Kế Hoạch Chiếm Giữ Của Chưởng Quỹ
-
Chương 8
Thủ chưởng quầy nói Tống Thù chính là người như thế.
Vô luận chuyện làm ăn phía trước của tiệm hay cuộc sống của tiểu nhị ở phía sau, hắn cơ hồ cũng không hỏi đến, tất cả đều giao cho Tiền quản gia phụ trách, bình thường chỉ thích vùi đầu làm đèn lồng, hoặc là đi ra ngoài tụ hợp với hai ba người bạn cùng du sơn ngoạn thuỷ, hoặc là đôi khi cũng tham gia vào những bữa tiệc tụ hội với người quyền quý.
Chuyện tình ở tiệm, thời điểm nào cần kiểm tra hoặc có đợt nhập vật liệu mới hắn mới tới, hoặc là tới nhìn tay nghề của những vị lão sư phụ, bởi vì hắn đến và đi không theo một quy luật nào cả, khiến toàn người trong tiệm lúc nào cũng căng thẳng, không dám có ý định cắt xén nguyên liệu. Nhưng phần lớn thời gian, Tống Thù đều chỉ ở trong Hạc Trúc Đường, hoặc là ở trong thư phòng đọc sách, hoặc là ở trong phòng chế đăng đặc biệt của hắn.
Đám người Đường Cảnh Ngọc đã đến, Tiền Tiến đã làm xong các công việc ở phía trước tới đây xin chỉ thị của hắn:“Chưởng quầy, bọn Chu Thọ ở chỗ nào a?”
“Thu thập hai gian phòng phía đông cho bọn hắn.” Tống Thù đang vẽ khóm trúc ngoài cửa sổ, không ngẩng đầu lên nói.
Tiền Tiến đã hiểu, chưởng quầy đây là chuẩn bị bồi dưỡng hai đồ đệ tốt sao, an bài đến bên Hạc Trúc Đường này, cũng tiện cho việc dạy dỗ và quản lí hơn.
“Vậy chưởng quầy muốn cho Đường Ngũ ở đây?” Tiền Tiến rất quan tâm hỏi han.
“Chuyện này nhờ Tiền bá an bài.” Tống Thù kiệm lời như vàng, chờ Tiền Tiến đi được một lúc, hắn mới dừng một chút, lại thêm một câu:“Nàng dáng người nhỏ gầy, chọn cho nàng nơi nào thoải mái một chút .”
“Chưởng quầy thiện tâm, Đường Ngũ nếu biết nhất định sẽ rất cảm kích ngài.” Tiền Tiến cười vỗ đít ngựa.
Tống Thù cũng không có đáp lại.
Tiền Tiến tập mãi thành thói quen, đi lên phía trước tìm lão gia tử thương lượng,“Chưởng quầy phân phó chọn công việc cho Đường Ngũ nhẹ nhàng một chút.”
“Nhẹ sao?” Tiền bá cẩn thận nhớ lại thiếu niên nhỏ gầy như que củi Đường Ngũ kia, phát sầu ,“Vậy cho hắn tiếp đón khách ở cửa hàng đi, nhưng hắn vừa mới tới, cũng chưa biết gì nhiều về lồng đèn của chúng ta, không biết có làm được không nữa.”
Tiền Tiến “Ân” một tiếng,“Tiểu tử kia rất biết nói ngọt, vậy nửa năm này cho hắn học cho quen việc, năm sau cho hắn lên phía trước cũng không kém đâu.” Đường Ngũ mở miệng liền gọi một tiếng Tiền đại ca , hắn đương nhiên biết Đường Ngũ có phần cố ý lấy lòng hắn, bất quá tiểu tử kia nhu thuận lại không có lòng tham lớn vẫn khiến người thích .
Vô luận chuyện làm ăn phía trước của tiệm hay cuộc sống của tiểu nhị ở phía sau, hắn cơ hồ cũng không hỏi đến, tất cả đều giao cho Tiền quản gia phụ trách, bình thường chỉ thích vùi đầu làm đèn lồng, hoặc là đi ra ngoài tụ hợp với hai ba người bạn cùng du sơn ngoạn thuỷ, hoặc là đôi khi cũng tham gia vào những bữa tiệc tụ hội với người quyền quý.
Chuyện tình ở tiệm, thời điểm nào cần kiểm tra hoặc có đợt nhập vật liệu mới hắn mới tới, hoặc là tới nhìn tay nghề của những vị lão sư phụ, bởi vì hắn đến và đi không theo một quy luật nào cả, khiến toàn người trong tiệm lúc nào cũng căng thẳng, không dám có ý định cắt xén nguyên liệu. Nhưng phần lớn thời gian, Tống Thù đều chỉ ở trong Hạc Trúc Đường, hoặc là ở trong thư phòng đọc sách, hoặc là ở trong phòng chế đăng đặc biệt của hắn.
Đám người Đường Cảnh Ngọc đã đến, Tiền Tiến đã làm xong các công việc ở phía trước tới đây xin chỉ thị của hắn:“Chưởng quầy, bọn Chu Thọ ở chỗ nào a?”
“Thu thập hai gian phòng phía đông cho bọn hắn.” Tống Thù đang vẽ khóm trúc ngoài cửa sổ, không ngẩng đầu lên nói.
Tiền Tiến đã hiểu, chưởng quầy đây là chuẩn bị bồi dưỡng hai đồ đệ tốt sao, an bài đến bên Hạc Trúc Đường này, cũng tiện cho việc dạy dỗ và quản lí hơn.
“Vậy chưởng quầy muốn cho Đường Ngũ ở đây?” Tiền Tiến rất quan tâm hỏi han.
“Chuyện này nhờ Tiền bá an bài.” Tống Thù kiệm lời như vàng, chờ Tiền Tiến đi được một lúc, hắn mới dừng một chút, lại thêm một câu:“Nàng dáng người nhỏ gầy, chọn cho nàng nơi nào thoải mái một chút .”
“Chưởng quầy thiện tâm, Đường Ngũ nếu biết nhất định sẽ rất cảm kích ngài.” Tiền Tiến cười vỗ đít ngựa.
Tống Thù cũng không có đáp lại.
Tiền Tiến tập mãi thành thói quen, đi lên phía trước tìm lão gia tử thương lượng,“Chưởng quầy phân phó chọn công việc cho Đường Ngũ nhẹ nhàng một chút.”
“Nhẹ sao?” Tiền bá cẩn thận nhớ lại thiếu niên nhỏ gầy như que củi Đường Ngũ kia, phát sầu ,“Vậy cho hắn tiếp đón khách ở cửa hàng đi, nhưng hắn vừa mới tới, cũng chưa biết gì nhiều về lồng đèn của chúng ta, không biết có làm được không nữa.”
Tiền Tiến “Ân” một tiếng,“Tiểu tử kia rất biết nói ngọt, vậy nửa năm này cho hắn học cho quen việc, năm sau cho hắn lên phía trước cũng không kém đâu.” Đường Ngũ mở miệng liền gọi một tiếng Tiền đại ca , hắn đương nhiên biết Đường Ngũ có phần cố ý lấy lòng hắn, bất quá tiểu tử kia nhu thuận lại không có lòng tham lớn vẫn khiến người thích .
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook