Khâu Chấn Dương nhíu mày, mặc dù dịch dinh dưỡng có thể cung cấp đủ chất dinh dưỡng cho cơ thể, nhưng đây là một đứa trẻ đang tuổi phát triển, nếu không đồ ăn bình thường để điều tiết, sau này sẽ dễ gặp vấn đề về thể chất.

Đa số người tinh tế sẽ chuyển qua sử dụng dịch dinh dưỡng sau khi trưởng thành, nhưng là khi còn nhỏ, cha mẹ sẽ cố gắng cho bọn họ ăn thức ăn bình thường.

Lăng Mộc ngẩng đầu liếc mắt nhìn Khâu Chấn Dương một cái, nhưng động tác trên tay không hề dừng lại, cũng không trả lời.

Lăng Đang cười lên thật tươi với hắn, nói.

“Em và anh trai muốn tiết kiệm tiền! Anh của em nói, chờ đến khi anh ấy đến phố thương mại của học viện tìm việc làm, sau khi kiếm được tiền sẽ nấu đồ ăn ngon cho Lăng Đang!”“Phố thương mại?”Khâu Chấn Dương nhướng mày, ngày hôm qua, thời điểm hắn cùng Viên Thần Vũ Trác Hàng ra ngoài đi dạo, cũng có đi ngoan qua chỗ đó.


Học viện Tinh Tế có rất nhiều người, đã thế bọn họ chỉ có thể được về nhà vào ngày nghỉ, cho nên phố thương mại kia phát triển rất toàn diện, công việc kinh doanh của các cửa hàng đều rất tốt, có không ít học viên đến đó xin việc làm.

“Đi thôi Lăng Đang, anh đưa em ra cổng trường.

”Lăng Mộc kéo tay của Lăng Đang, bé con vẫy tay chào tạm biệt với Khâu Chấn Dương, y chỉ có thể kéo Lăng Đang lúc nào cũng nói “Tạm biệt” với Khâu Chấn Dương đi ra ngoài.

Khâu Chấn Dương chút một câu “Đi cẩn thận”, đợi đến khi cánh cửa đóng lại thì liền đến bếp xem xét.

Hắn mở tủ lạnh ra nhìn, quả nhiên, đồ bên trong vẫn y hệt như ngày hôm qua, chẳng bị động vào dù chỉ một chút.

Mặc dù đã đoán trước được điều này, nhưng Khâu Chấn Dương vẫn thở dài.

Không biết thời điểm nhìn thấy cảnh này, có ai không cảm thấy khó chịu hay không, dù sao thì bây giờ hắn đang rất có cảm tình đối với Lăng Mộc, rất muốn đem những thứ tốt đẹp nhất đưa cho Lăng Mộc, muốn dùng mọi thứ hắn có để bù đắp cho những điều tồi tệ mà y đã từng trải qua.

Cho nên khi nhìn thấy y không đụng đến thứ của mình thì cảm thấy có chút khó chịu, càng đừng nói đến việc để y cùng em gái phải uống dịch dinh dưỡng qua ngày, rồi phải làm công thật vất vả mới đủ sinh hoạt phí duy trì cuộc sống.


Nghĩ nhiều cũng vô ích, hắn lấy trái cây trong tủ lạnh ra, ăn qua loa xem như đối phó cho qua bữa sáng, sau đó Khâu Chấn Dương liền ra cửa để đến lớp học của mình.

——“… Các bạn, chúng ta là học viên ban A1, là một trăm Alpha có thành tích cao nhất trong đợt khảo nghiệm vừa rồi, cũng sẽ là đối tượng bồi dưỡng trọng điểm của học viện.

Trong bốn năm học tiếp theo, hy vọng các bạn sẽ không phụ sự kỳ vọng của mọi người, từng bước tiến lên phía trước, trở thành nhân tài của Liên Bang, trở thành nhân tài hữu ích cho tinh tế này!”Trước bục giảng, chủ nhiệm lớp Dư Hiểu Kiệt đang có một bài phát biểu đầy nhiệt huyết và hào hùng, Khâu Chấn Dương ngồi bên dưới nghe chăm chú đến mức buồn ngủ sắp ngủ gật đến nơi.

Hắn híp mắt ngáp một cái, nhàm chán quay đầu nhìn xung quanh, phát hiện cũng có rất nhiều người giống hắn.

Nhưng cái tên đứng hạng nhất trong kỳ khảo nghiệm vừa rồi Tào Thư Hoàn lại nghe rất chăm chú, hắn còn hào hứng nhiệt tình vỗ tay khi chủ nhiệm lớp nói đến chỗ cao trào nữa.

Có lẽ vì có sự cổ vũ của Tào Thư Hoàn, cho nên khiến cho Dư Hiểu Kiệt cảm thấy cực kỳ vui vẻ, cũng có thể vì Tào Thư Hoàn có thành tích chói mắt nhất, tóm lại, đến khi chủ nhiệm lớp phát biểu xong, ông liền trực tiếp bổ nhiệm Tào Thư Hoàn làm lớp trưởng, còn để Tào Thư Hoàn dẫn cả lớp đi nhận quân phục huấn luyện quân sự, chuẩn bị cho buổi tập huấn quân sự diễn ra vào chiều nay.

“Tớ nói chứ, chẳng phải bây giờ ‘thuốc mọc tóc’ vừa được đẩy ra thị trường không lâu có hiệu quả rất tốt hay sao, sao đỉnh đầu của chủ nhiệm lớn chúng ta lại bóng loáng như gương vậy?”Viên Thần Vũ đi bên cạnh Khâu Chấn Dương, bắt đầu làm ràm với hắn cùng Trác Hàng, chậm rì rì đi theo phía sau đuôi của lớp.


Trác Hàng vừa nghe Viên Thần Vũ nói vậy liền cười.

“Lỡ như ngay cả ‘ thuốc mọc tóc ’ cũng không có hiệu quả thì sao? Dù sao thì như vậy cũng khá tốt, lỡ như ông ấy có đi tuần tra xem chúng ta có lười biếng hay không, trước mặt còn đỡ chứ lỡ ông ấy đi đến từ phía sau, nói không chừng, quả đầu kia có thể trở thành một tấm gương hắt sáng để nhắc nhở chúng ta đấy!”Khâu Chấn Dương bị hai cái tên này trêu qua trêu lại khiến cho không nhịn được cười, nhưng vì trong lòng đang có chuyện, cho nên không có hứng thú gia nhập vào cuộc trò chuyện của bọn họ.

Hắn nghĩ nghĩ, vẫn quyết định nói thẳng với bọn họ: “Tớ muốn tìm cách kiếm tiền, hai người các cậu có đề nghị gì không?”“Kiếm tiền?”Khóe môi Viên Thần Vũ co rút một chút, xem thường mà trợn trắng mắt.

“Tớ nói này Khâu thiếu gia, đầu của cậu bị cửa kẹp rồi đấy à? không biết trong nhà có bao là mỏ vàng, cậu còn cần lo đến chuyện kiếm tiền nữa hay sao?”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương