Khát Vọng Trỗi Dậy
-
Chương 542: Phụ chương 53 – Mắt đền mắt, răng đền răng
KWANG!
Một tiếng nổ dữ dội vang lên trong không trung. Vụ nổ làm Seol Jihu lẫn con quái vật bị hất ngược về phía sau.
—Kiuk!
Đập mạnh vào bức tường, con quái vật rên lên một tiếng. Nó hơi sửng sốt trước sức mạnh khủng bố ẩn trong cuộc tấn công của Seol Jihu. Sức mạnh đó ghê gớm đến nỗi nó phải ngẩn người ra.
Nhưng nếu sát thương mà nó hứng chịu lại lớn đến mức này, thì kẻ thù cũng không khá hơn là bao. Trong khi đó, nó lại là một “thần tạo” nên nó có lợi thế hơn.
Nghĩ vậy, con quái vật bình tâm lại và định thần lại. Tuy nhiên, nó nhanh chóng bị sốc trong giây phút tiếp theo.
Kẻ thù đã phóng tới cùng một luồng sáng chói lọi.
—Kiiiiiii!
Con quái vật vội vã vung móng vuốt. Vì sự việc diễn ra quá nhanh, nên nó cũng không biết là mình vừa cản được đối thủ, hay đối thủ đã né tránh. Nó chỉ biết rằng luồng sáng đã khựng lại trước khi chạm vào cổ nó.
Con quái vật thở hổn hển khi thấy Seol Jihu nhẹ nhàng xuống đất. Nó thực sự ngạc nhiên và sửng sốt.
Sức mạnh và tốc độ của nhân loại kia không hề thua kém nó chút nào. Thậm chí còn vượt trội hơn.
Cùng lúc đó, Seol Jihu hơi nghiêng đầu.
“… Thật kỳ lạ.”
Cậu ta lẩm bẩm.
“Ngươi … Chẳng có gì đặc biệt.”
—Kiik?
Con quái vật nao núng. Đến lúc đó nó mới nhận ra rằng mình bị thiếu một thứ gì đó.
Nó từ từ nâng cánh tay lên, cánh tay mà nó dùng để chặn luồng sáng. Hóa ra nửa cánh tay và những móng vuốt nhọn hoắt của nó đã vỡ vụn từ bao giờ.
Sự bối rối chuyển thành sự hoảng loạn và sợ sệt.
Đó là chuyện đương nhiên. Kẻ thù mà nó nghĩ rằng chỉ như một con kiến yếu đuối, không ngờ lại mạnh mẽ đến phi thường.
Không dám khinh địch nữa, con quái vật lùi lại và quan sát kỹ Seol Jihu.
-….
Khi kiểm tra kỹ hơn, nó càng hoảng hốt. Thân thể Seol Jihu không những được bao bọc bằng năng lượng trừ tà, mà còn tỏa ra thần tính.
Nó không hiểu và không biết ai đã tạo ra đối thủ này, nhưng nhân loại trước mặt nó là một thực thể có khả năng sát thần.
—Krrrrr…!
Một chiếc lưỡi dài đột nhiên bắn ra khỏi miệng con quái vật. Nó vội vã tấn công, hòng bảo toàn tính mạng.
Seol Jihu đạp xuống đất và tung người lên cao. Chiếc lưỡi đuổi theo cậu nhưng không kịp, nó tự xoắn lại trong vô vọng.
Seol Jihu bay vòng vòng trên không. Cậu đáp xuống bên cạnh cơ thể chính của con quái vật, và giơ cây thương lên.
Chính lúc đó.
Pukak! Một xúc tu đột nhiên bật ra khỏi cánh tay bị gãy của con quái vật và cuộn quanh cánh tay cầm thương của Seol Jihu.
Con quái vật cố gắng siết chặt cánh tay cậu ta như thể muốn bóp nát nó.
Nó đoán rằng đây là một sai lầm của Seol Jihu. Chắc nhân loại kia không ngờ rằng nó có thể hồi phục nhanh như vậy.
Tuy nhiên, gương mặt của Seol Jihu rất bình tĩnh.
“Hmm. Vậy là, ngươi chỉ biết tận dụng sức mạnh có sẵn từ khi ra đời??”
Giây phút tiếp theo, Con quái vật lại bị sốc.
Xoẹt!!
Seol Jihu giơ bàn tay trái lên, dồn mana vào bàn tay và chém xuống cánh tay phải. Cú chém chứa mana khiến cánh tay phải đang cầm Thần thương bị đứt lìa khỏi khớp vai.
Tiếp theo, lòng bàn tay trái của Seol Jihu đột nhiên áp sát mặt nó.
“Ngươi làm ta nhớ đến một kẻ thù cũ…”
Năm luồng kiếm khí mạnh mẽ bắn ra khỏi lòng bàn tay trái của Seol Jihu.
Bùm, Bùm, Bùm, Bùm!
Vô số kiếm khí ập tới làm con quái vật bị đánh bay trở lại, phá vỡ các bức tường.
—Kiiiiuuuuk!
Chất lỏng màu đen trào ra khỏi những vết thương của nó. Dù nó cố gắng đứng dậy thủ thế, nhưng tâm trí nó đã hoàn toàn bị chấn động.
“Những kẻ như thế thường trở nên vô dụng khi đối mặt với sức mạnh áp đảo. Để xem ngươi có làm được gì tốt hơn không”.
Con quái vật nao núng.
“Sao hả??” – Seol Jihu nhếch mép và uống một bình Elixeer – “Ngươi nghĩ rằng chỉ ngươi mới có thể tái tạo được ư?”
Seol hơi vặn vẹo vai phải, và một cánh tay mới mọc ra.
“Ta có cần giả vờ đau hơn một chút không?”
Seol Jihu ném cái chai rỗng xuống đất, rồi vung tay.
Thần Thương bay đi như một boomerang, cắt phăng cái lưỡi của con quái vật và bay trở lại.
Khác. Rất khác.
Mặc dù con quái vật không thể hiểu tại sao, nhưng nó có cảm giác rằng sinh vật trước mặt nó khác hẳn những nhân loại bình thường.
Và sinh vật đó đang áp đảo mộ “thần tạo” như nó.
Điều đó làm nó nổi cơn thịnh nộ.
Niềm tự hào của nó đã bùng lên.
—KIIIIIIIIIIII!
Một làn sóng âm cao tần ập đến tai Seol Jihu. Con quái vật cuộn tròn lại, cơ thể của nó đột ngột biến đổi.
Crack!
Craaaaaaack!
Cánh tay và đôi chân dài của nó nó mọc ra những chiếc gai độc, còn cơ thể thì gồ lên như một lực sĩ cơ bắp. Trong khoảnh khắc tiếp theo, con quái vật gầm lên và lao vào Seol Jihu.
Sau khi thu hẹp khoảng cách, nó vung tay. Mặc dù cú đánh của nó chứa đựng kình lực phi thường và tốc độ hung hãn, nhưng…
VÚT!
Đòn tấn công không trúng đích.
Con quái vật vung cánh tay phải rồi lại tay trái về phía Seol Jihu, nhưng cậu đã nhẹ nhàng nhảy lên và đứng sau lưng con quái vật.
Con quái vật vội vã xoay người lại và dùng cánh tay trái như một chiếc roi để quất mạnh vào Seol Jihu. Thật không may, đòn tấn công lại rơi vào hư không. Seol Jihu đã sang phía đối diện.
Con quái vật có cảm giác như nó đang bị đùa giỡn.
Lần này, một cú đánh nặng nề giáng xuống đầu nó. Seol Jihu dùng cán thương bổ một cú vào đầu nó.
Cơ thể của con quái vật lắc lư, nghiêng ngả. Nhưng nó vẫn trụ chân như một con quay, và vung cánh tay quét ngang hông cậu.
Seol Jihu nhanh chóng cúi xuống.
Vút!!
Một làn gió ớn lạnh lướt qua cổ và lưng. Ngay khi khi tay con quái vật lướt qua, Seol nhổm dậy
Cây thương phun ra một luồng sáng vàng chói và xuyên qua bụng con quái vật.
—Keeeeeeu…!
Con quái vật thở dốc. Bụng nó bị Thần Thương xuyên thấu thành một lỗ hổng, chất lỏng màu đen cuồn cuộn trào ra…
—Kuaaaaaaa!
Thế rồi, từ phần xương cụt của nó bỗng mọc ra một cái đuôi. Cái đuôi hất Seol Jihu lên không trung, và quật ném mạnh.
Một tiếng nổ dữ dội vang lên. Seol Jihu bị bắn ra xa, làm những tảng đá vỡ vụn, và một đám bụi mù mịt bay lên.
—Kiik… Kiiik….
Con quái vật vừa thở hổn hển, vừa cười hớn hở. Mặc dù kẻ thù rất giỏi trong việc né tránh những đòn tấn công của nó, nhưng sau cú đánh trực diện đó, có lẽ nhân loại kia đã…
—Kiik?
Con quái vật bỗng khựng lại. Một ánh sáng vàng chợt lóe lên từ làn khói bốc lên nghi ngút.
Tiếp theo, một cơn gió xoáy cực mạnh bốc lên, làm làn khói tan biến.
Bí kỹ của Thánh Thương thủ Thần giáo cấp 9, Bí thuật – Kiếm Khí tung hoành.
Shwiiiiiiiing!
Con quái vật thét lên kinh hãi khi những luồng kiếm khí mạnh mẽ tuôn ra và cắt xé cơ thể nó. Nó bối rối lùi lại, và ngơ ngác khi thấy một giọt máu rơi xuống đầu mình.
Con quái vật vội vàng nhìn lên. Đó là máu của Seol Jihu, cậu ta đang vung thương và bổ xuống đầu nó.
Soạt soạt! Soạt!
Cảm nhận được nguy hiểm cận kề, con quái vật phun ra hàng trăm chiếc gai độc. Tuy nhiên, Seol Jihu vẫn tiếp tục lao xuống.
Nhìn thấy cơ thể của Seol Jihu chợt biến mất và sau đó xuất hiện lại trong chớp mắt, con quái vật cảm giác kinh hoàng và hoảng hốt. Nó không hiểu đối thủ vừa làm gì.
Ngọn thương trong tay Seol vung lên thành một tấm khiên, biến những chiếc gai thành mảnh vụn. Tiếp theo, Thần thương rít lên trong không khí, phóng ra một cột sáng màu hoàng kim.
Cảm nhận được năng lượng khủng bố ẩn trong cột sáng kia, con quái vật nghiến răng. Nó tập trung xương vào một chỗ, và phun ra một cái gai xương khổng lồ.
Kiếm Quang Chân Khí của Seol Jihu giáng xuống, trong khí cột gai xương của con quái vật bắn lên. Hai chiêu thức va chạm trong không trung và phát nổ dữ dội.
Kwang! Kwaaaaang!
Sau cú va chạm, những tia chớp lóe lên, và toàn bộ hang ngầm rung chuyển.
—Kuaak, kuaaaaak!
Con quái vật tiếp tục phun gai xương một cách điên cuồng. Từ khi sinh ra đến giờ, đây là lần đầu tiên nó sử dụng toàn bộ sức mạnh của mình. Thế nhưng dù đã cố hết sức, nó vẫn bị đẩy lùi.
Nhưng nó mừng rỡ khi cảm thấy rằng năng lượng của kẻ thù cũng yếu đi.
—Keeeeeuuu…!
Cố gắng dồn gai xương để chặn luồng Kiếm Khí khổng lồ, con quái vật nghiến răng. Nó có thể cảm thấy những vết nứt hình thành trên gai xương. Tuy nhiên, năng lượng của kẻ thù cũng suy yếu dần.
Chỉ cần trụ vững được là nó có cơ hội giành chiến thắng!
Và, dường như điều ước của nó đã trở thành hiện thực. Luồng Kiếm Quang Chân Khí của Seol Jihu ngày càng mờ nhạt.
Con quái vật sung sướng và nghiến răng xông lên. Nó hất cây Thần thương ra, và vung cái gai xương khổng lồ về phía Seol Jihu.
Vào lúc đó, con quái vật có thể nhìn thấy rất rõ. Seol Jihu đang mỉm cười lạnh lùng như muốn giễu cợt nó.
Và nó nhận ra rằng mình đã rơi vào bẫy của cậu ta…
Thương Thủ phục hận – Bí kỹ, Ngọn Thương Báo Thù
Con quái vật há hốc mồm ngạc nhiên. Nó không biết chuyện gì vừa xảy ra. Tất cả những gì nó thấy là Seol Jihu bình thản giơ cây thương lên không trung, và đòn tấn công của nó dường như đã đảo ngược, trả lại toàn bộ sát thương mà nó gây ra từ đầu trận cho đến bây giờ.
Trước khi con quái vật kịp phản ứng, cuộc tấn công kỳ quái đã ập xuống.
UỲNH!!!
Chỗ con quái vật đang đứng bị đục thành một cái hố sâu, và khói bốc lên trong không khí.
Seol Jihu bình thản đáp xuống đất, rồi bỗng nhíu mày.
“Hmm?”
Ánh mắt cậu lộ vẻ ngạc nhiên.
Ngay sau đó…
—Kiaaaaaaaaak!
Con quái vật nhảy ra ngoài và gầm thét. Cơ thể của nó nứt toác ra, cột gai xương khổng lồ của nó bị vỡ vụn, nhưng bằng cách nào đó nó vẫn sống sót.
Seol Jihu khịt mũi.
“Thật ngu ngốc.”
Mặc dù sức mạnh thể chất và sức bền của con quái vật này rất đáng nể. nhưng chỉ có thế mà thôi.
Nếu một cái cây vẫn trụ vững sau một nhát rìu, thì cậu chỉ cần vung rìu thêm mười lần nữa.
Hơn nữa, Seol Jihu không ngại chiến đấu với những kẻ thù đã mất bình tĩnh. Dù cậu không biết gì về đối phương, đối phương cũng không biết gì về cậu.
Trong những trường hợp như vậy, ba yếu tố quyết định kết quả của trận chiến là: sức mạnh, khả năng ứng biến và kinh nghiệm.
Seol Jihu hề không thua con quái vật ở bất kỳ khía cạnh nào.
Một lần nữa, Seol Jihu di chuyển ra phía sau con quái vật bằng Di Hình Biến Ảnh, sau đó kích hoạt Thiên Thiểm Điện và tấn công như một tia chớp.
Mặc dù con quái vật đã dùng trực giác sắc bén để phản ứng, nhưng trước khi nó kịp hành động, mũi thương của Seol Jihu đã đâm vào mặt nó.
Con quái vật cố gắng vung cây gai xương khổng lồ để nghiền nát cậu ta, nhưng Seol Jihu đã chĩa Thần Thương lên. Kiếm Quang Chân Khí bắn ra và cắt đôi cái gai xương nứt nẻ.
“Gà Nhép nói đúng.” – Seol Jihu lẩm bẩm – “Sức mạnh thể chất của ngươi mạnh hơn cả một Tư lệnh đã Hóa thần.”
Một lần nữa, Seol Jihu giương Thần Thương về phía con quái vật.
“Nhưng nhìn chung, ngươi yếu hơn Nữ hoàng Ký sinh trùng.”
Seol Jihu trợn mắt và dồn hết năng lượng vào đòn tấn công này.
Woooong!
Hàng chục luồng Kiếm Quang Chân Khí hình thành xung quanh Seol Jihu.
Tiếp theo, Seol Jihu vung cây thương, và những luồng Kiếm Khí hùng mạnh ập xuống thân thể con quái vật.
—Kuaaaaaaaaaa!
Một tiếng thét ghê rợn vang lên. Nhưng ngay cả âm thanh đó cũng bị chôn vùi bởi những vụ nổ vang dội.
Sau khi lớp bụi và những vụ nổ lắng xuống, tất cả những gì còn lại bên trong miệng hố sâu là một con quái vật nằm úp mặt như ếch.
Cái gai xương khổng lồ của nó đã vỡ thành nhiều mảnh. Những cái chân của nó cũng đã gãy nát.
Tình trạng của nó bây giờ chỉ có thể mô tả bằng từ “thê thảm”. Mặc dù vậy, nó vẫn đang cựa quậy.
Sau trận chiến ngắn ngủi nhưng khốc liệt, là một khoảnh khắc im lặng chết chóc.
Bịch
Bịch
Tiếng bước chân vang lên.
Con quái vật nhăn mặt và cố gắng hết sức để di chuyển.
Nó khó khăn lắm mới ngẩng đầu lên được, nhưng bàn chân của Seol Jihu đã dúi đầu nó xuống đất..
Cậu nhìn xuống con quái vật với khuôn mặt vô cảm, và ngồi phịch xuống.
“Ngươi đã bao giờ nghe nói về Điều Răn Vàng chưa?”
Cậu vừa hỏi, vừa kéo những sợi tóc giống như dây xích của con quái vật.
Tất nhiên, nó không trả lời.
Seol Jihu cười khẩy và kéo cánh tay còn lại cuối cùng của con quái vật.
Craaaaaaack!
Cánh tay lủng lẳng bị bẻ gãy, phát ra âm thanh kinh khủng.
Con quái vật há hốc mồm. Tuy nhiên, nó không thể hét lên. Bởi vì Seol Jihu đã nhét cái tay gãy vào miệng nó.
“Cái này là dành cho Yi Seolah… Chà, vì ngươi không có mắt nên ta sẽ dùng miệng của ngươi vậy.”
Những gì con quái vật cảm thấy tiếp theo là sự đau đớn tột cùng. Những chiếc răng của nó bị bẻ gãy và ném đi.
—GIHUEEEEEEE!
Một tiếng thét khàn khàn phát ra.
Nhưng Seol Jihu vẫn chưa trả thù xong.
—Gihuek…!
Con quái vật nghẹn ngào rên rỉ khi Seol Jihu quấn những sợi tóc quanh cổ nó và kéo nó lên. Giống như nó đã làm với đồng đội của cậu.
“Còn cái này… sẽ hơi đau một chút.”
Seol giơ tay lên và chộp lấy đầu nó. Ngón tay cậu phá ra kiếm khí và khoan thành năm lỗ trên đầu con quái vật. Cậu co duỗi các ngón tay liên tục, giống như cách nó hành hạ Eun Yuri.
—Gik… giheu… gik, giikk…!
Những dòng nước đen sủi bọt chảy ra từ miệng con quái vật đang co giật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook