Khai Cuộc Nữ Đế Làm Chính Cung (Dịch)
-
Chương 2
Ma xui quỷ khiến, Tiêu Thiên đưa ra ý nghĩ.
[Mở thành công. Kính chào chủ nhân tôn kính, cảm ơn sự rộng lượng của ngài.]
[Ta có thể xin ngài ban tặng một cái tên không?]
"Ờm…" Đối mặt với hệ thống simp như nó, Tiêu Thiên phản xạ buột miệng: "Hay gọi là Vượng Tài đi."
Tiêu Thiên nói xong cũng hơi hối hận.
Tốt xấu vẫn là hệ thống, có phải nên tôn trọng nó xíu không?
[...]
[Một cái tên dễ nghe, ta rất thích, chủ nhân tôn kính.]
"Khụ khụ!" Tiêu Thiên ho nhẹ hai tiếng, phản ứng của hệ thống cắt ngang suy nghĩ của hắn: "Ngươi… Ngươi thích là được."
[Chủ nhân tôn kính, thuộc hạ nhắc nhở ngài, xin mau chóng học được cách thu liễm khí tức, nếu không sẽ tạo thành hậu quả không đáng có.]
[Nếu ngài không thể khống chế, ngài sẽ vô tình xóa bỏ sự tồn tại của ta.]
[Đồng thời cũng gây nguy hiểm cho sinh mệnh khác. Mời xem bên tay phải ngài.]
Tiêu Thiên nghe vậy quay đầu, đồng tử co rụt lại.
Trong khu rừng bên kia, cái cây gần hắn nhất đang… tan vỡ?
"Khí tức?" Tiêu Thiên nói thầm, thảnh thơi ngưng thần.
Khi ở tổ chức sát thủ kia, hắn chính là vương bài trong vương bài. Nguyên nhân chính là vì hắn có năng khiếu bẩm sinh.
Ở giữa xã hội hiện đại mà còn có thể luyện thành tông sư võ đạo nội ngoại kiêm tu.
Quả nhiên, sau khi điều chỉnh khí tức, Tiêu Thiên nhìn thấy cây nọ ngừng tan vỡ.
"Hình như ta trở nên mạnh hơn rồi?" Tiêu Thiên nhìn xuống hai tay. Hắn biết rất rõ thực lực của chính mình.
Từ Nữ Đế Tử Nhược Yên, hắn có thể lý giải, nơi này là thế giới có giá trị vũ lực nổi bật.
Người nơi này luyện hóa linh khí thiên địa, cường giả có thể bay trên trời chui dưới đất, nâng tay cắt sông, phá vỡ hư không, không phải nói chơi.
Tuy hắn là cường giả ở Trái Đất thật, là võ đạo tông sư nội ngoại kiêm tu, nhưng ở nơi này cũng lắm xem như người thường biết vài kỹ năng cận chiến thôi.
"Vượng Tài!" Tiêu Thiên gọi thầm trong lòng.
[Chủ nhân tôn kính, có ta.]
"Tình huống của ta bây giờ là thế nào? Mạnh hay yếu?" Tiêu Thiên nhìn gốc cây bị hủy hoại một nửa, cau mày hỏi.
[Chủ nhân tôn kính, ngài đến từ vị diện duy độ cực kỳ cao, pháp tắc thiên đạo chặt chẽ, không có lúc nào không phải chịu pháp tắc áp chế.]
[Theo thuộc hạ tra xét, ngài từng ở duy độ siêu cao kia thừa nhận bốn trăm chín mươi nghìn pháp tắc áp chế.]
[Dưới pháp tắc dày đặc như vậy mà chủ nhân còn có thể phá bỏ cực hạn, tăng cao cường độ thân thể.]
[Hôm nay đi tới vị diện du độ thấp thế này, không có nhiều pháp tắc đến vậy, cơ thể ngài đang đói khát hấp thu lực lượng của thiên địa, tiến hành cường hóa chính mình.]
[Sức mạnh của ngài không liên quan gì đến cảnh giới của thế giới này. Bản thân ngài đã mạnh rồi.]
Hệ thống giải thích xong, Tiêu Thiên hoàn toàn hiểu rõ.
Giống như hắn từ một hành tinh trọng lực cao tiến vào hành tinh trọng lực thấp vậy, quy tắc ít hay nhiều tương đương với trọng lực mạnh hay không.
Giống người Krypton trong Superman hắn xem trước khi xuyên qua vậy, tới Trái Đất hấp phóng xạ của mặt trời, sau đó ngày càng lớn mạnh.
Hắn từ Trái Đất đi tới thế giới khác cũng đang không ngừng hấp thu lực lượng của thế giới này, cường hóa bản thân.
"Trái Đất có bốn trăm chín mươi nghìn pháp tắc áp chế, vậy thế giới này có bao nhiêu pháp tắc áp chế?" Tiêu Thiên vừa hỏi vừa tiện tay bưng tách trà bên cạnh lên.
[Chủ nhân tôn kính, thế giới này có ba nghìn pháp tắc áp chế.]
"Phụt!"
Tiêu Thiên phun thẳng nước trà trong miệng ra ngoài, bọt nước bắn ra chẳng khác nào súng máy, cắm thẳng vào mặt tường đằng trước, lộ ra một mảng lỗ chỗ như tổ ong.
Ánh trăng dịu dàng xuyên thấu qua cành lá rậm rạp chằng chịt, tiến vào trong phòng, mơi trớn gương mặt ngạc nhiên của Tiêu Thiên.
"Cái này…" Không phải Tiêu Thiên thiếu trấn định, mà là biến hóa của hắn quá khủng bố.
Tùy miệng phun nước trà ra ngoài bắn mặt tường thành tổ ong vò vẽ.
Mạnh quá đáng quá thể.
Tiêu Thiên vội vàng bình tâm, đứng yên hoạt động nhẹ nhàng.
Hắn không làm gì nhiều, chỉ hoạt động các đốt ngón tay, khống chế cơ thể, điều chỉnh hô hấp thổ nạp, cảm nhận phế phủ.
Thân là tông sư kiêm tu nội ngoại duy nhất ở Trái Đất đương thời, muốn làm được như vậy cũng không khó.
"Loại cảm giác này đúng là rất kỳ diệu." Tiêu Thiên càng ngày càng ngạc nhiên, có thể cảm nhận được cơ thể đang biến đổi từng giây từng phút.
Cơ thể hắn như đói bảy đời, trắng trợn cắn nuốt lực lượng không biết tên.
Xương cốt, bắp thịt, ngũ tạng lục phủ đều đang không ngừng cường hóa tăng lên, cứ như không có hồi kết.
"Vượng Tài, ngươi có thể kiểm tra được trạng thái của ta hiện tại thế nào không?" Tiêu Thiên nghĩ trong lòng.
[Chủ nhân tôn kính, ngài là sinh vật từ duy độ cực kỳ cao, năng lực kiểm tra của ta với ngài rất hữu hạn.]
[Mời ngài xem…]
[Chủ nhân tôn kính: Tiêu Thiên.]
[Cảnh giới: Không]
[Thuộc tính: Không rõ]
[Huyết mạch: Người Trái Đất, cháu chắt chút chít của Viêm Hoàng, truyền nhân của rồng.]
[Người Trái Đất: Chủ nhân đến từ vị diện Trái Đất, duy độ cực kỳ cao, sau khi cởi bỏ gông xiềng thì không rõ giới hạn cao nhất thế nào, không đo lường được.]
[Cháu chắt chút chít của Viêm Hoàng: Chủ nhân có thể ngó lơ toàn bộ pháp tắc, có năng lực áp chế triệt để với bất cứ thể chất huyết mạch nào khác.]
[Truyền nhân của rồng: Chủ nhân có năng lực áp chế triệt để với bất cứ loài động vật nào.]
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook