Kẻ Thù Bên Gối
Chương 140: Yếu lòng

Trước nay, Lăng Tuyết luôn có một loại cảm giác rất vi diệu đối với Cung Thiên Long, tuy rằng gần như chưa từng cùng cô ấy giáp mặt tiếp xúc, nhưng trong lòng Lăng Tuyết lại có một cảm giác đặc biệt khó hiểu, loại cảm giác này hệt như sáng sớm thức dậy soi gương, cử chỉ hành động, luôn cảm thấy thân thiết.

Giống như Cung Thiên Long chính là cô!

Có lẽ bởi vì bộ dạng hai người họ giống nhau như đúc nhỉ.

Bên kia, giọng Cung Thiên Long vô cùng suy yếu, chưa nói được mấy câu đã ho khan không ngừng, nhịp thở cũng không ổn định, Lăng Tuyết bất giác thấy xót xa trong lòng.

Tần Tuệ nghe thấy Lãnh Thanh Mặc bị từ chối trong lòng có chút giật mình, theo lý mà nói, cho dù là doanh nhân Dubai, thì trước đó Dukabad cũng phải trao đổi với người đại diện của Cung Thiên Long chứ, không thể ngang ngạnh đóng cửa không tiếp khách như vậy.

Tần Tuệ lo lắng hỏi:

– Vậy phải làm sao, chuyện này trọng đại lắm, nếu cả anh Lãnh cũng không giải quyết được, vậy chúng ta…

– Hiện tại, chúng ta chỉ có thể tìm Lăng Tuyết- Cung Thiên Long hít thở một lúc lâu, giọng nói dần ổn định hơn- Tuy rằng tôi không muốn quấy nhiễu cô ấy, nhưng đây chính là lối thoát duy nhất của chúng ta, cũng không biết cô ấy có muốn giúp chúng ta không nữa, dù sao chuyện lần trước đã khiến cô ấy chịu rất nhiều thiệt thòi rồi…

Nói đến đây, Cung Thiên Long thở dài:

– Cho dù thế nào, hay chúng ta cứ thử một lần đi…

– Cô Cung!- Tần Tuệ nhẹ nhàng nói- Hiện tại cô Lăng đang ngồi ở đối diện tôi, hay là cô trực tiếp nói chuyện với cô ấy đi? Tình hình sơ lược tôi đã nói với cô ấy rồi…

Cung Thiên Long giật mình, dường như khá bất ngờ, ấp úng, cô lại nói:

– Được rồi, chị đưa điện thoại cho cô ấy đi.

– Tôi đang mở loa ngoài- Tần Tuệ đặt điện thoại xuống trước mặt Lăng Tuyết- Cô nói đi.

Cung Thiên Long im lặng chốc lát, dè dặt nói:

– Lăng Tuyết, mấy lời vừa rồi cô… nghe hết rồi à?

– Đúng, đã nghe.

Hiện tại, Lăng Tuyết đã tin lời của Tần Tuệ, bởi vì cô tin Cung Thiên Long.

Cung Thiên Long cười khổ nói:

– Không ngờ quanh đi quẩn lại, đến cuối cùng, sinh tử tồn vong của họ Cung chúng tôi lại phải giao vào tay cô. Tôi biết lúc trước Thanh Mặc đã đồng ý để cô hoàn toàn rút lui, chuyện nhà họ Cung sau này sẽ không liên quan gì đến cô nữa. Cho nên thỉnh cầu hôm nay đúng là quá đáng, nhưng quả thật tôi không có biện pháp nào tốt hơn, nếu có, tôi tuyệt đối không muốn biến lời hứa của Thanh Mặc thành đồ bỏ đi.

Khi Cung Thiên Long đối mặt với Lăng Tuyết, quả thật trong lòng áy náy.

Lúc trước, cô bị người ta truy sát bị tai nạn, người cứu cô ra là Lăng Tuyết, rồi lại là Lăng Tuyết thay thế cô giải quyết nhiều việc như vậy, có thể nói, nếu không phải sự xuất hiện của Lăng Tuyết, Cung Thiên Long cô đã sớm không thể trở mình.

Chỉ là khi tình hình sức khỏe của cô đủ để cô quay về địa vị, cô lại giở thủ đoạn với Lăng Tuyết, thậm chí cuối cùng thủ đoạn để ép Lăng Tuyết đi đều rất không trong sáng.

Nếu không phải thực sự cùng đường, nếu không phải cơ hội lần này có thể ngăn cơn sóng dữ, cô thực sự không muốn mặt dày đi cầu xin Lăng Tuyết.

Sau lưng là vực sâu muôn trượng, lùi một bước vĩnh viễn không thể trở mình.

Phía trước ánh nắng rực rỡ, tiến thêm một bước trời cao biển rộng.

Vì vận mệnh sau này, cô không thể không cầu xin Lăng Tuyết.

– Tình hình nghiêm trọng đến mức đó ư?

Lăng Tuyết mềm lòng, từ khoảnh khắc cô cầm điện thoại, loại cảm giác thân thiết khó hiểu với Cung Thiên Long cũng đã chiếm thế thượng phong.

– Đúng vậy, Thân Đồ Dạ tuyên bố hủy hôn, tất cả hợp đồng của họ Cung tôi đều bị bỏ dở, hàng hóa ứ đọng, bị niêm phong khắp nơi, tài chính gián đoạn, thậm chí các ngân hàng đều đang giục trả nợ, cũng bày đủ mọi chướng ngại ngăn chặn mọi khả năng vay vốn của chúng tôi. Cung Hiếu Cường lại nhân lúc cháy nhà hôi của, từng bước dồn ép chúng tôi. Hợp đồng hiện tại bị họ lấy ra làm thủ đoạn công kích, bây giờ tôi đang hoài nghi đều do họ thiết kế, cố tình bố trí hết thảy để tôi chui vào, mục đích chính là chặt đứt đường lui của tôi và Thanh Mặc, cuối cùng ép tôi rời khỏi cái ghế này.

Cung Thiên Long vì quá kích động mà bắt đầu họ khan dữ dội…

Nghe tiếng ho bên trong truyền đến, Lăng Tuyết như có cảm giác buồng phổi mình đang đau đớn. Cô kiên nhẫn chờ đợi, chờ đợi Cung Thiên Long nói tiếp.

Đầu dây bên kia truyền đến tiếng nói của y tá, hình như đang khuyên Cung Thiên Long nằm nghỉ, nhưng bị cô khước từ, sau cơn ho dài cô lại nói tiếp.

– Mấy hôm nay, Thanh Mặc luôn vì việc này mà bôn ba, thậm chí ngay cả các đầu mối bà ngoại tôi an bài trước đó cho tôi đều bị lợi dụng, chỉ là mọi thứ sắp sụp đổ, mọi cố gắng của anh ấy không chiếm được bất cứ hồi báo gì, thứ nhận được đa phần đều là châm chọc khiêu khích, khoanh tay đứng nhìn. Vừa rồi tôi đã nói với Tần Tuệ về Dukabad doanh nhân Dubai đó, thực ra cũng là một trong những cứu cánh mà bà tôi để lại cho tôi, năm đó du thuyền của anh ta gặp rủi ro, nếu không có bà tôi ra tay tương trợ, anh ta đã sớm phá sản rồi. Chỉ là cảnh đời đổi dời, người đi rồi trà liền lạnh, ân nhân cứu mạng năm đó hiện tại gặp nạn, anh ta lại giữ mình? Tuy rằng không thẳng thừng từ chối chúng tôi, nhưng chẳng phải tạo ra đủ mọi chướng ngại cho chúng tôi hay sao?

Nghe vậy, Lăng Tuyết mới hiểu được bà Cung lớn năm đó không hổ danh được xưng tụng là “nữ kì tài thương giới”, trước khi qua đời chẳng những để lại sản nghiệp gia tộc lớn như vậy cho cháu gái duy nhất của họ Cung, hơn nữa còn trải sẵn đường lui cho họ.

Chẳng qua chính như lời Cung Thiên Long nói, người đi trà lạnh, đứng trước lợi ích, người hiểu biết ơn phải báo, tuân thủ tín nghĩa đúng là càng ngày càng ít.

Cung Thiên Long đã nói hết, hiện tại chờ câu trả lời của Lăng Tuyết. Lăng Tuyết im lặng ngồi đó, không đồng ý, cũng không từ chối.

– Chát!- Đột nhiên, Tần Tuệ hung hắng tát mình một cái.

– Chị… chị làm gì vậy?

Lăng Tuyết kinh ngạc nhìn chị, trong hoàn cảnh yên ắng thế này xảy ra chuyện như vậy, cục diện muốn xấu hổ bao nhiêu liền có bấy nhiêu.

– Cô Lăng, tôi biết hiện tại nhất định cô còn đang giận, chỉ là ngàn sai vạn sai đều là lỗi của tôi!- Tần Tuệ khóc lóc nói- Lúc trước người gây khó dễ cho cô là tôi, thiết kế âm mưu hại cô cũng là tôi, cô Cung và anh Lãnh chưa từng làm chuyện gì có lỗi với cô hết… Tôi không nên lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, chỉ là lỗi lầm đã lỡ gây ra rồi, cô muốn trách thì trách tôi, tuyệt đối đừng giận tôi mà ghét nhà họ Cung. Tình cảnh họ Cung hiện giờ bấp bênh lắm, cô không thể trơ mắt nhìn nó sụp đổ được, đó là thành quả mà bà chủ lớn tốn bao nhiêu tâm huyết mới có được, van xin cô hãy giúp chúng tôi lần này đi!

Lăng Tuyết thực ra cũng không nghĩ sẽ từ chối không giúp, vừa rồi sở dĩ chậm chạp chưa đồng ý, là do nghĩ tới Thân Đồ Dạ. Thân Đồ Dạ đã bị lừa dối một lần, tuy rằng cuối cùng không chủ động ra tay trả thù họ Cung, nhưng họ Cung hiện giờ lâm vào cảnh này, xét đến cùng vẫn là do một tay anh tạo thành. Có lẽ đây vốn dĩ chính là một loại thủ đoạn để anh trừng phạt họ Cung. Hiện tại, với sự lừa dối của cô, Thân Đồ Dạ có thể sẽ bỏ qua chuyện cũ, nhưng không có nghĩa anh đồng ý để Lăng Tuyết ra tay giúp đỡ nhà họ Cung!

Hơn nữa, sự trợ giúp này bản chất rất có thể chính là một loại chống đối lại Thân Đồ Dạ!

Chỉ là việc đến mức này, Lăng Tuyết biết bản thân không thể khư khư giữ mình, cô không thể khoanh tay đứng nhìn Lãnh Thanh Mặc và Cung Thiên Long giãy chết trong đau đớn được. Cô muốn ích kỷ, bản thân nợ Thân Đồ Dạ quá nhiều, vậy thì nợ anh thêm một lần nữa, chỉ lần cuối cùng này thôi.

– Chị không cần như vậy, tôi không hề nói sẽ không giúp.

Lăng Tuyết lạnh lùng nhìn Tần Tuệ, bất luận Tần Tuệ làm gì, Lăng Tuyết vẫn không đồng tình nổi với chị ta, trong lòng cô rất rõ, Tần Tuệ làm vậy, chẳng qua cũng chỉ để đạt được mục đích mà thôi, cũng không phải thật sự ăn năn…

Nhưng mà không quan trọng, Lăng Tuyết tuy không hề động lòng, nhưng không đến mức vì Tần Tuệ mà quyết định.

– Nói vậy, cô đồng ý giúp họ Cung rồi?- Tần Tuệ mừng rỡ nhìn Lăng Tuyết.

– Vâng- Lăng Tuyết gật đầu- Cho dù thế nào, hiện tại họ Cung biến thành thế này gián tiếp cũng là do tôi, nếu lúc trước tôi không bỏ đi ngay lúc mấu chốt, họ Cung có lẽ không đến mức thành ra như hiện nay. Giờ coi như tôi đang bù đắp đi, nhưng chỉ một lần này thôi, không thể có lần sau!

– Vâng vâng vâng, chỉ cần cô giúp lần này, họ Cung có thể vượt qua cửa ải khó khăn rồi- Tần Tuệ kích động nói- Sau này chúng tôi dù gặp phải chuyện gì, cũng không có mặt mũi đến làm phiền cô thêm nữa!

– Mấy lời khách sáo đó không cần dùng nhiều đâu- Lăng Tuyết không thích phương thức nói chuyện này của Tần Tuệ chút nào, dứt khoát hỏi Cung Thiên Long- Cô Cung, tôi phải giúp cô thế nào? Chẳng lẽ thực sự phải giả mạo cô à?

Bên kia, Cung Thiên Long cười xót xa:

– Kế hoạch bây giờ, cũng chỉ có như thế.

Bản thân rõ ràng còn sống, lại phải để người khác giả mạo mình đi làm một chuyện đối với bản thân mà nói là chuyện sống còn, ai nghĩ đến, trong lòng chẳng mấy dễ chịu.

– Được rồi, nếu không còn cách nào, thì đành vậy thôi.

Lăng Tuyết thở dài, giống như Cung Thiên Long, cô cũng chẳng muốn giả làm người khác, cô chỉ muốn làm chính mình!

– Cô Lăng, chuyện này xin cô hãy giữ bí mật, đừng nói với bất cứ ai, lúc này họ Cung không thể chịu nổi bất kỳ áp lực nào nữa- Cung Thiên Long trịnh trọng nói.

– Yên tâm đi, bản thân tôi cũng không muốn để ai biết- Lăng Tuyết cười khổ.

– Vậy thì tốt- Cung Thiên Long thở phào nhẹ nhõm, lại nói với Tần Tuệ- Tần quản gia, chuyện này cứ để tôi tự nói với Thanh Mặc, Thanh Mặc bất luận thế nào cũng không muốn Lăng Tuyết liên quan đến chuyện họ Cung chúng ta, tôi sẽ nói với anh ấy, xin Lăng Tuyết giúp đỡ là chủ ý của tôi, không liên quan gì đến chị, để tránh anh ấy sẽ lại trách chị.

Tần Tuệ liên tục vâng dạ.

Lại im lặng một hồi, bên kia Cung Thiên Long lại nói:

– Xin lỗi, Lăng Tuyết, cám ơn cô!

– Đừng khách sáo, tôi cũng vì để bản thân an tâm mà thôi- Lăng Tuyết tự đáy lòng nói- Sức khỏe cô không tốt đừng nói nhiều quá, nghỉ ngơi sớm đi.

– Vâng, cám ơn- Cung Thiên Long đáp- Vậy tôi cúp máy trước.

– Vâng, chúc cô sớm ngày bình phục!

– Cám ơn…

Cúp máy, Lăng Tuyết ngổn ngang cảm xúc, cô luôn cảm thấy vận mệnh của cô và Cung Thiên Long có mối quan hệ nhập nhằng không rõ, không biết lần này có phải là lần cuối cùng rồi hay không, sau này còn có ràng buộc gì nữa không?

Trong lòng cô lờ mờ cảm thấy bất an.

– Cô Lăng!- Tần Tuệ cung kính nói- Sáng mai tôi và anh Lãnh sẽ cùng đến đón cô, từ đây đến San Francisco ngồi máy bay mất khoảng sáu tiếng, tránh để chậm trễ việc đàm phán với bên kia, chúng ta phải cố gắng đến đó sớm nhất có thể, giờ giấc chính xác tôi về xác nhận lại rồi báo cô sau, cô thấy vậy được không?

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương