Yêu Phải Tổng Tài Tàn Phế
-
Chương 431
Chương 431:
Đúng rồi, nghĩ tới bản thân trước giờ làm điều gì bất ngờ cho Tư Tuấn, Diệp Thiến Nhi bèn lấy mấy cái bánh gói vào hộp, cố ý thắt một chiếc nơ thật to, nhìn chiếc nơ đã thắt vừa ý, lái xe đi tìm Tư Tuan.
Đến công ty, nhân viên lớn lớn bé bé đều chỉ trẻ sau lưng Diệp Thiến Nhi: “Đó có phải là tiểu tam của tổng giám đốc không?”
“Không có chút khí chất, một đứa tiểu tam thì có gì để xem.
“Phu nhân tổng giám đốc chỉ có một người, là Lâm Hân Hân.
“Đúng, ủng hộ Lâm Hân Hân nhà tôi.”
“Nhanh xem nhanh xem, bà chị đó lại đến bám tổng giám đốc của chúng ta rồi.”
“Có điều bà chị này thật sự cũng có vài phần nhan sắc, nếu lên giường nhất định rất xuất thần, ha ha ha.”
“Anh không muốn sống rồi à, lời này mà để tổng giám đốc nghe thấy nhất định không để anh yên đầu.
Bình thường những người này trong công ty nhận được không ít sự quan tâm của Lâm Hàn Hân, cho dù chuyện của Lâm Hân Hân bị phanh phui trên mạng, cũng có rất nhiều người ở đây nịnh bợ Lâm Hân Hân.
Đối với những người như vậy Diệp Thiến Nhi vốn chẳng quan tâm, dù sao thì cô và Tư Tuấn cũng ở bên nhau rồi, miệng người khác nói gì cô cũng không nổi, cho dù Lâm Hân Hân cho họ không ít lợi ích, dù sao với cô cũng chẳng liên quan.
Trên đường đến phòng làm việc của Tư Tuấn, rất nhiều cặp mắt không ngừng quan sát cô, cô gõ cửa phòng làm việc của Tư Tuấn, bên trong truyền đến một giọng nói rất cuốn hút: “Mời vào.”
Đẩy cửa đi vào, Tư Tuấn mặt không đổi sắc, nhìn chằm chằm vào đống tài liệu dày đặc chữ trên bàn với vẻ mặt nghiêm túc, những văn kiện này đều là hạng mục công trình. Diệp Thiến Nhi cũng không nói gì, đến ngồi bên cạnh anh, Tư Tuấn giải quyết xong văn kiện trong tay, mỉm cười nhìn Diệp Thiến Nhi: “Anh chính là thích em như này, bất luận anh làm gì em đều đợi anh làm cho xong.
Diệp Thiến Nhi cười nheo mắt: “Nhìn anh đang chăm chú như vậy, em làm sao có thể làm phiền anh.
Nhìn Diệp Thiến Nhi đang cầm túi gì đó, Tư Tuấn có chút hiếu kỳ, mong đợi hỏi: “Em đem gì đến cho anh à?”
Diệp Thiến Nhi đưa hộp bên trong cho Tư Tuấn, tinh nghịch nháy mắt: “Nói với anh thì hết vui rồi, anh phải tự mở mới có cảm giác thần bí!”
Tư Tuấn lần lượt tháo nơ, mở nắp hộp, bên trong là vài miếng bánh ngọt vẫn còn nóng hổi, mùi hương nức nở xộc vào mũi, Tư Tuấn lẩm bẩm: “Thơm quá.”
Tư Tuấn đưa những miếng bánh này đến trước Diệp Thiến Nhi, kiêu ngạo nói: “Nghĩ đến em làm món này vất vả như vậy, anh sẽ cho em ăn cùng anh!”
“Được!”
Diệp Thiến Nhi cũng không ngại ngùng, nhận lấy, cắn một miếng.
Không khí phòng làm việc hôm nay không có những áp lực và căng thẳng như mọi ngày, thêm vài phần thoải mái và vui vẻ, bên ngoài phòng làm việc, Lâm Hân Hân nghe thấy những âm thanh này thì mặt đỏ bừng tức giận, bàn tay nắm chặt thành quyền, trong lòng cười gắn: “Diệp Thiến Nhi, cô cứ phải muốn giành đàn ông với Lâm Hân Hân này sao? Nếu đã như vậy, cô cũng đừng trách tôi ác độc, dám chống đối tôi tôi thì cô nhất định hối hận.
Tư Tuấn giúp Diệp Tình Nhi lau sạch vụn bánh trên khóe miệng, khẽ sờ lên tóc cô, cười dịu dàng nói: “Thiến Nhi, anh tiến em xuống lầu. Văn phòng còn có việc phải xử lí, đợi anh về sẽ dành thời gian bên em.
Diệp Thiến Nhi gật đầu, nghe lời xuống lầu, chỉ là phía sau cô, có một người phụ nữ khác đi lại, thì ra là tình địch của cô, Lâm Hân Hân.
Khi đến sảnh lầu một, bỗng một tiếng hét từ phía sau vang lên: “Diệp Thiến Nhi, cô đứng lại cho tôi!”
Diệp Thiến Nhi quay người, thì thấy gương mặt đầy sự ghen tức của Lâm Hân Hân, điềm đạm nói: “Đây không phải là chị Lâm Hân Hân sao? Sao vậy? Có chuyện gì?”
Khóe miệng Lâm Hân Hân nhếch lên nụ cười giễu cợt, tự tin nói: “Phí lời, nếu không có việc thì tôi tìm cô làm gì! Tôi nói cho cô nghe, Tư Tuấn là của tôi, ai cũng không giành được đầu, cô tốt nhất nhanh sớm buông tay đi, nói về bối cảnh hay gia thể cô đều không phải là đối thủ của tôi đâu.”
Diệp Thiến Nhi có chút buồn cười: “ồ! Vậy sao? Xem ra cô rất tự tin nhỉ, tôi lại không cảm thấy thế, cô căn bản không có tư cách giành với tôi, cô hiểu thế nào là yêu không? Tình yêu căn bản cũng không phải một loại trao đổi lợi ích cô hiểu không?”
“Ngoài ra, cô và anh ấy cũng đâu kết hôn, nếu đã như vậy, tại sao tôi lại không có cơ hội? Tình yêu là cuộc cạnh tranh công bằng, không chịu thua được thì đừng chơi nữa!”
Diệp Thiến Nhi thật sự coi thường hành vi, lời nói của Lâm Hân Hân, cô ngẩng cao đầu ưỡn ngực, khí thế không hề thua một phân một tác nào.
Nhìn thấy Diệp Thiến Nhi không bị yếu thế, Lâm Hân Hân tức điên người, bản thân vốn xuất thân vô cùng tốt, lại có người dám ngẩng đầu ưỡn ngực dưới khí thế của cô.
“Ha ha, Diệp Thiến Nhi, cô đừng giở mấy thứ vô dụng này với tôi, cái đồ tiểu tam như cô thì có tư cách gì bàn luận về tình yêu với tôi, đồ con gái không có chút gia thế như cô thì biết gì về tình yêu. Trao đổi lợi ích? Đó gọi là môn đăng hộ đối!”
Lâm Hân Hân điên cuồng cười, cả công ty bao nhiêu bảo vệ và nhân viên như thế lại không có một người vì Diệp Thiến Nhi đứng ra, đám người này đều bị Lâm Hân Hân mua chuộc, cụ thể thủ đoạn mua chuộc như nào cũng không rõ.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook