Kế Hoạch Hồi Quy Của Lính Đánh Thuê
Chapter 39: Cuối Cùng Thì Các Ngươi Cũng Trở Nên Hữu Ích (2)

Chương 39: Cuối Cùng Thì Các Ngươi Cũng Trở Nên Hữu Ích (2)

[Dịch giả: Kim Vy]

[Hiệu đính: Trà sữa thạch đào kem cheese béo ngậy thơm ngon]

 

Tôi đã chuẩn bị mọi thứ có thể bằng cách sử dụng thông tin từ kiếp trước của mình, nhưng không có gì có thể diễn ra chính xác như kế hoạch.

‘Mình không thể chết ở đây được.'

Không phải là tôi chưa bao giờ chạy trốn trong đời. Tôi cũng không có ác cảm mạnh mẽ với việc rút lui.

Chạy trốn để chờ cơ hội tiếp theo cũng là một chiến lược hợp lệ nếu cần thiết.

Nếu tôi chết, gia đình và gia sản của tôi sẽ phải đối mặt với số phận giống như kiếp trước của tôi: đó chính là một sự hủy hoại hoàn toàn.

Chẳng phải đó chính xác là lý do tại sao tôi mạo hiểm đi đến tận Rừng Dã Thú, chịu đựng mọi thứ như thế này, để ngăn chặn tương lai đen tối đó xảy ra sao?

Vì vậy, tôi hoàn toàn không thể để bản thân chết ở đây.

Tôi là người duy nhất biết tương lai của Ferdium.

'Nhưng…'

Có những lúc bạn không thể để chạy trốn.

Nếu tôi chạy trốn bây giờ thì tôi sẽ mãi mãi không còn cơ hội tiếp theo để tới tận đây, mọi thứ rồi sẽ từ đó trở đi mà xuống dốc.

Xét đến tình hình của điền trang, sức mạnh của tôi, các mối đe dọa bên ngoài và tất cả thông tin tôi biết, cách tốt nhất và duy nhất để tiến về phía trước là đến đích.

Nếu tôi bỏ lỡ cơ hội này, gia tộc và điền trang của tôi sẽ phải đối mặt với kết cục thảm khốc như trước.

* * *

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.) 

* * *

Ghislain mở mắt và nhìn quanh mọi người xung quanh.

Họ căng thẳng, khuôn mặt chờ đợi mệnh lệnh của tôi.

Sẽ có nhiều người chết hơn nữa từ đây trở đi.

Anh không hề ảo tưởng kiêu ngạo về việc có thể cứu hết mọi người trong khi đạt được mục tiêu của mình.

Ngay cả trong kiếp trước, anh đã mất vô số đồng đội và cấp dưới khi tiến về phía trước.

'Nhưng… điều đó không có nghĩa là mọi người đều có thể chết ở đây.'

Khi Ghislain quyết định, một người đàn ông đột nhiên lao ra từ giữa những người lính đánh thuê, hét lên.

"Bọn ngốc! Giờ thì kết thúc rồi! Ngay cả ông chủ của chúng ta cũng không có kế hoạch nào cả! Vậy thì các người còn chờ gì nữa?!"

Người đàn ông nhảy ra là Manus.

Manus vừa bước lùi vừa hét lên.

"Chúng ta cần phải chạy ngay bây giờ! Không thì tất cả chúng ta sẽ chết! Các người thực sự nghĩ chúng ta có thể thắng sao? Nếu chúng ta tản ra khắp mọi hướng, ít nhất một số người trong chúng ta có thể sống sót!”

Khuôn mặt của những tên lính đánh thuê bắt đầu dao động.

Không bỏ lỡ cơ hội, Manus hét lớn hơn nữa.

Nếu tất cả bọn họ tản ra và bỏ chạy, cơ hội sống sót của anh ta sẽ tăng lên.

“Hãy chạy ngay đi! Chúng ta không cần phải liều mạng vì trò chơi của một tên quý tộc điên rồ nào đó! Ngay từ đầu việc bước chân vào khu rừng chết tiệt này đã điên rồ rồi!”

Vào lúc đó, Kaor xoay thanh kiếm anh ta cầm trên tay và lên tiếng.

“Ồ, tên khốn thảm hại kia. Tôi đoán là chúng ta sẽ phải giết hắn trước khi chạy trốn.”

Khi Kaor chuẩn bị ném vũ khí vào Manus, Ghislain giơ tay lên ngăn anh ta lại.

“Đủ rồi. Không cần phải làm thế nữa.”

Sau đó, Ghislain quay sang Manus và nói.

“Đi đi. Anh đã làm việc chăm chỉ cho đến tận bây giờ.”

“Cái gì? Anh vừa nói gì vậy? Chỉ... đi thôi à?”

Manus sửng sốt.

Trong tình huống này, việc ông chủ nổi giận và đe dọa giết anh vì đã bỏ trốn là điều bình thường.

Chưa kể đến việc chỉ mới một lúc trước, chính người đàn ông đó đã thề sẽ giết bất kỳ ai tự mình bỏ trốn.

Nhưng bây giờ, anh ấy lại dễ dàng để anh ta đi như vậy.

Trước khi Manus kịp bình tĩnh lại, Ghislain đã nói một điều còn đáng kinh ngạc hơn.

“Bất kỳ ai muốn chạy thì cứ chạy đi.”

Những tên lính đánh thuê đều sửng sốt trước lời nói bình tĩnh của anh ấy.

“Chạy trốn ư? Vậy còn ông chủ thì sao?”

Có người thận trọng đặt câu hỏi.

“Ngài sẽ làm gì, ông chủ?”

Ghislain nói với giọng điệu thản nhiên như thể không có chuyện gì xảy ra.

“Ta sẽ ở lại đây và bắt tên khốn đó.”

“Ngài thiếu chủ!”

“Ngài thiếu chủ!”

Belinda và Gillian đứng trước mặt Ghislain, khuôn mặt đầy giận dữ.

Nhưng không nói một lời, anh ấy rút kiếm ra.

Những người khác không thể hiểu được ý nghĩ của anh, nhưng anh nhất định phải thành công.

Nếu không, mọi thứ cuối cùng sẽ kết thúc.

Tuy nhiên, người có vẻ phấn khích nhất là Manus.

Anh không giấu được niềm vui khi ra hiệu về phía những người lính đánh thuê.

"Các người còn chờ gì nữa? Ông chủ bảo các người hãy chạy đi kìa! Chúng ta hãy đi ngay bây giờ đi!"

Nhưng những người lính đánh thuê chỉ nhìn qua lại giữa Ghislain và Manus, không thể di chuyển dễ dàng.

Cho đến bây giờ, chính Ghislain đã chiến đấu ở tiền tuyến và cứu những người lính đánh thuê.

Và bây giờ, khi nghe nói anh sẽ chiến đấu một mình, họ không thể dễ dàng bỏ chạy.

Nhìn thấy những người lính đánh thuê do dự, Manus lại hét lên, bực bội.

"Nhanh lên! Các người muốn chết ở đây sao? Các người đang làm gì vậy?!"

Toran, nhìn qua lại giữa Manus đang thúc giục và Ghislain điềm tĩnh, ông ấy bước tới trước và hỏi.

"Nếu chúng ta đột phá qua được tên đó, đây có thực sự là kết thúc không?"

“Đúng vậy, đích đến ngay trước mắt chúng ta.”

Với câu trả lời chắc nịch, Toran hít một hơi thật sâu và đáp,

“Tôi sẽ chiến đấu với ngài.”

“Toran! Ông điên rồi à? Ông định chết ở đây à?” Manus hét lên.

Gordon quay lại nhìn anh, và cũng nói bằng giọng run rẩy.

“Tôi-tôi… Nếu tôi bỏ chạy ngay bây giờ, tôi sẽ không thể ăn uống tử tế hay ngủ nghỉ tử tế. Tôi sẽ mất khối lượng cơ vì quá căng thẳng.”

“Cái gì?”

“Vậy nên tôi sẽ không đi!”

“Đồ ngốc! Anh cũng điên rồi à?”

Đúng lúc đó, tiếng nói của những tên lính đánh thuê vang lên khắp nơi.

“Nếu chúng ta bỏ đi ngay bây giờ, thì chúng ta không đáng mặt lính đánh thuê.”

“Chúng ta đã sống sót đến tận đây, nhờ có ông chủ. Nếu chúng ta chạy bây giờ thì chúng ta thậm chí còn không phải là con người nữa.”

“Anh là đồ ngu, Manus! Nếu anh muốn đi thì tự đi đi! Đồ khốn nạn vô ơn! Anh còn đã được ông chủ chữa trị nữa!”

“Có ông chủ ở đây, chúng ta có thể xoay xở được. Hãy chiến đấu thôi!”

Bất ngờ trước phản ứng bất ngờ, Ghislain mở to mắt và nhìn quanh đám lính đánh thuê.

Giờ thì, khuôn mặt họ chỉ còn sự quyết tâm — ý chí chiến đấu cùng anh đến xa nhất có thể.

Ghislain đã từng thấy những biểu cảm này trước đây.

Đó chính là vẻ mặt mà anh từng thấy khi đối mặt với một trận chiến bất lợi trong kiếp trước.

‘Điều này giống như…’

Khuôn mặt của những cấp dưới trong kiếp trước hiện lên trong tâm trí anh.

Mặc dù kỹ năng của đám lính đánh thuê kém xa so với họ, nhưng quyết tâm của chúng thì không hề khác biệt.

Ghislain không khỏi mỉm cười khi nói.

“Các ngươi…Cuối cùng thì các ngươi cũng trở nên hữu dụng rồi.”

Khi chứng kiến ​​cảnh này, Kaor vô cùng bối rối khi nhìn những tên lính đánh thuê.

‘Đây có thực sự là những kẻ vô lại mà mình biết không?’

Không giống như Quân đoàn Lính đánh thuê Cerberus, những kẻ thích làm những nhiệm vụ nguy hiểm và gây náo loạn khắp các vùng khác nhau, những tên lính đánh thuê ở lại Điền trang Zimbar luôn nhàn rỗi, không bao giờ nhận những nhiệm vụ nguy hiểm.

Nhưng sau khi theo dõi Ghislain chỉ vài ngày, chúng đã hoàn toàn thay đổi.

‘Điều này thực sự đáng chú ý. Anh ta đã hoàn toàn kiểm soát được chúng.’

Kaor không thể không thừa nhận và một lần nữa bị ấn tượng bởi khả năng của Ghislain.

* * *

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.) 

* * *

Ngay cả Gillian, một cựu thủ lĩnh lính đánh thuê, cũng không thể che giấu sự ngưỡng mộ của mình đối với tình hình hiện tại.

Tuy nhiên, Belinda không quan tâm đến điều mà cô cho là sự ngu ngốc này.

“Ngài thiếu chủ, điều này thật tuyệt. Hãy phái những tên lính đánh thuê tiến lên, và ngài có thể chuồn đi.”

Ghislain phớt lờ lời thì thầm của Belinda và thay vào đó, tháo bao kiếm ra khỏi thắt lưng, ném xuống đất.

“Thiếu gia! Làm ơn!”

Việc vứt bỏ vỏ kiếm là dấu hiệu rõ ràng cho thấy anh ta đã sẵn sàng chiến đấu đến chết.

Nhìn thấy điều này, khuôn mặt Belinda nhăn nhó vì tức giận, nhưng Kaor lại cười khúc khích.

“Không sợ hãi sao? Tôi thích điều đó. Khoảnh khắc này khiến tôi nhớ về những ngày còn trẻ.”

Không trả lời, Ghislain bước tới.

Trong kiếp trước, loại yêu cầu thường xuyên nhất mà quân đoàn lính đánh thuê của Ghislain thực hiện là săn quái vật.

Những con quái vật tàn phá lục địa mạnh hơn nhiều so với con Trăn Máu mà họ đang phải đối mặt.

Mặc dù khả năng thể chất và kỹ năng lính đánh thuê của anh ấy đã kém hơn so với trước đây, nhưng kinh nghiệm tích lũy được của anh ấy sẽ giúp bù đắp cho những thiếu sót đó.

“Hãy chiến đấu nào.”

Ngay khi Ghislain nói, mọi người đều tỏ ra quyết tâm, nắm chặt vũ khí và sắp xếp lại đội hình chiến đấu.

“Ồ, tôi già rồi… Nếu tôi có thêm nếp nhăn nữa thì đó là lỗi của cậu, Thiếu Chủ.”

Belinda lẩm bẩm, cam chịu, khi cô ấy gục xuống.

“Bọn ngốc! Tất cả các người đều sẽ chết!”

Manus, bực bội, thốt ra lời nói của mình và biến mất vào trong rừng.

Nhưng không ai thèm nhìn về phía anh ta.

Con Trăn Máu đang từ từ tiến lại gần nhóm người.

Kaaaaaaa!

Con Trăn Máu hét lên một tiếng thích thú khi nó mở hàm răng khổng lồ của mình, sẵn sàng nuốt trọn những tên lính đánh thuê.

“Giải tán!”

Theo lệnh của Ghislain, những tên lính đánh thuê ngay lập tức giải tán.

Bùm!

Con Trăn Máu đập đầu xuống đất, miệng há to, choáng váng trong giây lát.

Kaaaaaak!

Tức giận, con Trăn Máu ngay lập tức lao vào tên lính đánh thuê gần nhất bằng hàm răng mở rộng.

Ngay khi tên lính đánh thuê kia sắp bị nuốt chửng, Ghislain nhảy lên không trung, chém vào đầu con Trăn Máu bằng thanh kiếm của mình trong khi hét lên,

“Gillian, Kaor, hãy thu hút sự chú ý của nó với ta ở gần đầu! Belinda, che chắn cho bọn ta! Những người khác, hãy tấn công cơ thể nó khi tìm thấy sơ hở!”

Một vết thương nhỏ xuất hiện trên đầu của con Trăn Máu.

Các đòn tấn công thông thường sẽ không hiệu quả, nhưng một vũ khí thấm đẫm mana đã gây ra một vết thương nhỏ.

“Kaaaaaaa!”

Nhận ra mình đã bị thương, con Trăn Máu gầm lên dữ dội.

Đôi mắt của nó, đỏ hơn cả vảy, khóa chặt vào Ghislain.

Như thể nó không thể tha thứ cho con người đã làm nó bị thương, con rắn khổng lồ lao về phía anh ta với miệng mở to với tốc độ đáng kinh ngạc.

Bùm!

Ghislain nhanh chóng lăn sang một bên, né đòn tấn công.

Đầu của con Trăn Máu lại bị đập xuống đất, tung bụi lên.

Trong khi đó, Gillian tiến đến, chiếc rìu của ông ấy được truyền mana, và đập vào đầu con Trăn Máu với lực cực mạnh.

Kwaaang!

Một tiếng nổ điếc tai vang lên khi đầu khổng lồ của con Trăn Máu giật lên.

Xét về mana thuần túy, Gillian là người mạnh nhất trong nhóm.

Với sức mạnh hủy diệt như vậy, ngay cả con Trăn Máu cũng có vẻ như đã phải chịu một đòn đáng kể.

Kaaaahhh!

Con Trăn Máu lại hét lên, ngẩng đầu lên.

Lần này, một vết thương lớn và rõ ràng đã hình thành.

Tuy nhiên, vết thương không sâu; thay vào đó, nó chỉ làm tăng thêm cơn thịnh nộ của con Trăn Máu.

Vù!

Cái đầu khổng lồ của nó lao về phía Gillian.

Bị bất ngờ, Gillian không thể né kịp. Ông ấy giải phóng một luồng mana và chặn lại bằng chiếc khiên mà ông ấy cầm trên một tay.

Kwaaang!

"Grrk!"

Chiếc khiên bị vò nát, và Gillian bị hất tung ra sau.

Trong lúc đó, Kaor tiến đến từ phía sau con Trăn Máu và đâm thanh kiếm của mình vào nó, hét lên.

"Đến gần đây, ngay!"

Rắc!

Khi thanh kiếm của Kaor đâm sâu vào cơ thể con rắn, con Trăn Máu vặn mình dữ dội để tấn công anh ta.

"Chậc!"

Kaor buông thanh kiếm của mình và lăn ra xa để né tránh. Vào lúc đó, những lính đánh thuê khác bắt đầu bám vào con Trăn Máu và tung ra các cuộc tấn công của họ.

Kaang! Kaang!

Tuy nhiên, bất kể họ vung hay đâm vũ khí của mình bao nhiêu, lớp vảy cứng cáp của con Trăn Máu đã chặn mọi đòn tấn công của họ.

Nếu không có đủ mana truyền vào vũ khí của họ, không thể xuyên thủng lớp vảy giống như sắt.

Kết quả là, chỉ có Ghislain, Gillian và Kaor gây ra những vết thương nhẹ cho con Trăn Máu bằng cách tấn công theo lượt.

"Belinda! Đánh lạc hướng nó và nhắm vào những vết thương đi! Nếu có cơ hội, hãy nhắm vào mắt của nó!"

"Được rồi! Ugh, thật là bực mình mà!”

Theo lệnh của Ghislain, Belinda phóng một loạt dao găm, đâm vào vết thương hiện có của con Trăn Máu.

Độ chính xác của cô với dao găm là hiệu quả nhất trong việc mở rộng các vết thương nhỏ do những người khác gây ra.

Trong khi mở rộng các vết thương, Belinda liên tục nhắm vào mắt con Trăn Máu bằng các đòn tấn công của mình.

Đòn tấn công phối hợp có vẻ có hiệu quả phần nào, vì con Trăn Máu bắt đầu lắc đầu khó chịu.

Với sự tập trung của nó bây giờ vào Ghislain và những người khác, các cuộc tấn công nhắm vào lính đánh thuê đã giảm đáng kể.

"Bây giờ! Tấn công các vết thương của nó nào!"

Những người lính đánh thuê đã tận dụng cơ hội và đâm kiếm vào cơ thể bị thương của con rắn. Nhưng do cơ bắp của con Trăn Máu quá cứng nên lưỡi kiếm không đâm sâu được.

Kaaaahhh!

Như thể bị kích thích bởi những loài gây hại bám vào nó, con Trăn Máu hét lên một tiếng nữa và vung đuôi dữ dội.

Kwaaaang!

"Ugh!"

“Aaagh!”

Những tên lính đánh thuê bám gần đuôi đều bị hất tung.

Ngay khi con rắn chuẩn bị đập những tên lính đánh thuê đã ngã xuống bằng đuôi của nó, Ghislain lao về phía đầu nó, thu hút sự chú ý của nó một lần nữa.

“Mọi người, lấy vũ khí cùn ra! Tiếp tục đánh cho đến khi bên trong nó mềm ra! Chúng ta cần làm cho những vết thương nhỏ này to hơn! Gillian, Kaor! Tiếp tục đánh lạc hướng nó! Belinda, tiếp tục hỗ trợ!”

Nghe lệnh của Ghislain, những tên lính đánh thuê mở to mắt và gật đầu nhiệt thành.

“Đ-đúng rồi.”

“Chùy! Chùy đâu rồi?!”

“Cho tôi một cái!”

“Nếu không có, hãy lấy một cái từ xe đẩy! Mọi người, quay lại đó!”

Chẳng mấy chốc, những tên lính đánh thuê đổi vũ khí của chúng thành những dụng cụ cùn và đâm chúng vào cơ thể con trăn.

Họ dùng hết sức lực để đâm vũ khí xuống vảy của con Trăn Máu kia.

* * *

(Bản dịch được thực hiện bởi VLOGNOVEL, đăng tải độc quyền tại VLOGNOVEL.COM. Hãy đón xem bản dịch sớm nhất tại VLOGNOVEL.COM.) 

* * *

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương