Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo
-
Chương 127
Trịnh Cảnh Đồng từ dưới nước ôm thân thể Phó A Bảo, môi ghé vào bên tai Phó A Bảo thổi khí, Phó A Bảo dùng tay đỡ lấy: "Anh nói cho em biết trước, anh có phải là sẽ vĩnh viễn thích em?"
Trịnh Cảnh Đồng tâm nói cái này còn phải hỏi sao! "Đương nhiên rồi, anh ngoại trừ em ra còn có thể thích ai chứ, cả thế giới này yêu nhất chính là em! Em không phải rõ ràng nhất sao, sao đột nhiên hỏi như vậy?" Trong lòng y cũng sợ hãi, A Bảo thích người đẹp như thế, tuy nói bộ dáng mình cũng không tệ, nhưng so với Hạ Lập Nhân còn có chút chênh lệch a, vạn nhất A Bảo thay lòng thì tốt thế nào đây.
"Ngô......" Phó A Bảo có chút ngượng ngùng, "Vậy anh thề đi, bằng không thì không cho sờ!" Cậu còn mặc cả, bằng không thì không có cảm giác an toàn đâu, "Cảnh cáo" trong lòng cậu vừa nãy đối với Trịnh Cảnh Đồng nhớ mãi không quên.
"Anh xin thề." Trịnh Cảnh Đồng tâm nói hôm nay thật sự là vận khí tốt, A Bảo đã không nhìn y nhiều ngày như vậy, hôm nay thậm chí còn có tâm tình cùng y nói chuyện yêu đương, thực sự là không dễ dàng, chẳng lẽ mùa xuân của mình thực sự sắp tới rồi hả? "Anh xin thề anh vĩnh viễn chỉ thích một mình Phó A Bảo em, chỉ tốt với một mình em, chỉ làm tình với một mình em, chỉ......"
Phó A Bảo đưa tay liền cho y một cái tát! Tên ngu xuẩn này đang nói cái gì đây! Có còn liêm sỉ nữa hay không!
Trịnh Cảnh Đồng ủy khuất mà bụm mặt tiếp tục nói: "...... Nếu như anh không làm được, liền bị thiên lôi đánh!" Nói xong y còn nhìn Phó A Bảo một chút, tâm nói A Bảo sao còn chưa tới bịt miệng ta, trên TV không phải đều diễn như vậy sao, lúc nam chính thề nữ chính đều sẽ luyến tiếc sau đó tới che miệng lại.
Phó A Bảo hài lòng gật gật đầu, cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng vẫn có chút thành ý, bị thiên lôi đánh chính là thề độc không tệ, tuy rằng cậu không tin cái này lắm, thế nhưng cậu nguyện ý phá lệ mê tín một lần.
Trịnh Cảnh Đồng có chút ưu thương nhỏ, sao A Bảo vẫn cao hứng như thế a, anh đã thề bị thiên lôi đánh đã làm cảm động em rồi không được sao, lẽ nào em không lo lắng cho anh sao, bị thiên lôi đánh đấy! Tuy rằng anh tự tin anh có thể làm được, thế nhưng anh làm được là một chuyện, em có bỏ được hay không là một chuyện khác a, em tốt xấu gì hơi hơi biểu thị một chút mà, đau lòng anh một chút đi mà.
Phó A Bảo sau khi tự mình thỏa mãn một hồi cảm giác mình cũng nên có chút biểu thị, tuy rằng nghe thề nghe tới rất thoải mái, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng thật sự không làm được cậu cũng không thể thay ông trời bổ một quả sấm xuống, cho nên vẫn là phải làm một chút, phải túm trái tim của Trịnh Cảnh Đồng vào tù!
Trước đây cậu không có ý thức này, hiện tại hơi lớn hơn một chút, cũng tìm ra cách thức rồi.
"Anh đã yêu em như thế, vậy em liền thích anh một chút đi." Phó A Bảo ngẩng đầu ngạo kiều nói, "Bất quá hiện tại chỉ một chút thôi nha, sau này có thể nhiều thêm hay không phải xem biểu hiện của anh, anh tốt với em em liền thích anh hơn một chút, anh nếu như đối với em không tốt!" Cậu trừng Trịnh Cảnh Đồng một cái, "Xem ông trời có đánh chết anh không!"
Dáng vẻ ngạo kiều này của Phó A Bảo trong mắt Trịnh Cảnh Đồng quả thực vô cùng đáng yêu, y cảm giác cả đời này của mình sẽ không bao giờ gặp được người đáng yêu như thế nữa, rõ ràng trong lòng thích, nhưng ngoài miệng lại không thành thật như thế, chính là không chịu thừa nhận, rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt mà.
Có điều như vậy cũng có một phen tư vị đặc biệt, nghe vào rất có tình thú không phải sao?
"Được được được, A Bảo nói thế nào thì chính là thế đó, anh khẳng định không thể đối với em không tốt, em cần phải tại mọi thời khắc giám sát anh nha."
"Đó là đương nhiên, không nhìn anh em cũng không yên lòng!"
"Quả nhiên A Bảo anh yêu em nhất!" Đều đã bộ dáng này rồi còn chần chờ cái gì, Trịnh Cảnh Đồng một cái nhào tới giở trò, A Bảo của y cởi sạch đang chờ y đây!
"Ê...... Anh nhẹ chút, nhẹ chút!"
"Muốn làm ở trong nước không?"
"Không muốn đâu, đây là lộ thiên đấy, cảm giác kỳ quái."
"Kỳ thực vẫn còn tốt lắm, nơi này rất tư mật, sẽ không có người tiến vào."
"Đừng mà......"
"Làm một lần thôi mà, van cầu em, A Bảo."
"Ưm......"
"Em không phản đối anh coi như em đáp ứng rồi nha."
"Mới...... Mới không có, anh sờ đâu thế!"
"Ngoan, thả lỏng, nghe anh là được rồi."
"Nhưng là......"
"Không nhưng nhị gì, em không phải rất thoải mái sao."
"Ô ô ô......"
Buổi tối tốt đẹp vừa mới bắt đầu......
____________________
Con editor chỉ muốn nói là còn 3 chap nữa thôi U_U
Trịnh Cảnh Đồng tâm nói cái này còn phải hỏi sao! "Đương nhiên rồi, anh ngoại trừ em ra còn có thể thích ai chứ, cả thế giới này yêu nhất chính là em! Em không phải rõ ràng nhất sao, sao đột nhiên hỏi như vậy?" Trong lòng y cũng sợ hãi, A Bảo thích người đẹp như thế, tuy nói bộ dáng mình cũng không tệ, nhưng so với Hạ Lập Nhân còn có chút chênh lệch a, vạn nhất A Bảo thay lòng thì tốt thế nào đây.
"Ngô......" Phó A Bảo có chút ngượng ngùng, "Vậy anh thề đi, bằng không thì không cho sờ!" Cậu còn mặc cả, bằng không thì không có cảm giác an toàn đâu, "Cảnh cáo" trong lòng cậu vừa nãy đối với Trịnh Cảnh Đồng nhớ mãi không quên.
"Anh xin thề." Trịnh Cảnh Đồng tâm nói hôm nay thật sự là vận khí tốt, A Bảo đã không nhìn y nhiều ngày như vậy, hôm nay thậm chí còn có tâm tình cùng y nói chuyện yêu đương, thực sự là không dễ dàng, chẳng lẽ mùa xuân của mình thực sự sắp tới rồi hả? "Anh xin thề anh vĩnh viễn chỉ thích một mình Phó A Bảo em, chỉ tốt với một mình em, chỉ làm tình với một mình em, chỉ......"
Phó A Bảo đưa tay liền cho y một cái tát! Tên ngu xuẩn này đang nói cái gì đây! Có còn liêm sỉ nữa hay không!
Trịnh Cảnh Đồng ủy khuất mà bụm mặt tiếp tục nói: "...... Nếu như anh không làm được, liền bị thiên lôi đánh!" Nói xong y còn nhìn Phó A Bảo một chút, tâm nói A Bảo sao còn chưa tới bịt miệng ta, trên TV không phải đều diễn như vậy sao, lúc nam chính thề nữ chính đều sẽ luyến tiếc sau đó tới che miệng lại.
Phó A Bảo hài lòng gật gật đầu, cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng vẫn có chút thành ý, bị thiên lôi đánh chính là thề độc không tệ, tuy rằng cậu không tin cái này lắm, thế nhưng cậu nguyện ý phá lệ mê tín một lần.
Trịnh Cảnh Đồng có chút ưu thương nhỏ, sao A Bảo vẫn cao hứng như thế a, anh đã thề bị thiên lôi đánh đã làm cảm động em rồi không được sao, lẽ nào em không lo lắng cho anh sao, bị thiên lôi đánh đấy! Tuy rằng anh tự tin anh có thể làm được, thế nhưng anh làm được là một chuyện, em có bỏ được hay không là một chuyện khác a, em tốt xấu gì hơi hơi biểu thị một chút mà, đau lòng anh một chút đi mà.
Phó A Bảo sau khi tự mình thỏa mãn một hồi cảm giác mình cũng nên có chút biểu thị, tuy rằng nghe thề nghe tới rất thoải mái, thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng thật sự không làm được cậu cũng không thể thay ông trời bổ một quả sấm xuống, cho nên vẫn là phải làm một chút, phải túm trái tim của Trịnh Cảnh Đồng vào tù!
Trước đây cậu không có ý thức này, hiện tại hơi lớn hơn một chút, cũng tìm ra cách thức rồi.
"Anh đã yêu em như thế, vậy em liền thích anh một chút đi." Phó A Bảo ngẩng đầu ngạo kiều nói, "Bất quá hiện tại chỉ một chút thôi nha, sau này có thể nhiều thêm hay không phải xem biểu hiện của anh, anh tốt với em em liền thích anh hơn một chút, anh nếu như đối với em không tốt!" Cậu trừng Trịnh Cảnh Đồng một cái, "Xem ông trời có đánh chết anh không!"
Dáng vẻ ngạo kiều này của Phó A Bảo trong mắt Trịnh Cảnh Đồng quả thực vô cùng đáng yêu, y cảm giác cả đời này của mình sẽ không bao giờ gặp được người đáng yêu như thế nữa, rõ ràng trong lòng thích, nhưng ngoài miệng lại không thành thật như thế, chính là không chịu thừa nhận, rõ ràng là lưỡng tình tương duyệt mà.
Có điều như vậy cũng có một phen tư vị đặc biệt, nghe vào rất có tình thú không phải sao?
"Được được được, A Bảo nói thế nào thì chính là thế đó, anh khẳng định không thể đối với em không tốt, em cần phải tại mọi thời khắc giám sát anh nha."
"Đó là đương nhiên, không nhìn anh em cũng không yên lòng!"
"Quả nhiên A Bảo anh yêu em nhất!" Đều đã bộ dáng này rồi còn chần chờ cái gì, Trịnh Cảnh Đồng một cái nhào tới giở trò, A Bảo của y cởi sạch đang chờ y đây!
"Ê...... Anh nhẹ chút, nhẹ chút!"
"Muốn làm ở trong nước không?"
"Không muốn đâu, đây là lộ thiên đấy, cảm giác kỳ quái."
"Kỳ thực vẫn còn tốt lắm, nơi này rất tư mật, sẽ không có người tiến vào."
"Đừng mà......"
"Làm một lần thôi mà, van cầu em, A Bảo."
"Ưm......"
"Em không phản đối anh coi như em đáp ứng rồi nha."
"Mới...... Mới không có, anh sờ đâu thế!"
"Ngoan, thả lỏng, nghe anh là được rồi."
"Nhưng là......"
"Không nhưng nhị gì, em không phải rất thoải mái sao."
"Ô ô ô......"
Buổi tối tốt đẹp vừa mới bắt đầu......
____________________
Con editor chỉ muốn nói là còn 3 chap nữa thôi U_U
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook