“Cậu thích… Cậu của tôi à?”

Câu nói bất thình lình của Cao Thanh Thu khiến Đinh Cẩn sững sờ tại chỗ.

Cao Thanh Thu cười lạnh: “Đúng, tôi thích anh ấy đấy!”

Cho dù cô chỉ coi chú ấy là người thân mà thôi, nhưng nếu cô đã gả cho anh rồi thì cô sẽ không làm bất cứ chuyện gì có lỗi với anh đâu.

Còn Đinh Cẩn thì bắt đầu từ ngày ở nhà họ Vũ, cô đã quyết định không còn thích cậu ta nữa rồi.

Cao Thanh Thu thừa nhận khiến trái tim Đinh Cẩn hơi quặn đau.

Cô ấy nói cô ấy thích cậu của mình…

Tức là người cô ấy thích không phải là mình?!

Cậu ta nhớ tới Vũ Minh Hân từng nói với mình là người mà Cao Thanh Thu thích không phải là mình, chẳng qua vì mình giàu có còn là hotboy của trường nên mới chịu yêu đương mà thôi.

Thật ra sau lưng Cao Thanh Thu đã có đối tượng yêu đương khác rồi.

Cho nên người đàn ông đó, là cậu của mình sao?

Tuy rằng Đinh Cẩn đã chia tay với Cao Thanh Thu rồi, nhưng trong lòng cậu ta thật sự từng thích Cao Thanh Thu.

Giờ khắc này biết được tình cảm trong quá khứ đều bị phủ nhận, mọi thứ đều là giả dối, trái tim cậu không khỏi cảm thấy quặn đau.

“Hai người ở bên nhau từ khi nào?”

Cậu ta lạnh lùng hỏi những lời này.

Cao Thanh Thu bị giọng điệu chất vấn của cậu ta chọc giận. Cô cố ý nói: “Chúng tôi ở bên nhau từ rất lâu rồi! Còn chưa nghỉ hè thì đã ở bên nhau rồi! Tôi né tránh không gặp cậu chính là vì anh ấy!”

Dù sao thì bất kể cô có nói gì đi chăng nữa, Đinh Cẩn cũng sẽ không tin cô.

Cậu ta muốn hiểu lầm thì để cậu ta hiểu lầm một cách triệt để luôn đi!

“Cao Thanh Thu!”

Đinh Cẩn không ngờ rằng Cao Thanh Thu phản bội cậu ta mà còn ra vẻ hợp tình hợp lý như vậy!

Hai tay cậu nắm thành nắm đấm, ánh mắt bốc lửa nhìn Cao Thanh Thu. Cậu ta không nói gì nữa, đóng sầm cửa bỏ đi.

Lúc ở canteen giám đốc đã thấy Đinh Cẩn kéo Cao Thanh Thu vào phòng thay đồ, sợ xảy ra chuyện không may nên vẫn chờ ở bên ngoài. Thấy Đinh Cẩn nổi giận đùng đùng đi ra, hắn bước tới trước hỏi: “Cậu chủ, cậu không sao chứ?”

Đinh Cẩn nhẫn tâm nói: “Tôi không muốn nhìn thấy cô ta nữa!”

Dứt lời rồi xoay người bỏ đi.

Giám đốc lau mồ hôi, đi tới phòng thay đồ bèn thấy Cao Thanh Thu.

Nghĩ tới vẻ mặt của Đinh Cẩn, hắn bất đắc dĩ nói: “Cô có thể đi được rồi.”

Tuy rằng Cao Thanh Thu biết đắc tội Đinh Cẩn, có lẽ sẽ khiến mình không thể tiếp tục làm việc ở khách sạn được nữa. Nhưng cô không thể ngờ được rằng mình sẽ bị sa thải nhanh như vậy.

Tay cô nắm chặt lại thành nắm đấm.



“Đinh Cẩn!”

Từ khi Vũ Minh Hân biết Cao Thanh Thu làm việc ở đây thì luôn nghĩ tới chuyện đến nhà hàng để làm nhục cô.

Hôm nay cô ta đến đây theo thường lệ, không ngờ vừa liếc nhìn đã thấy được Đinh Cẩn.

“Sao cậu lại ở đây vậy…” Thấy Đinh Cẩn mặc đồ suit, cô ta hơi kinh ngạc.

“Sản nghiệp nhà tôi, tôi đến để học tập một đoạn thời gian.”

“Chà! Cậu giỏi ghê!” Ánh mắt Vũ Minh Hân lập tức sáng lên.

Nhưng trong lòng cô ta lại nghĩ, Cao Thanh Thu cũng làm việc ở đây. Bọn họ… Có gặp nhau không vậy?

Cô ta biết Đinh Cẩn vẫn vấn vương Cao Thanh Thu, lỡ như hai người họ gặp nhau sớm chiều, nối lại tình xưa thì cố gắng của cô ta không phải là đổ xuống sông xuống biển cả sao?

Đinh Cẩn cười, rút cánh tay bị Vũ Minh Hân kéo ra, nói: “Tôi phải làm việc, có việc gì chờ tan tầm rồi hẵng nói.”

Cậu ta vội đi xem phản ứng của Cao Thanh Thu sau khi bị sa thải. Chắc chắn là thú vị lắm!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương