Diệp Khả chơi mấy ngày, sau đó bó sách vở lại.

Định gọi bác thu phế phẩm vào nhà, nhưng nghĩ đến Tiểu Hoa, cô lại mượn chiếc xe đạp nhỏ đạp đến ngoại ô. Cô phân loại sách vở, từ lớp mười đến lớp mười hai, không sót quyển nào.

Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Cô mặc váy trắng thời thượng, đi giày xăng đan, phía trên còn có một đóa hoa trắng tinh xảo.

Ung dung đứng ở hẻm nhỏ vừa đổ cơn mưa.

Tựa như bách hợp nhiễm sương sớm.

Mấy người cùng tuổi ngang qua đường đều ló đầu ra, ngửi mùi trên người cô.

Diệp Khả trốn dưới mái hiên, nét mặt hơi bực bội.

Tiểu Hoa đi ra, di đôi giày dính bùn trên bậc cửa, cô bé ngẩng đầu rồi lại cúi đầu, “Khả Khả, cậu xinh quá.”


Cô nhóc cười ôm cái hòm đi vào, mở từng quyển ra cho bạn, “Đây là những quyển sách mình dùng mấy năm nay, khai giảng lớp mười, cậu không cần mua sách giáo khoa nữa, vở ghi của mình chữ hơi xấu, cậu xem tạm nhé.”

Tiểu Hoa nói được, hỏi cô có muốn ăn mận không.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản . Thường bản sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.

Diệp Khả ăn hai quả, chua híp mắt.

Trước khi đi lại ôm một túi, nói muốn mang về cho bố mẹ ăn thử. Hai người đi đến giao lộ, Diệp Khả hơi buồn, cô đứng trên đường về nhà, chỉ theo hướng bắc, “Mình đợi cậu đến, cậu phải cần cù chịu khó, ăn ít học nhiều.”

Tiểu Hoa hơi ngốc, đầu óc cũng không linh hoạt lắm.

Nghe bạn tốt nói vậy, cô bé lưỡng lự một lát, thấp giọng nói “Được”.

Hai người đều hiểu đây là chuyện khó khăn cỡ nào, nhưng đều không nói ra, chỉ miêu tả về ngày tháng gặp nhau trong tương lai.

Sức mạnh của nguyện vọng rất lớn.

Diệp Khả bước đi xa rồi, ngoái đầu nhìn lại, một con chó cỏ gầy còm đi qua những căn nhà dân đan xen nhau. Tiểu Hoa vẫy tay với cô, nhảy nhảy.

Bận rộn xong, Hứa Xế đưa Diệp Khả đến hồ bơi trên thành phố.

Căn nhà được dựng lên từ kính, hồ bơi tiêu chuẩn từ nông đến sâu, dập dềnh theo làn sóng, chỉ có vài người đang lười biếng bơi lội bên trong. Một tiếng mười đồng, còn phải nộp 50 tiền thế chấp, cô thiết tha nhìn tiền bay ra ngoài, thịt đau ngực đau.

Anh cười cô kẹt sỉ, lại cảm thấy bảo bối nhà mình kẹt sỉ thật sự đáng yêu, lén cầm tay cô.

Hai người lần lượt vào phòng thay quần áo, đi ra ngoài, mặt Hứa Xế liền đen lại.

Cô nhóc mặc áo ba lỗ quần đùi, bím tóc vắt trên vai, xoa tay xoa chân bước đến bể bơi, mũi chân dính nước, còn chưa xuống bể thì đã bị đại ca túm lại.


“Anh không nói với em là đi bơi à?”

“Nhưng mà… nhưng mà em chỉ có cái này thôi.”

Trẻ con của niên đại này mặc áo ba lỗ quần đùi xuống nước là được, ai còn mua đồ tắm nữa.

Có thể loáng thoáng nhìn thấy rãnh thơm như ẩn như hiện dưới cổ áo lỏng lẻo, làn da mịn màng và mùi thơm của thiếu nữ thoang thoảng trong không khí, rõ ràng rất đẹp, nhưng lại làm gan anh đau. Đồ lót mà Hứa Y mua hiệu quả không tôi, bánh bao nhỏ cũng dồn lại thành bánh bao to.

Mặc quần áo cực kỳ đẹp.

Không mặc quần áo càng đẹp.

Anh kéo tóc cô, “Em câu dẫn ai vậy?”

Diệp Khả nắm tay, ánh mắt rơi xuống chiếc cổ rắn chắc của đại ca.

Rộng quá, bình thường mặc quần áo thì cao lớn thẳng tắp, cởi ra thì hiệu quả thị giác của bờ vai phẳng càng hiện lên, cùng với chiếc eo thon chắc đầy đặn, cơ bụng tam giác ngược. Đàn ông cũng phải liếc mắt nhìn thêm vài lần.

Cô đỏ mặt, tay nhỏ đặt lên vai anh.


“Câu dẫn anh đó.”

Hứa Xế tức bật cười.

Hận cô da mặt dày, lại hận cô nhóc không tự giác chút nào. Anh đưa cô đi mua áo tắm, hai bộ trưởng thành đều được, nhưng anh lại chê chữ v sâu ở hạ thân, cặp mông căng tròn gần như lộ ra ngoài.

Cuối cùng anh chỉ vào đồ tắm cho trẻ con bắt người ta lấy số lớn, giống bố đưa con gái đi theo.

(ㄒoㄒ) 凸

Diệp Khả nắn riềm ren trên mông.

Chỉ vào phao bơi trên giá, lớn tiếng nói, “Bố, con muốn cái màu đỏ kia nữa, nếu không thì con sẽ kể chuyện bố nhìn mấy cô xinh đẹp cho mẹ.”

Hứa Xế nheo mắt, “Gì?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương