JQ Thiêu Đốt Năm Tháng
Chương 34: JQ năm ấy

Ông chủ còn chưa kịp trả lời thì một bàn tay đột nhiên nặng nề mà chụp trên vai tôi: “Quả nhiên là các người!”

Tôi bị hoảng sợ thiếu chút nữa nhảy dựng lên, má ơi, sao mà xui dữ vậy nè, đi tới nơi hẻo lánh thế này mà còn gặp phải người quen nữa, thật sự là cuộc sống nhiều điều không thể nói trước nha! >

Người mà bị xui xẻo có khi ngay cả uống nữa cũng bị nghẹn chết mất thôi!,

“Không nghĩ tới cuối cùng hai người các người lại thành một đôi!” Người kia đứng ở sau lưng tiếp tục nói.

Tôi vừa quay đầu lại, trước mắt là một khuôn mặt toàn mụn trứng cá, trong dạ dày từng đợt bốc lên, tôi rụt lui hai bước mới nhìn rõ người đứng ở trước mắt, là bạn lúc trung học của tôi ------ “ Anh Đại Pháo!”

Mẹ nói, thật sự là trùng hợp chết tiệt mà, nếu bị người nào khác nhìn thấy thì còn may hơn, xui ở đây là bị cây rada sống này quơ được, gặp hắn thì tương đương với bố cáo thiên hạ là: tôi với Tư Đồ có JQ rồi!

%>_

Thật sự không phải thế đâu!

“Cậu……. cậu không được hiểu lầm, thuốc này không phải là tớ uống!” Tôi ném bịch thuốc về cho Tư Đồ, “Tớ cùng Tư Đồ là hai người trong sạch, tớ dám thề với Mao Chủ Tịch!” [Mao Chủ tịch là chủ tịch Mao Trạch Đông của Trung Quốc.]

“Thuốc này tạm thời không nói đi, thế đống BCS thì sao, các người lại giải thích thế nào đây?”

“Ách….. cái này hở, cái này là của ông chủ, chúng tớ không tính mua nó!”

“Thật như thế sao? Ông chủ, thuốc này cùng BCS này là bọn họ muốn mua đúng

Ông chủ thật không ăn ý với chúng tôi, vô cùng không có lòng yêu thương nhân loại mà gật đầu, chỉ tôi với Tư Đồ giận dữ nói, “Là đôi tình nhân này muốn mua!”

Ầm ầm ầm------------

Lời này vừa nói ra, giống như một tiếng sét đánh vào đầu tôi! Tôi bị ba chữ “Đôi tình nhân” mà bị sét đánh không hiểu gì hết, cơ hồ hộc máu bỏ mình ở tại đương trường.

“Anh Đại Pháo” vừa nghe lời này lập tức cầm di động lên bùm bùm phát ra lời đồn, Tư Đồ từ trong trạng thái hóa đá khôi phục lại, hỏi giá cả, trả tiền, sau đó cầm lấy thuốc kéo tôi chạy như điên ra ngoài cửa.

“Ê ê ê, các người không cần vội võ bỏ trốn mà, chờ tôi chụp mấy tấm hình đi……….” Giọng nói của “Anh Đại Pháo” ở sau lưng truyền tới, tôi với Tư Đồ thì chạy giống như sắp mất mạng vọt tới trước.

Bỏ trốn, tôi 囧o(╯□╰)o......

Một phút sao, tôi nhận được tin nhắn thứ nhất, là một cô bạn nữ hồi trung học của tôi, nội dung tin nhắn: ‘Tiểu Trư, cậu rất khát đàn ông sao? Ngay cả Tư Đồ mà cậu cũng không buông tha!

Tôi 囧, vì sao cậu cứ cho rằng là tớ khát mà không phải là Tư Đồ chứ? >

Tin nhắn thứ hai được gửi tới, “Tuy rằng khuôn mặt Tư Đồ có hơi khó nhìn nhưng buổi tối tắt đèn đóng cửa, thật ra cũng không có gì khác nhau cả, đúng rồi, khi nào hai cậu uống rượu mừng nhớ chừa cho tớ một ghế nha!”

Tin nhắn lục tục được gửi tới, còn có người gọi điện đến hỏi, hỏi con tôi với Tư Đồ bao nhiêu tuổi rồi, bây giờ sinh đứa thứ mấy rồi, tôi đần người! 囧

Mặt tôi cứ như cái bánh bao phồng lên, tức giận cúp hết tắt cả các cuộc gọi, sau đó tắt máy, cự tuyệt hết mấy tin nhắn cuộc gọi nhiều chuyện!

Thật sự là rất khủng bố!

Tình hình của Tư Đồ chạy ở bên cạnh cũng không hơn tôi là bao, bị oanh tạc đến đầu cũng muốn phồng ra, cậu ta bắt chước tôi cũng tắt máy đi, hai người chúng tôi nhìn nhau không biết nói gì, hai đứa đi chầm chậm ở trên đường

“Tiểu Trư, tớ thấy chúng ta vẫn nên đến bệnh viện chút đi!”

“Không được, nếu để cho ba tớ và đại bá biết thì bọn họ sẽ giết tớ mất, sau đó sẽ bức người kia cưới tớ!”

“Như vậy không tốt sao?

“Không tốt! Tớ không thích hắn.” Tôi vừa nhớ tới Diệp Tử Ninh lại hận đến nghiến răng nghiến lợi.

“Đã không thích sao cậu lại lên giường với hắn?”

T. T Tôi khóc không ra nước mắt, không có khả năng phản biện, cậu muốn tớ nói thế nào đây, chẳng lẽ nói là tớ đánh bài thua hắn, sau đó vì đánh cược cho nên phải cởi quần áo, toàn thân trống trơn, cuối cùng còn bị bề ngoài của hắn mê hoặc, chống cự không nổi dụ hoặc nên XXOO với hắn!!! >”

Nhưng mà cái này bảo tôi làm thế nào mà dám nói ra đây? Cho nên nói các bạn học sinh này, lấy kinh nghiệm xương máu cùng với trinh tiết hai mươi mấy năm nói cho các bạn: cổ huấn ngàn năm không thể quên nha, hồng nhan là kẻ gây tai họa, hồng nhan là kẻ gây tai họa nha, xin các bạn hãy im lặng mà tụng lại câu này ba lần đi, nhớ kĩ trong lòng đấy, nhớ lấy nhớ lấy!

Tư Đồ thấy tôi khó xử cũng không hỏi lại tôi nữa, chúng tôi hai người ở trên đường lắc lư một hồi lâu mới quyết định tìm chỗ nào đó ngồi xuống, nghiêm túc suy nghĩ nên làm cái gì bây giờ.

Chúng tôi mới ngồi xuống không lâu, Tư Đồ dùng tay đẩy đẩy tôi, chỉ vào một người nọ nói, “Tiểu Trư, khuôn mặt nhìn nghiêng của người kia rất giống người yêu trong mộng của cậu, Boy gây tai họa đấy!”

Ahhhh, hôm nay là cái ngày gì thế không hiểu, luôn gặp được cố nhân.

Tôi động lòng xuân hào hứng nhìn qua hướng mà Tư Đồ mới chỉ, trong nháy mắt cả người hóa đá, tôi vẫn biết đạo lí “Thế sự hay thay đổi” nhưng mà anh cũng không thể biến hóa nhanh như thế chứ?! >”

Tôi nhìn khuôn mặt vô cùng bành trướng của Boy gây tai họa…….. đần người không biết nói gì ……. Đứa nhỏ này lớn lên giờ giống như lá cây mùa thu, tàn rồi……….

Trước kia dáng người của Boy gây tai học là cao gầy, khoảng 178 cm, nặng chỉ khoảng 110 cân, nhưng mà hiện tại thì……….Lạm phát >,

Lòng xuân của tôi không dám động đậy một tí ti nào nữa!

Ngồi ở đối diện Boy gây tai họa còn có mẹ hắn, bạn gái hắn, mà nói chính thì hẳn là bà xã của hắn, năm đó vì làm cho tôi hoàn toàn hết hi vọng, cho nên trước khi xuất ngoại, cậu ta đã đăng kí kết hôn với Thanh Mai, cái đó làm tôi thương tâm lắm nha (nếu cậu ta không kết hôn, tôi thật tình lo lắng mình sẽ đuổi theo cậu ta ra đến nước ngoài >,

Thanh Mai vẫn xinh đẹp giống như xưa, khuôn mặt giống như hồ ly tinh tái thế, môi hồng răng trắng, ánh mắt long lanh lay động, ăn mặc giống như hoa đào tháng ba, xinh đẹp vô cùng.

Sách có nói, đối với người xấu nhìn kĩ cũng là một loại tàn nhẫn, cho nên tôi chưa bao giờ nhìn kĩ Tư Đồ, nhưng mà cho tới bây giờ tôi cũng không nghĩ đến sẽ có một ngày câu nói này lại vận dụng trên người Boy gây họa!

Mặt trăng ở nước ngoài tròn hơn, dinh dưỡng ở nước ngoài của có thể phong phú hơn, bất quá mới có hai năm mà thôi, Boy gây tai họa từ một công tử khuynh quốc khuynh thành biến thành một ông chú mập mạp điển hình của nước Mĩ, thật sự là ứng với câu: ‘Gặp lại không bằng hoài niệm!’

Tôi quay đầu lại, quả thật là không muốn nhìn thêm khối thể tích khổng lồ phí phạm thịt ở sau lưng nữa, bỗng nhiên hai quí bà ngồi ở phía sau tự nhiên cãi lên, một trận chiến nước miếng ầm ầm nổ ra.

Thanh Mai: “ Tôi đã nhịn lâu rồi, tôi muốn kết bạn với ai bà cũng muốn xen vào, ngay cả lúc tôi mua T- Back bà cũng mắng tôi là hồ ly tinh, tôi nói là bà ghen tị tôi mà, ghen tị tôi xinh đẹp hơn bà, mà bà lại là hoa tàn ít bướm, không đó đàn ông theo đuổi bà!” [T – Back là nhãn hiện đồ lót]

Mẹ chồng tức giận ngực phập phồng, “Có đứa con dâu nào nói chuyện với mẹ chồng thế không? Đây không phải là làm phản sao? Nếu cô không ở nổi trong cái nhà này nữa thì đi đi, con tôi rất được hâm mộ, nó vứt bỏ cô thì càng có thể tìm một cô gái hấp dẫn hơn cô, hiền lành hơn cô, hiếu thuận hơn cô!”

Thanh Mai cũng tức giận đến mất đi lí trí, giương nanh múa vuốt nói, “Xì, chuyện con trai bà được hoan nghênh là chuyện của năm đó rồi, bà cũng không xem lại bộ dáng hiện lại của anh ta xem, ngoại trừ tôi còn có đứa con gái nào nguyện ý đi theo anh ta?”

Mẹ chồng phẫn nộ: “Ai nói không có, năm đó còn một nữ sinh kêu là cái gì ‘Trư’, à tôi nhớ ra rồi, kêu là ‘Tiểu Trư’, cô ấy theo đuổi con tôi là chuyện toàn trường đều biết, vì con tôi, cô ấy có thể không cần cả mệnh của mình, cô làm được thế không? Kêu cô sinh một đứa con là cô oải oải phản đối, mặt nặng mày nhẹ với tôi………”

Tôi 囧.

Haizzz, tôi nghe xong lời này chỉ có nước đem mặt vùi vào trong thức ăn……….. dì ơi, năm đó con điên cuồng theo đuổi con trai dì, nhưng đó là năm đó mà, năm đó cậu ta tư thế oai hùng, ngọc thụ lâm phong, làm điên đảo không ít đứa con gái ah, nhưng mà trước mặt hình thể dạng hình trụ nặng không dưới 250 cân này, con có làm cách nào cũng không có cách liên tưởng đến câu ‘Ngọc thụ lâm phong’ cả! >”

Ở bàn kế bên, mẹ chồng con dâu còn tiếp tục cãi nhau, mà tôi thì không ngừng nghe thấy tên của mình, Trư Trư Trư Trư….. Thật sự là buồn bực đến không chịu nổi, tôi lôi Tư Đồ đi ra ngoài, Boy gây tai họa biến hình vừa vặn nhìn qua phía chúng tôi bên này, hai người người nhìn nhau 0,1 giây, sau đó quay mặt đi, từ nay về sau…….. Người qua đường, hẹn gặp lại, ôi ~~ những năm tháng thanh xuân của tôi!

Sau khi đi ra, trong lòng buồn bực tôi không biết phát tiết ở đâu, phẫn nộ, tôi vươn chân đá một hòn đá nhỏ ở ven đường, hòn đá nhỏ ở dưới chân bay lên, “cạnh ” một tiếng rơi trúng vào cái gì ở trước rồi, một luồng sát khi lập tức đập vào mặt mà đến, tôi ngạc nhiên ngẩng đầu lên mới phát hiện hòn đá kia đã bị tôi đá trúng một bà dì già già, giờ phút này bà dì đó đang chống nạnh hai tay làm giống như đậu hũ Tây Thi, hung thần ác sát trừng mắt nhìn tôi.

Má ơi!!! >”

Thời vận không tốt chút nào cả, tôi cười hắc hắc hai tiếng, “……… Thật xin lỗi thật xin lỗi, cháu không phải cố ý……….”

Bà dì hét lớn một tiếng cắt ngang lời tôi, “Nếu lời xin lỗi hữu dụng thì còn cần đến cảnh sát làm gì nữa?”

Tôi đứng hình, đầu năm nay ngay cả bà dì cũng có thể kiêu ngạo như vậy nữa!

“Thế……… bà muốn giải quyết như thế nào?”

Bà dì cười đắc ý, không muốn buông tha người, “Đương nhiên là đến đồn cảnh sát!”

Hừm, tôi không thể đến đồn cảnh sát được, đến đồn cảnh sát khẳng định là ba tôi sẽ biết ngay, đến lúc đó lại liên lụy đến sự kiện thuốc tránh thai thì thế chẳng phải tôi chết chắc rồi sao?

Càng nghĩ càng sợ, tôi quay đầu lại nhìn Tư Đồ, nhưng Tư Đồ lúc này còn đang đứng nghe điện thoại, chẳng chút ý chút nào đến chuyện bên này của tôi, tôi gấp đến độ như kiến bò trên chảo nóng, tôi vô kế khả thi rồi, mắt thấy bà dì sẽ tiến lên bắt lấy tay tôi, tôi đang muốn lui về phía sau thì tự dưng trong lúc đó bỗng nghĩ ra một kế, tôi đột nhiên ngẩng đầu, ngón tay chỉa vào trên bầu trời còn giọng nói thì kinh ngạc cực độ, kêu to:

“Mau nhìn kìa! Có tàu vũ trụ!”

Theo phản ứng có điều kiện, bà dì cũng theo tay tôi nhìn lên trời, vì thế tôi nhân cơ hội bà ấy còn kinh ngạc thì rất nhanh quay đầu bỏ chạy.

“Xú nha đầu, đừng chạy!”

Bà dì này quả thật rất là ‘chấp nhất’, thế mà kéo ‘thân thể mềm mại’ hơn 200 cân đuổi theo phía sau tôi, vừa chạy lại còn vừa chửi tôi, tôi không dám quay đầu nhìn về phía sau, cắm đầu cắm cổ chạy vội, đường cũng không thèm nhìn, khi quẹo ra một con đường lớn thì một chiếc xe màu bạc đang chạy đến, chờ khi tôi nhìn đến thì đã chậm rồi, xe chạy không phanh lại kịp, một đường đâm thẳng về hướng tôi, tôi bị xe đụng, đầu ngã xuống đất, sau đó trước mắt tối sầm liền mất đi ý thức.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương