Gậy thịt thô to phá vỡ từng tầng thịt non, quy đầu đâm vào hoa tâm ngày càng co rút chặt chẽ, cảm giác thỏa mãn nháy mắt xông thẳng lên đỉnh đầu, thịt huyệt xoắn chặt dị vật run rẩy điên cuồng, tiết ra từng luồng âm tinh nóng bỏng.

Đỗ Yểu Yểu mở to đôi mắt mơ màng, người thì ở dưới thân hắn, còn hồn không biết nơi nào.

Đại não trống rỗng, nghe không thấy bất cứ âm thanh nào xung quanh.

Ngoài cửa có tiếng động, tiếng bước chân khe khẽ và tiếng nữ tử nói thầm.

Thẩm Giai nhẹ nhàng chậm chạp cọ nàng, kéo dài dư vị lên đỉnh, xoa âm đậu của nàng hỏi: "Yểu Yểu, cao trào thoải mái chứ?"

Đỗ Yểu Yểu ngơ ngẩn: "Thoải mái…"

Hắn niết hạt đậu, rút ra một nửa rồi lại đâm thật mạnh vào trong, ra lệnh: "Nói lớn lên!"

Tiếng rên rỉ kéo dài xen lẫn âm thanh khóc nức nở: "A… Cao trào thật thích, thật thoải mái!"

Âm thanh và bóng người bên ngoài biến mất, Thẩm Giai hôn lên nước mắt vương trên lông mi Đỗ Yểu Yểu: "Yểu Yểu ngoan quá."

Làm trên bàn đến cùng vẫn không thoải mái, hắn ôm nàng ngã xuống giường mềm mại.

Đỗ Yểu Yểu gác hai chân lên bả vai Thẩm Giai, hắn nâng mông nàng đưa đẩy.

Ba nông một sâu, khi nông thì dụ cho nàng lắc mông tự thân đưa lại bao lấy gậy thịt, lúc sâu lại bị làm cho cả người run rẩy thét chói tai liên tục.

Bạn tình chất lượng tốt có thể khiến người ta đánh mất chính mình. Đỗ Yểu Yểu sướng phát khóc, sướng đến tiết thân, vừa qua một tràng cao trào lại đã bị hắn đưa tới đỉnh.

"Đừng, đừng mạnh thế… lại muốn tới…" Nàng nắm chặt cánh tay hắn, luồng ngực trắng như tuyết nhoang nhoáng phập phồng.



Thẩm Giai cúi đầu: "Vậy từ từ."

Hắn há mồm ngậm một đầu vú đỏ rực của nàng.

Răng nanh day nghiến, hắn hàm hơn nửa đầu vú mút liếm rồi dùng sức hút mạnh.

"Nhẹ chút…"

Cảm giác tê dại nơi đầu nhũ kích thích huyệt càng ngứa, hắn dừng lại sâu bên trong nàng, Đỗ Yểu Yểu không chịu nổi, cũng không dám cầu xin, hoa tâm co rút lại nhẹ nhàng cắn hắn.

"Không cần chậm nữa?" Thẩm Giai nhả đầu nhũ ra, môi mỏng lấp lánh ánh nước dâm đãng.

Đuôi mắt hắn cũng phiếm hồng, cả gương mặt gợi dục đến tận cùng.

"Để ta tới trước đã." Đỗ Yểu Yểu dùng mũi chân câu lấy lưng hắn.

Thẩm Giai bắt hai đầu ngực của nàng, ấn chắc người dưới thân, mãnh liệt ra vào hơn mười lần, không ngừng đánh trúng mị thịt yếu ớt. Đỗ Yểu Yểu còn không kịp kêu, xoắn chặt hắn tiết như xối.

Nàng cao trào, hắn cũng không chịu ngừng, đón lấy thủy triều ồ ạt, tiếp tục đưa đẩy.

Nước văng tung tóe, thịt huyệt mềm nhũn, quy đầu tiến thẳng vào hoa tâm đang co rút, phóng thích chất lỏng tương tự vào bên trong.

"Căng…" Đỗ Yểu Yểu tiết hai lần, mệt đến mức chỉ muốn tiến vào trạng thái hiền giả.

Thẩm Giai bắn xong cũng không mềm xuống, căng trướng chặn trong huyệt.



Hắn vẫn còn muốn.

"Ăn đàng hoàng." Hắn rút dương vật ra, Đỗ Yểu Yểu cho rằng đánh trống lui binh, cứ thế chấm dứt, ai ngờ bị hắn nắm eo lật ngược lại, quỳ ghé vào trên giường.

"Mệt... Mệt a..." Đỗ Yểu Yểu vủi mặt vào gối đầu, mềm giọng oán giận.

"Không cần nàng động." Thẩm Giai ấn thắt lưng nàng khiến mông nàng nâng cao lên, vừa động thân, cả gậy thịt lại nhét trọn vào bên trong.

Cái miệng nhỏ phấn hồng bên dưới bị làm đến đỏ tươi, vào từ phía sau thâm nhập càng sâu, tinh dịch trong hoa tâm đều bị chen đến cửa tử cung, bụng nhỏ vừa căng vừa trướng.

"Nhanh lên đi..." Thứ thô dài kia căng cơ thể ra, Đỗ Yểu Yểu cảm thấy như bị đỉnh tới tử cung, vừa va chạm tới là chân nàng mềm đến mức không quỳ nổi.

"Chỉ biết kêu! Muốn ta nhanh lên thì nàng phải nỗ lực mới được." Thẩm Giai vỗ nhẹ lên mông nàng, day nghiến nơi sâu bên trong.

"Nỗ lực thế nào?" Đỗ Yểu Yểu mơ màng ấm ức.

Thẩm Giai cúi người, ghé sát bên tai nàng nói nhỏ: "Giống lúc nàng cao trào, dùng sức siết lấy ta. Yểu Yểu, nhanh thôi."

Dạy thê bên gối vừa là dạy bảo, cũng là dụ dỗ. Âm cuối của hắn rất nhẹ, mang ý tứ khát cầu.

Đỗ Yểu Yểu bán tín bán nghi, nhưng cũng biết đỉnh của nam nhân rất mẫn cảm, chịu kích thích mới có thể dễ dàng bắn ra.

Nàng hơi chống nửa người, dùng sức siết chặt hắn, cố gắng giữ quy đầu tại hoa tâm mút vào, khi hắn rút ra nàng thả lỏng, chờ hắn tiến vào lại hung hăng hút cắn, dùng thịt mềm ma sát linh khẩu trên đỉnh.

Thẩm Giai thở hổn hển, theo động tác đưa đẩy, mồ hôi như mưa nhỏ giọt lên eo lưng và mông nàng.

Tới tới lui lui, Đỗ Yểu Yểu co rút mấy chục lần, siết cho hoa tâm ngày càng tê mỏi mà Thẩm Giai vẫn không có ý bắn, nàng thúc giục: "Được chưa thế... Sao còn chưa xong nữa?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương