"Thẩm phu nhân tâm cơ thật sâu! Đầu tiên là khiến ta hiểu lầm quan hệ của ngươi và Giai ca ca không tốt, sau đó đến tối lại mời ta đi nghe đông cung sống... A, cho người ta hy vọng lại khiến người biết khó mà lui, Thẩm phu nhân đang thay đổi biện pháp diễu võ giương oai, biểu thị công khai chủ quyền sao?"

Đỗ Yểu Yểu kinh ngạc: "Ta..."

Mấu chốt là tối qua nàng không mời người đến viện nàng mà!

Thẩm Giai vừa tới đã dùng hết sức lực cưỡng ép trêu chọc, hai người nháo loạn thành một đoàn.

Nàng nỗ lực nhớ lại:

“Yểu Yểu, cao trào thoải mái chứ?”

"Thoải mái..."

"Nói lớn lên!"

"A... Cao trào thật thích, thật thoải mái!"

"Yểu Yểu ngoan quá."

Vì sao phải ‘nói lớn lên’? Vì sao lại khen ‘Yểu Yểu ngoan quá’?

Cứu mạng, có phải Diệp Oánh nghe thấy nàng hét ‘cao trào thật thích, thật thoải mái’ rồi không?

Ai gọi Diệp Oánh tới, trừ Thẩm Giai ra còn ai vào đây nữa!

Nam nhân khốn kiếp, thì ra sự trả thù của hắn ở đây chờ nàng!

Biết nàng cố ý tác hợp Diệp Oánh với hắn, hắn dùng phương pháp này nói với nàng: ‘Hắn không chấp nhận nàng công khai hoặc lén lút tặng nữ nhân cho hắn.’



Quan hệ hài hòa của nàng và Diệp Oánh hoàn toàn bị hắn phá hủy!

"Diệp cô nương, chuyện này có hiểu lầm..." Đỗ Yểu Yểu thành thật nói.

"A!" Diệp Oánh cười nhạo: "Hiểu lầm gì? Không phải ngươi gọi ta tới trong viện? Hay là nam nhân trong phòng không phải Thẩm Giai? Hay là người kêu dâm đãng kia không phải ngươi?"

Đỗ Yểu Yểu lặng ngắt.

Nếu nói cho Diệp Oánh là Thẩm Giai gọi nàng ta tới nghe đông cung thì chắc người này càng phẫn nộ.

Nói cho cùng vẫn là nàng sơ sẩy, bị Thẩm Giai ăn ngược một quân.

"Thực xin lỗi." Đỗ Yểu Yểu giải thích với Diệp Oánh.

"Được rồi, Thẩm phu nhân thân là phu nhân đại quan, đừng làm bộ làm tịch với dân nữ."

Diệp Oánh nhặt bọc hành lý lên, thấy mặt mày Đỗ Yểu Yểu tái nhợt, thanh thoát nhu nhược, dáng vẻ hầu hạ quá độ thì chỉ cảm thấy phiền chán.

"Thẩm phu nhân tối hôm qua mệt mỏi cả đêm, nên sớm về nghỉ tạm đi. Đều do dân nữ không thức thời, quấy rầy ngài!"

Đỗ Yểu Yểu thầm thở dài trong lòng.

Sự xuất hiện của nàng vẫn luôn thay đổi nội dung vở kịch. Đầu tiên là Kim Chi, sau đó lại tới Diệp Oánh, mà đáng lo nhất chính là:

Chỉ sợ hiện tại tất cả chỉ là giấc mộng hoàng lương. Mặc kệ bản thân nỗ lực bao nhiêu nhưng đến cuối cùng nhân vật vẫn trở lại quỹ đạo trong nguyên tác, mà bản thân vẫn không thoát được vận mệnh chết thảm!

Đỗ Yểu Yểu muốn tìm Thẩm Giai chất vấn chuyện của Diệp Oánh, nhưng Thẩm Giai vừa đi là vài ngày không gặp.



Mãi sau mới nghe nói, cửa ải cuối năm sắp tới, các tiểu quốc xung quanh tới Đại Sở chúc mừng, hắn và Thái tử phải tiếp đãi sứ giả Nam Chiếu.

Lần này không chỉ có sứ giả Nam Chiếu tới, theo cùng còn có tiểu nữ nhi của quốc chủ Nam Chiếu - Hồng Ngạc công chúa.

Nếu nói biểu muội Lâm Thư Uyển là bạch nguyệt quang Thẩm Giai cầu mà không được trong sách, vậy Hồng Ngạc công chúa chính là nốt chu sa cả đời của hắn.

Sau khi nguyên chủ qua đời, Hồng Ngạc dùng thân phận công chúa cao quý gia nhập hậu viện của Thẩm Giai. Mặc dù không có danh phận chính thê nhưng lại có thể chân chính cầm quyền chưởng gia.

Nữ nhân ngàn vạn, phần sủng ái hắn dành cho Hồng Ngạc xem như đứng đầu.

Theo hướng đi của nguyên tác, thu Kim Chi là thành toàn, nạp Diệp Oánh là báo ân, vậy thì Hồng Ngạc xem chừng là chân ái.

Như câu nói kia là như thế nào nhỉ? Trong đời một người nam nhân kiểu gì cũng gặp hai nữ nhân quan trọng nhất, bạch nguyệt quang là mối tình đầu, và nốt chu sa tương ái đến cuối đời.

Đỗ Yểu Yểu đối mặt hai vị này đều vô cùng không tự tin và thấp thỏm.

Nàng cực kỳ sợ vận mệnh của mình sẽ thay đổi vì các nàng… Vốn là phận chết sớm lại càng phải đi nhanh hơn.

Thẩm Giai phái người thông tri Đỗ Yểu Yểu cùng hắn tham gia cung yến, nàng tìm các loại lý do chối từ. Lúc hắn hồi phủ, bởi vì ra cửa vài ngày nên phá lệ dính nàng.

"Thân thể không khỏe?" Trong phòng, Thẩm Giai giữ đôi gò má trắng nõn của người trong lòng: "Ta thấy khí sắc Yểu Yểu rất tốt."

Không thi phấn trang điểm, mặt tựa hoa đào.

Mấy hôm trước tái phát bệnh dạ dày, nàng phải uống thuốc, đồng thời Thẩm Giai còn phái trù phòng một ngày làm ba bữa cháo thuốc, canh thuốc tẩm bổ cơ thể. Còn lệnh cưỡng chế nàng mỗi buổi sáng, tối dùng một chén sữa tổ yến.

Bổ đến mức mặt mày hồng hào, da thịt trong suốt.

Cái cớ thân thể mảnh mai yếu đuối nàng đưa ra nghe có vẻ rất sứt sẹo.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương