Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo
-
Chương 123
Đuôi vừa mới rút ra không bao lâu hiện tại lại muốn xuyên trở lại, Phó A Bảo đương nhiên là không chịu, cậu vừa bị cái đuôi này tra tấn quá chừng, muốn cậu nói, thứ đồ hỏng này nên phải hỏa thiêu mới phải! Thế nhưng Trịnh Cảnh Đồng uy hiếp cậu nói không làm lần sau liền bù lại, loại chuyện của một buổi tối còn muốn phân ra mấy đêm, vậy sao có thể tiếp thu? Còn không bằng một hồi liền chịu xong tội, xong hết ọi chuyện.
Bất quá cậu hiện tại mệt mỏi quá căn bản không muốn động, liền thở hồng hộc nằm nhoài trên thảm nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Em không muốn động, tự anh đến đi." Dù sao vừa mới đã bộ dáng kia, cậu cũng khong có xấu hổ gì nữa.
Trịnh Cảnh Đồng nhẹ nhàng đẩy vị trí tư mật của Phó A Bảo ra, sau đó nhẹ nhàng đẩy từng hạt trân châu vào, thế là Phó A Bảo lại biến thành một cô hầu gái mèo đáng yêu, đáng tiếc tai trên đầu là cố định, nếu có thể động đậy vậy liền càng hình tượng rồi, Trịnh Cảnh Đồng chỉ có thể ở trong lòng não bổ một chút.
Trịnh Cảnh Đồng sau khi đeo đuôi xong cho Phó A Bảo yên lặng nhìn một lúc, phi thường hài lòng tạo hình lúc này của A Bảo, quả thực nhìn thế nào cũng không đủ.
"Em nếu mệt liền nghỉ một lát đi, chúng ta từ từ đến, không vội." Kỳ thực phía dưới của Trịnh Cảnh Đồng đều trướng tới không không chịu được, y lại là nam nhân, làm được một nửa dừng lại có bao nhiêu khó chịu có thể tưởng tượng được ra, y mạnh mẽ nhịn xuống, vì sau bữa tiệc lớn y quyết định "Chịu khổ" một phen, y còn nằm chết dí trên thảm mặt đối mặt với Phó A Bảo, thậm chí còn cùng Phó A Bảo trò chuyện với Phó A Bảo giết thời gian, thỉnh thoảng sờ sờ tai của Phó A Bảo, trìu mến mà nhìn cậu, y hi vọng sau đó A Bảo có thể tinh lực dồi dào làm chuyện kia, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi.
(Ta là ta chưa thấy đôi nào mà đang làm mà nghỉ giữa hiệp lâu như này =.=" hừmmmm)
Phó A Bảo cảm thấy hành vi của Trịnh Cảnh Đồng rất khác thường, rất quái dị. "Anh muốn làm thì liền làm, nhìn em như vậy làm gì? Em là bot, không quan trọng nghỉ ngơi hay không, anh làm xong, làm xong em sớm giải thoát, em cũng không muốn thiếu nợ."
Trịnh Cảnh Đồng cười khẽ một tiếng.
Phó A Bảo càng thêm cảm thấy kinh hồn bạt vía: "Anh cười cái gì a, em nói thật sự, anh muốn làm liền làm nhanh lên đi, em sẽ không ngăn anh." Cậu hiện tại đều đã quen, tinh lực của Trịnh Cảnh Đồng căn bản không phải người bình thường nên có, mỗi lần làm tới mức bộ phận phía sau của cậu sẽ không còn khí lực nữa, phải dựa vào khí lực của Trịnh Cảnh Đồng chống đỡ lấy cậu, lần này cũng vậy, cậu nằm úp sấp liền rất tốt.
Có điều sao phải nhét đuôi trở lại? Vậy làm sao làm a? Phó A Bảo đối với lần này thật sự tò mò, cậu không biết Trịnh Cảnh Đồng muốn chơi trò gian mới gì.
"Em lại nằm một chút đi." Trịnh Cảnh Đồng sờ sờ đầu Phó A Bảo, "Anh đi tắm một chú." Nói xong y đứng dậy đi vào phòng tắm.
Phó A Bảo nhìn bóng lưng Trịnh Cảnh Đồng nói thầm, làm cái gì a, đây không phải mới làm được một nửa sao? Tại sao phải tắm? Bình thường không phải đều trước khi làm tắm một lần sau khi làm tắm một lần sao, ai làm được một nửa lại đi tắm, đây không phải rảnh rỗi tới đau trứng sao, cậu đều không biết Trịnh Cảnh Đồng hàng này vậy mà bắt đầu có khiết phích rồi.
Đáng tiếc hiện tại sau khi Trịnh Cảnh Đồng đi ra nói một câu với cậu, cả người Phó A Bảo đều không tốt, cậu xưa nay không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng đi tắm còn có thâm ý như vậy!"
"Em không phải trước đó đã nói sao, dùng miệng cũng được." Trịnh Cảnh Đồng hợp lý hợp tình.
Phó A Bảo xoạt một cái từ trên mặt đất ngồi dậy, cậu trợn mắt ngoác mồm nhìn Trịnh Cảnh Đồng tinh thần thoải mái, cậu đúng là đã nói, sảy miệng nhất thời mà thôi, không nghĩ tới thật sự muốn dùng miệng làm a! Đây cũng quá biến thái. Quá rồi đi!
Bất quá cậu khẳng định là không lay chuyển được Trịnh Cảnh Đồng, Trịnh Cảnh Đồng vì bữa tiệc lớn này thế nhưng mạnh mẽ nhẫn nhịn giữa chừng, ăn không đến miệng sẽ không để yên.
Thế là sau một phút, Phó A Bảo phát hiện mình được ôm lên giường, Trịnh Cảnh Đồng dựa vào nằm ở đầu giường, mà cậu thì bị ổn định giữa hai đùi Trịnh Cảnh Đồng, tình thế phi thường nguy cấp!
Phó A Bảo cả người đều mông lung xoay vòng vòng, cậu hiện tại phi thường muốn té xỉu, cái tên gia hỏa họ Trịnh này là thật sự tới! Không trách muốn đi tắm, hóa ra trọng điểm là muốn đi rửa chỗ đó!
Trịnh Cảnh Đồng gợi lên khóe miệng: "Em yên tâm đi, anh đều rửa rất sạch sẽ rồi."
Phó A Bảo trong lòng có một vạn con thảo nê mã chạy qua! Cảm kích cái sợ len anh! Em là nam nhân còn không hiểu nam nhân sao, chỗ đó kích động một chút ít nhiều đều có thứu phân bố ra, anh cho rằng em ngốc a!
"Được rồi anh chuẩn bị sẵn sàng rồi, bắt đầu đi." Trịnh Cảnh Đồng hai tay mở ra trên giường, dựa lưng vào gối dày, đùi tự nhiên thả lỏng mở ra, bày tỏ hết thảy đều do Phó A Bảo chủ đọa.
Bắt đầu cái sợi len anh bắt đầu! Em còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng có được hay không!
Phó A Bảo cúi đầu nhìn chỗ đó nuốt một ngụm nước bọt......
Nên tới vẫn là phải tới, nhìn dáng vẻ Trịnh Cảnh Đồng như vậy quyết định ăn mình, Phó A Bảo rất quyết tâm, duỗi tay trắng trắng nộn nộn của mình ra cẩn thận sờ tới, Trịnh Cảnh Đồng còn mặc áo ngủ vạt áo mở ra, phân thân tím đỏ cứ như vậy trần truồng bại lộ ở trong không khí, thẳng tắp mà vểnh lên, nhìn thấy mà giật mình.
Phó A Bảo cực kỳ khẩn trương, bình thường đồ chơi này cũng sẽ đâm vào trong thân thể của cậu đi, quen cũng không sao nữa, còn cảm thấy rất hưởng thụ, thế nhưng phải dùng miệng gì đó, thực sự là lần đầu tiên, cậu căn bản không biết nên hạ miệng thế nào.
Tay hơi lạnh sờ trên phân thân thô to hừng hực, nhịp đập trên phân thân kích thích trái tim rung động của Phó A Bảo, cậu khẩn trương tới đòi mạng, tay run run.
Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên rất thoải mái, thế nhưng trình độ này kém hơn dự đoán của y nhiều lắm. "Anh hôm nay không phải là bảo em tới sờ của anh, đừng để anh nhắc nhở em nha, hôm nay lúc nào có thể kết thúc phải xem em khi nào thì bắt đầu, em càng ra sức càng tích cực, anh liền bắn ra càng nhanh, đương nhiên em cũng có thể giải phóng sớm một chút."
Cả khuôn mặt Phó A Bảo đều muốn nhăn lại, đạo lý em đều hiểu, nhưng thực tế thao tác không giống như anh nói muốn thế nào liền thế đó a, em muốn làm kiến thiết tâm lý một chút, em nhưng là con trai nhà lành, việc này sao có thể xe nhẹ chạy đường quen, anh phải để em có chút chuẩn bị a!
Phó A Bảo điều chỉnh góc độ một chút, cảm thấy tư thế hiện tại không quá tiện, liền dịch dịch ra sau một chút, cả người quỳ gối giữa hai chân Trịnh Cảnh Đồng, thế nhưng góc độ này cá nhân cậu cảm thấy không tốt lắm, bởi vì cậu phát hiện hai tay của cậu không có chống đỡ, cũng không thể chống trên đùi Trịnh Cảnh Đồng đi, rất khó chịu a.
Vì thế cậu lại trở mình nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Em hơi khép chân lại chút, tư thế hiện tại của anh em thật sự rất không thuận tiện a! Anh nếu như ngồi trên ghế salong tư thế này rất tốt, rất thích hợp, anh nằm ở trên giường em làm thế nào được, thật là." Nói là nói như vậy, kỳ thực trong lòng cậu có chút đắc ý, Trịnh Cảnh Đồng hàng này nhìn qua trong lòng đã có dự tính, kỳ thực chuyện như vậy cũng là lần đầu làm, nhìn dáng vẻ y cái gì cũng không hiểu liền biết rồi.
"Được được được, tất cả nghe theo em." Trịnh Cảnh Đồng thay đổi tư thế, Phó A Bảo liền ngồi xuống trên đùi y, sau đó cúi người xuống, mặt đối diện với nửa người tím đỏ của Trịnh Cảnh Đồng, chóp mũi phun ra khí tức nóng rực khiến bụng dưới của Trịnh Cảnh Đồng căng thẳng, miệng Phó A Bảo còn chưa có đụng tới gắng gượng của y y liền cảm thấy không xong rồi.
Phó A Bảo nhìn đi nhìn lại phân thân thô to của Trịnh Cảnh Đồng, hết nhìn lại nhìn, không biết phải ra thay thế nào, nói dùng tay sờ vào đều là từ bên cạnh sờ lên, sau đó trên dưới ma sát, dùng miệng cũng là bắt đầu liến từ chỗ đó sao? Hay là trên đỉnh trước?
Cậu cau mày suy tư một phen, cậu cũng là nam nhân, nếu để cho cậu chọn, cậu nhất định là muốn liếm đỉnh trước, khẳng định rất thoải mái!
Được rồi, vậy thì hi sinh một chút đi!
Phó A Bảo vươn đầu lưỡi ra, dùng đầu lưỡi liếm bên cạnh đầu nấm một cái, lực đạo rất nhẹ, nhưng Trịnh Cảnh Đồng bị kích thích như thế cả người suýt chút nữa nhảy dựng lên, y xưa nay chưa từng nghĩ tới vậy mà sẽ được ăn một bữa tiệc lớn như vậy, cả người hưng phấn tới không được, một giây sau đó đỉnh lỗ nhỏ phân thân của y liền rỉ ra niêm dịch trong suốt, hơn nữa toàn bộ lại trướng thêm một vòng, nổi gân xanh, nhìn qua phi thường đáng sợ.
Trịnh Cảnh Đồng hiện tại vô cùng hưng phấn, vô cùng muốn, nhưng vẫn chưa được, y phải tiếp tục thưởng thức mĩ vị A Bảo mang tới hưởng thụ mỹ diệu mang tới cho y.
Phó A Bảo nhìn thô to trước mắt oán thầm: Hàng này cũng quá sắc tình, cậu mới hơi liếm một cái đỉnh liền rỉ ra nhiều niêm dịch như vậy, quá sắc tình rồi!
Cậu đoán chỗ kia có mùi sữa tắm, thế nhưng như tắm như thế nào đi nữa cũng không thể thay đổi mùi vị của tinh dịch, niêm dịch vừa phân bố ra cũng giống vậy, sau khi niêm dịch đi ra lập tức phát ra mùi tanh nam tính đặc thù, hình như có người gọi cái này là xạ hương, Phó A Bảo cũng không hiểu, có lẽ chính là mùi vị như vậy đi, mùi vị này kích thích khứu giác của cậu, khiến cả người cậu choáng váng.
Có điều đồng thời cậu lại cảm thấy chơi rất vui, thế là cậu lại duỗi đầu lưỡi ra liếm một hồi, nhưng lần này cậu rất không cẩn thận, vừa vặn liếm phải một ít niêm dịch, mùi vị kỳ quái tản ra trong miệng cậu, cậu cảm thấy đầu óc trở nên mơ màng, cậu nhưng cho tới bây giờ chưa từng nếm thử mùi vị chỗ kia của nam nhân.
Phó A Bảo có chút kháng cự, cậu ngẩng đầu nhìn Trịnh Cảnh Đồng một hồi, thấy Trịnh Cảnh Đồng mang đầy chờ mong mà nhìn cậu, lại tiếp tục cúi đầu đến. Quên đi, hôm nay nhất định là chạy không thoát, đến bước này này rồi nếu bảo Trịnh Cảnh Đồng thu hồi lời lúc trước không có khả năng.
Nếm một lần là nếm, nếm hai lần cũng là nếm, có một thì có hai, chỉ cần có cái đầu tiên, về sau liền tương đối nhẹ nhàng, Phó A Bảo dùng đầu lưỡi của mình nhẹ nhàng liếm toàn bộ trên phân thân của Trịnh Cảnh Đồng một lần, thật sự rất nhẹ, so với lông chim thổi qua hơi hơi nặng hơn một chút, nhưng khiến hứng thú cả người Trịnh Cảnh Đồng đều kéo lên.
Trịnh Cảnh Đồng tựa ở đầu giường nhìn môi cùng đầu lưỡi phấn nộn của Phó A Bảo, y hận không thể một cái liền vọt vào trong cái miệng nhỏ kia, thế nhưng như vậy sẽ hù dọa Phó A Bảo, y không dám, chỉ có thể kiên trì chờ đợi, có điều vẫn là phải hơi dẫn dắt một chút.
"...... A Bảo, em cũng là nam nhân, đổi lại là em sẽ không hi vọng bị liếm không nặng không nhẹ đi? Em nếu như tiếp tục như vậy, anh phỏng chừng anh tới hừng đông đều không bắn ra." Trịnh Cảnh Đồng làm bộ không thèm để ý nói, "Anh dù sao cũng không sao cả, hiếm thấy em nguyện ý cùng anh làm một buổi tối."
"......" Phó A Bảo sững sờ tại chỗ.
ĐM! Đến hừng đông đều không bắn ra, vậy cậu chẳng phải là phải liếm một buổi tối sao! Đầu lưỡi khiên cường hơn cũng đều phải mài tới hỏng đi!
Thế là cậu cũng không cần Trịnh Cảnh Đồng nhắc nhở liền biết nên làm thế nào, một giây sau cậu liền mở cái miệng phấn nộn ra ngâm lấy đỉnh phân thân của Trịnh Cảnh Đồng vào!
"Ngô......" Vừa nãy quyết tâm mở miệng là Phó A Bảo, nhưng hiện tại hối hận vẫn là Phó A Bảo.
Của Trịnh Cảnh Đồng thật sự là quá lớn, cậu chỉ ngậm một nửa liền cảm thấy không xong rồi, nhưng nữa niêm dịch kia cũng tiến vào miệng, trong miệng cảm giác cũng không dễ chịu, đồ chơi này cũng không thể cắn, cậu liền phun ra.
Nhưng đang chuẩn bị ngẩng đầu thì đầu đã bị đè lại, sức mạnh không lớn, thế nhưng cậu nằm úp sấp căn bản không lên nổi, phân thân trong miệng căn bản không có cách nào phun ra.
ĐM! Trịnh Cảnh Đồng cái tên gia hỏa này quá không biết xấu hổ!
Phó A Bảo nước mắt đều muốn đi ra, đây cũng quá khó chịu, cậu cố gắng vận dụng đầu lưỡi đem thô to trong miệng đỉnh đi ra, thế nhưng hiệu quả hoàn toàn ngược lại với dự đoán của cậu, thứ gì đó trong miệng không có đi ra, Trịnh Cảnh Đồng đúng là càng thêm thoải mái, thậm chí còn phát ra tiếng gầm nhẹ khó nhịn.
Này không trách Trịnh Cảnh Đồng, lần đầu trải qua chuyện như vậy, y thật sự không nhịn được, phản xạ có điều kiện liền đè lại đầu Phó A Bảo ngăn cản cậu rời đi, sau đó lúc Phó A Bảo dùng đầu lưỡi đẩy y lại quét tới lỗ nhỏ của y, quả thực thoải mái muốn lên trời.
Y cảm giác mình thực sự là nhặt được bảo bối, tuy rằng y biết A Bảo là vô ý, thế nhưng sảng khoái, có lẽ A Bảo của y thực sự trời sin đối với phương diện này rất có tài năng đấy!
"Ngoan, A Bảo, em sớm một chút giúp anh làm xong, hôm nay có thể kết thúc nhanh một chút." Trịnh Cảnh Đồng vuốt tóc Phó A Bảo dỗ dành, y hiện tại thật sự không có cách nào rời khỏi cái miệng nhỏ dưới của người dưới thân kia, thực sự là quá thoải mái, sớm biết y liền sớm khai phát một chút, thật sự là quá sung sướng!
Phó A Bảo tâm tắc tới đòi mạng, em có thể nói không chứ, em chính là nói rồi cũng vô dụng thôi, anh đè lên đầu em không cho em lên em có thể có biện pháp gì! Thực sự là quá vô sỉ!
Hết cách rồi, Phó A Bảo không thể làm gì khác hơn là cố gắng để cho miệng mình linh hoạt hơn một chút, bắt đầu thử mút, nước miếng của cậu nhịn không được lưu lại, cậu thỉnh thoảng lúc ăn kem cũng như vậy, lúc ngậm một chút trong miệng bao không được sẽ vẫn chảy nước miếng, hiện tại chảy ra càng thêm lợi hại, miệng không khép lại được a, nước miếng không có cách nào thu được.
Thế là phân thân của Trịnh Cảnh Đồng liền ướt tới rối tinh rối mù, cái này vừa vặn bắt đầu tác dụng bôi trơn, Phó A Bảo ngậm lên càng thêm thuận tiện, Trịnh Cảnh Đồng thì càng sảng khoái.
"A Bảo, dùng đầu lưỡi liếm liếm anh, đúng...... Cứ như vậy, liếm phía trên cùng, còn có chỗ đó...... đúng, chính là chỗ đó...... đừng quên mút...... lại hơi mút mạnh một chút, đừng dùng răng, ngoan." Trịnh Cảnh Đồng nheo mắt lại hưởng thụ phục vụ của Phó A Bảo, y cảm giác mình đều muốn lên trời, trong nhiều lần làm tình như vậy, đây là lần kích thích mạnh nhất, trong thời gian ngắn ngủi liền có quá nhiều lần kích động muốn bắn, thế nhưng đều nhịn xuống, chưa đủ, còn chưa đủ, y phải thưởng thức tư vị tiêu hồn này nhiều hơn một chút.
Phó A Bảo đối với phân thân thô to trong miệng vừa liếm vừa mút, vừa mới bắt đầu còn cảm thấy khó chịu, sau đó tê dại cũng không sao nữa, vị giác hình như cũng quen loại mùi vị tanh nồng này rồi, cậu hiện tại bắt tay vào làm đã tìm thấy chút kỹ xảo, dù sao đều là nam nhân, nam nhân thích gì cậu đại khái vẫn biết.
Trịnh Cảnh Đồng thỏa mãn buông lỏng tay mình ra, bắt đầu triệt để hưởng thụ kích thích hạ thân: "A Bảo...... miệng trên dưới co rút một chút, còn có, đừng quên tay, đồng thời."
Phó A Bảo tâm nói anh làm sao yêu cầu nhiều như vậy a, anh không biết làm chuyện như vậy rất mệt sao, miệng em mỏi tới mức muốn mất đi tri giác được chứ!
Hừm, vậy em liền để anh nhìn một chút lợi hại của A Bảo đại nhân em đây!
Phó A Bảo ra sức vừa mút vừa liếm lại trên dưới ma sát, sau hơn 20 phút cậu mút một lực lớn!
Trịnh Cảnh Đồng ưỡn eo một cái gầm nhẹ một tiếng bắn đi ra!
"Ngô —" Phó A Bảo nhất thời không kịp phòng bị, bị bắn đầy miệng, cậu theo bản năng nuốt nước miếng một cái — nuốt vào một phần tinh dịch!
Như thế vẫn chưa đủ, miệng cậu không gian có hạn, tinh dịch dư thừa theo khóe miệng của cậu chảy xuống, cả người cậu đều bối rối.
Trịnh Cảnh Đồng nằm trên giường thở mạnh, chờ sau khi hồi phục lại tinh thần vội vàng ngồi dậy khẩn trương mà rút ra mấy tờ giấy: "Xin lỗi xin lỗi, anh không muốn bắn trong miệng em, em vừa nãy hơi dùng sức anh liền không nhịn được, nhanh chóng phun ra." Trịnh Cảnh Đồng có chút đau lòng, y là muốn thoải mái, nhưng tinh dịch ngửi không đã tanh như vậy, cảm thấy nuốt xuống nhiều như vậy......
Phó A Bảo mím môi mở nước mắt rưng rung nhìn Trịnh Cảnh Đồng, quá xấu xa, hàng này thực sự quá xấu xa, vậy mà để cậu nuốt thứ đó! Anh không phải luôn luôn tự chủ rất lợi hại sao, anh lúc sắp bạo phát không thể nhắc nhở em một chút sao!
"Phun ra, nhan." Trịnh Cảnh Đồng hắc tuyến không thôi, y cũng không ngờ tới A Bảo lại đột nhiên dùng sức mút mà, đúng là nhịn không được, "Lần này là anh không tốt, lần tới anh nhất định chú ý, em biết đấy, anh cũng là lần đầu tiên làm chuyện như vậy, không có kinh nghiệm mà, sau này chắc chắn sẽ không giẫm lên vết xe đỏ, ngoan, không khóc, nhanh phun ra."
Phó A Bảo đẩy Trịnh Cảnh Đồng một cái, sau đó mím môi xuống giường đạp dép lê cộc cộc chạy vào phòng tắm, cậu muốn đi ói ra một chút, quả thực không thể được rồi!
Bất quá cái đuôi phía sau cậu vẫn còn ở đây, theo đi lại của cậu ở trong cơ thể cậu uốn tới ẹo lui, đoạn đường ngắn ngủi, đi tới Phó A Bảo mặt đỏ không thôi, vừa nãy mặc dù là cậu giúp Trịnh Cảnh Đồng làm, thế nhưng dưới bầu không khí này, cậu một chút phản ứng cũng không có là không thể nào.
Thế là sau khi cậu súc miệng xong dùng sức một cái rút đuôi phía sau ra!
"A —" Đột nhiên kích thích khiến 2 chân cậu mềm nhũn, cứ như vậy co quắp ngồi dưới đất.
Trịnh Cảnh Đồng đuổi tới vừa nhìn có chút muốn cười, y liếc mắt đã nhìn ra là xảy ra chuyện gì, trong tay A Bảo còn có cái đuôi vạn ác kia đây, nhìn biểu tình của A Bảo liền biết ngay cậu hôm nay còn chưa có thỏa mãn đâu.
Thế là Trịnh Cảnh Đồng đi tới khom lưng bế Phó A Bảo lên: "Có phải là muốn?" Y cười khẽ.
Mặt Phó A Bảo đỏ bừng.
Vì thế hai người lại bắt đầu bận rộn, lúc này chính là tư thế khá bình thường, dù sao A Bảo đã không có khí lực, cậu chỉ có thể nằm ở trên giường để Trịnh Cảnh Đồng đi chủ đạo......
......
Thời điểm hừng đông Phó A Bảo phát hiện mình không tốt.
Cũng không phải eo không tốt, cũng không phải cái mông không tốt, loại chuyện đó làm nhiêu lần, cậu đã bắt đầu thành quen.
Cậu là miệng không tốt.
Cậu phát hiện toàn bộ trong cổ họng mình đều đau rát, bên trong hẳn là sưng lên, không đúng, là khẳng định sưng lên! Bởi vì vừa nãy lúc cậu soi gương phát hiện mặt mình lớn hơn một vòng so với bình thường, quai hàm sưng! Hơn nữa môi cũng đỏ tới mức khủng khiếp, rõ ràng cho thấy ma sát quá độ a!
Cậu hôm nay phỏng chừng ăn cơm cũng thành vấn đề rồi!
Không chỉ là ăn cơm, cậu đều không dám đi ra gặp người, bộ dáng này làm sao dám nhìn ai chớ, nếu như người khác nguyên nhân mặt cậu sưng phù, cậu trả lời thế nào?
Bị người đánh? Ai dám đánh cậu a!
Ngã? Nhưng thế nào cũng không thể nào ngã thành như vậy mà?
Mập? Có một ngày liền mập nhiều như vậy! Hơn nữa chỉ béo mặt!
......
Cuối cùng vẫn là Trịnh Cảnh Đồng nghĩ chủ ý cho cậu, liền nói dị ứng, dị ứng liền cái gì cũng nói tới thông suốt được, trên thế giới này có đủ loại dị ứng kỳ quái, mặt lớn một chút hoàn toàn không ngạc nhiên!
"Không ngạc nhiên cái quỷ anh a!" Phó A Bảo mạnh mẽ đánh Trịnh Cảnh Đồng một cái, "Cuối cùng không phải là lỗi của anh sao! Nếu không phải anh hành hạ em, em sẽ biến thành như vậy?! Anh có biết em hiện tại nói chuyện đều đau a! Em phỏng chừng hôm nay cũng thành vấn đề! Nói không chừng chắc cả tuần đều phải xin nghỉ, em cũng không thể bộ dáng như vậy đi học, mất thể diện." Vạn nhất gặp phải người trong nghề nhìn ra chuyện cậu làm, vậy coi như đều quá mất mặt rồi.
Phó A Bảo cảm thấy mình khổ muốn chết, như thế nào trên thế giới này lại có tên gia hỏa biến thái như thế!
Có điều đây còn không phải thứ khiến cậu tâm tắc nhất, chuyện khiến cậu tâm nhét nhất là sau đó Trịnh Cảnh Đồng công bố tin tức với cậu.
Cũng hính là nguyên nhân huynh muội Đinh gia tại sao phải hại cậu.
Sau khi nghe xong cậu cảm giác toàn bộ vũ trụ nhỏ bé của mình đều muốn bạo phát, cậu chỉ muốn quăng cái gì vào Trịnh Cảnh Đồng khiến sinh hoạt không thể tự gánh vác!
Không trách hàng này hôm qua ấp úng nói còn không hiểu được đây, hóa ra là vì phúc lợi tối qua a, chờ sau khi ăn no căng diều mới công bố chân tướng, này đã gạo nấu thành cơm, cậu liền nói không nguyện ý cũng nuốt lời không kịp rồi.
Được a Trịnh Cảnh Đồng anh, em hôm nay liền để anh biết một chút hoa nhi tại sao lại hồng như thế!!!
CHO ANH GẠT EM! CHO ANH GẠT EM!
— tiếng kêu rên bi thảm ở giữa sườn núi kéo dài không dứt, vang vọng không thôi......
---------------
Chúc các thím ngủ ngon
Bất quá cậu hiện tại mệt mỏi quá căn bản không muốn động, liền thở hồng hộc nằm nhoài trên thảm nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Em không muốn động, tự anh đến đi." Dù sao vừa mới đã bộ dáng kia, cậu cũng khong có xấu hổ gì nữa.
Trịnh Cảnh Đồng nhẹ nhàng đẩy vị trí tư mật của Phó A Bảo ra, sau đó nhẹ nhàng đẩy từng hạt trân châu vào, thế là Phó A Bảo lại biến thành một cô hầu gái mèo đáng yêu, đáng tiếc tai trên đầu là cố định, nếu có thể động đậy vậy liền càng hình tượng rồi, Trịnh Cảnh Đồng chỉ có thể ở trong lòng não bổ một chút.
Trịnh Cảnh Đồng sau khi đeo đuôi xong cho Phó A Bảo yên lặng nhìn một lúc, phi thường hài lòng tạo hình lúc này của A Bảo, quả thực nhìn thế nào cũng không đủ.
"Em nếu mệt liền nghỉ một lát đi, chúng ta từ từ đến, không vội." Kỳ thực phía dưới của Trịnh Cảnh Đồng đều trướng tới không không chịu được, y lại là nam nhân, làm được một nửa dừng lại có bao nhiêu khó chịu có thể tưởng tượng được ra, y mạnh mẽ nhịn xuống, vì sau bữa tiệc lớn y quyết định "Chịu khổ" một phen, y còn nằm chết dí trên thảm mặt đối mặt với Phó A Bảo, thậm chí còn cùng Phó A Bảo trò chuyện với Phó A Bảo giết thời gian, thỉnh thoảng sờ sờ tai của Phó A Bảo, trìu mến mà nhìn cậu, y hi vọng sau đó A Bảo có thể tinh lực dồi dào làm chuyện kia, trước tiên nghỉ ngơi một chút đi.
(Ta là ta chưa thấy đôi nào mà đang làm mà nghỉ giữa hiệp lâu như này =.=" hừmmmm)
Phó A Bảo cảm thấy hành vi của Trịnh Cảnh Đồng rất khác thường, rất quái dị. "Anh muốn làm thì liền làm, nhìn em như vậy làm gì? Em là bot, không quan trọng nghỉ ngơi hay không, anh làm xong, làm xong em sớm giải thoát, em cũng không muốn thiếu nợ."
Trịnh Cảnh Đồng cười khẽ một tiếng.
Phó A Bảo càng thêm cảm thấy kinh hồn bạt vía: "Anh cười cái gì a, em nói thật sự, anh muốn làm liền làm nhanh lên đi, em sẽ không ngăn anh." Cậu hiện tại đều đã quen, tinh lực của Trịnh Cảnh Đồng căn bản không phải người bình thường nên có, mỗi lần làm tới mức bộ phận phía sau của cậu sẽ không còn khí lực nữa, phải dựa vào khí lực của Trịnh Cảnh Đồng chống đỡ lấy cậu, lần này cũng vậy, cậu nằm úp sấp liền rất tốt.
Có điều sao phải nhét đuôi trở lại? Vậy làm sao làm a? Phó A Bảo đối với lần này thật sự tò mò, cậu không biết Trịnh Cảnh Đồng muốn chơi trò gian mới gì.
"Em lại nằm một chút đi." Trịnh Cảnh Đồng sờ sờ đầu Phó A Bảo, "Anh đi tắm một chú." Nói xong y đứng dậy đi vào phòng tắm.
Phó A Bảo nhìn bóng lưng Trịnh Cảnh Đồng nói thầm, làm cái gì a, đây không phải mới làm được một nửa sao? Tại sao phải tắm? Bình thường không phải đều trước khi làm tắm một lần sau khi làm tắm một lần sao, ai làm được một nửa lại đi tắm, đây không phải rảnh rỗi tới đau trứng sao, cậu đều không biết Trịnh Cảnh Đồng hàng này vậy mà bắt đầu có khiết phích rồi.
Đáng tiếc hiện tại sau khi Trịnh Cảnh Đồng đi ra nói một câu với cậu, cả người Phó A Bảo đều không tốt, cậu xưa nay không nghĩ tới Trịnh Cảnh Đồng đi tắm còn có thâm ý như vậy!"
"Em không phải trước đó đã nói sao, dùng miệng cũng được." Trịnh Cảnh Đồng hợp lý hợp tình.
Phó A Bảo xoạt một cái từ trên mặt đất ngồi dậy, cậu trợn mắt ngoác mồm nhìn Trịnh Cảnh Đồng tinh thần thoải mái, cậu đúng là đã nói, sảy miệng nhất thời mà thôi, không nghĩ tới thật sự muốn dùng miệng làm a! Đây cũng quá biến thái. Quá rồi đi!
Bất quá cậu khẳng định là không lay chuyển được Trịnh Cảnh Đồng, Trịnh Cảnh Đồng vì bữa tiệc lớn này thế nhưng mạnh mẽ nhẫn nhịn giữa chừng, ăn không đến miệng sẽ không để yên.
Thế là sau một phút, Phó A Bảo phát hiện mình được ôm lên giường, Trịnh Cảnh Đồng dựa vào nằm ở đầu giường, mà cậu thì bị ổn định giữa hai đùi Trịnh Cảnh Đồng, tình thế phi thường nguy cấp!
Phó A Bảo cả người đều mông lung xoay vòng vòng, cậu hiện tại phi thường muốn té xỉu, cái tên gia hỏa họ Trịnh này là thật sự tới! Không trách muốn đi tắm, hóa ra trọng điểm là muốn đi rửa chỗ đó!
Trịnh Cảnh Đồng gợi lên khóe miệng: "Em yên tâm đi, anh đều rửa rất sạch sẽ rồi."
Phó A Bảo trong lòng có một vạn con thảo nê mã chạy qua! Cảm kích cái sợ len anh! Em là nam nhân còn không hiểu nam nhân sao, chỗ đó kích động một chút ít nhiều đều có thứu phân bố ra, anh cho rằng em ngốc a!
"Được rồi anh chuẩn bị sẵn sàng rồi, bắt đầu đi." Trịnh Cảnh Đồng hai tay mở ra trên giường, dựa lưng vào gối dày, đùi tự nhiên thả lỏng mở ra, bày tỏ hết thảy đều do Phó A Bảo chủ đọa.
Bắt đầu cái sợi len anh bắt đầu! Em còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng có được hay không!
Phó A Bảo cúi đầu nhìn chỗ đó nuốt một ngụm nước bọt......
Nên tới vẫn là phải tới, nhìn dáng vẻ Trịnh Cảnh Đồng như vậy quyết định ăn mình, Phó A Bảo rất quyết tâm, duỗi tay trắng trắng nộn nộn của mình ra cẩn thận sờ tới, Trịnh Cảnh Đồng còn mặc áo ngủ vạt áo mở ra, phân thân tím đỏ cứ như vậy trần truồng bại lộ ở trong không khí, thẳng tắp mà vểnh lên, nhìn thấy mà giật mình.
Phó A Bảo cực kỳ khẩn trương, bình thường đồ chơi này cũng sẽ đâm vào trong thân thể của cậu đi, quen cũng không sao nữa, còn cảm thấy rất hưởng thụ, thế nhưng phải dùng miệng gì đó, thực sự là lần đầu tiên, cậu căn bản không biết nên hạ miệng thế nào.
Tay hơi lạnh sờ trên phân thân thô to hừng hực, nhịp đập trên phân thân kích thích trái tim rung động của Phó A Bảo, cậu khẩn trương tới đòi mạng, tay run run.
Trịnh Cảnh Đồng đương nhiên rất thoải mái, thế nhưng trình độ này kém hơn dự đoán của y nhiều lắm. "Anh hôm nay không phải là bảo em tới sờ của anh, đừng để anh nhắc nhở em nha, hôm nay lúc nào có thể kết thúc phải xem em khi nào thì bắt đầu, em càng ra sức càng tích cực, anh liền bắn ra càng nhanh, đương nhiên em cũng có thể giải phóng sớm một chút."
Cả khuôn mặt Phó A Bảo đều muốn nhăn lại, đạo lý em đều hiểu, nhưng thực tế thao tác không giống như anh nói muốn thế nào liền thế đó a, em muốn làm kiến thiết tâm lý một chút, em nhưng là con trai nhà lành, việc này sao có thể xe nhẹ chạy đường quen, anh phải để em có chút chuẩn bị a!
Phó A Bảo điều chỉnh góc độ một chút, cảm thấy tư thế hiện tại không quá tiện, liền dịch dịch ra sau một chút, cả người quỳ gối giữa hai chân Trịnh Cảnh Đồng, thế nhưng góc độ này cá nhân cậu cảm thấy không tốt lắm, bởi vì cậu phát hiện hai tay của cậu không có chống đỡ, cũng không thể chống trên đùi Trịnh Cảnh Đồng đi, rất khó chịu a.
Vì thế cậu lại trở mình nói với Trịnh Cảnh Đồng: "Em hơi khép chân lại chút, tư thế hiện tại của anh em thật sự rất không thuận tiện a! Anh nếu như ngồi trên ghế salong tư thế này rất tốt, rất thích hợp, anh nằm ở trên giường em làm thế nào được, thật là." Nói là nói như vậy, kỳ thực trong lòng cậu có chút đắc ý, Trịnh Cảnh Đồng hàng này nhìn qua trong lòng đã có dự tính, kỳ thực chuyện như vậy cũng là lần đầu làm, nhìn dáng vẻ y cái gì cũng không hiểu liền biết rồi.
"Được được được, tất cả nghe theo em." Trịnh Cảnh Đồng thay đổi tư thế, Phó A Bảo liền ngồi xuống trên đùi y, sau đó cúi người xuống, mặt đối diện với nửa người tím đỏ của Trịnh Cảnh Đồng, chóp mũi phun ra khí tức nóng rực khiến bụng dưới của Trịnh Cảnh Đồng căng thẳng, miệng Phó A Bảo còn chưa có đụng tới gắng gượng của y y liền cảm thấy không xong rồi.
Phó A Bảo nhìn đi nhìn lại phân thân thô to của Trịnh Cảnh Đồng, hết nhìn lại nhìn, không biết phải ra thay thế nào, nói dùng tay sờ vào đều là từ bên cạnh sờ lên, sau đó trên dưới ma sát, dùng miệng cũng là bắt đầu liến từ chỗ đó sao? Hay là trên đỉnh trước?
Cậu cau mày suy tư một phen, cậu cũng là nam nhân, nếu để cho cậu chọn, cậu nhất định là muốn liếm đỉnh trước, khẳng định rất thoải mái!
Được rồi, vậy thì hi sinh một chút đi!
Phó A Bảo vươn đầu lưỡi ra, dùng đầu lưỡi liếm bên cạnh đầu nấm một cái, lực đạo rất nhẹ, nhưng Trịnh Cảnh Đồng bị kích thích như thế cả người suýt chút nữa nhảy dựng lên, y xưa nay chưa từng nghĩ tới vậy mà sẽ được ăn một bữa tiệc lớn như vậy, cả người hưng phấn tới không được, một giây sau đó đỉnh lỗ nhỏ phân thân của y liền rỉ ra niêm dịch trong suốt, hơn nữa toàn bộ lại trướng thêm một vòng, nổi gân xanh, nhìn qua phi thường đáng sợ.
Trịnh Cảnh Đồng hiện tại vô cùng hưng phấn, vô cùng muốn, nhưng vẫn chưa được, y phải tiếp tục thưởng thức mĩ vị A Bảo mang tới hưởng thụ mỹ diệu mang tới cho y.
Phó A Bảo nhìn thô to trước mắt oán thầm: Hàng này cũng quá sắc tình, cậu mới hơi liếm một cái đỉnh liền rỉ ra nhiều niêm dịch như vậy, quá sắc tình rồi!
Cậu đoán chỗ kia có mùi sữa tắm, thế nhưng như tắm như thế nào đi nữa cũng không thể thay đổi mùi vị của tinh dịch, niêm dịch vừa phân bố ra cũng giống vậy, sau khi niêm dịch đi ra lập tức phát ra mùi tanh nam tính đặc thù, hình như có người gọi cái này là xạ hương, Phó A Bảo cũng không hiểu, có lẽ chính là mùi vị như vậy đi, mùi vị này kích thích khứu giác của cậu, khiến cả người cậu choáng váng.
Có điều đồng thời cậu lại cảm thấy chơi rất vui, thế là cậu lại duỗi đầu lưỡi ra liếm một hồi, nhưng lần này cậu rất không cẩn thận, vừa vặn liếm phải một ít niêm dịch, mùi vị kỳ quái tản ra trong miệng cậu, cậu cảm thấy đầu óc trở nên mơ màng, cậu nhưng cho tới bây giờ chưa từng nếm thử mùi vị chỗ kia của nam nhân.
Phó A Bảo có chút kháng cự, cậu ngẩng đầu nhìn Trịnh Cảnh Đồng một hồi, thấy Trịnh Cảnh Đồng mang đầy chờ mong mà nhìn cậu, lại tiếp tục cúi đầu đến. Quên đi, hôm nay nhất định là chạy không thoát, đến bước này này rồi nếu bảo Trịnh Cảnh Đồng thu hồi lời lúc trước không có khả năng.
Nếm một lần là nếm, nếm hai lần cũng là nếm, có một thì có hai, chỉ cần có cái đầu tiên, về sau liền tương đối nhẹ nhàng, Phó A Bảo dùng đầu lưỡi của mình nhẹ nhàng liếm toàn bộ trên phân thân của Trịnh Cảnh Đồng một lần, thật sự rất nhẹ, so với lông chim thổi qua hơi hơi nặng hơn một chút, nhưng khiến hứng thú cả người Trịnh Cảnh Đồng đều kéo lên.
Trịnh Cảnh Đồng tựa ở đầu giường nhìn môi cùng đầu lưỡi phấn nộn của Phó A Bảo, y hận không thể một cái liền vọt vào trong cái miệng nhỏ kia, thế nhưng như vậy sẽ hù dọa Phó A Bảo, y không dám, chỉ có thể kiên trì chờ đợi, có điều vẫn là phải hơi dẫn dắt một chút.
"...... A Bảo, em cũng là nam nhân, đổi lại là em sẽ không hi vọng bị liếm không nặng không nhẹ đi? Em nếu như tiếp tục như vậy, anh phỏng chừng anh tới hừng đông đều không bắn ra." Trịnh Cảnh Đồng làm bộ không thèm để ý nói, "Anh dù sao cũng không sao cả, hiếm thấy em nguyện ý cùng anh làm một buổi tối."
"......" Phó A Bảo sững sờ tại chỗ.
ĐM! Đến hừng đông đều không bắn ra, vậy cậu chẳng phải là phải liếm một buổi tối sao! Đầu lưỡi khiên cường hơn cũng đều phải mài tới hỏng đi!
Thế là cậu cũng không cần Trịnh Cảnh Đồng nhắc nhở liền biết nên làm thế nào, một giây sau cậu liền mở cái miệng phấn nộn ra ngâm lấy đỉnh phân thân của Trịnh Cảnh Đồng vào!
"Ngô......" Vừa nãy quyết tâm mở miệng là Phó A Bảo, nhưng hiện tại hối hận vẫn là Phó A Bảo.
Của Trịnh Cảnh Đồng thật sự là quá lớn, cậu chỉ ngậm một nửa liền cảm thấy không xong rồi, nhưng nữa niêm dịch kia cũng tiến vào miệng, trong miệng cảm giác cũng không dễ chịu, đồ chơi này cũng không thể cắn, cậu liền phun ra.
Nhưng đang chuẩn bị ngẩng đầu thì đầu đã bị đè lại, sức mạnh không lớn, thế nhưng cậu nằm úp sấp căn bản không lên nổi, phân thân trong miệng căn bản không có cách nào phun ra.
ĐM! Trịnh Cảnh Đồng cái tên gia hỏa này quá không biết xấu hổ!
Phó A Bảo nước mắt đều muốn đi ra, đây cũng quá khó chịu, cậu cố gắng vận dụng đầu lưỡi đem thô to trong miệng đỉnh đi ra, thế nhưng hiệu quả hoàn toàn ngược lại với dự đoán của cậu, thứ gì đó trong miệng không có đi ra, Trịnh Cảnh Đồng đúng là càng thêm thoải mái, thậm chí còn phát ra tiếng gầm nhẹ khó nhịn.
Này không trách Trịnh Cảnh Đồng, lần đầu trải qua chuyện như vậy, y thật sự không nhịn được, phản xạ có điều kiện liền đè lại đầu Phó A Bảo ngăn cản cậu rời đi, sau đó lúc Phó A Bảo dùng đầu lưỡi đẩy y lại quét tới lỗ nhỏ của y, quả thực thoải mái muốn lên trời.
Y cảm giác mình thực sự là nhặt được bảo bối, tuy rằng y biết A Bảo là vô ý, thế nhưng sảng khoái, có lẽ A Bảo của y thực sự trời sin đối với phương diện này rất có tài năng đấy!
"Ngoan, A Bảo, em sớm một chút giúp anh làm xong, hôm nay có thể kết thúc nhanh một chút." Trịnh Cảnh Đồng vuốt tóc Phó A Bảo dỗ dành, y hiện tại thật sự không có cách nào rời khỏi cái miệng nhỏ dưới của người dưới thân kia, thực sự là quá thoải mái, sớm biết y liền sớm khai phát một chút, thật sự là quá sung sướng!
Phó A Bảo tâm tắc tới đòi mạng, em có thể nói không chứ, em chính là nói rồi cũng vô dụng thôi, anh đè lên đầu em không cho em lên em có thể có biện pháp gì! Thực sự là quá vô sỉ!
Hết cách rồi, Phó A Bảo không thể làm gì khác hơn là cố gắng để cho miệng mình linh hoạt hơn một chút, bắt đầu thử mút, nước miếng của cậu nhịn không được lưu lại, cậu thỉnh thoảng lúc ăn kem cũng như vậy, lúc ngậm một chút trong miệng bao không được sẽ vẫn chảy nước miếng, hiện tại chảy ra càng thêm lợi hại, miệng không khép lại được a, nước miếng không có cách nào thu được.
Thế là phân thân của Trịnh Cảnh Đồng liền ướt tới rối tinh rối mù, cái này vừa vặn bắt đầu tác dụng bôi trơn, Phó A Bảo ngậm lên càng thêm thuận tiện, Trịnh Cảnh Đồng thì càng sảng khoái.
"A Bảo, dùng đầu lưỡi liếm liếm anh, đúng...... Cứ như vậy, liếm phía trên cùng, còn có chỗ đó...... đúng, chính là chỗ đó...... đừng quên mút...... lại hơi mút mạnh một chút, đừng dùng răng, ngoan." Trịnh Cảnh Đồng nheo mắt lại hưởng thụ phục vụ của Phó A Bảo, y cảm giác mình đều muốn lên trời, trong nhiều lần làm tình như vậy, đây là lần kích thích mạnh nhất, trong thời gian ngắn ngủi liền có quá nhiều lần kích động muốn bắn, thế nhưng đều nhịn xuống, chưa đủ, còn chưa đủ, y phải thưởng thức tư vị tiêu hồn này nhiều hơn một chút.
Phó A Bảo đối với phân thân thô to trong miệng vừa liếm vừa mút, vừa mới bắt đầu còn cảm thấy khó chịu, sau đó tê dại cũng không sao nữa, vị giác hình như cũng quen loại mùi vị tanh nồng này rồi, cậu hiện tại bắt tay vào làm đã tìm thấy chút kỹ xảo, dù sao đều là nam nhân, nam nhân thích gì cậu đại khái vẫn biết.
Trịnh Cảnh Đồng thỏa mãn buông lỏng tay mình ra, bắt đầu triệt để hưởng thụ kích thích hạ thân: "A Bảo...... miệng trên dưới co rút một chút, còn có, đừng quên tay, đồng thời."
Phó A Bảo tâm nói anh làm sao yêu cầu nhiều như vậy a, anh không biết làm chuyện như vậy rất mệt sao, miệng em mỏi tới mức muốn mất đi tri giác được chứ!
Hừm, vậy em liền để anh nhìn một chút lợi hại của A Bảo đại nhân em đây!
Phó A Bảo ra sức vừa mút vừa liếm lại trên dưới ma sát, sau hơn 20 phút cậu mút một lực lớn!
Trịnh Cảnh Đồng ưỡn eo một cái gầm nhẹ một tiếng bắn đi ra!
"Ngô —" Phó A Bảo nhất thời không kịp phòng bị, bị bắn đầy miệng, cậu theo bản năng nuốt nước miếng một cái — nuốt vào một phần tinh dịch!
Như thế vẫn chưa đủ, miệng cậu không gian có hạn, tinh dịch dư thừa theo khóe miệng của cậu chảy xuống, cả người cậu đều bối rối.
Trịnh Cảnh Đồng nằm trên giường thở mạnh, chờ sau khi hồi phục lại tinh thần vội vàng ngồi dậy khẩn trương mà rút ra mấy tờ giấy: "Xin lỗi xin lỗi, anh không muốn bắn trong miệng em, em vừa nãy hơi dùng sức anh liền không nhịn được, nhanh chóng phun ra." Trịnh Cảnh Đồng có chút đau lòng, y là muốn thoải mái, nhưng tinh dịch ngửi không đã tanh như vậy, cảm thấy nuốt xuống nhiều như vậy......
Phó A Bảo mím môi mở nước mắt rưng rung nhìn Trịnh Cảnh Đồng, quá xấu xa, hàng này thực sự quá xấu xa, vậy mà để cậu nuốt thứ đó! Anh không phải luôn luôn tự chủ rất lợi hại sao, anh lúc sắp bạo phát không thể nhắc nhở em một chút sao!
"Phun ra, nhan." Trịnh Cảnh Đồng hắc tuyến không thôi, y cũng không ngờ tới A Bảo lại đột nhiên dùng sức mút mà, đúng là nhịn không được, "Lần này là anh không tốt, lần tới anh nhất định chú ý, em biết đấy, anh cũng là lần đầu tiên làm chuyện như vậy, không có kinh nghiệm mà, sau này chắc chắn sẽ không giẫm lên vết xe đỏ, ngoan, không khóc, nhanh phun ra."
Phó A Bảo đẩy Trịnh Cảnh Đồng một cái, sau đó mím môi xuống giường đạp dép lê cộc cộc chạy vào phòng tắm, cậu muốn đi ói ra một chút, quả thực không thể được rồi!
Bất quá cái đuôi phía sau cậu vẫn còn ở đây, theo đi lại của cậu ở trong cơ thể cậu uốn tới ẹo lui, đoạn đường ngắn ngủi, đi tới Phó A Bảo mặt đỏ không thôi, vừa nãy mặc dù là cậu giúp Trịnh Cảnh Đồng làm, thế nhưng dưới bầu không khí này, cậu một chút phản ứng cũng không có là không thể nào.
Thế là sau khi cậu súc miệng xong dùng sức một cái rút đuôi phía sau ra!
"A —" Đột nhiên kích thích khiến 2 chân cậu mềm nhũn, cứ như vậy co quắp ngồi dưới đất.
Trịnh Cảnh Đồng đuổi tới vừa nhìn có chút muốn cười, y liếc mắt đã nhìn ra là xảy ra chuyện gì, trong tay A Bảo còn có cái đuôi vạn ác kia đây, nhìn biểu tình của A Bảo liền biết ngay cậu hôm nay còn chưa có thỏa mãn đâu.
Thế là Trịnh Cảnh Đồng đi tới khom lưng bế Phó A Bảo lên: "Có phải là muốn?" Y cười khẽ.
Mặt Phó A Bảo đỏ bừng.
Vì thế hai người lại bắt đầu bận rộn, lúc này chính là tư thế khá bình thường, dù sao A Bảo đã không có khí lực, cậu chỉ có thể nằm ở trên giường để Trịnh Cảnh Đồng đi chủ đạo......
......
Thời điểm hừng đông Phó A Bảo phát hiện mình không tốt.
Cũng không phải eo không tốt, cũng không phải cái mông không tốt, loại chuyện đó làm nhiêu lần, cậu đã bắt đầu thành quen.
Cậu là miệng không tốt.
Cậu phát hiện toàn bộ trong cổ họng mình đều đau rát, bên trong hẳn là sưng lên, không đúng, là khẳng định sưng lên! Bởi vì vừa nãy lúc cậu soi gương phát hiện mặt mình lớn hơn một vòng so với bình thường, quai hàm sưng! Hơn nữa môi cũng đỏ tới mức khủng khiếp, rõ ràng cho thấy ma sát quá độ a!
Cậu hôm nay phỏng chừng ăn cơm cũng thành vấn đề rồi!
Không chỉ là ăn cơm, cậu đều không dám đi ra gặp người, bộ dáng này làm sao dám nhìn ai chớ, nếu như người khác nguyên nhân mặt cậu sưng phù, cậu trả lời thế nào?
Bị người đánh? Ai dám đánh cậu a!
Ngã? Nhưng thế nào cũng không thể nào ngã thành như vậy mà?
Mập? Có một ngày liền mập nhiều như vậy! Hơn nữa chỉ béo mặt!
......
Cuối cùng vẫn là Trịnh Cảnh Đồng nghĩ chủ ý cho cậu, liền nói dị ứng, dị ứng liền cái gì cũng nói tới thông suốt được, trên thế giới này có đủ loại dị ứng kỳ quái, mặt lớn một chút hoàn toàn không ngạc nhiên!
"Không ngạc nhiên cái quỷ anh a!" Phó A Bảo mạnh mẽ đánh Trịnh Cảnh Đồng một cái, "Cuối cùng không phải là lỗi của anh sao! Nếu không phải anh hành hạ em, em sẽ biến thành như vậy?! Anh có biết em hiện tại nói chuyện đều đau a! Em phỏng chừng hôm nay cũng thành vấn đề! Nói không chừng chắc cả tuần đều phải xin nghỉ, em cũng không thể bộ dáng như vậy đi học, mất thể diện." Vạn nhất gặp phải người trong nghề nhìn ra chuyện cậu làm, vậy coi như đều quá mất mặt rồi.
Phó A Bảo cảm thấy mình khổ muốn chết, như thế nào trên thế giới này lại có tên gia hỏa biến thái như thế!
Có điều đây còn không phải thứ khiến cậu tâm tắc nhất, chuyện khiến cậu tâm nhét nhất là sau đó Trịnh Cảnh Đồng công bố tin tức với cậu.
Cũng hính là nguyên nhân huynh muội Đinh gia tại sao phải hại cậu.
Sau khi nghe xong cậu cảm giác toàn bộ vũ trụ nhỏ bé của mình đều muốn bạo phát, cậu chỉ muốn quăng cái gì vào Trịnh Cảnh Đồng khiến sinh hoạt không thể tự gánh vác!
Không trách hàng này hôm qua ấp úng nói còn không hiểu được đây, hóa ra là vì phúc lợi tối qua a, chờ sau khi ăn no căng diều mới công bố chân tướng, này đã gạo nấu thành cơm, cậu liền nói không nguyện ý cũng nuốt lời không kịp rồi.
Được a Trịnh Cảnh Đồng anh, em hôm nay liền để anh biết một chút hoa nhi tại sao lại hồng như thế!!!
CHO ANH GẠT EM! CHO ANH GẠT EM!
— tiếng kêu rên bi thảm ở giữa sườn núi kéo dài không dứt, vang vọng không thôi......
---------------
Chúc các thím ngủ ngon
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook