Khí Người Cũ, Đón Người Mới
-
Chương 53
Cv phong ba
Hôm nay, Lục tổng vừa ngâm nga khúc nhạc vừa làm việc, thời tiết tốt, tâm tình của anh cũng rất tốt. Có thể không tốt sao được, nhà có kiều thê con nhỏ, cuộc sống mỹ mãn, sự nghiệp thuận lợi. Ha ha, hắn nhịn không được phải cười lớn.
Cánh cửa bị đá văng ra một cách thô bạo, Nhị ca của anh – Cố Lãng chỉ khác một chút với ngày xưa về phong độ, đang tức giận ngút trời đi đến. “Rầm” đánh một cái lên bàn làm việc của anh.
Một câu ngâm nga còn chưa ra đến miệng đã tắt ngúm trong họng Lục Nhược. Anh nuốt một ngụm nước miếng, sau lại ưỡn ngực tận lực đón tiếp Nhị ca đang không khống chế được, “Làm… làm gì?” Muốn có ngày tháng đơn thuần như vậy, có không ít lần bị Cố Lãng chọc phá.
“Quản vợ cậu cho tốt, bắng không anh…!” Lại tức giận, Cố Lãng công tử cũng không nói nên lời, thầm nguyền rủa người đàn bà đang nói đến, cặp mắt hoa đào dài nhỏ của anh quét qua giữa hai chân Lục Nhược, “Bằng không liền hủy đi tính phúc kiếp sau của em dâu!”
Cố Lãng phải tức đến điên rồi, quát: “Trở về hỏi vợ cậu đã làm chuyện tốt gì, về sau đừng nghĩ đến gần Tiểu Mạn nữa!”
Đầu Lục Nhược ong ong trở về nhà. Mặc dù vợ mình không có việc gì lớn, nhưng mà chuyện nhân duyên thì rất tốt, giống như những cô gái khó chịu đều có thể chơi với cô rất vui vẻ, càng miễn bàn Tần Tiểu Mạn thích cô như thế nào. Có thể xảy ra chuyện gì được? Lục Nhược nhướn mắt với không khí, Cố Lãng kia gặp phải chuyện gì với Tần Tiểu Mạn thì luôn nhìn gà hóa quốc, khẩn trương hề hề.
Mộ Tây đang bận rộn trước máy tính, Lục Nhược từ từ nhớ lại chuyện hồi chiều, “Nhị Tây, em với Nhị tẩu có chuyện gì vậy? Hôm nay Nhị ca nổi cáu. Nói cho anh nghe một chút đi, về sau anh cũng có dũng khí đi bắt nạt anh ấy!”
Mộ Tây cứng đờ người, nhanh chóng tắt đi tất cả các cửa sổ. Nở nụ cười, “Có thể có cái gì được, nói không chừng miệng Tiểu Mạn không tốt nói trúng tim đen Cố Lãng… A, Lục Nhược, em làm món anh thích nhất, thịt kho tàu, anh nhanh đi ăn đi.”
Lục Nhược bị người vợ đang chột dạ của anh kéo đi rồi.
Nhưng mà, anh rất tinh ranh nha, không thấy Mộ Tây có bộ dáng có tật giật mình như vậy.
Buối tối, Lục Nhược rất khác thường, nhiệt tình rút cạn thể lực Mộ Tây, đắp chăn kỹ lưỡng cho cô xong, anh đứng dậy mặc quần áo mở máy tính.
Nhớ tới có rất nhiều phụ nữ có yêu ảo ở bên ngoài… vân vân và mây mây, thần kinh của Lục Nhược lập tức căng thẳng. History và tất cả thực sự sạch sẽ.
Lục Nhược cười lạnh tiến hành hôi phục dữ liệu, thành công tìm được một folder được giấu rất kỹ. Sau khi mở ra, bên trong mà lấy file ghi âm. Đeo tai nghe vào xong, mặt Lục Nhược lập tức vặn vẹo. Cô ấy muốn chết!
Nói về tối hôm qua, Cố Lãng mượn bút ghi âm của Tần Tiểu Mạn, phát hiện có một file, liền tùy tiện mở ra nghe.
Một giọng nói mơ màng, cúi đầu rên/thở dài, thở dốc. “Tiểu Mạn…” Cố Lãng nghe đến đó, hóa đá.
Này, đây là lúc bọn họ phát ra những tiếng động như vậy. Tâm tình Cố Lãng phức tạp, khó trách thời gian gần đây Tần Tiểu Mạn luôn ôm bút ghi âm, thì ra… Cố Lãng thâm chí còn nở nụ cười khoan dung, đây là vợ mình muốn gia tăng một chút tình thú đi. Ai ngờ về sau lại nghe một giọng nữ quen thuộc.
“Giọng nói của người đàn ông rất lạnh, cứng rắn, chưa dao động gì, vừa nghe liền biết là người có kinh nghiệm. Lục Nhược là giọng điệu trẻ con, mềm nhạt một chút. Giọng của người kia nhà chị là hợp nhất. Công được, thụ được… Vậy nên cho chị nói, để nó ở đầu giường là được, anh ấy sẽ không chú ý đến đâu. Giao cho chị đó, Tiểu Mạn…”
Công được, thụ được, công được, thụ được… Cố Lãng mơ hồ bùng nổ, cái giọng của người bày kế trong đó, là của vợ của Tiểu Tam!
Lúc Tần Tiểu Mạn thét chói tai chạy vào phòng bếp lấy đồ thì đã bị nụ cười âm trầm đến rợn người của Cố Lãng làm cho sợ run lên. Có thể biết, lần đó cô bị chỉnh thê thảm tới mức nào.
Nhị Tây, tôi không phải cố ý.
Tần Tiểu Mạn khóc không ra nước mắt. Lần đó gặp nhau, Mộ Tây hứng trí bừng bừng nói ra quyết định của cô ấy, Tần Tiểu Mạn ở bên kia nghịch bút ghi âm, không chú ý liền mở nó ra.
Lục Nhược nghiến răng nghiến lợi gọi vợ đang ngủ say dậy, “Nhị Tây, giọng nói ở dưới kia là của ai?”
“Hả?” Mộ Tây dụi dụi mắt, nghi hoặc nhìn anh.
Mộ Tây không ngốc, nhìn bộ dáng phát điên của anh thì đã biết sự tình đã bại lộ, “Cái kia, không phải là em cố ý. Cái kia…”
Kỳ thật gần đây cô rất mê nghe truyện audio. Nghe được thì lại nghĩ chính mình làm, sau đó cô chú ý tới giọng của chồng cũng hai anh trai của anh cũng thích hợp.
Cô muốn có giọng H thực sự, kết quả là…
Hết ngoại truyện 6
Hôm nay, Lục tổng vừa ngâm nga khúc nhạc vừa làm việc, thời tiết tốt, tâm tình của anh cũng rất tốt. Có thể không tốt sao được, nhà có kiều thê con nhỏ, cuộc sống mỹ mãn, sự nghiệp thuận lợi. Ha ha, hắn nhịn không được phải cười lớn.
Cánh cửa bị đá văng ra một cách thô bạo, Nhị ca của anh – Cố Lãng chỉ khác một chút với ngày xưa về phong độ, đang tức giận ngút trời đi đến. “Rầm” đánh một cái lên bàn làm việc của anh.
Một câu ngâm nga còn chưa ra đến miệng đã tắt ngúm trong họng Lục Nhược. Anh nuốt một ngụm nước miếng, sau lại ưỡn ngực tận lực đón tiếp Nhị ca đang không khống chế được, “Làm… làm gì?” Muốn có ngày tháng đơn thuần như vậy, có không ít lần bị Cố Lãng chọc phá.
“Quản vợ cậu cho tốt, bắng không anh…!” Lại tức giận, Cố Lãng công tử cũng không nói nên lời, thầm nguyền rủa người đàn bà đang nói đến, cặp mắt hoa đào dài nhỏ của anh quét qua giữa hai chân Lục Nhược, “Bằng không liền hủy đi tính phúc kiếp sau của em dâu!”
Cố Lãng phải tức đến điên rồi, quát: “Trở về hỏi vợ cậu đã làm chuyện tốt gì, về sau đừng nghĩ đến gần Tiểu Mạn nữa!”
Đầu Lục Nhược ong ong trở về nhà. Mặc dù vợ mình không có việc gì lớn, nhưng mà chuyện nhân duyên thì rất tốt, giống như những cô gái khó chịu đều có thể chơi với cô rất vui vẻ, càng miễn bàn Tần Tiểu Mạn thích cô như thế nào. Có thể xảy ra chuyện gì được? Lục Nhược nhướn mắt với không khí, Cố Lãng kia gặp phải chuyện gì với Tần Tiểu Mạn thì luôn nhìn gà hóa quốc, khẩn trương hề hề.
Mộ Tây đang bận rộn trước máy tính, Lục Nhược từ từ nhớ lại chuyện hồi chiều, “Nhị Tây, em với Nhị tẩu có chuyện gì vậy? Hôm nay Nhị ca nổi cáu. Nói cho anh nghe một chút đi, về sau anh cũng có dũng khí đi bắt nạt anh ấy!”
Mộ Tây cứng đờ người, nhanh chóng tắt đi tất cả các cửa sổ. Nở nụ cười, “Có thể có cái gì được, nói không chừng miệng Tiểu Mạn không tốt nói trúng tim đen Cố Lãng… A, Lục Nhược, em làm món anh thích nhất, thịt kho tàu, anh nhanh đi ăn đi.”
Lục Nhược bị người vợ đang chột dạ của anh kéo đi rồi.
Nhưng mà, anh rất tinh ranh nha, không thấy Mộ Tây có bộ dáng có tật giật mình như vậy.
Buối tối, Lục Nhược rất khác thường, nhiệt tình rút cạn thể lực Mộ Tây, đắp chăn kỹ lưỡng cho cô xong, anh đứng dậy mặc quần áo mở máy tính.
Nhớ tới có rất nhiều phụ nữ có yêu ảo ở bên ngoài… vân vân và mây mây, thần kinh của Lục Nhược lập tức căng thẳng. History và tất cả thực sự sạch sẽ.
Lục Nhược cười lạnh tiến hành hôi phục dữ liệu, thành công tìm được một folder được giấu rất kỹ. Sau khi mở ra, bên trong mà lấy file ghi âm. Đeo tai nghe vào xong, mặt Lục Nhược lập tức vặn vẹo. Cô ấy muốn chết!
Nói về tối hôm qua, Cố Lãng mượn bút ghi âm của Tần Tiểu Mạn, phát hiện có một file, liền tùy tiện mở ra nghe.
Một giọng nói mơ màng, cúi đầu rên/thở dài, thở dốc. “Tiểu Mạn…” Cố Lãng nghe đến đó, hóa đá.
Này, đây là lúc bọn họ phát ra những tiếng động như vậy. Tâm tình Cố Lãng phức tạp, khó trách thời gian gần đây Tần Tiểu Mạn luôn ôm bút ghi âm, thì ra… Cố Lãng thâm chí còn nở nụ cười khoan dung, đây là vợ mình muốn gia tăng một chút tình thú đi. Ai ngờ về sau lại nghe một giọng nữ quen thuộc.
“Giọng nói của người đàn ông rất lạnh, cứng rắn, chưa dao động gì, vừa nghe liền biết là người có kinh nghiệm. Lục Nhược là giọng điệu trẻ con, mềm nhạt một chút. Giọng của người kia nhà chị là hợp nhất. Công được, thụ được… Vậy nên cho chị nói, để nó ở đầu giường là được, anh ấy sẽ không chú ý đến đâu. Giao cho chị đó, Tiểu Mạn…”
Công được, thụ được, công được, thụ được… Cố Lãng mơ hồ bùng nổ, cái giọng của người bày kế trong đó, là của vợ của Tiểu Tam!
Lúc Tần Tiểu Mạn thét chói tai chạy vào phòng bếp lấy đồ thì đã bị nụ cười âm trầm đến rợn người của Cố Lãng làm cho sợ run lên. Có thể biết, lần đó cô bị chỉnh thê thảm tới mức nào.
Nhị Tây, tôi không phải cố ý.
Tần Tiểu Mạn khóc không ra nước mắt. Lần đó gặp nhau, Mộ Tây hứng trí bừng bừng nói ra quyết định của cô ấy, Tần Tiểu Mạn ở bên kia nghịch bút ghi âm, không chú ý liền mở nó ra.
Lục Nhược nghiến răng nghiến lợi gọi vợ đang ngủ say dậy, “Nhị Tây, giọng nói ở dưới kia là của ai?”
“Hả?” Mộ Tây dụi dụi mắt, nghi hoặc nhìn anh.
Mộ Tây không ngốc, nhìn bộ dáng phát điên của anh thì đã biết sự tình đã bại lộ, “Cái kia, không phải là em cố ý. Cái kia…”
Kỳ thật gần đây cô rất mê nghe truyện audio. Nghe được thì lại nghĩ chính mình làm, sau đó cô chú ý tới giọng của chồng cũng hai anh trai của anh cũng thích hợp.
Cô muốn có giọng H thực sự, kết quả là…
Hết ngoại truyện 6
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook