Yêu Em Không Cần Vội (Khuynh Thành Là Em)
-
Chương 21
Khi xe đuổi theo tới nơi, Băng Hi kinh ngạc nhìn mọi thứ trước mắt mình, đôi môi mỏng khẽ mấp máy.
"Casino Center?"
Nếu là nơi này chắc chắn cô không thể vào một cách quang minh chính đại được, chính vì vậy nhân lúc tên bảo vệ còn đang ngái ngủ cô bèn lẩn vào bên trong. Vào trong này mới thực sự biết nơi đây còn sầm uất hơn cả chỗ đông người, vẻ mặt mỗi người ở đây cũng rất phong phú khiến người khác sởn gai ốc.
Những người đi qua đều nhìn cô một cách kì dị, Băng Hi nhìn chiếc máy ảnh trong tay mình rồi lại nhìn xuống người mình. Lúc này cô mới giật mình hiểu ra, bộ đồ ngủ cô vẫn còn mặc trên người, chân còn xỏ đôi dép đi trong nhà.
Hối hận thật rồi! Cô lại hấp tấp mải đi theo dõi anh nên mới không để ý tới bộ dạng của mình. Nhưng trước tiên cô phải tìm được người đã, ánh mắt nhìn khắp xung quanh nhưng vẫn không thể tìm thấy anh. Bỗng một bàn tay to lớn bịt chặt miệng sau đó cô bị lội đến một căn phòng rộng lớn. Xung quanh nơi đây vô cùng yên tĩnh đến dị hoặc.
Một bóng lưng cao lớn đang đứng bên cửa sổ, do anh ta quay mặt ra phía ngoài nhưng cô lại cảm thấy khí chất cao ngạo của người này lại vô cùng quen thuộc.
"Nói! Cô tên gì?"
"Sao tôi phải nói cho anh?"
"Tôi mong cô nên hợp tác nếu không đừng trách chúng tôi."
Người đàn ông xa lạ đứng trước mặt đang chất vấn cô, ánh mắt sắc bén nhìn cô như muốn nắm bắt từng hành động cùng biểu cảm của cô. Băng Hi ngang bướng trừng mắt nhìn lại ông ta một cách tự nhiên.
"Hợp tác? Ông bắt người vô tội như thế này mà còn gọi là hợp tác?"
"Cô..."
"Im!"
Giọng nói thâm trầm, lạnh lẽo của người lúc đầu cô nhìn thấy vang lên cắt đứt cuộc hội thoại của hai người. Băng Hi và người đàn ông kia đều quay ra nhìn người đứng bên cửa sổ. Sau đó là khuôn mặt quen thuộc kia nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kiêu ngạo xen lẫn ý cười xẹt qua người cô. Băng Hi bất động nhìn anh bước tới.
"Điều tra về tôi, em tìm được gì?"
Câu hỏi của anh khiến người đàn ông kia kinh ngạc mở to mắt nhìn, mặc kệ ánh mắt dò xét ông ta đang nhìn cô, Băng Hi thản nhiên đáp.
"Theo kết quả điều tra cho thấy Vũ Tú Khang
Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: Tư bản. Nói đúng hơn là cướp bóc tiền của người khác một cách trắng trợn."
"Ra ngoài."
Vừa dứt lời liền bị câu nói của anh làm cho giật mình, Băng Hi mở to mắt nhìn người đứng trước mặt sau đó nhìn mấy tên vệ sĩ vẫn đang đứng bất động.
"Tôi nói các người ra ngoài."
"Casino Center?"
Nếu là nơi này chắc chắn cô không thể vào một cách quang minh chính đại được, chính vì vậy nhân lúc tên bảo vệ còn đang ngái ngủ cô bèn lẩn vào bên trong. Vào trong này mới thực sự biết nơi đây còn sầm uất hơn cả chỗ đông người, vẻ mặt mỗi người ở đây cũng rất phong phú khiến người khác sởn gai ốc.
Những người đi qua đều nhìn cô một cách kì dị, Băng Hi nhìn chiếc máy ảnh trong tay mình rồi lại nhìn xuống người mình. Lúc này cô mới giật mình hiểu ra, bộ đồ ngủ cô vẫn còn mặc trên người, chân còn xỏ đôi dép đi trong nhà.
Hối hận thật rồi! Cô lại hấp tấp mải đi theo dõi anh nên mới không để ý tới bộ dạng của mình. Nhưng trước tiên cô phải tìm được người đã, ánh mắt nhìn khắp xung quanh nhưng vẫn không thể tìm thấy anh. Bỗng một bàn tay to lớn bịt chặt miệng sau đó cô bị lội đến một căn phòng rộng lớn. Xung quanh nơi đây vô cùng yên tĩnh đến dị hoặc.
Một bóng lưng cao lớn đang đứng bên cửa sổ, do anh ta quay mặt ra phía ngoài nhưng cô lại cảm thấy khí chất cao ngạo của người này lại vô cùng quen thuộc.
"Nói! Cô tên gì?"
"Sao tôi phải nói cho anh?"
"Tôi mong cô nên hợp tác nếu không đừng trách chúng tôi."
Người đàn ông xa lạ đứng trước mặt đang chất vấn cô, ánh mắt sắc bén nhìn cô như muốn nắm bắt từng hành động cùng biểu cảm của cô. Băng Hi ngang bướng trừng mắt nhìn lại ông ta một cách tự nhiên.
"Hợp tác? Ông bắt người vô tội như thế này mà còn gọi là hợp tác?"
"Cô..."
"Im!"
Giọng nói thâm trầm, lạnh lẽo của người lúc đầu cô nhìn thấy vang lên cắt đứt cuộc hội thoại của hai người. Băng Hi và người đàn ông kia đều quay ra nhìn người đứng bên cửa sổ. Sau đó là khuôn mặt quen thuộc kia nhìn cô chằm chằm, ánh mắt kiêu ngạo xen lẫn ý cười xẹt qua người cô. Băng Hi bất động nhìn anh bước tới.
"Điều tra về tôi, em tìm được gì?"
Câu hỏi của anh khiến người đàn ông kia kinh ngạc mở to mắt nhìn, mặc kệ ánh mắt dò xét ông ta đang nhìn cô, Băng Hi thản nhiên đáp.
"Theo kết quả điều tra cho thấy Vũ Tú Khang
Giới tính: Nam
Nghề nghiệp: Tư bản. Nói đúng hơn là cướp bóc tiền của người khác một cách trắng trợn."
"Ra ngoài."
Vừa dứt lời liền bị câu nói của anh làm cho giật mình, Băng Hi mở to mắt nhìn người đứng trước mặt sau đó nhìn mấy tên vệ sĩ vẫn đang đứng bất động.
"Tôi nói các người ra ngoài."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook