Xuyên Thành Vợ Trước Pháo Hôi Của Nam Chính
-
Chương 12:
Chỗ này không thể không nhắc tới tình thế phe phái của Thẩm Giai và cô mẫu của nguyên chủ trên triều đình.
Trong triều lúc này thái tử và Thần vương tranh quyền. Thẩm Giai và một nhà Lâm tướng công - ngoại tổ phụ của hắn đều kiên định đứng theo đảng Thái tử, mà Vĩnh Ninh hầu phủ của cô mẫu lại đi theo Thần vương.
Nhi tức của cô mẫu và thê tử Thần vương còn thân như tỷ muội.
Thẩm Giai là tâm phúc đắc lực dưới trướng Thái tử, bên phe Thần vương có rất nhiều người muốn hại Thẩm Giai, qua đó đả kích Thái tử.
Nhìn như Thẩm Giai và Vĩnh Ninh hầu phủ có mối quan hệ thông gia, nhưng trên thực tế lại là đối thủ trên triều đình.
Mà Đỗ Yểu Yểu bị kẹp tại trung gian, quan hệ với Thẩm Giai còn không tốt, chẳng trách bị nghi là gian tế hầu phủ.
Thẩm Giai cẩn thận là đúng, Đỗ Yểu Yểu không muốn ở lâu với hắn, lúc trở lại phòng đã khôi phục bình tĩnh như lúc đến.
Thẩm Giai đã ăn xong, lẳng lặng ngồi trên giường đọc sách.
"Dùng xong rồi sao? Ngon chứ?" Đỗ Yểu Yểu ân cần hỏi han.
"Ừ." Thẩm Giai buông sách nhìn nàng.
Đỗ Yểu Yểu hơi mất tự nhiên, đứng cách hắn vài bước, do dự nói: "Cái đó… Mai ta muốn tới nhà cô mẫu, chàng có thể đi cùng ta không?"
Chút mờ ám khi nãy không còn sót lại chút nào, Đỗ Yểu Yểu lại bắt đầu sợ hãi hắn.
Thẩm Giai cơ trí nhường nào chứ? Nghĩ cũng biết nàng đã đoán được mình phòng bị nàng.
Chốn triều đình ngươi lừa ta gạt, thấy nhiều nhất là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Thẩm Giai có sinh ra chút hứng thú với Đỗ Yểu Yểu thật, lại không dễ dàng tin tưởng nàng triệt để.
Nhưng cũng không muốn nàng sợ hắn.
"Lại đây." Thẩm Giai mỉm cười vỗ lên giường.
Đỗ Yểu Yểu thấy hắn cười, lập tức cảm thấy rợn tóc gáy. Người này toàn ra bài không theo lẽ thường thôi.
Nàng cắn răng đi qua, ngồi xuống.
"Mời người giúp đỡ thì phải đưa ra đủ thành ý." Ý cười trên mặt Thẩm Giai càng sâu, ánh mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Nếu ánh mắt có thể thoát y phục, chỉ e giờ này Đỗ Yểu Yểu đã trần trụi. Nàng lại coi như không nhìn thấy, phản bác hắn: "Ta đã nấu canh cho chàng."
"Không đủ." Thẩm Giai lắc đầu.
"Vậy ta nấu canh cho chàng mười ngày, không, một tháng đi." Đỗ Yểu Yểu hứa hẹn.
"Trù nương trong phủ nấu ngon hơn nàng nhiều." Thẩm Giai cười nói.
Đỗ Yểu Yểu nhăn nhó: "Vậy chàng muốn thế nào?"
Thẩm Giai cười, mi thanh mắt lãng, có vài phần phong lưu phóng khoáng. Hắn dịch vào một chút, chỉ nệm: "Lên đi."
Đỗ Yểu Yểu: "..."
Ta biết ngay ngươi là đại sắc quỷ.
Chướng mắt! Rõ ràng là phòng bị người ta, nhưng lại muốn chơi dán dán với mỹ nữ.
Đỗ Yểu Yểu cởi giày, không thoát áo ngoài, nằm vào ổ chăn của hắn, cố ý nhắc nhở: "Ta còn chưa khỏi bệnh đâu."
Không thể chơi lớn được.
"Miệng nàng còn rất lưu loát." Thẩm Giai cúi người tiếp lời.
Miệng? Là cái ý tứ nàng nghĩ tới à? Đỗ Yểu Yểu âm thầm trợn trắng mắt, thấy ánh mắt trêu tức của Thẩm Giai. Đúng vậy, chính là ý này!
"Ta không biết… Sẽ cắn phải chàng." Nàng vội vàng nói.
"Không biết cái gì? Cắn phải cái gì" Người nào đó giả ngu.
Đỗ Yểu Yểu không đáp.
"Mau nói." Thẩm Giai dỗ dành.
Đỗ Yểu Yểu miễn cưỡng: "Không biết khẩu…"
"Cắn phải cái gì?"
Dương vật! Ngọc hành! Thằng em!
Đỗ Yểu Yểu giận: "Chàng cố ý!"
"Phải, ta cố ý. Không ngờ nàng hiểu rất nhiều." Thẩm Giai hào phóng thừa nhận, ánh mắt tràn đầy thâm ý.
"Nào nhiều bằng chàng." Ngựa giống tương lai.
"Nàng nói gì?"
"Không có gì."
Thẩm Giai lần tay tới eo nàng, nhỏ giọng cười nói: "Lần trước đã để nàng tới, có phải lần này nên tới lượt ta không?"
Tẩm y của hắn đơn bạc, nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể hắn truyền tới cơ thể nàng, hô hấp cũng bỏng rát phun bên tóc mai nàng.
"Ta, ta không thể." Đỗ Yểu Yểu yếu ớt lui bước.
"Không phải lần trước rất to gan sao? Nữ tử hai mươi như lang, ba mươi như hổ, bốn mươi tọa định có thể hấp thổ?" Thẩm Giai nhắc nàng nhớ lại.
Đỗ Yểu Yểu thầm muốn che mặt. Đó là nghé mới sinh không sợ hổ, không biết ngươi dữ như vậy.
"Ta lạnh nhạt với nàng, không thỏa mãn nàng nên nàng muốn tìm người khác đúng không?" Thẩm Giai tiếp tục nhắc lại.
Đỗ Yểu Yểu dọn tảng đá nện trúng chân mình, vươn tay chạm thắt lưng hắn thương lượng: "Ta dùng tay giúp chàng?"
Thẩm Giai bắt lấy tay nàng, hơi ưỡn hông, để tay nàng trượt vào trong quần.
Một cây rất to, rất thô, rất nóng! Nam chính có khác, ngay cả bộ phận sinh dục cũng được ông trời ưu ái, khác hẳn người thường.
Tay Đỗ Yểu Yểu suýt nữa không nắm nổi. Nàng không có kinh nghiệm xoa gà con cho nam nhân, chỉ có thể bắt chước nữ chính trong phim 18+ từng xem, trượt lên trượt xuống kích thích một chút.
Thẩm Giai gác cằm lên đỉnh đầu nàng, hô hấp dần nhanh hơn.
Trong triều lúc này thái tử và Thần vương tranh quyền. Thẩm Giai và một nhà Lâm tướng công - ngoại tổ phụ của hắn đều kiên định đứng theo đảng Thái tử, mà Vĩnh Ninh hầu phủ của cô mẫu lại đi theo Thần vương.
Nhi tức của cô mẫu và thê tử Thần vương còn thân như tỷ muội.
Thẩm Giai là tâm phúc đắc lực dưới trướng Thái tử, bên phe Thần vương có rất nhiều người muốn hại Thẩm Giai, qua đó đả kích Thái tử.
Nhìn như Thẩm Giai và Vĩnh Ninh hầu phủ có mối quan hệ thông gia, nhưng trên thực tế lại là đối thủ trên triều đình.
Mà Đỗ Yểu Yểu bị kẹp tại trung gian, quan hệ với Thẩm Giai còn không tốt, chẳng trách bị nghi là gian tế hầu phủ.
Thẩm Giai cẩn thận là đúng, Đỗ Yểu Yểu không muốn ở lâu với hắn, lúc trở lại phòng đã khôi phục bình tĩnh như lúc đến.
Thẩm Giai đã ăn xong, lẳng lặng ngồi trên giường đọc sách.
"Dùng xong rồi sao? Ngon chứ?" Đỗ Yểu Yểu ân cần hỏi han.
"Ừ." Thẩm Giai buông sách nhìn nàng.
Đỗ Yểu Yểu hơi mất tự nhiên, đứng cách hắn vài bước, do dự nói: "Cái đó… Mai ta muốn tới nhà cô mẫu, chàng có thể đi cùng ta không?"
Chút mờ ám khi nãy không còn sót lại chút nào, Đỗ Yểu Yểu lại bắt đầu sợ hãi hắn.
Thẩm Giai cơ trí nhường nào chứ? Nghĩ cũng biết nàng đã đoán được mình phòng bị nàng.
Chốn triều đình ngươi lừa ta gạt, thấy nhiều nhất là minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Thẩm Giai có sinh ra chút hứng thú với Đỗ Yểu Yểu thật, lại không dễ dàng tin tưởng nàng triệt để.
Nhưng cũng không muốn nàng sợ hắn.
"Lại đây." Thẩm Giai mỉm cười vỗ lên giường.
Đỗ Yểu Yểu thấy hắn cười, lập tức cảm thấy rợn tóc gáy. Người này toàn ra bài không theo lẽ thường thôi.
Nàng cắn răng đi qua, ngồi xuống.
"Mời người giúp đỡ thì phải đưa ra đủ thành ý." Ý cười trên mặt Thẩm Giai càng sâu, ánh mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới.
Nếu ánh mắt có thể thoát y phục, chỉ e giờ này Đỗ Yểu Yểu đã trần trụi. Nàng lại coi như không nhìn thấy, phản bác hắn: "Ta đã nấu canh cho chàng."
"Không đủ." Thẩm Giai lắc đầu.
"Vậy ta nấu canh cho chàng mười ngày, không, một tháng đi." Đỗ Yểu Yểu hứa hẹn.
"Trù nương trong phủ nấu ngon hơn nàng nhiều." Thẩm Giai cười nói.
Đỗ Yểu Yểu nhăn nhó: "Vậy chàng muốn thế nào?"
Thẩm Giai cười, mi thanh mắt lãng, có vài phần phong lưu phóng khoáng. Hắn dịch vào một chút, chỉ nệm: "Lên đi."
Đỗ Yểu Yểu: "..."
Ta biết ngay ngươi là đại sắc quỷ.
Chướng mắt! Rõ ràng là phòng bị người ta, nhưng lại muốn chơi dán dán với mỹ nữ.
Đỗ Yểu Yểu cởi giày, không thoát áo ngoài, nằm vào ổ chăn của hắn, cố ý nhắc nhở: "Ta còn chưa khỏi bệnh đâu."
Không thể chơi lớn được.
"Miệng nàng còn rất lưu loát." Thẩm Giai cúi người tiếp lời.
Miệng? Là cái ý tứ nàng nghĩ tới à? Đỗ Yểu Yểu âm thầm trợn trắng mắt, thấy ánh mắt trêu tức của Thẩm Giai. Đúng vậy, chính là ý này!
"Ta không biết… Sẽ cắn phải chàng." Nàng vội vàng nói.
"Không biết cái gì? Cắn phải cái gì" Người nào đó giả ngu.
Đỗ Yểu Yểu không đáp.
"Mau nói." Thẩm Giai dỗ dành.
Đỗ Yểu Yểu miễn cưỡng: "Không biết khẩu…"
"Cắn phải cái gì?"
Dương vật! Ngọc hành! Thằng em!
Đỗ Yểu Yểu giận: "Chàng cố ý!"
"Phải, ta cố ý. Không ngờ nàng hiểu rất nhiều." Thẩm Giai hào phóng thừa nhận, ánh mắt tràn đầy thâm ý.
"Nào nhiều bằng chàng." Ngựa giống tương lai.
"Nàng nói gì?"
"Không có gì."
Thẩm Giai lần tay tới eo nàng, nhỏ giọng cười nói: "Lần trước đã để nàng tới, có phải lần này nên tới lượt ta không?"
Tẩm y của hắn đơn bạc, nhiệt độ nóng bỏng của cơ thể hắn truyền tới cơ thể nàng, hô hấp cũng bỏng rát phun bên tóc mai nàng.
"Ta, ta không thể." Đỗ Yểu Yểu yếu ớt lui bước.
"Không phải lần trước rất to gan sao? Nữ tử hai mươi như lang, ba mươi như hổ, bốn mươi tọa định có thể hấp thổ?" Thẩm Giai nhắc nàng nhớ lại.
Đỗ Yểu Yểu thầm muốn che mặt. Đó là nghé mới sinh không sợ hổ, không biết ngươi dữ như vậy.
"Ta lạnh nhạt với nàng, không thỏa mãn nàng nên nàng muốn tìm người khác đúng không?" Thẩm Giai tiếp tục nhắc lại.
Đỗ Yểu Yểu dọn tảng đá nện trúng chân mình, vươn tay chạm thắt lưng hắn thương lượng: "Ta dùng tay giúp chàng?"
Thẩm Giai bắt lấy tay nàng, hơi ưỡn hông, để tay nàng trượt vào trong quần.
Một cây rất to, rất thô, rất nóng! Nam chính có khác, ngay cả bộ phận sinh dục cũng được ông trời ưu ái, khác hẳn người thường.
Tay Đỗ Yểu Yểu suýt nữa không nắm nổi. Nàng không có kinh nghiệm xoa gà con cho nam nhân, chỉ có thể bắt chước nữ chính trong phim 18+ từng xem, trượt lên trượt xuống kích thích một chút.
Thẩm Giai gác cằm lên đỉnh đầu nàng, hô hấp dần nhanh hơn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook