"Anh ôm Tiểu Duệ Duệ tới đây cho em, em muốn ngủ với con." Phó A Bảo tâm tâm niệm niệm chính là con, hôm qua hai người ở trên giường chơi đùa tới rất vui vẻ, con trai vừa mềm vừa đáng yêu, tuy rằng không nói chuyện được chỉ có thể đát đát, thế nhưng nhuyễn manh a, còn có thể sáp tới gặm mềm mềm mình vài cái, hơn nữa cậu cảm giác tiếp tục dạy mấy hôm con trai khẳng định có thể gọi ba ba rồi, không ngừng cố gắng a.

Trịnh Cảnh Đồng đâu chịu, con trai tới thì đâu còn vị trí của y, khẳng định sẽ lại bị đuổi tới phòng khách cô đơn lạnh lẽo, bọn họ cũng coi là tân hôn đấy, mới kết hôn có 1 năm, đâu có thể ly thân, tán tận lương tâm có được hay không!

"Cha mẹ thích Duệ Duệ, hôm qua anh ôm con đi hai người còn oán giận anh một phen, anh và em còn trẻ, em đi học, anh đi làm, sinh hoạt bình thường rất phong phú, nhưng bọn họ lớn tuổi, bình thường cũng không có gì theo đuổi, cuộc sống cũng khá là đơn điệu, cũng chỉ có chút lạc thú chơi với trẻ con thôi." Trịnh Cảnh Đồng lưỡi sáng như hóa, "Chúng ta làm hậu bối cũng đừng cướp đoạt lạc thú cuối cùng của người già bọn họ, em nói có đúng hay không?"

Vu Thư nếu như nghe được lời này của con trai nhất định phải cho hai cái tát tới, cái gì mà gọi là lạc thú cuối cùng, con có biết nói chuyện không a?!

Phó A Bảo vừa nghe liền mềm lòng, cậu có thể nhẫn tâm với Trịnh Cảnh Đồng, nhưng không thể tàn nhẫn với hai vị trưởng bối, cướp đoạt lạc thú cuối cùng của người già gì đó, quả thực quá tàn nhẫn, trong lòng thực sự là rất áy náy a.

— Hàng này chính là dễ gạt như vậy.

Thế là cậu cũng không tiếp tục kiên trì bảo Trịnh Cảnh Đồng đi ôm con trai, Tiểu Duệ Duệ liền ngủ ở chỗ ông nội bà nội đi.

Trịnh Cảnh Đồng mừng tít mắt, y hôm nay rốt cục lên giường của vợ, cho nên y còn đặc biệt đăng một cái weibo chúc mừng:

"Hôm nay rốt cục không phải ngủ một mình (*^_^*) hi hi, mọi người ngủ ngon, mơ đẹp."

Người trên mạng có lẽ không quá có cảm giác, còn cảm thấy Trịnh Cảnh Đồng người này rất thân thiết, nhìn dạng si tình show ân ái mỗi ngày liền cảm thấy y rất ôn hòa, tính khí khẳng định tốt, bình thường khẳng định phi thường hòa đồng.

Nhưng nhân viên Trịnh thị mỗi lần nhìn thấy weibo của Trịnh Cảnh Đồng luôn có một loại cảm giác quỷ nhập vào người, thật sự giống như quái đản vậy. Bọn họ bình thường cũng không nhìn thấy boss nị oai với vợ, chuyện trong phòng làm việc của boss bọn họ đâu có thể nhìn thấy, bọn có có thể nhìn thấy chính là một mặt nghiêm túc chăm chỉ của Trịnh Cảnh Đồng, cùng trên weibo hoàn toàn là hai họa phong được chứ!

Liền ví dụ cái cách hành văn này đi, theo nhận thức của bọn họ, đại Boss của bọn họ tuyệt đối sẽ không dùng! Hoàn toàn không có cách nào tưởng tượng được một người nghiêm túc thận trọng như vậy sẽ bán manh như thế trên weibo!

Đây chính là sức mạnh của ái tình trong truyền thuyết? Thực sự là rất kinh sợ a!

Có điều nói đi nói lại, xác thực thời điểm phó tổng ở công ty Boss thân thiện nói chuyện nhiều lắm, ngay cả tức giận cũng rất ít khi nổi nóng, bất quá vẫn là rất nghiêm túc, hoàn toàn không thể liên hệ với người ở trên mạng kia cùng một chỗ.

Trên căn bản nhân viên trong công ty có weibo đều follow Trịnh Cảnh Đồng, đặc biệt tổng công ty thường trú của Trịnh Cảnh Đồng, bình thường không có nhiều cơ hội tiếp xúc với đại Boss, lên weibo lướt lướt tồn tại cảm giác cũng là một đường tắt, nói không chừng liền ôm đùi lớn nữa cơ.

Vì cho đại boss niềm vui, trên căn bản tất cả mọi người đều sẽ nói vài lời dễ nghe, Trịnh Cảnh Đồng liền thích nghe người khác nói y và ân ái tình cảm tốt, lời hay không đòi tiền, nói vài câu để đại boss có một tâm tình tốt, anh tốt tôi tốt cả nhà tốt, cớ sao mà không làm chứ.

Thế nhưng gần đây trong công ty dần dần có thanh âm bất đồng.

Nói là Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo trong lúc đó nhìn qua rất ân ái, kỳ thực trên căn bản chính là Trịnh Cảnh Đồng nhất thời ấm đầu, Phó A Bảo rất ít trường hợp công khai thân mật với Trịnh Cảnh Đồng, hưởng ứng trên weibo cũng phi thường ít ỏi, xem trên weibo của Trịnh Cảnh Đồng viết tới rất yêu thương, thực tế cũng không phải như vậy đâu?

Có thể hay không trong âm thầm kỳ thực Phó A Bảo căn bản không có thích Trịnh Cảnh Đồng như trong tưởng tượng của mọi người, đến công ty nhận cái chức nhàn, chưa bao giờ thấy cậu công tác, cũng không thấy cậu quan tâm một chút tới Trịnh Cảnh Đồng, bình thường đều là Trịnh Cảnh Đồng chăm sóc cậu.

Nghĩ nghĩ như vậy, đại boss hình như thật đáng thương, điều kiện tốt như vậy, còn si tình như vậy, được người khác thích còn treo lên weibo, còn thay Phó A Bảo nói các loại chuyện, liền vì bày tỏ lòng trung thành với Phó A Bảo, kỳ thực hiện tại suy nghĩ một chút, cái điều kiện này của Trịnh Cảnh Đồng có người thích quá là bình thường, người lặng lẽ có hảo cảm với y không phải một hai cái đơn giản như vậy, y khẳng định nhìn quen rồi, làm sao chỉ treo một cái này đây, nói không chừng chính là Phó A Bảo bảo y treo.

Lại nói đến đứa nhỏ kia, mắt giống Phó A Bảo đến vậy, không nói có quan hệ với Trịnh Cảnh Đồng hay không, ngược lại khẳng định không thể thiếu quan hệ với Phó A Bảo, không có quan hệ máu mủ mắt hai người đâu sẽ giống như vậy, quả thực từ một khuôn đúc ra.

Trịnh Cảnh Đồng còn thay Phó A Bảo nuôi con đấy! Gia sản sau này đều là cho đứa nhỏ này!

Không thấy Phó A Bảo trả giá bao nhiêu, yêu cầu hồi báo cũng không ít, ngẫm lại thực sự là không được rồi!

Danh tiếng của Trịnh Cảnh Đồng vẫn cứ vô cùng tốt, tin tức về Phó A Bảo gần đây bắt đầu tăng lên, có rất nhiều tin đồn mạc danh kỳ diệu, hơn nữa cậu gần đây phải đi học không thể tới công ty, tồn tại cảm giác yếu thế, những người kia liền lưu truyền tới mức càng kỳ quái, giống như có người cố ý kích động vậy.

Có điều mấy loan truyền này đều là ngầm truyền ra, hơn nữa phần lớn là nhân viên cơ sở loan truyền tới tương đối nhiều, đến mức Vu Cần cũng không phát hiện, đương nhiên cũng không có cách nào nói cho Trịnh Cảnh Đồng, hai người trong cuộc vẫn còn chẳng hay biết gì.

Phó A Bảo còn đang đi học vô lo vô nghĩ, thời gian trôi qua rất nhanh, bất tri bất giác cậu đã đi học được 1 tháng, một tháng này tình nghĩa giữa cậu và huynh muội Đinh gia sâu hơn không ít, ba người rất có tiếng nói chung, còn đi ra ngoài chơi đùa, ăn cơm xem phim gì đó, Phó A Bảo vẫn còn là học sinh mà, vẫn sẽ làm một vài chuyện học sinh đại học bình thường thích làm.

Cậu trời sinh thích kết bạn, chơi thân ngay lập tức có thể xưng huynh gọi đệ, Phó Trạch Văn và Trịnh Cảnh Đồng đều nói về điểm ấy của cậu, bảo cậu bình thường sống chung với người khác để tâm nhiều chút, nhưng không biết là Phó gia bảo vệ tới quá tốt hay là thế nào, Phó A Bảo nhìn ai cũng giống người tốt, cậu cảm thấy từ nhỏ đến lớn trong thế giới của cậu căn bản không có người xấu.

Nói dễ nghe một chút gọi là ngây thơ lãng mạn, nói tới khó nghe một chút chính là nhị! Căn bản một chút cũng không cảm giác được người bên cạnh có ác ý với cậu.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương