Đỗ Yểu Yểu đắc tội Thẩm Giai.

Là kiểu đắc tội đưa chè ngọt canh ngon vài ngày mà ngay cả cửa viện của hắn cũng không được vào.

Đỗ Yểu Yểu không có can đảm đi nên gọi Kim Chi đưa tới vài lần nhưng chỉ có gã sai vặt Lục Nhân lạnh lùng giải quyết việc chung: "Đại nhân đang bận."

Quan hệ bọn họ đã tới điểm đóng băng, chỉ sợ không bằng trước lúc nàng xuyên sách. Tốt xấu gì ban đầu còn là phu thê trên hình thức.

Hiện tại, nếu không phải lo lắng thanh danh và thân phận, chỉ sợ Thẩm Giai đã muốn bóp chết nàng.

Đỗ Yểu Yểu cố gắng nhớ lại nguyên tác, tìm kiếm biện pháp cứu chữa.

Đoạn sau sách, Kim Chi vẫn chỉ là kẻ hâm mộ âm thầm của Thẩm Giai nhưng Thẩm Giai đã nghênh đón nữ nhân quan trọng thứ hai sau biểu muội trong sinh mệnh của mình - Diệp Oánh.

Thẩm Giai sinh tại Ngô Hưng, Giang Nam. Thời niên thiếu từng làm công tại thư viện Ngô Hưng, nhờ năng lực học tập và trí nhớ vượt xa người thường mà được viện trưởng thư viện thưởng thức, cho hắn dùng công làm học phí, cùng chúng sĩ tử học tập thi cử.

Nếu nói Thẩm Giai là thiên lý mã, vậy viện trưởng chính là Bá Nhạc, mà Diệp Oánh lại là thiên kim của Bá Nhạc, tiểu thanh mai thời niên thiếu của Thẩm Giai.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, trong vòng vài ngày này Diệp Oánh sẽ từ Ngô Hưng tới Kinh Thành, muốn nhờ Thẩm Giai làm chủ cho nàng ta, trừng trị hung thủ giết cha.

Nội dung cốt truyện nói Diệp Oánh tinh tế xinh đẹp, một bụng tài hoa, mà ngoại sanh của Thái thú Ngô Hưng lại thích đùa bỡn tài nữ.



Ngoại sanh Thái thú đến gặp viện trưởng để cầu hôn, muốn nạp Diệp Oánh làm thiếp. Viện trưởng là danh sĩ thanh lưu, chướng mắt hạng người háo sắc lại vô dụng như thế nên lập tức cự tuyệt.

Ngoại sanh của Thái thú thẹn quá thành giận, nảy sinh ý muốn cướp người. Trong lúc bảo vệ nữ nhi, viện trưởng không cẩn thận bị người đẩy ngã xuống đất, vỡ đầu chảy máu, đương trường tắt thở.

Gã ngoại sanh háo sắc kia thấy chuyện không ổn cuống quít đào tẩu, Diệp Oánh bên này muốn giải oan lại không có cách nào. Bên Thái thú lại vì bao che người thân mà muốn giam lỏng nàng ta.

Diệp Oánh thông minh, đóng giả thành khất cái trốn đến Kinh Thành, canh giữ cạnh Thẩm phủ chờ Thẩm Giai, cuối cùng như nguyện giải oan cho cha, gia nhập hậu cung của trúc mã.

Lúc bấy giờ Thẩm phu nhân - cũng là nguyên chủ còn chưa chết nên Thẩm Giai bố trí cho Diệp Oánh sống bên ngoài. Nguyên chủ còn từng hoài nghi Diệp Oánh là ngoại thất hắn dưỡng, khắc khẩu vài lần.

Đỗ Yểu Yểu sẽ không ngây ngốc như nguyên chủ, nếu như trợ giúp Diệp Oánh có thể xoa dịu quan hệ giữa nàng và Thẩm Giai thì nàng nguyện ý thuận nước giong thuyền giúp Diệp Oánh.

Nghĩ là làm, Đỗ Yểu Yểu dặn dò Ngân Diệp lưu ý nhân vật khả nghi ngoài phủ, chưa đầy hai ngày đúng là phát hiện Diệp Oánh ngồi xổm canh giữ bên ngoài đau khổ chờ Thẩm Giai.

Bị người phát hiện, Diệp Oánh nói ra tình hình thực tế. Đỗ Yểu Yểu không chút để ý, dùng lý do ‘báo ơn ân nhân thời thiếu thời của phu quân’ mà đón Diệp Oánh nhập phủ.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Diệp Oánh là một vị giai nhân, mi cong mắt hạnh, có dịu dàng phong tình của nữ nhân Giang Nam. Bởi vì đọc đủ thi thư, lại tăng thêm ý vị tài hoa thanh nhã.

Đỗ Yểu Yểu không khỏi hâm mộ Thẩm Giai thật có diễm phúc.

Nàng gọi Lục Nhân đến để chuyển cáo Thẩm Giai biết, Diệp thị từ Ngô Hưng tới làm khách, nếu hắn có rảnh thì đến trong viện nàng một chuyến.





Thẩm Giai đã nhận được tin tức của Diệp Oánh từ lâu, còn chưa kịp hỏi Đỗ Yểu Yểu thì bên phía Đỗ Yểu Yểu đã phái người bố trí xong.

Không biết cô nương này lại đang âm mưu cái gì nữa, muốn ra chiêu là ra chiêu. Thẩm Giai thật sự sợ nàng gây chuyện.

Biết Thẩm Giai sẽ đến, Đỗ Yểu Yểu tỉ mỉ chuẩn bị một bàn tiệc rượu, cũng giúp Diệp Oánh trang điểm ăn vận, dốc lòng khiến mắt Thẩm Giai sáng ngời, quên sạch chuyện của mình và ‘bạch nguyệt quang’.

Không chỉ có thế, Đỗ Yểu Yểu một lòng tự tổn hại, nỗ lực hết mình chỉ để tác hợp Diệp Oánh và Thẩm Giai.

"Diệp cô nương, ta thật hâm mộ cô nương. Người đọc sách có tài hoa, không như ta, bụng trống trơn, muốn lưỡng tụ thiêm hương cho phu quân cũng không làm được."

Trong phòng, Đỗ Yểu Yểu cực kỳ hâm mộ nhìn Diệp Oánh thanh lịch động lòng người.

Quần lụa trắng váy dài đỏ hoa mai, để lộ ra cần cổ mảnh khảnh thon dài, trang điểm nhã nhặn đơn giản, tóc điểm thoa ngọc, tựa như hàn mai trong tuyết, bé nhỏ lại lộ ra vẻ đẹp cứng cỏi.

"Đỗ cô nương, là hồng tụ thiêm hương*." Diệp Oánh sửa lại cho đúng.

* Hồng tụ thiêm hương: Ý chỉ bên người thư sinh có mỹ nữ. Nghĩa gốc là người con gái bên cạnh châm hương cho thư sinh đọc sách, mùi hương nhiễm tay áo.

Sớm biết Thẩm Giai thú nữ nhi thương hộ - Đỗ Yểu Yểu, nhưng khi gặp vẫn khiến Diệp Oánh chấn động lại thất vọng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương