Xuyên Thành Vai Chính A Sau Dem Pháo Hôi O Khiêng Chạy
-
27: Dọn Vào
“Không cần, tôi tự làm được.
”Phòng đã được dọn dẹp ngăn nắp sạch sẽ, dường như đồ đạc cũng đã được lau chùi cẩn thận qua một lần, trên đó vẫn còn đọng lại những vệt nước chưa kịp khô.
Trên giường được phủ một lớp khăn trải giường và đệm chăn màu hồng nhạt rất đáng yêu, vừa nhìn đã biết nó là của Lăng Đang, mà trên mặt gần giường được trải một lớp đệm, một cái gối cùng một cái chăn mỏng, đó chắc là chỗ ngủ của Lăng Mộc.
Cuối cùng thì Lăng Mộc cũng gấp gọn chăn trên giường lại, đứng thẳng eo lau những giọt mồ hôi trên trán.
Mùi hoa nhàn nhạt thoang thoảng khắp gian phòng, có những tia mùi hương lướt qua trên đầu mũi.
Khâu Chấn Dương híp híp mắt, thời điểm hắn bước vào phòng mới phát hiện, từ đầu đến cuối Lăng Mộc không mở điều hòa.
Bây giờ đã chính thức bước vào mùa nóng trong năm, không mở điều hòa đã nóng lắm rồi, trong trường hợp không mở mà còn dọn dẹp thì càng nóng hơn nữa.
Mặc dù có mở cửa sổ để thông khí, nhưng bên ngoài chẳng có lấy một cơn gió nào, căn bản không hề mát mẻ chút nào hết.
Giờ phút này, hắn nhìn thấy Lăng Mộc nóng đến đỏ mặt, còn bị mồ hôi thấm ướt áo sơmi, trong lòng Khâu Chấn Dương cảm thấy rất chịu.
“Sao nóng như vậy mà không bật điều hòa?”Khâu Chấn Dương nâng tay điều khiển đầu cuối, hệ thống điều hòa của tòa ký túc xá này lập tức bắt đầu hoạt động, chỉ mười giây sau, mọi thứ xung quanh trở nên mát mẻ.
Lăng Mộc vén áo lau mồ hôi trên trán, đường cong trên eo gầy rắn chắc kia hoàn toàn lộ ra không sót gì.
Y thản nhiên nói: “Tiết kiệm tiền điện.
”Khâu Chấn Dương cảm thấy choáng váng, hắn há miệng thở dốc, hầu kết khó chịu mà trượt lên xuống.
Rõ ràng đã mở điều hòa, nhưng hắn lại cảm thấy lúc này còn nóng hơn lúc chưa mở điều hòa nữa.
Hắn đi đến bên cửa sổ, đóng cửa lại, Khâu Chấn Dương cố gắng chuyển tầm mắt của mình lên con đường ngoài kia, khàn giọng nói.
“Đừng tiết kiệm chút tiền này, Lăng Đang còn nhỏ, nóng như vậy lỡ bị cảm nắng thì sao, mất nhiều hơn được.
”Lăng Mộc im lặng một hồi, sau đó gật đầu đồng ý.
Dù sao thì y rất yêu thương đứa em gái này, thật sự không nỡ để em ấy chịu khổ.
Còn đối với tiền điện nước, chỉ cần y đến phố thương mại của học viện tìm việc làm, vậy thì nó cũng không phải vấn đề gì lớn.
Y vất vả một chút cũng không sao, nhưng em gái không thể chịu khổ theo mình được.
Thấy Lăng Mộc đã dọn dẹp gần xong cả rồi, Khâu Chấn Dương hỏi:“Hai người chưa ăn tối đúng không? Chúng ta đưa Lăng Đang ra ngoài ăn chút gì đó đi, vừa hay còn có hai người bạn của tôi nữa, mọi người cũng có thể làm quen với nhau một chút.
”Bạn?Bạn của tiểu công tử Khâu gia, chắc cũng là công tử nhà giàu có xuất thân kinh người nào đó.
Lăng Mộc mím môi dưới, nhíu mày, ngũ quan sắc bén nhìn có chút lạnh lùng.
“Không cần, tôi và Lăng Đang đã ăn rồi, cảm ơn.
”Ăn rồi?Nếu ăn rồi sao lúc nãy khi Lăng Đang nhìn thấy trái cây thì lại vui mừng đến vậy?Nếu đã no rồi, thì dù có thích đến đâu, nha đầu kia chắc cũng không ăn nổi mới đúng!Khâu Chấn Dương nhận ra Lăng Mộc đang nói dối gần như ngay lập tức, nhưng cũng không vạch trần y.
Hắn biết Lăng Mộc không thích giao du với người khác, thêm chuyện của mẹ y, càng khiến y có nhiều mâu thuẫn với người có tiền, cho nên cũng không nói thêm gì nữa, chỉ cảm thấy có chút tiếc nuối.
Nhưng tiếc nuối thì tiếc nuối, Khâu Chấn Dương có rất nhiều kiên nhẫn, hắn sẽ khiến cho Lăng Mộc thoát khỏi những gì trong quá khứ kia từng chút từng chút một.
“Vậy được rồi, tôi đi ra ngoài trước đây.
A còn nữa, trong tủ lạnh có đồ mà mẹ tôi để lại, để lâu dễ hư, cậu cùng Lăng Đang ăn giúp tôi luôn đi.
”Khâu Chấn Dương vẫy vẫy tay với y, sau khi xuống lầu, hắn chào tạm biệt Lăng Đang rồi mới đi ra ngoài.
Để rời khỏi ký túc xá khu Đông sẽ phải đi qua một lối đi có hàng cây rất rậm rạp, Khâu Chấn Dương cùng Trác Hàng còn có Viên Thần Vũ đi cùng với nhau, ba người cùng khuôn viên trường một vòng.
Sau khi trao đổi tình hình hiện tại một chút, Khâu Chấn Dương phát hiện ra cả ba người bọn họ đều được phân vào ban A1, đây cũng coi như là một chuyện tốt.
Vì để chúc mừng, ba người đến một nhà ăn, đặt một gian phòng riêng, gọi lên không ít đồ ăn, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm, mãi cho đến chín giờ thì bọn họ mới quay về ký túc xá.
Thời điểm Khâu Chấn Dương về đến ký túc xá, Lăng Mộc cùng Lăng Đang đều đã về phòng nghỉ ngơi, cho nên hắn cũng quay về phòng, tắm rửa sạch sẽ rồi đi ngủ.
Một đêm mộng đẹp, sáng hôm sau, thời điểm Khâu Chấn Dương thức dậy rồi đi xuống lầu, liền nhìn thấy Lăng Mộc cầm hai ống dịch dinh dưỡng nhét vào cặp của Lăng Đang.
“Cậu để em ấy ăn cái này trong một ngày sao?”.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook