Đầu lưỡi mềm mại bao lấy điểm đỏ, nhè nhẹ thăm dò rồi ăn cho đến khi nó căng lên tròn xoe mới đổi hôn đến điểm khác.

Mút cho đến khi hai đầu vú có vết đỏ che phủ vết xước nhào nặn ban đầu.

Cách săn sóc ân cần người tình bé nhỏ, trong khóe mắt Đỗ Yểu Yểu đầy chua xót, ngọ nguậy nói: “Đừng ăn nữa…”

Che đậy không có nghĩa là không có, đã xảy ra tức là xảy ra rồi.

Thẩm Giai nhả ra, đầu cúi xuống lướt qua eo và bụng nàng, xé rách chiếc váy ngắn của nàng rồi vùi đầu vào trong đó.

Hơi thở ấm nóng của hắn phả ra bên ngoài hoa huyệt trần trụi của nàng, Đỗ Yểu Yểu khép chân lại từ chối: “Chàng đừng như vậy…”

Thẩm Giai tách đùi của nàng ra, đồng thời ánh mắt nhìn chằm vào nơi huyệt hoa, có rất nhiều dấu móng tay trên mu hình gò đất, thịt sò ở vành môi hoa vẫn đóng khít như lúc trước, phần thịt mềm như được bảo vệ bởi vỏ sò một cách hoàn hảo.

Hắn tách ra, lỗ huyệt nhỏ bé hơi hé mở và thấm ra một chút dịch nhờn, có lẽ là vừa rồi do hắn liếm vú quá kích thích nên mới gợi tình. Ngửi một cách cẩn thận sẽ có phảng phất một chút hương tanh ngọt quấn quýt ở đầu mũi.

Đỗ Yểu Yểu không biết cuối cùng hắn muốn kiểm tra cái gì nên đá chân thúc giục: “Xem xong chưa?”

Nếu như kiểm tra một nữ tử đã thất thân hay chưa thì chỉ cần liếc nhìn qua ở phần cơ thể dưới sẽ biết liền chứ đâu cần nghiên cứu lâu như vậy.



Sự khác biệt giữa cắm vào và chưa bị cắm vào, người khác có thể chưa thử qua, nhưng hắn đã dùng qua rất nhiều lần như vậy vẫn chưa rõ sao?

Thẩm Giai nhìn chăm chú thật sâu vào hoa huyệt màu hồng, trong đôi mắt hắn như có hai đốm lửa bốc cháy, giữa hai cánh hoa có một hạt đậu tròn dễ thương ẩn bên trong thịt sò mềm mại, tròn tròn, nhỏ nhỏ giống như quả anh đào đỏ mọng treo trên đầu cành, trơn bóng và hợp khẩu vị.

Hắn đưa tay muốn chạm vào, nhưng Đỗ Yểu Yểu khó chịu vì bị kiểu kiểm tra cơ thể quá sâu xa như thế này của hắn, đạp một phát vào vai hắn: “Thẩm Giai, chàng phải chú ý, sau này nhớ tìm cho được một cô nương sạch sẽ, không nhất thiết phải miễn cưỡng.”

Nàng nói rất khéo léo, nếu như chê nàng đã bị người khác sờ vào thì cứ việc đi tìm cuộc sống mới.

Nam nhân thời cổ đại đều thích tìm phiền phức, đặc biệt là nam chính như Thẩm Giai, thèm muốn cơ thể của thê tử, cơ thể của thê tử có chút tì vết thì ai biết được có làm tổn hại đến thể diện của chủ nghĩa nam tử kiêu ngạo không được phép xâm phạm đến của hắn hay không.

Thẩm Giai không trả lời, tóm lấy đùi nàng, há miệng hút lấy hạt đậu đó.

Đỗ Yểu Yểu ngẩng đầu hít một hơi thật sâu, hắn cắn quá chuẩn xác, ngay cả con chim Đậu Đậu cũng bì không kịp, lại không cần phải khởi động công tắc tìm kiếm.

Cơn cực khoái đó nàng vô cùng quen thuộc, áp lực học tập vào năm cuối cấp rất lớn, nàng mua đồ chơi nhỏ để giải tỏa căng thẳng tại phòng ký túc không người, hết lần này đến lần khác tự làm cho mình đạt khoái cảm mà không cần xâm nhập âm đạo.

Nàng nhớ có lần sau khi tự sướng xong thì Thanh Đại ca ca gọi điện cho nàng, nghe giọng nàng xong lập tức gác máy, nàng không hiểu, hỏi lại.

Thanh Đại lại nói, quá đáng yêu.

Ẩn ý đằng sau đó là dó hắn chịu không nỗi, có thể là đã cứng rồi?



Đó là lần duy nhất lời lẽ có mức độ không rõ ràng.

Thanh Đại vẫn luôn chính trực như vậy, Đỗ Yểu Yểu lại nhớ đến khuôn mặt tương tự như vậy của Tống Hành Giai.

Hạt đậu âm vật mềm mại, ngậm chặt trong miệng sợ sẽ bị hỏng nên Thẩm Giai nhẹ nhàng bú mút.

Đây là lần đầu tiên hắn hôn nàng, nghe Đỗ Yểu Yểu lẩm bẩm một cách thờ ơ nên Thẩm Giai có chút nghi ngờ, hắn hôn không tốt sao? Quá dịu dàng quá nhẹ nhàng sao?

Hắn đâu có biết Đỗ Yểu Yểu là một ‘nữ chiến sĩ’ ở thời hiện đại được huấn luyện qua bậc ba của đồ chơi tình dục chim Đậu Đậu. Kích thích âm vật một cách thông thường chỉ được xem là một món ăn khai vị đối với nàng.

Thẩm Giai không hiểu nhưng sẽ tăng thêm cường độ cho nàng, hắn ngậm chặt vào đầu hạt đậu giống như mút nhai nát vỏ đậu rồi nuốt luôn phần thịt hồng và nước.

“A đừng… đừng mạnh như vậy, ư…” Đỗ Yểu Yểu bỗng chốc uốn éo rên rỉ một hồi mới thay đổi giọng điệu.

Nếu như nói miệng của Thẩm Giai vừa rồi giống như chim Đậu Đậu khiến cho nàng tận hưởng sự liếm bú thì bây giờ lại đột nhiên nhảy đến bậc ba buộc nàng phải chạy nước rút để đạt cực khoái.

Nàng duỗi chân vùng vẫy, ngón chân đạp lên vai hắn cuộn lại thật chặt, những vòng ánh sáng mập mờ kéo nàng xuống, toàn bộ cơ thể bị lôi cuốn vào vòng xoáy khoái cảm.

“Thẩm Giai…” Lỗ huyệt nhỏ co rúm lại, một tia nước bắn vào dưới cằm và cổ hắn, Thẩm Giai buông bỏ âm vật, làm dịu đi sự run rẩy của thịt sò rồi đưa đầu lưỡi tiến vào huyệt khẩu nơi phun nước.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương