Chương 430:

 

Người nhân viên cũng không nói gì, chỉ đến đi bên cạnh, Lâm Hân Hân đứng trong góc âm thầm nhìn hai người bọn họ.

 

“Bọn họ sao lại ở đây!”

 

Lâm Hân Hân có chút nghi vấn, nhưng ngay khoảnh khắc cô nhìn thấy Tư Tuấn tự mình đeo nhẫn cho Diệp Thiến Nhi, cô chợt hiểu vì sao lại gặp hai người họ ở đây.

 

“Diệp Thiến Nhi!”

 

Lâm Hân Hân cắn môi, hẳn học thốt ra tên Diệp Thiến Nhi, cô siết chặt tay, trong ánh mắt chỉ toàn sự lạnh lẽo!

 

Cô một chút cũng không cam tâm, dựa vào cái gì mà cô thích Tư Tuấn như thể lại không có được tình yêu của anh, Diệp Thiến Nhi dựa vào cái gì mà có thể l Diệp Thiến Nhi nhìn Tư Tuấn đeo nhẫn cho mình, cảm thấy thật ngọt ngào, trong lòng rất vui. “Được rồi, lần này em chạy không thoát rồi, vĩnh viễn chỉ có thể bên cạnh anh!”

 

Diệp Thiến Nhi nhìn chiếc nhẫn trên tay, có một viên kim cương nhỏ, nó có những vệt cắt vô cùng độc đáo, toàn bộ hiện ra một hàng tám cạnh.

 

“Chị ơi, lúc nãy chị nói chiếc nhẫn này tên gì!”

 

“Sao giữa đại dương!”

 

Sao giữa đại dương, cô lẩm nhẩm cái tên này trong lòng, dù sao cô đối với cái tên này rất có cảm tình Diệp Thiến Nhi nhẹ nhàng nắm tay Tư Tuấn: “Đi thôi, em chỉ cần cái này.”

 

Tư Tuấn dẫn Diệp Thiến Nhi đi tính tiền, hai người họ liền rời đi.

 

Lâm Hân Hân dõi mắt theo bóng lưng hai người họ rời đi, trong lòng có chút cảm giác khó tá!

 

Cô bây giờ đã hận Diệp Thiến Nhi đến thấu xương thấu tủy, cô vẫn luôn cho rằng chính Diệp Thiến Nhi đã cướp đi Tư Tuấn, nếu không có sự xuất hiện của Diệp Thiến Nhi, Tư Tuấn sao lại có thể rời xa cô!

 

“Hai người cứ đợi đấy, Tư Tuấn, nhất định sẽ có ngày tôi khiến anh rời bỏ Diệp Thiến Nhi trở về bên tôi!”

 

Nói xong cô liền đi đến chỗ ban nãy Diệp Thiến Nhi mua nhẫn đứng: “Chị, tôi có thể hỏi cái này không, khi nãy hai người họ mua nhẫn tên là gì, tôi rất thích, có thể lấy ra tôi xem chút không?” Nữ nhân viên đó nghe thấy cô nói vậy, cảm thấy rất ngại: “Xin lỗi, nhẫn đó là bản giới hạn, chỉ có 1 chiếc, hai người họ mua đi rồi!”

 

“Ồ, không sao, vậy có thể nói cho tôi biết tên nhẫn đó không, tôi nghe nói đằng sau chiếc nhẫn đó có một câu chuyện rất cảm động!”

 

Nữ nhân viên cười cười: “Tên là “Sao giữa đại dương”, nó đúng là một câu chuyện rất cảm động, truyền thuyết nói chỉ cần gặp được người mình thật lòng yêu thương, được người đó đeo lên chiếc nhẫn, liền có thể trói chặt người đó bên cạnh, nhẫn muốn thảo cũng không được.

 

Lâm Hân Hân gật đầu: “Cảm ơn chị Cô nói xong liền rời khỏi tiệm trang sức: “Hừ, thảo không ra đúng không? Người thật lòng yêu thương đúng không? Tôi cũng muốn xem xem hai người làm sao thật lòng yêu thương đây!”

 

Lâm Hân Hân tự chế giễu rồi bỏ đi.

 

Diệp Thiến Nhi trên đường về nhà, cứ nhìn mãi chiếc nhẫn trên tay, không biết vì sao, cô đối với chiếc nhẫn này có một cảm giác rất đặc biệt, có lẽ cũng vì câu chuyện cảm động đẳng sau nó!

 

“Tư Tuấn, anh nói xem câu chuyện đằng sau chiếc nhẫn này liệu có thật không, nghe thật sự có chút cảm động. Cả chiếc nhẫn này, thật sự đến từ đại dương sao? Nó thật sự linh nghiệm vậy sao?

 

Tư Tuấn không nói gì, chỉ cười cười: “Chúng ta không cần quan tâm câu chuyện này là thật hay giả, dù sao chỉ cần chúng ta thật lòng yêu thương nhau là được rồi!”

 

Diệp Thiến Nhi bỗng cảm thấy rất ngọt ngào, trước giờ chưa bao giờ có được tình cảm như này, cả khi bên cạnh Tư Tuấn luôn luôn có một cảm giác rất an toàn.

 

Trên bầu trời đầy sao điểm xuyết một vài vệt sách, bóng đêm dần mờ ảo, đèn đường cũng dần dần tắt.

 

Hôm nay Diệp Thiến Nhi dậy từ rất sớm, sau – khi Tư Tuấn đến công ty cô cũng theo dậy.

 

Cẩn thận quan sát hai khối bột mì mà cô đã chuẩn bị từ hôm qua trong lò nướng, khoảng nửa tiếng sau, cả phòng bếp ngập tràn trong hương thơm thoang thoảng, thơm đến nứt mũi.

 

Để nướng được món bánh này, Diệp Thiến Nhi không biết đã thử qua bao nhiêu phương pháp, bản thân cô khẳng định không tự biết cách làm, phải lên mạng tìm cách làm. Trong thùng rác đầy tác phẩm thử nghiệm của cô.

 

Diệp Thiến Nhi ngửi ngửi mùi từ lò nướng, nghĩ thầm: “Cuối cùng cũng nướng được rồi, thật thơml Anh ấy nhất định sẽ rất vui! Hình như còn thiếu gì đó?”

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương