận!
Nói xong anh bước vào trong, gặp Diệp Hoành Nghị, lão nhìn thấy anh tới liền cười vui vẻ, giọng trách cứ nói:
- Nghiêm Tịch! Cháu tới muộn 30 phút!
- Dạ! Xin lỗi Diệp lão gia!
- Vậy ta phạt cháu uống với ta một ly rượu, cháu không chê rượu của lão già này chứ?
- Dạ!
Diệp Hoành Nghị vừa nói xong thì Diệp Hi Nghi đem ly rượu tới đưa cho anh:
- Rượu của anh đây!
- Cám ơn!
Tống Nghiêm Tịch không nhìn Diệp Hi Nghi, anh cầm ly rượu cô ta đưa tới, chạm ly cùng Diệp lão gia. Diệp Hoành Nghị cười tươi cùng chạm ly với anh sau đó uống cạn, nhìn anh uống xong, lão cười thật to nói ba tiếng "tốt, tốt, tốt" rồi rời đi. Trước khi đi, lão lén nhìn Diệp Hi Nghi, khi thấy cô ta gật đầu liền rời đi ngay.
Tống Nghiêm Tịch không phát hiện ra, mà có phát hiện anh cũng chỉ nghĩ lão muốn con gái mình dính anh như những lần dự tiệc trước.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook