Yêu Chiều Vô Hạn: Người Đàn Ông Chung Tình Của Tôi
-
Chương 64:
33.1: Phục tùng vô điều kiện
Giám đốc cũng tiếp nhận hợp đồng, liếc qua một chút, ngay khi nhìn đến cái tên Ngải Tử Lam, đột nhiên kinh ngạc trợn tròn mắt, một bộ không dám tin.
Ngải Tử Lam…..Ngày hôm qua tin tức Đoàn Hồng Huyên kết hôn lan truyền khắp mọi nơi, Đoàn phu nhân hình như là họ Ngải.
Lẽ nào..hay là….cô gái xinh đẹp đang bình tĩnh ngồi trước mắt này chính là Đoàn phu nhân?
Chuyện này…..sao Đoàn tổng lại để Đoàn phu nhân tới làm một chức trợ lý nhỏ bé này chứ? Giám đốc bị phỏng đoán của mình dọa cho sợ rồi.
Phản ứng của giám đốc quả thực quá rõ ràng, khiến cho người khác khó mà không chú ý. Đây là điều mà Ngải Tử Lam và trợ lý Lý không muốn thấy.
“Ông đừng nghĩ nhiều. Cô gái này chính là một người bà con xa của Đoàn phu nhân, Đoàn phu nhân thấy cô ấy tội nghiệp, liền kêu cô ấy tới công ty học hỏi kinh nghiệm.” Trợ lý Lý thấy tình huống như vậy, bình tĩnh, mặt không biến sắc tiện miệng bịa ra một tin.
Bịa ra lời nói dối như vậy, đối với một người tinh ranh, chuyên nói hươu nói vượn như trợ lý Lý mà nói, cũng chỉ đơn giản giống như việc uống nước mà thôi, cũng coi như là cho Ngải Tử Lam được mở rộng tầm mắt.
“Được rồi, hiểu rồi hiểu rồi, đương nhiên là tin trợ lý Lý.” Giám đốc đối với lời nói của hắn nửa tin nửa ngờ, nhưng cũng không dám chất vấn, chỉ dám suy đoán trong lòng, trên miệng lại đồng ý.
Bất kể là sự thực như thế nào, cũng đều nghe lời trợ lý Lý, cũng chính là nghe lời Đoàn Hồng Huyên.
Trợ lý Lý nói đây là nữ trợ lý mới, là bà con thân thích xa của Ngải gia, giám đốc cũng chỉ có thể coi cô ấy như là bà con xa của Ngải gia.
Giám đốc sau một hồi chấn động kinh ngạc, lập tức ký tên mình trên bản hợp đồng.
“Uhm. Sau này cô chính là đồng nghiệp mới của chúng tôi rồi.” Trợ lý Lý giống như là đang tuyên bố chuyện gì trọng đại lắm ấy.
“Vẫn còn phải nhờ trợ lý Lý và giám đốc chỉ bảo nhiều.” Ngải Tử Lam liền giống như nhân viên mới vào vậy, trong lòng có chút kích động, lại có chút thấp thỏm bất an, cúi đầu khiêm tốn nói.
“Quá lời rồi, quá lời rồi.”Giám đốc xua xua tay, ngượng ngùng cười. Ông ta quả thật không dám chỉ giáo cô ấy điều gì.
Trợ lý của Đoàn tổng, đương nhiên phải do Đoàn Hồng Huyên đích thân chỉ bảo rồi.
Làm xong thủ tục, Ngải Tử Lam và trợ lý Lý cùng đi lên văn phòng tầng 66. Cũng sắp đến trưa rồi.
“Thời gian không còn sớm nữa.” Đoàn Hồng Huyên thấy công việc cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi, sắc mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, trên mặt còn lộ ra ý cười, hết sức tự nhiên kêu Ngải Tử lam, “Tử Lam, cùng ăn cơm trưa đi.”
Đây được xem như là lời mời? Hay là mệnh lệnh?
“Vâng, Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam vốn không có việc gì khác, bụng cũng đã đói, đương nhiên không từ chối.
Đoàn Hồng Huyên không vui nhíu mày.
“Bây giờ tan làm rồi, em không còn là trợ lý của anh nữa.” Đoàn Hồng Huyên giọng trầm thấp cố tình kéo dài, nặng nề cường điệu hóa, “Bình thường gọi như thế nào thì gọi như thế ấy.”
Được rồi. Chỉ là một câu xưng hô thôi mà. Có cần làm quá vậy không, Ngải Tử Lam thầm chửi, nhưng không dám nói ra miệng, chỉ gật gật đầu.
Mà bên này, trợ lý Lý sớm đẫ quen với việc bị xem nhẹ, nhếch môi cười hề hề trêu chọc: “Được được được, vợ chồng tân hôn nồng nàn, tiểu nhân đây xin đi, không làm phiền cuộc sống hạnh phúc của Đoàn Thiếu gia nữa.”
“Trợ lý Lý, lương tháng này còn chưa phát đâu.” Đoàn Hồng Huyên mặt lạnh bắt đầu uy hiếp, nắm được thóp trợ lý Lý mà uy hiếp.
Trợ lý Lý không dám nói gì nữa, vội lủi đi.
Một nhà hàng cơm tây xa hoa cao cấp phong cách cổ điển, ánh nến vàng nhạt, yên tĩnh, tiếng đàn cello chậm rãi ngân nga.
Đoàn Hồng Huyên và Ngải Tử Lam ngồi cùng một bàn, hưởng thụ bữa cơm trưa.
Ngải Tử Lam ngày bình thường đương nhiên không thể tới nổi nhà hàng cao cấp như này, hiển nhiên, đây chính là nhà hàng mà Đoàn Hồng Huyên chọn, cũng là nhà hàng mà hắn tương đối thích.
Nhà hàng này bình thường không tiếp đãi người ngoài, chỉ mở ra cho một số người thượng lưu nhất định, bầu không khí rất tốt, có cảm giác thần bí sâu thẳm, đương nhiên quan trọng nhất là kỹ thuật của đầu bếp rất là tốt.
Giám đốc cũng tiếp nhận hợp đồng, liếc qua một chút, ngay khi nhìn đến cái tên Ngải Tử Lam, đột nhiên kinh ngạc trợn tròn mắt, một bộ không dám tin.
Ngải Tử Lam…..Ngày hôm qua tin tức Đoàn Hồng Huyên kết hôn lan truyền khắp mọi nơi, Đoàn phu nhân hình như là họ Ngải.
Lẽ nào..hay là….cô gái xinh đẹp đang bình tĩnh ngồi trước mắt này chính là Đoàn phu nhân?
Chuyện này…..sao Đoàn tổng lại để Đoàn phu nhân tới làm một chức trợ lý nhỏ bé này chứ? Giám đốc bị phỏng đoán của mình dọa cho sợ rồi.
Phản ứng của giám đốc quả thực quá rõ ràng, khiến cho người khác khó mà không chú ý. Đây là điều mà Ngải Tử Lam và trợ lý Lý không muốn thấy.
“Ông đừng nghĩ nhiều. Cô gái này chính là một người bà con xa của Đoàn phu nhân, Đoàn phu nhân thấy cô ấy tội nghiệp, liền kêu cô ấy tới công ty học hỏi kinh nghiệm.” Trợ lý Lý thấy tình huống như vậy, bình tĩnh, mặt không biến sắc tiện miệng bịa ra một tin.
Bịa ra lời nói dối như vậy, đối với một người tinh ranh, chuyên nói hươu nói vượn như trợ lý Lý mà nói, cũng chỉ đơn giản giống như việc uống nước mà thôi, cũng coi như là cho Ngải Tử Lam được mở rộng tầm mắt.
“Được rồi, hiểu rồi hiểu rồi, đương nhiên là tin trợ lý Lý.” Giám đốc đối với lời nói của hắn nửa tin nửa ngờ, nhưng cũng không dám chất vấn, chỉ dám suy đoán trong lòng, trên miệng lại đồng ý.
Bất kể là sự thực như thế nào, cũng đều nghe lời trợ lý Lý, cũng chính là nghe lời Đoàn Hồng Huyên.
Trợ lý Lý nói đây là nữ trợ lý mới, là bà con thân thích xa của Ngải gia, giám đốc cũng chỉ có thể coi cô ấy như là bà con xa của Ngải gia.
Giám đốc sau một hồi chấn động kinh ngạc, lập tức ký tên mình trên bản hợp đồng.
“Uhm. Sau này cô chính là đồng nghiệp mới của chúng tôi rồi.” Trợ lý Lý giống như là đang tuyên bố chuyện gì trọng đại lắm ấy.
“Vẫn còn phải nhờ trợ lý Lý và giám đốc chỉ bảo nhiều.” Ngải Tử Lam liền giống như nhân viên mới vào vậy, trong lòng có chút kích động, lại có chút thấp thỏm bất an, cúi đầu khiêm tốn nói.
“Quá lời rồi, quá lời rồi.”Giám đốc xua xua tay, ngượng ngùng cười. Ông ta quả thật không dám chỉ giáo cô ấy điều gì.
Trợ lý của Đoàn tổng, đương nhiên phải do Đoàn Hồng Huyên đích thân chỉ bảo rồi.
Làm xong thủ tục, Ngải Tử Lam và trợ lý Lý cùng đi lên văn phòng tầng 66. Cũng sắp đến trưa rồi.
“Thời gian không còn sớm nữa.” Đoàn Hồng Huyên thấy công việc cũng đã giải quyết ổn thỏa rồi, sắc mặt vẫn nhàn nhạt như cũ, trên mặt còn lộ ra ý cười, hết sức tự nhiên kêu Ngải Tử lam, “Tử Lam, cùng ăn cơm trưa đi.”
Đây được xem như là lời mời? Hay là mệnh lệnh?
“Vâng, Đoàn tổng.” Ngải Tử Lam vốn không có việc gì khác, bụng cũng đã đói, đương nhiên không từ chối.
Đoàn Hồng Huyên không vui nhíu mày.
“Bây giờ tan làm rồi, em không còn là trợ lý của anh nữa.” Đoàn Hồng Huyên giọng trầm thấp cố tình kéo dài, nặng nề cường điệu hóa, “Bình thường gọi như thế nào thì gọi như thế ấy.”
Được rồi. Chỉ là một câu xưng hô thôi mà. Có cần làm quá vậy không, Ngải Tử Lam thầm chửi, nhưng không dám nói ra miệng, chỉ gật gật đầu.
Mà bên này, trợ lý Lý sớm đẫ quen với việc bị xem nhẹ, nhếch môi cười hề hề trêu chọc: “Được được được, vợ chồng tân hôn nồng nàn, tiểu nhân đây xin đi, không làm phiền cuộc sống hạnh phúc của Đoàn Thiếu gia nữa.”
“Trợ lý Lý, lương tháng này còn chưa phát đâu.” Đoàn Hồng Huyên mặt lạnh bắt đầu uy hiếp, nắm được thóp trợ lý Lý mà uy hiếp.
Trợ lý Lý không dám nói gì nữa, vội lủi đi.
Một nhà hàng cơm tây xa hoa cao cấp phong cách cổ điển, ánh nến vàng nhạt, yên tĩnh, tiếng đàn cello chậm rãi ngân nga.
Đoàn Hồng Huyên và Ngải Tử Lam ngồi cùng một bàn, hưởng thụ bữa cơm trưa.
Ngải Tử Lam ngày bình thường đương nhiên không thể tới nổi nhà hàng cao cấp như này, hiển nhiên, đây chính là nhà hàng mà Đoàn Hồng Huyên chọn, cũng là nhà hàng mà hắn tương đối thích.
Nhà hàng này bình thường không tiếp đãi người ngoài, chỉ mở ra cho một số người thượng lưu nhất định, bầu không khí rất tốt, có cảm giác thần bí sâu thẳm, đương nhiên quan trọng nhất là kỹ thuật của đầu bếp rất là tốt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook