Xuyên Vào Tiểu Thuyết Ngọt Văn
-
Chương 20:
Thầy cũng đã nói như vậy, có người nguyện ý chủ động giúp chính mình, Lục Hòa Ngọc cũng tự nhiên sẽ không có gánh nặng nữa, cũng nên để cho người Lục gia biết Lục Hòa Ngọc cô cũng không phải người rụt cổ hay gì, rời khỏi
Lục gia, cô cũng sống tốt được à không ngày một xuất sắc hơn, bọn họ không thích cô cũng không đại diện cho việc không ai thích cô cả.
Đương nhiên, cô cảm thấy chủ nhiệm lớp nói rất đúng, bọn họ sẽ phải hổi hận.
Mặc kệ việc đó có điều tra ra hay không, nhưng Hiệu trưởng vẫn rất coi trọng chuyện này, thậm chí trưa hôm đó đã mở hội nghị giữa các giáo viên chủ nhiệm một cách khẩn cấp để tổ chức kỷ luật các lớp, tránh bịa đặt gây ra một số chuyện không hay, nếu bị phát hiện thì sẽ ghi tội vào trong sổ vi phạm, nhập vào hồ sơ.
Việc hiệu trưởng điều tra như thế nào hay nhà trường xử lý về lời đồn này ra sao, Lục Hòa Ngọc không quan tâm, cũng không hề để trong lòng những đôi mắt đồng tình hay thương hại, chút việc này không ảnh hưởng đến cô được.
“Hòa Ngọc, cậu không sao chứ?” Cao Ninh có chút lo lắng nhìn cô.
Diệp Hàm cũng có chút khẩn trương, lại có chút tức giận mà nói: “Rốt cuộc là người nào quá đáng như vậy, thầy không có nói gì cậu chứ?”
“Không có việc gì, các cậu yên tâm đi, thầy nói sẽ điều tra rõ chuyện này.” Lục Hòa Ngọc nhìn các cô như vậy, trong lòng ấm áp, cũng trấn an các nàng nói.
"Có phải là hai nữ sinh đã gặp ở thư viện lần trước hay không?" Diệp Hàm bỗng nhiên nhớ đến hôm tết gặp hai người đó nhưng họ không phải là học sinh của Nhị Trung, cô ấy cũng không quen chỉ là sau đó Cao Ninh nói hai người kia học ở trường trọng điểm ở thành phố D, bằng tuổi các cô.
“Có lẽ không phải hai người đó, tớ đã đoán được là ai rồi, chỉ là không có chứng cứ mà thôi.” Lục Hòa Ngọc hơi rũ mi mắt xuống che lại mỉa mai trong mắt, không phải Lục Như Y thì cũng là Trì Tiểu Ngọc, cũng chỉ có một người trong số họ, chẳng qua không biết đến tột cùng là ai giúp hai người họ làm việc đó, tóm lại cuối cùng có một người chịu tội thay.
“Hai cậu yên tâm đi, tớ muốn thi Đại học Bắc Kinh, sao có thể bị đánh bại bởi chút việc nhỏ này được.” Thấy bộ dáng các cô lại tức lại gấp lại lo lắng, liền an ủi nói.
“Tớ tin tưởng cậu.” Bạn học nữ ngồi bên cạnh bỗng nhiên lớn tiếng nói.
“Đúng vậy, chúng tớ cũng tin tưởng cậu, Lục Hòa Ngọc cố lên, thi đậu Bắc Kinh rồi vả mặt những người bịa đặt đó một cái thật đau.” Bạn học cùng lớp cũng đều nhịn không được lớn tiếng nói theo.
“Cảm ơn mọi người, tớ sẽ cố gắng.” Gương mặt Lục Hòa Ngọc cong cong đôi môi, hướng bọn họ hơi khom lưng lại, có lẽ cô cùng các bạn học khác trong lớp không quen thuộc, nhưng lúc này lại là rất cảm ơn bọn họ.
“Ai nha, Lục Hòa Ngọc cậu đừng khách sáo, cậu là một phần tử trong lớp chúng ta, như thế nào có thể để cho người khác khi dễ, các bạn mọi người nói đúng không?” Lớp trưởng vội vàng xua tay, kỳ thật Lục Hòa Ngọc chuyển tới lớp học, thành tích lại tốt, trừ bỏ Cao Ninh cùng Diệp Hàm, lại rất ít cùng bạn học khác tiếp xúc, mọi người đều cho rằng nàng rất lạnh lùng không dễ tiếp cận.
“Đúng!” Các bạn học trăm miệng một lời mà lớn tiếng đáp.
“Ồn ào cái gì? Vào lớp.” Chủ nhiệm lớp đứng ở trước cửa phòng học gõ ván cửa, xụ mặt nói, đương nhiên, nếu trong mắt không vui vẻ, mọi người khẳng định sẽ sợ ông ta dạy dỗ.
Cũng đại khái ai cũng không biết, vừa rồi ông ta ở ngoài phòng học đứng một hồi lâu, vui mừng nhìn những học sinh trong lớp ông ta đoàn kết một lòng, trong lòng được an ủi.
“Được rồi, mọi người nghiêm túc học.” Chủ nhiệm lớp cũng không muốn tiếp tục nói chuyện của Lục Hòa Ngọc, nếu mọi người đã hiểu rõ rồi thì ông ta cần gì nói lại sự thật về cô một lần nữa?
Bây giờ mục đích chủ yếu đương nhiên là học tập!
Chủ nhiệm lớp cũng thấy Lục Hòa Ngọc cũng không bị ảnh hưởng, lúc này mới có chút yên tâm.
Chỉ là hắn lại không biết Lục Hòa Ngọc nhìn như nghiêm túc học trên thực tế đang làm việc riêng, suy nghĩ làm sao dạy cho bọn họ một bài học, cô cũng không phải là người có thù oán không báo, tuy rằng không phải là người có thù tất báo, lại cũng sẽ không bị người chế nhạo đến nước này còn có thể nhịn xuống.
Đương nhiên, cô phải là cô bé chỉ mới 17, 18 tuổi, muốn báo thù đương nhiên phải dùng đầu óc, tung tin vịt tính gì đó chỉ đơn giản là đồ trẻ con, huống chi trên thực tế là cô không muốn ở tại nhà họ Lục chứ không phải nhà họ Lục đuổi cô ra ngoài.
Giảng đạo lý này, cô xem qua tác phẩm liền rất rõ ràng nếu tiếp tục ở tại nhà họ Lục mới không ổn, đặc biệt người nhà họ Lục đều không thích sự xuất hiện của Trì Tiểu Vãn, cảm thấy cô ta xuất hiện làm hại một nhà bọn họ chia lìa, cho dù có quan hệ huyết thống lại như thế nào? Sau khi Trì Tiểu Vãn trở về nhà họ Lục, chưa từng nhìn Trì Tiểu Vãn một cái, cũng không muốn hỏi thăm Trì Tiểu Vãn ở nhà có quen hay không, cũng không hỏi một chút có đồ dùng sinh hoạt gì yêu cầu mua không, còn thờ ơ lạnh nhạt để Lục Như Y châm chọc mỉa mai cô ta.
Lục gia, cô cũng sống tốt được à không ngày một xuất sắc hơn, bọn họ không thích cô cũng không đại diện cho việc không ai thích cô cả.
Đương nhiên, cô cảm thấy chủ nhiệm lớp nói rất đúng, bọn họ sẽ phải hổi hận.
Mặc kệ việc đó có điều tra ra hay không, nhưng Hiệu trưởng vẫn rất coi trọng chuyện này, thậm chí trưa hôm đó đã mở hội nghị giữa các giáo viên chủ nhiệm một cách khẩn cấp để tổ chức kỷ luật các lớp, tránh bịa đặt gây ra một số chuyện không hay, nếu bị phát hiện thì sẽ ghi tội vào trong sổ vi phạm, nhập vào hồ sơ.
Việc hiệu trưởng điều tra như thế nào hay nhà trường xử lý về lời đồn này ra sao, Lục Hòa Ngọc không quan tâm, cũng không hề để trong lòng những đôi mắt đồng tình hay thương hại, chút việc này không ảnh hưởng đến cô được.
“Hòa Ngọc, cậu không sao chứ?” Cao Ninh có chút lo lắng nhìn cô.
Diệp Hàm cũng có chút khẩn trương, lại có chút tức giận mà nói: “Rốt cuộc là người nào quá đáng như vậy, thầy không có nói gì cậu chứ?”
“Không có việc gì, các cậu yên tâm đi, thầy nói sẽ điều tra rõ chuyện này.” Lục Hòa Ngọc nhìn các cô như vậy, trong lòng ấm áp, cũng trấn an các nàng nói.
"Có phải là hai nữ sinh đã gặp ở thư viện lần trước hay không?" Diệp Hàm bỗng nhiên nhớ đến hôm tết gặp hai người đó nhưng họ không phải là học sinh của Nhị Trung, cô ấy cũng không quen chỉ là sau đó Cao Ninh nói hai người kia học ở trường trọng điểm ở thành phố D, bằng tuổi các cô.
“Có lẽ không phải hai người đó, tớ đã đoán được là ai rồi, chỉ là không có chứng cứ mà thôi.” Lục Hòa Ngọc hơi rũ mi mắt xuống che lại mỉa mai trong mắt, không phải Lục Như Y thì cũng là Trì Tiểu Ngọc, cũng chỉ có một người trong số họ, chẳng qua không biết đến tột cùng là ai giúp hai người họ làm việc đó, tóm lại cuối cùng có một người chịu tội thay.
“Hai cậu yên tâm đi, tớ muốn thi Đại học Bắc Kinh, sao có thể bị đánh bại bởi chút việc nhỏ này được.” Thấy bộ dáng các cô lại tức lại gấp lại lo lắng, liền an ủi nói.
“Tớ tin tưởng cậu.” Bạn học nữ ngồi bên cạnh bỗng nhiên lớn tiếng nói.
“Đúng vậy, chúng tớ cũng tin tưởng cậu, Lục Hòa Ngọc cố lên, thi đậu Bắc Kinh rồi vả mặt những người bịa đặt đó một cái thật đau.” Bạn học cùng lớp cũng đều nhịn không được lớn tiếng nói theo.
“Cảm ơn mọi người, tớ sẽ cố gắng.” Gương mặt Lục Hòa Ngọc cong cong đôi môi, hướng bọn họ hơi khom lưng lại, có lẽ cô cùng các bạn học khác trong lớp không quen thuộc, nhưng lúc này lại là rất cảm ơn bọn họ.
“Ai nha, Lục Hòa Ngọc cậu đừng khách sáo, cậu là một phần tử trong lớp chúng ta, như thế nào có thể để cho người khác khi dễ, các bạn mọi người nói đúng không?” Lớp trưởng vội vàng xua tay, kỳ thật Lục Hòa Ngọc chuyển tới lớp học, thành tích lại tốt, trừ bỏ Cao Ninh cùng Diệp Hàm, lại rất ít cùng bạn học khác tiếp xúc, mọi người đều cho rằng nàng rất lạnh lùng không dễ tiếp cận.
“Đúng!” Các bạn học trăm miệng một lời mà lớn tiếng đáp.
“Ồn ào cái gì? Vào lớp.” Chủ nhiệm lớp đứng ở trước cửa phòng học gõ ván cửa, xụ mặt nói, đương nhiên, nếu trong mắt không vui vẻ, mọi người khẳng định sẽ sợ ông ta dạy dỗ.
Cũng đại khái ai cũng không biết, vừa rồi ông ta ở ngoài phòng học đứng một hồi lâu, vui mừng nhìn những học sinh trong lớp ông ta đoàn kết một lòng, trong lòng được an ủi.
“Được rồi, mọi người nghiêm túc học.” Chủ nhiệm lớp cũng không muốn tiếp tục nói chuyện của Lục Hòa Ngọc, nếu mọi người đã hiểu rõ rồi thì ông ta cần gì nói lại sự thật về cô một lần nữa?
Bây giờ mục đích chủ yếu đương nhiên là học tập!
Chủ nhiệm lớp cũng thấy Lục Hòa Ngọc cũng không bị ảnh hưởng, lúc này mới có chút yên tâm.
Chỉ là hắn lại không biết Lục Hòa Ngọc nhìn như nghiêm túc học trên thực tế đang làm việc riêng, suy nghĩ làm sao dạy cho bọn họ một bài học, cô cũng không phải là người có thù oán không báo, tuy rằng không phải là người có thù tất báo, lại cũng sẽ không bị người chế nhạo đến nước này còn có thể nhịn xuống.
Đương nhiên, cô phải là cô bé chỉ mới 17, 18 tuổi, muốn báo thù đương nhiên phải dùng đầu óc, tung tin vịt tính gì đó chỉ đơn giản là đồ trẻ con, huống chi trên thực tế là cô không muốn ở tại nhà họ Lục chứ không phải nhà họ Lục đuổi cô ra ngoài.
Giảng đạo lý này, cô xem qua tác phẩm liền rất rõ ràng nếu tiếp tục ở tại nhà họ Lục mới không ổn, đặc biệt người nhà họ Lục đều không thích sự xuất hiện của Trì Tiểu Vãn, cảm thấy cô ta xuất hiện làm hại một nhà bọn họ chia lìa, cho dù có quan hệ huyết thống lại như thế nào? Sau khi Trì Tiểu Vãn trở về nhà họ Lục, chưa từng nhìn Trì Tiểu Vãn một cái, cũng không muốn hỏi thăm Trì Tiểu Vãn ở nhà có quen hay không, cũng không hỏi một chút có đồ dùng sinh hoạt gì yêu cầu mua không, còn thờ ơ lạnh nhạt để Lục Như Y châm chọc mỉa mai cô ta.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook